Chương 26: Đứng nhìn cũng là một loại hạnh phúc (1)
Xing Xing
08/02/2019
Sáng sớm, tôi đã mời Nakravel đến Ti gia để đãi cô ấy một bửa Trung, cô ấy rất muốn biết bữa sáng chúng tôi dùng gì? Đơn giản, trên bàn chỉ có cháo mạch nha và bánh bao trứng muối thơm phức.
- Prostaya... utrennyaya... yeda? " Bửa sáng đơn giản vậy sao?".
- a adekvatnoye... pitaniye. Tôi bắt đầu cầm muỗng ăn và cô cũng vậy. Hương cháo quen thuộc làm tôi nhớ cha mẹ quá đi, hai người hứa sẽ thăm tôi nhưng hiện tại vẫn chưa có một cuộc điện thoại.
- khorosho? "Ngon không?" Nakravel gật đầu.
- Myaso... ochen" myagkoye, a kasha ochen" bogata. " thịt mềm và cháo rất đậm đà" vẫn là giọng điệu nói từ từ, chậm rãi để tôi hiểu nên tôi càng ngày càng có cảm tình với Nakravel.
- Krasato. Tôi ngước mặt, nhìn.
- Chto... comutri... pel"meney? " có những gì trong bánh bao vậy?". Tôi ngẫm nghĩ một chút, đếm đầu ngón tay liệt kế.
- svezheye myaso, griby, solenyye yaytsa, morkov",.... " Thịt tươi, nấm, trứng muối, cà rốt,....".
- ochen" vkusno. " rất ngon". Tôi biết chắc chắn cô ấy sẽ thích bánh bao nên chuẩn bị những hai cái.
- Ípol"zuyte... apel"sinovyy sok ili svezheye... moloko? " Bạn dùng nước cam hay sữa tươi?" Nhìn thấy bà Kỳ định mang nước tôi liền hỏi.
- svezheye moloko, spasibo. " sữa tươi, cảm ơn". Tôi dùng nước cam. Uống một ngụm chua chua ngọt ngọt dễ chịu vô cùng. Tuyết đã tan đi ít nhiều, bầu trời sáng trưng, thời tiết rất tốt. Ăn xong và tôi liền muốn ra ngoài chơi.
- U vas yest" kalendar" segodnya? "Hôm nay, có ca làm không?". Cô ấy liền gật đầu.
- yeshche chas. " một giờ nữa". Tôi lắc đầu thể hiện sự nuối tiếc.
- ya khotel by priglasit" vas progulyat"sya, potomu chto segodnya ochen" khorosho pogoda. " Tôi muốn mời bạn đi dạo vì hôm nay thời tiết rất đẹp".
- Prosti, proshchay. " Tiếc quá, tạm biệt".
- Proshchay. "Tạm biệt". Tôi tiễn cô ấy ra cổng, thân ảnh nhỏ nhắn dần biến mất, tôi chợt có cảm giác nổi da gà, run cả người giống cảm giác ở buổi tiệc của Dận gia, cặp mắt này tôi biết rõ nó rất sắc bén như muốn xuyên qua người tôi. Không phải chứ? Bạch Kình Thần. Trong đầu liền xuất hiện anh. Chỉ có anh mới khiến tôi cảm giác như vậy.
___________________________
- Điều tra đi, nơi ở của Ti tiểu thư. Anh lạnh nhạt xử lý văn kiện và tuỳ hứng nói.
- Vâng, chủ nhân. Vũ Thuần liền cất bước nhanh ra ngoài.
Cửa được đẩy ra một lần nữa, cô thư ký bưng cho anh ly cà phê. Anh cầm lên, uống một ngụm nuốt xuống. Sao lại đắng khủng khiếp như vậy?
- Có thêm đường không?
- Thưa Bạch tổng, một muỗng như bình thường. Anh xua tay tỏ ý được rồi, ra ngoài. Thư ký Tần Ngưng Phị liền đi ra, khó hiểu. Chẳng lẽ khó uống? Theo thói quen hiện tại, anh lấy một điếu thuốc, rút một hơi, thật khói nhẹ. Nhìn ra bên ngoài. Tôi kiếm em thì rất dễ như trở bàn tay, nhưng lại không biết mở lời với em thế nào? Em có hận tôi không? Hai năm qua, tôi không dám đá động mạnh vì sợ em sẽ trốn tránh tôi, đi xa hơn đến nơi khác. Tôi rất muốn ôm em vào lòng, nói cho em nghe tất cả nỗi nhớ tôi dành cho em. Điếu thuốc tàn hết mức, đến ngón tay anh nóng rát nhưng anh vẫn không thấy gì. Cứ cầm mãi. Vũ Thuần đi vào nhìn ngón tay anh, nhíu mày.
- Chủ nhân, ngón tay ngài... Anh lúc này mới thấy và buông ra. Xoay người ngồi lên ghế. Vũ Thuần liền báo cáo lại tất cả những gì bản thân vừa điều tra.
- Nhị tiểu thư Ti gia, hiện tại đang ở biệt thự của Ti gia, Moscow. Anh suy tư.
- Đặt vé đi, tối nay xuất phát. Vũ Thuần có chút bất ngờ, nhưng mau định thần lại và nghĩ, ở Nga cũng có việc cần xử lý, xem như đi công tác đi. Một cuốc điện thoại được bắt, vé được đặt xong xuôi.
- Chủ nhân, 3 canh giờ sau có chuyến bay.
- Được rồi. Anh càng nhanh tay ký hết núi văn kiện trên bàn càng nhanh. Thần tốc xử lý hết thảy. Khá tốn thời gian nên anh đến sân bay thì vừa kịp giờ.
Anh vừa đáp xuống Nga, một tốp người của công ty, dàn hàng người tiếp đón long trọng.
- Var. Một cô gái nóng bỏng, thân hình bốc lửa. Gương mặt lại càng mê người, xứng đáng với diễn viên hạng A, đây là thư kí bên Nga của anh - Gent. Tiến lên thân mật ôm một bên cánh tay săn chắt của anh.
Bên ngoài sân bay, chiếc Jaguar XJL cao ngạo đứng chói chang, khiến rất nhiều người chú ý. Đây không phải là chiếc xe vừa ra trên thị trường, chỉ có một sao? Một người đi đường thốt lên, khiến nhiều khác há hốc. Bạch Kình Thần anh, lẫm liệt leo lên xe trước bao con mắt tán thưởng. Có một người hô lên và chỉ tay lên tấm hình được đặt trên toà nhà chọc trời. Đó không phải anh ta sao? Thì ra là quý ông Var, bên ngoài đẹp hơn trong ảnh. Nhưng anh vẫn không để ý đến, đầu óc chỉ còn bóng dáng Thẩm Thẩm. Lòng bắt đầu gợn sóng lăn tăn.
- Var, có chuyện gì sao? Cô để ý từ lúc lên xe anh vẫn không nói một lời nào. Phải chăng ngồi máy bay mệt mỏi? Xe đến trước khách sạn Angle - khách sạn xa hoa nhất của Nga, thuộc quyền sở hữu Vả, toàn bộ bề ngoài được nạn vàng sáng rực. Bên trong là một thế giới khác hẳn, nơi này xa xỉ quá mức, chỉ dành cho thương lưu sử dụng. Trên thương trường, mọi người chỉ biết anh qua cái danh Var, một quý ông cao cao tại thượng. Anh thông thả đi hiên ngang trên thảm đỏ giữa bao nhiêu người cúi đầu tiếp đón. Có một cô gái lạ mặt, vừa được nhận vào, không biết chuyện gì, thấy anh đi vào liền ngây ngốc nhìn, người đứng kế bên hốt hoảng đưa tay đè cô xuống, cô còn tỏ ý bực dọc.
- kto on? "Anh ta là ai?" Giọng nói có chút tức giận xen lẫn trách móc. Mọi thứ đều thu vào tai anh, liền thấu hiểu. Anh dừng lại, mắt vẫn không thay đổi nhìn về phía trước, vẫn không để tầm nhìn một lần nào ở cô gái này. Gent đứng đổ mồ hôi lạnh. Lườm cô gái này.
- Kto ya? ostavit" rabotu budet yasno. " Tôi là ai sao? Nghỉ việc đi, sẽ rõ ràng." Giọng anh trầm thấp vang lên. Uy nghiêm càng chứng tỏ anh là người trên cao. Quản lí lạnh người mau chóng xoa dịu cơn giận của anh.
- Izvinite, eto moya vina za to, chto ya nedostatochno khorosho upravlyayu svoim péonalom. " Thực xin lỗi, đó là lỗi của tôi vì chưa dạy dỗ nhân viên đủ tốt". Bà liếc sắc bén cô nhân viên đang đứng run người kia. Giám đốc được anh chọn làm phụ trách cũng sớm đứng cứng người ở cửa. Liền đưa mắt, bà quản lí liền hiểu. Nhanh đi lướt qua theo bước chân anh.
- Vam bol"she ne nuzhno rabotat". " Cô không cần phải đi làm nữa". Cô gái chợt ngồi xụp xuống, đau khổ. Đây là cong việc tốt nhất mà phải cố gắng lắm cô mới xin vào được, ngày đầu tiên đã gặp xui xẻo.
- Ty takoy glupyy, on dzhentl"men Var. " Cô quả thực rất ngu ngốc, anh ta là quý ông Var". Cô ta vừa nghe đến quý ông Var liền trợn mắt khó tin, quý ông Var rất đẹp đẽ. Cô tán thưởng xong, thay đồ ra để lại chỗ cũ. Lý do nghỉ việc của cô, cũng là chính đáng đi.
- Prostaya... utrennyaya... yeda? " Bửa sáng đơn giản vậy sao?".
- a adekvatnoye... pitaniye. Tôi bắt đầu cầm muỗng ăn và cô cũng vậy. Hương cháo quen thuộc làm tôi nhớ cha mẹ quá đi, hai người hứa sẽ thăm tôi nhưng hiện tại vẫn chưa có một cuộc điện thoại.
- khorosho? "Ngon không?" Nakravel gật đầu.
- Myaso... ochen" myagkoye, a kasha ochen" bogata. " thịt mềm và cháo rất đậm đà" vẫn là giọng điệu nói từ từ, chậm rãi để tôi hiểu nên tôi càng ngày càng có cảm tình với Nakravel.
- Krasato. Tôi ngước mặt, nhìn.
- Chto... comutri... pel"meney? " có những gì trong bánh bao vậy?". Tôi ngẫm nghĩ một chút, đếm đầu ngón tay liệt kế.
- svezheye myaso, griby, solenyye yaytsa, morkov",.... " Thịt tươi, nấm, trứng muối, cà rốt,....".
- ochen" vkusno. " rất ngon". Tôi biết chắc chắn cô ấy sẽ thích bánh bao nên chuẩn bị những hai cái.
- Ípol"zuyte... apel"sinovyy sok ili svezheye... moloko? " Bạn dùng nước cam hay sữa tươi?" Nhìn thấy bà Kỳ định mang nước tôi liền hỏi.
- svezheye moloko, spasibo. " sữa tươi, cảm ơn". Tôi dùng nước cam. Uống một ngụm chua chua ngọt ngọt dễ chịu vô cùng. Tuyết đã tan đi ít nhiều, bầu trời sáng trưng, thời tiết rất tốt. Ăn xong và tôi liền muốn ra ngoài chơi.
- U vas yest" kalendar" segodnya? "Hôm nay, có ca làm không?". Cô ấy liền gật đầu.
- yeshche chas. " một giờ nữa". Tôi lắc đầu thể hiện sự nuối tiếc.
- ya khotel by priglasit" vas progulyat"sya, potomu chto segodnya ochen" khorosho pogoda. " Tôi muốn mời bạn đi dạo vì hôm nay thời tiết rất đẹp".
- Prosti, proshchay. " Tiếc quá, tạm biệt".
- Proshchay. "Tạm biệt". Tôi tiễn cô ấy ra cổng, thân ảnh nhỏ nhắn dần biến mất, tôi chợt có cảm giác nổi da gà, run cả người giống cảm giác ở buổi tiệc của Dận gia, cặp mắt này tôi biết rõ nó rất sắc bén như muốn xuyên qua người tôi. Không phải chứ? Bạch Kình Thần. Trong đầu liền xuất hiện anh. Chỉ có anh mới khiến tôi cảm giác như vậy.
___________________________
- Điều tra đi, nơi ở của Ti tiểu thư. Anh lạnh nhạt xử lý văn kiện và tuỳ hứng nói.
- Vâng, chủ nhân. Vũ Thuần liền cất bước nhanh ra ngoài.
Cửa được đẩy ra một lần nữa, cô thư ký bưng cho anh ly cà phê. Anh cầm lên, uống một ngụm nuốt xuống. Sao lại đắng khủng khiếp như vậy?
- Có thêm đường không?
- Thưa Bạch tổng, một muỗng như bình thường. Anh xua tay tỏ ý được rồi, ra ngoài. Thư ký Tần Ngưng Phị liền đi ra, khó hiểu. Chẳng lẽ khó uống? Theo thói quen hiện tại, anh lấy một điếu thuốc, rút một hơi, thật khói nhẹ. Nhìn ra bên ngoài. Tôi kiếm em thì rất dễ như trở bàn tay, nhưng lại không biết mở lời với em thế nào? Em có hận tôi không? Hai năm qua, tôi không dám đá động mạnh vì sợ em sẽ trốn tránh tôi, đi xa hơn đến nơi khác. Tôi rất muốn ôm em vào lòng, nói cho em nghe tất cả nỗi nhớ tôi dành cho em. Điếu thuốc tàn hết mức, đến ngón tay anh nóng rát nhưng anh vẫn không thấy gì. Cứ cầm mãi. Vũ Thuần đi vào nhìn ngón tay anh, nhíu mày.
- Chủ nhân, ngón tay ngài... Anh lúc này mới thấy và buông ra. Xoay người ngồi lên ghế. Vũ Thuần liền báo cáo lại tất cả những gì bản thân vừa điều tra.
- Nhị tiểu thư Ti gia, hiện tại đang ở biệt thự của Ti gia, Moscow. Anh suy tư.
- Đặt vé đi, tối nay xuất phát. Vũ Thuần có chút bất ngờ, nhưng mau định thần lại và nghĩ, ở Nga cũng có việc cần xử lý, xem như đi công tác đi. Một cuốc điện thoại được bắt, vé được đặt xong xuôi.
- Chủ nhân, 3 canh giờ sau có chuyến bay.
- Được rồi. Anh càng nhanh tay ký hết núi văn kiện trên bàn càng nhanh. Thần tốc xử lý hết thảy. Khá tốn thời gian nên anh đến sân bay thì vừa kịp giờ.
Anh vừa đáp xuống Nga, một tốp người của công ty, dàn hàng người tiếp đón long trọng.
- Var. Một cô gái nóng bỏng, thân hình bốc lửa. Gương mặt lại càng mê người, xứng đáng với diễn viên hạng A, đây là thư kí bên Nga của anh - Gent. Tiến lên thân mật ôm một bên cánh tay săn chắt của anh.
Bên ngoài sân bay, chiếc Jaguar XJL cao ngạo đứng chói chang, khiến rất nhiều người chú ý. Đây không phải là chiếc xe vừa ra trên thị trường, chỉ có một sao? Một người đi đường thốt lên, khiến nhiều khác há hốc. Bạch Kình Thần anh, lẫm liệt leo lên xe trước bao con mắt tán thưởng. Có một người hô lên và chỉ tay lên tấm hình được đặt trên toà nhà chọc trời. Đó không phải anh ta sao? Thì ra là quý ông Var, bên ngoài đẹp hơn trong ảnh. Nhưng anh vẫn không để ý đến, đầu óc chỉ còn bóng dáng Thẩm Thẩm. Lòng bắt đầu gợn sóng lăn tăn.
- Var, có chuyện gì sao? Cô để ý từ lúc lên xe anh vẫn không nói một lời nào. Phải chăng ngồi máy bay mệt mỏi? Xe đến trước khách sạn Angle - khách sạn xa hoa nhất của Nga, thuộc quyền sở hữu Vả, toàn bộ bề ngoài được nạn vàng sáng rực. Bên trong là một thế giới khác hẳn, nơi này xa xỉ quá mức, chỉ dành cho thương lưu sử dụng. Trên thương trường, mọi người chỉ biết anh qua cái danh Var, một quý ông cao cao tại thượng. Anh thông thả đi hiên ngang trên thảm đỏ giữa bao nhiêu người cúi đầu tiếp đón. Có một cô gái lạ mặt, vừa được nhận vào, không biết chuyện gì, thấy anh đi vào liền ngây ngốc nhìn, người đứng kế bên hốt hoảng đưa tay đè cô xuống, cô còn tỏ ý bực dọc.
- kto on? "Anh ta là ai?" Giọng nói có chút tức giận xen lẫn trách móc. Mọi thứ đều thu vào tai anh, liền thấu hiểu. Anh dừng lại, mắt vẫn không thay đổi nhìn về phía trước, vẫn không để tầm nhìn một lần nào ở cô gái này. Gent đứng đổ mồ hôi lạnh. Lườm cô gái này.
- Kto ya? ostavit" rabotu budet yasno. " Tôi là ai sao? Nghỉ việc đi, sẽ rõ ràng." Giọng anh trầm thấp vang lên. Uy nghiêm càng chứng tỏ anh là người trên cao. Quản lí lạnh người mau chóng xoa dịu cơn giận của anh.
- Izvinite, eto moya vina za to, chto ya nedostatochno khorosho upravlyayu svoim péonalom. " Thực xin lỗi, đó là lỗi của tôi vì chưa dạy dỗ nhân viên đủ tốt". Bà liếc sắc bén cô nhân viên đang đứng run người kia. Giám đốc được anh chọn làm phụ trách cũng sớm đứng cứng người ở cửa. Liền đưa mắt, bà quản lí liền hiểu. Nhanh đi lướt qua theo bước chân anh.
- Vam bol"she ne nuzhno rabotat". " Cô không cần phải đi làm nữa". Cô gái chợt ngồi xụp xuống, đau khổ. Đây là cong việc tốt nhất mà phải cố gắng lắm cô mới xin vào được, ngày đầu tiên đã gặp xui xẻo.
- Ty takoy glupyy, on dzhentl"men Var. " Cô quả thực rất ngu ngốc, anh ta là quý ông Var". Cô ta vừa nghe đến quý ông Var liền trợn mắt khó tin, quý ông Var rất đẹp đẽ. Cô tán thưởng xong, thay đồ ra để lại chỗ cũ. Lý do nghỉ việc của cô, cũng là chính đáng đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.