Tổng Tài Cùng Tổng Giám Ôn Nhu Của Mình
Chương 1: Người kia đã tới chưa?
Ta Là Phong Tử
18/07/2021
"Người kia đã tới chưa?"
"Vẫn chưa, 3 giờ mới bắt đầu họp." điện thoại bên kia truyền tới giọng nói không tốt lắm, Diệp Đồng lưng thẳng tắp ngồi trêи ghế làm việc, chiếc bút máy kẹp giữa ngón tay nhỏ nhắn mềm mại chuyển động lúc này ngừng lại, đặt xuống, cô giơ tay nhìn đồng hồ, 1 giờ 30 phút.
"Nghe cậu nói như vậy mình hình như cảm thấy cậu không coi trọng lắm? Mình gọi điện cho cậu là để nhắc nhở cậu, lúc này giữ một cái đầu tỉnh táo rất quan trọng, quan trọng nhất là ngựa tốt sẽ không quay đầu ăn cỏ đã qua."
Diệp Đồng nghe xong, sửng sờ, gương mặt nhu hòa càng thêm vài phần bất đắc dĩ, cô nhẹ giọng nói:
"Hai tập đoàn hợp tác, đây là công việc, mình phải nghiêm túc phụ trách đối đãi, bất kể đối phương là ai."
"Cái câu "Bất kể đối phương là ai?" lẽ nào ngay cả người kia cũng không ngoại lệ?"
"Không ngoại lệ."
"Cậu thật sự có thể lãnh tĩnh sao?"
Diệp Đồng cong cong khóe môi, làn sóng nhấc lên trong mắt khó mà nhìn thấy, lạnh nhạt hỏi ngược:
"Cậu nghĩ rằng mình sống uổng cái vị trí tổng giám này à?"
Dĩ nhiên là không, Kỷ Hoài Thu nhíu mày:
"Năng lực của cậu mình chưa bao giờ hoài nghi, bất quá đại lão bản của cậu nghĩ thế nào, gọi cậu trở về tổng công ty nhậm chức tổng giám tài vụ, lại để cho cậu hợp tác với tập đoàn LT tiếp nhận hạng mục này."
"Chuyện này có chút phức tạp, một hồi nữa sẽ giải thích rõ với cậu." Diệp Đồng tay trái xoa bóp mi tâm, "Hoài Thu, khi nào rảnh chúng ta lại hẹn nhau ra ngoài tán gẫu."
"Được, chờ mình hoàn thành công việc trong tay sẽ hẹn cậu. Mình vẫn lo hai người gặp nhau, cậu ngu ngốc lại rơi vào bẫy rập do cô ta bày ra, nữ nhân kia chọc không nổi thì tránh xa một chút, người khôn giữ mình cả đời suông sẻ, biết không?"
"Mình biết mình đang làm gì, mình cũng rất tỉnh táo, cậu đừng lo lắng cho mình."
"Sh*t, có thể không lo sao, mình sợ cậu lại bị gặm không còn chút mảnh vụn nào! Cô ta lăn lộn trong giới thương trường đã bao nhiêu năm rồi, cậu cẩn thận đó!"
"Mình biết rồi!" Diệp Đồng giơ cây bút máy bắt đầu xoay vòng giữa ngón tay, mi mắt rũ xuống, nhẹ nhàng nói thêm, "Ai gặm ai còn chưa chắc đâu."
"Có tự tin như vậy?"
"Đương nhiên, bẩm sinh."
Diệp Đồng nói-giọng nói vẫn nhỏ nhẹ như từ trước đến nay, không quá thân mật cũng không đến mức lạnh nhạt xa cách, khiến người ta nghe xong giống như tắm gió xuân, giống như tình tính của chính cô có thể mềm mỏng nhưng bên trong lời nói và thái độ có chứa một cổ mị lực.
Kỷ Hoài Thu ngón tay vẫn chưa phát giác đang móc bàn làm việc, trong đầu hiện lên một khuôn mặt tươi cười, ôn nhu đến cực hạn, cô làm bộ tùy ý hỏi:
"Diệp Đồng, mình nhớ năm nay cậu 27 rồi phải không?"
"Ừ, làm sao?"
"Không có gì, mình chỉ thuận miệng hỏi thôi."
"Kỷ là người bận rộn, hơn 1 tiếng đồng hồ, thời gian này không phải cậu bận rộn nhất sao, sao còn có thời gian rảnh rỗi cùng mình nói chuyện phiếm?"
"Mình muốn cảnh tỉnh cậu, miễn cho người ta lừa đi bán còn giúp người ta kiếm tiền."
"Được rồi, tự mình có chừng mực."
Vẫn chưa tới 3 giờ, Diệp Đồng một tay cầm điện thoại cùng Kỷ Hoài Thu trò chuyện, một tay sửa soạn lại tư liệu trêи bàn. Kỷ Hoài Thu là bạn thời đại học của cô, hai người quan hệ cũng không tệ, Kỷ Hoài Thu cũng là người phụ trách của một xí nghiệp bản địa nổi danh, quản lý xí nghiệp cùng tập đoàn XM và LT đều có việc hợp tác, cho nên Kỷ Hoài Thu được xem là khách hàng quan trọng của XM.
Hiện tại Diệp Đồng là tổng giám tài vụ của tập đoàn XM, công việc cũng là hạng mục này. Tổng công ty xét thấy cô năng lực xuất chúng, công trạng xuất sắc, gần đầy tổng công ty gọi cô về nhậm chức.
Trước đây không lâu, tập đoàn LT và tập đoàn XM chính thức ký hợp đồng hợp tác, trong đó có rất nhiều hạng mục có chút liên quan đến cấp dưới của công ty trước. Hơn nữa La Hoan La phó tổng cái tên yêu nghiệt kia, ở trước mặt đại lão bản lắm miệng nói ra cô nhậm chức LT, trước đây giao tình không tệ, vì vậy đại lão bản nắm bắt, trêи nguyên tắc lưỡi dao giữ lấy người tài, vung tay để cô trước tiên bỏ xuống chuyện nghiêm túc đi ngăn cản đao thương.
Hai người trò chuyện chưa lâu, Kỷ Hoài Thu bận rộn mới cúp máy, câu trước khi cúp máy:
"Diệp Đồng, cậu ngàn vạn lần ghi nhớ, người khôn giữ mình cả đời suông sẻ."
Kỷ Hoài Thu quyết tâm khuyên Diệp Đồng đừng cùng nữ nhân kia cùng nhau xuất hiện. Nhưng sự tình này không phải chuyện Diệp Đồng có thể quyết định, hai bên tập đoàn hợp tác, cô lại là người phụ trách hạng mục này, không cách nào tránh khỏi...
Cô cũng không muốn nhìn thấy nữ nhân kia.
Diệp Đồng giơ tay nhìn đồng hồ, còn cách 3 giờ khoảng 1 tiếng đồng hồ.
Trợ lý Lý Thiến gõ cửa tiến vào:
"Diệp tổng, tài liệu hạng mục cần cho cuộc họp đã chuẩn bị xong, chị xem xem có vấn đề gì không."
"Được." Diệp Đồng cười cười, tiếp nhận một chồng tài liệu mở ra kiểm tra cẩn thận một phen, xác nhận không có lỗi liền khép lại đưa cho Lý Thiến, thuận miệng hỏi: "Tô Phó tổng khi nào về?"
Lý Thiến bối rối:
"Diệp Tổng, hội nghị lần này, sợ là Tô phó tổng không tới."
"Vì sao?"
"Bởi vì Tô phó tổng chưa từng ăn qua thua thiệt, cô ấy ở LT làm việc cùng cấp trêи, đã đem tập đoàn LT coi là nỗi sỉ nhục. Tập đoàn LT là miếng xương vừa thối vừa cứng, thành phố S công nhận khó gặm. Tô phó tổng vì cùng LT đạt được hợp tác, cùng vị tổng tài làm việc khiêm tốn của LT đại chiến 10 hiệp, Diệp tổng đoán xem cuối cùng thế nào?"
Diệp Đồng đã nghe qua chuyện này, cũng từng tiếp xúc qua Tô Bối An, cô cũng không hiếu kỳ, chỉ là khóe miệng cong lên thành nụ cười nhàn nhạt.
Lý Thiến trợn mắt:
"10 hiệp, dĩ nhiên không có một hiệp thành công, có người nói ngay cả tổng tài LT cũng không gặp, vẫn là đại lão bản đứng ra mới ký được hợp đồng. Diệp tổng, cô đối mặt chính là khối xương vừa thối vừa cứng đó!"
"Vừa thối vừa cứng?" Diệp Đồng dừng lại, tiếu ý bên môi dâng cao, không lạnh không nhạt nói: "Đúng là khối xương vừa thối vừa cứng."
Đây cũng là điều Lý Thiến lo lắng: "Diệp Tổng, không phải tiểu Lâm tổng LT cùng chúng ta bàn về hạng mục A sao, hôm nay trận này chúng ta không dễ đánh lắm."
"Yên tâm, chúng ta sẽ không thua." Diệp Đồng nhìn vẻ mặt u sầu của Lý Thiến, đứng dậy vỗ nhẹ lên vai Lý Thiến, "Chỉ mong mọi người đoàn kết cùng nhau cố gắng, đem hạng mục A làm tốt, quyền chủ động khống chế vẫn thuộc về chúng ta."
Được cổ vũ từ tổng giám, trêи gương mặt trẻ trung đang buồn rầu của Lý Thiến nhanh chóng ửng đỏ.
"Cảm ơn Diệp tổng, mọi người sẽ cố gắng."
Lý Thiến:
"Diệp tổng, chị làm việc đi, em đi ra ngoài chuẩn bị cho cuộc họp."
"Đi đi."
Diệp Đồng nhìn Lý Thiến đi ra ngoài đóng cửa lại, đi tới cửa sổ phòng làm việc sát mặt đất, nhìn xuống, quan sát phong cảnh cả thành phố. Trưa nắng, ánh mặt trời gay gắt trút xuống người cô, làm áo sơ mi trắng của cô nhuộm màu rực rỡ, Diệp Đồng nhìn thật lâu, trong lòng cạn kiệt suy nghĩ, cô cởi 2 nút áo trêи cùng của sơ mi, theo động tác của cô, xương quai xanh cân xứng tinh xảo như ẩn như hiện.
Ở trong mắt Diệp Đồng, thành phố này vừa quen vừa xa lạ, không phải lần đầu tiên cô tới.
Rất nhiều năm trước tốt nghiệp đại học, đi thực tập, lựa chọn chính là thành phố S này.
Khi đó ngây ngơ không hiểu mưa gió trong thương trường, ôm mộng tưởng trở thành nữ cường nhân, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nhảy vào một cái hố sâu, từng bước từng bước tìm đường ra, mới đi được tới ngày hôm nay.
Nếu như không gặp phải người kia...
Năm đó chật vật rời đi bởi vì người kia, trở lại thành phố S người đầu tiên đối mặt vẫn là người kia.
Diệp Đồng bắt đầu nhíu mày, cắn răng nhỏ giọng nói:
"Oan gia ngõ hẹp."
3 giờ cùng tổng tài LT trao đổi hạng mục hợp tác A, XM và LT đã ký hợp đồng, không có lý do chính đáng bội ước sẽ phải trả một số tiền rất lớn để bồi thường vi phạm hợp đồng, đại lão bản cũng đã phân phó, chỉ cần LT tập đoàn không đưa ra yêu cầu quá phận, đáp ứng là được.
Tập đoàn LT là xí nghiệp dẫn đầu ở thành phố S, dưới danh nghĩa sản xuất công nghiệp liên quan đến nhiều lĩnh vực, bao nhiêu công ty nịnh bợ muốn hợp tác, ngay cả đại công ty XM cũng tốn không ích công sức mới có được chữ ký hợp đồng, đại lão bản có thể thành công cũng nhờ đi cửa sau.
Cùng tập đoàn LT hợp tác, danh lợi gặt hái tốt hơn nhiều, danh chính ngôn thuận trở thành kim chủ ở thành phố S .
Đắc tội không nổi.
Cách cuộc họp còn hơn nửa tiếng, thừa dịp khoảng thời gian rảnh rỗi này, Diệp Đồng ném đi tạp niệm trong đầu, nhanh chóng điều chỉnh để tiến vào trạng thái làm việc, phân tích các mặt khác của các hạng mục, áp dụngphương án khả thi.
Hôm nay cùng tổng tài LT nói về hạng mục A, là hạng mục đầu tiên hai bên tập đoàn khởi độnghợp tác, có ý nghĩa rất quan trọng, có được hay không hoàn toàn dựa vào Diệp tổng giám.
Mắt thấy sắp tới giờ họp, Lý Thiến gõ cửa: "Diệp tổng, 2 giờ 40, cô muốn xuống dưới đón tiếp tổng tài LT không?"
Diệp Đồng suy nghĩ một chút, buông văn kiện trong tay xuống, đứng dậy cầm áo khoác:
"Đi thôi."
Người ta tự mình đến, có thể không tiếp đãi sao?
Cao ốc tập đoàn XM có tổng cộng 25 tầng, bộ phận các hạng mục ở tầng 20, thời điểm thang máy xuống tới tầng 3, điện thoại Diệp Đồng vang lên:
"Hoài Thu?"
"Cậu phải thường xuyên duy trì đầu óc tĩnh táo, lão hồ ly giảo hoạt kia rất khó đối phó."
"Gọi điện cho mình để nói cái này?" vẻ mặt Diệp Đồng hờ hững ung dung, thang máy "Đinh" một tiếng mở ra, một đôi chân thon dài bước ra.
Hôm nay cô trang điểm nhẹ nhàng, thiên sinh lệ chất nhưng không mất đi sự thanh nhã tinh tế, đôi môi trơn bóng đỏ mọng khẽ mím, dẫn theo sau mấy vị chủ quản bộ phận, mắt nhìn thẳng về phía trước, đi tới.
"Mình đây sợ cậu bị mắc lừa."
Diệp Đồng mím môi đổi tay cầm điện thoại, khẽ cười nói:
"Sao có thể chứ, cậu nghĩ rằng mình vẫn là tay mơ mới ra đời à?"
"Thiên sứ cũng có lúc gãy cánh, huống chi cậu cái tay mơ cũng do một tay người kia bồi dưỡng." Kỷ Thu Hoài nói gõ gõ lên màn hình điện thoại, soạn một tin nhắn gởi tới.
"Vậy mình còn phải cảm ơn người ta."
"Thôi đi, ai cũng đừng cảm ơn ai, hai người ai cũng không mắc nợ ai, lần này cậu cùng người kia hợp tác sau khi kết thúc tách ra, hai bên đều cảm thấy vui mừng. Mình tìm cậu hợp tác những hạn mục khác."
"Được, chỉ cần là hạng mục tốt, tập đoàn XM mình ai đến cũng không từ chối."
"Cứ quyết định vậy đi." Kỷ Thu Hoài hỏi: "Người kia còn chưa tới?"
Diệp Đồng bất ngờ nghe thấy tiếng xe, theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua hướng cửa:
"Tới."
"Chậc, chúc cậu nhiều may mắn."
Kỷ Thu Hoài vừa dứt lời, Diệp Đồng đi tới cửa cao ốc, cô nhìn chiếc xe đen nhánh quen thuộc chậm rãi đậu dưới bậc thang, tắt máy bỏ túi, bên môi khẽ cong, trêи mặt vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn.
Trợ lý mở cửa xe, nữ tử dáng người xinh đẹp thướt tha, hai chân chậm rãi chạm đất. Người kia mày liễu mắt hạnh, quần dài đen vừa vặn, mái tóc đen nhánh tỏa sáng nhu thuận xõa bên vai, lọn tóc hơi xoắn lên, làm nổi bật khuôn mặt hồng hào diễm lệ, thướt tha trang nhã.
Khí thế giữa chân mày tỏa ra lấn áp người khác, đáy mắt âm u lạnh lẽo làm người khác không dám nhìn thẳng, khi ánh mắt người đó đặt lên nụ cười giả tạo trêи khuôn mặt của Diệp Đồng, âm u lạnh lẽo yên lặng biến mất, khóe môi hơi dẫn lên một đường cong cong nhất, chân thành thật đạp lên giày cao gót bước đi mềm mại. Toàn thân khí chất tuyệt trần do năm tháng trôi qua lắng đọng, vững vàng hấp dẫn ánh mắt, khiến người ta luyến tiếc rời đi dù nửa phần.
Mặc dù đã làm đủ chuyên môn, làm cho tâm của chính mình cố gắng tỉnh táo lại, bốn mắt nhìn nhau, trong nháy mắt đó, rơi vào trong ánh mắt nhàn nhạt, nụ cười trêи mặt Diệp Đồng cứng lại, chỉ chốc lát thất thần, một bàn tay trắng trẻo mảnh khảnh tiết cốt rõ ràng đưa tới.
Người kia nhìn Diệp Đồng, giọng nhẹ nhàng:
"Xin chào, Lâm Túc, tổng tài LT tập đoàn."
"Vẫn chưa, 3 giờ mới bắt đầu họp." điện thoại bên kia truyền tới giọng nói không tốt lắm, Diệp Đồng lưng thẳng tắp ngồi trêи ghế làm việc, chiếc bút máy kẹp giữa ngón tay nhỏ nhắn mềm mại chuyển động lúc này ngừng lại, đặt xuống, cô giơ tay nhìn đồng hồ, 1 giờ 30 phút.
"Nghe cậu nói như vậy mình hình như cảm thấy cậu không coi trọng lắm? Mình gọi điện cho cậu là để nhắc nhở cậu, lúc này giữ một cái đầu tỉnh táo rất quan trọng, quan trọng nhất là ngựa tốt sẽ không quay đầu ăn cỏ đã qua."
Diệp Đồng nghe xong, sửng sờ, gương mặt nhu hòa càng thêm vài phần bất đắc dĩ, cô nhẹ giọng nói:
"Hai tập đoàn hợp tác, đây là công việc, mình phải nghiêm túc phụ trách đối đãi, bất kể đối phương là ai."
"Cái câu "Bất kể đối phương là ai?" lẽ nào ngay cả người kia cũng không ngoại lệ?"
"Không ngoại lệ."
"Cậu thật sự có thể lãnh tĩnh sao?"
Diệp Đồng cong cong khóe môi, làn sóng nhấc lên trong mắt khó mà nhìn thấy, lạnh nhạt hỏi ngược:
"Cậu nghĩ rằng mình sống uổng cái vị trí tổng giám này à?"
Dĩ nhiên là không, Kỷ Hoài Thu nhíu mày:
"Năng lực của cậu mình chưa bao giờ hoài nghi, bất quá đại lão bản của cậu nghĩ thế nào, gọi cậu trở về tổng công ty nhậm chức tổng giám tài vụ, lại để cho cậu hợp tác với tập đoàn LT tiếp nhận hạng mục này."
"Chuyện này có chút phức tạp, một hồi nữa sẽ giải thích rõ với cậu." Diệp Đồng tay trái xoa bóp mi tâm, "Hoài Thu, khi nào rảnh chúng ta lại hẹn nhau ra ngoài tán gẫu."
"Được, chờ mình hoàn thành công việc trong tay sẽ hẹn cậu. Mình vẫn lo hai người gặp nhau, cậu ngu ngốc lại rơi vào bẫy rập do cô ta bày ra, nữ nhân kia chọc không nổi thì tránh xa một chút, người khôn giữ mình cả đời suông sẻ, biết không?"
"Mình biết mình đang làm gì, mình cũng rất tỉnh táo, cậu đừng lo lắng cho mình."
"Sh*t, có thể không lo sao, mình sợ cậu lại bị gặm không còn chút mảnh vụn nào! Cô ta lăn lộn trong giới thương trường đã bao nhiêu năm rồi, cậu cẩn thận đó!"
"Mình biết rồi!" Diệp Đồng giơ cây bút máy bắt đầu xoay vòng giữa ngón tay, mi mắt rũ xuống, nhẹ nhàng nói thêm, "Ai gặm ai còn chưa chắc đâu."
"Có tự tin như vậy?"
"Đương nhiên, bẩm sinh."
Diệp Đồng nói-giọng nói vẫn nhỏ nhẹ như từ trước đến nay, không quá thân mật cũng không đến mức lạnh nhạt xa cách, khiến người ta nghe xong giống như tắm gió xuân, giống như tình tính của chính cô có thể mềm mỏng nhưng bên trong lời nói và thái độ có chứa một cổ mị lực.
Kỷ Hoài Thu ngón tay vẫn chưa phát giác đang móc bàn làm việc, trong đầu hiện lên một khuôn mặt tươi cười, ôn nhu đến cực hạn, cô làm bộ tùy ý hỏi:
"Diệp Đồng, mình nhớ năm nay cậu 27 rồi phải không?"
"Ừ, làm sao?"
"Không có gì, mình chỉ thuận miệng hỏi thôi."
"Kỷ là người bận rộn, hơn 1 tiếng đồng hồ, thời gian này không phải cậu bận rộn nhất sao, sao còn có thời gian rảnh rỗi cùng mình nói chuyện phiếm?"
"Mình muốn cảnh tỉnh cậu, miễn cho người ta lừa đi bán còn giúp người ta kiếm tiền."
"Được rồi, tự mình có chừng mực."
Vẫn chưa tới 3 giờ, Diệp Đồng một tay cầm điện thoại cùng Kỷ Hoài Thu trò chuyện, một tay sửa soạn lại tư liệu trêи bàn. Kỷ Hoài Thu là bạn thời đại học của cô, hai người quan hệ cũng không tệ, Kỷ Hoài Thu cũng là người phụ trách của một xí nghiệp bản địa nổi danh, quản lý xí nghiệp cùng tập đoàn XM và LT đều có việc hợp tác, cho nên Kỷ Hoài Thu được xem là khách hàng quan trọng của XM.
Hiện tại Diệp Đồng là tổng giám tài vụ của tập đoàn XM, công việc cũng là hạng mục này. Tổng công ty xét thấy cô năng lực xuất chúng, công trạng xuất sắc, gần đầy tổng công ty gọi cô về nhậm chức.
Trước đây không lâu, tập đoàn LT và tập đoàn XM chính thức ký hợp đồng hợp tác, trong đó có rất nhiều hạng mục có chút liên quan đến cấp dưới của công ty trước. Hơn nữa La Hoan La phó tổng cái tên yêu nghiệt kia, ở trước mặt đại lão bản lắm miệng nói ra cô nhậm chức LT, trước đây giao tình không tệ, vì vậy đại lão bản nắm bắt, trêи nguyên tắc lưỡi dao giữ lấy người tài, vung tay để cô trước tiên bỏ xuống chuyện nghiêm túc đi ngăn cản đao thương.
Hai người trò chuyện chưa lâu, Kỷ Hoài Thu bận rộn mới cúp máy, câu trước khi cúp máy:
"Diệp Đồng, cậu ngàn vạn lần ghi nhớ, người khôn giữ mình cả đời suông sẻ."
Kỷ Hoài Thu quyết tâm khuyên Diệp Đồng đừng cùng nữ nhân kia cùng nhau xuất hiện. Nhưng sự tình này không phải chuyện Diệp Đồng có thể quyết định, hai bên tập đoàn hợp tác, cô lại là người phụ trách hạng mục này, không cách nào tránh khỏi...
Cô cũng không muốn nhìn thấy nữ nhân kia.
Diệp Đồng giơ tay nhìn đồng hồ, còn cách 3 giờ khoảng 1 tiếng đồng hồ.
Trợ lý Lý Thiến gõ cửa tiến vào:
"Diệp tổng, tài liệu hạng mục cần cho cuộc họp đã chuẩn bị xong, chị xem xem có vấn đề gì không."
"Được." Diệp Đồng cười cười, tiếp nhận một chồng tài liệu mở ra kiểm tra cẩn thận một phen, xác nhận không có lỗi liền khép lại đưa cho Lý Thiến, thuận miệng hỏi: "Tô Phó tổng khi nào về?"
Lý Thiến bối rối:
"Diệp Tổng, hội nghị lần này, sợ là Tô phó tổng không tới."
"Vì sao?"
"Bởi vì Tô phó tổng chưa từng ăn qua thua thiệt, cô ấy ở LT làm việc cùng cấp trêи, đã đem tập đoàn LT coi là nỗi sỉ nhục. Tập đoàn LT là miếng xương vừa thối vừa cứng, thành phố S công nhận khó gặm. Tô phó tổng vì cùng LT đạt được hợp tác, cùng vị tổng tài làm việc khiêm tốn của LT đại chiến 10 hiệp, Diệp tổng đoán xem cuối cùng thế nào?"
Diệp Đồng đã nghe qua chuyện này, cũng từng tiếp xúc qua Tô Bối An, cô cũng không hiếu kỳ, chỉ là khóe miệng cong lên thành nụ cười nhàn nhạt.
Lý Thiến trợn mắt:
"10 hiệp, dĩ nhiên không có một hiệp thành công, có người nói ngay cả tổng tài LT cũng không gặp, vẫn là đại lão bản đứng ra mới ký được hợp đồng. Diệp tổng, cô đối mặt chính là khối xương vừa thối vừa cứng đó!"
"Vừa thối vừa cứng?" Diệp Đồng dừng lại, tiếu ý bên môi dâng cao, không lạnh không nhạt nói: "Đúng là khối xương vừa thối vừa cứng."
Đây cũng là điều Lý Thiến lo lắng: "Diệp Tổng, không phải tiểu Lâm tổng LT cùng chúng ta bàn về hạng mục A sao, hôm nay trận này chúng ta không dễ đánh lắm."
"Yên tâm, chúng ta sẽ không thua." Diệp Đồng nhìn vẻ mặt u sầu của Lý Thiến, đứng dậy vỗ nhẹ lên vai Lý Thiến, "Chỉ mong mọi người đoàn kết cùng nhau cố gắng, đem hạng mục A làm tốt, quyền chủ động khống chế vẫn thuộc về chúng ta."
Được cổ vũ từ tổng giám, trêи gương mặt trẻ trung đang buồn rầu của Lý Thiến nhanh chóng ửng đỏ.
"Cảm ơn Diệp tổng, mọi người sẽ cố gắng."
Lý Thiến:
"Diệp tổng, chị làm việc đi, em đi ra ngoài chuẩn bị cho cuộc họp."
"Đi đi."
Diệp Đồng nhìn Lý Thiến đi ra ngoài đóng cửa lại, đi tới cửa sổ phòng làm việc sát mặt đất, nhìn xuống, quan sát phong cảnh cả thành phố. Trưa nắng, ánh mặt trời gay gắt trút xuống người cô, làm áo sơ mi trắng của cô nhuộm màu rực rỡ, Diệp Đồng nhìn thật lâu, trong lòng cạn kiệt suy nghĩ, cô cởi 2 nút áo trêи cùng của sơ mi, theo động tác của cô, xương quai xanh cân xứng tinh xảo như ẩn như hiện.
Ở trong mắt Diệp Đồng, thành phố này vừa quen vừa xa lạ, không phải lần đầu tiên cô tới.
Rất nhiều năm trước tốt nghiệp đại học, đi thực tập, lựa chọn chính là thành phố S này.
Khi đó ngây ngơ không hiểu mưa gió trong thương trường, ôm mộng tưởng trở thành nữ cường nhân, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nhảy vào một cái hố sâu, từng bước từng bước tìm đường ra, mới đi được tới ngày hôm nay.
Nếu như không gặp phải người kia...
Năm đó chật vật rời đi bởi vì người kia, trở lại thành phố S người đầu tiên đối mặt vẫn là người kia.
Diệp Đồng bắt đầu nhíu mày, cắn răng nhỏ giọng nói:
"Oan gia ngõ hẹp."
3 giờ cùng tổng tài LT trao đổi hạng mục hợp tác A, XM và LT đã ký hợp đồng, không có lý do chính đáng bội ước sẽ phải trả một số tiền rất lớn để bồi thường vi phạm hợp đồng, đại lão bản cũng đã phân phó, chỉ cần LT tập đoàn không đưa ra yêu cầu quá phận, đáp ứng là được.
Tập đoàn LT là xí nghiệp dẫn đầu ở thành phố S, dưới danh nghĩa sản xuất công nghiệp liên quan đến nhiều lĩnh vực, bao nhiêu công ty nịnh bợ muốn hợp tác, ngay cả đại công ty XM cũng tốn không ích công sức mới có được chữ ký hợp đồng, đại lão bản có thể thành công cũng nhờ đi cửa sau.
Cùng tập đoàn LT hợp tác, danh lợi gặt hái tốt hơn nhiều, danh chính ngôn thuận trở thành kim chủ ở thành phố S .
Đắc tội không nổi.
Cách cuộc họp còn hơn nửa tiếng, thừa dịp khoảng thời gian rảnh rỗi này, Diệp Đồng ném đi tạp niệm trong đầu, nhanh chóng điều chỉnh để tiến vào trạng thái làm việc, phân tích các mặt khác của các hạng mục, áp dụngphương án khả thi.
Hôm nay cùng tổng tài LT nói về hạng mục A, là hạng mục đầu tiên hai bên tập đoàn khởi độnghợp tác, có ý nghĩa rất quan trọng, có được hay không hoàn toàn dựa vào Diệp tổng giám.
Mắt thấy sắp tới giờ họp, Lý Thiến gõ cửa: "Diệp tổng, 2 giờ 40, cô muốn xuống dưới đón tiếp tổng tài LT không?"
Diệp Đồng suy nghĩ một chút, buông văn kiện trong tay xuống, đứng dậy cầm áo khoác:
"Đi thôi."
Người ta tự mình đến, có thể không tiếp đãi sao?
Cao ốc tập đoàn XM có tổng cộng 25 tầng, bộ phận các hạng mục ở tầng 20, thời điểm thang máy xuống tới tầng 3, điện thoại Diệp Đồng vang lên:
"Hoài Thu?"
"Cậu phải thường xuyên duy trì đầu óc tĩnh táo, lão hồ ly giảo hoạt kia rất khó đối phó."
"Gọi điện cho mình để nói cái này?" vẻ mặt Diệp Đồng hờ hững ung dung, thang máy "Đinh" một tiếng mở ra, một đôi chân thon dài bước ra.
Hôm nay cô trang điểm nhẹ nhàng, thiên sinh lệ chất nhưng không mất đi sự thanh nhã tinh tế, đôi môi trơn bóng đỏ mọng khẽ mím, dẫn theo sau mấy vị chủ quản bộ phận, mắt nhìn thẳng về phía trước, đi tới.
"Mình đây sợ cậu bị mắc lừa."
Diệp Đồng mím môi đổi tay cầm điện thoại, khẽ cười nói:
"Sao có thể chứ, cậu nghĩ rằng mình vẫn là tay mơ mới ra đời à?"
"Thiên sứ cũng có lúc gãy cánh, huống chi cậu cái tay mơ cũng do một tay người kia bồi dưỡng." Kỷ Thu Hoài nói gõ gõ lên màn hình điện thoại, soạn một tin nhắn gởi tới.
"Vậy mình còn phải cảm ơn người ta."
"Thôi đi, ai cũng đừng cảm ơn ai, hai người ai cũng không mắc nợ ai, lần này cậu cùng người kia hợp tác sau khi kết thúc tách ra, hai bên đều cảm thấy vui mừng. Mình tìm cậu hợp tác những hạn mục khác."
"Được, chỉ cần là hạng mục tốt, tập đoàn XM mình ai đến cũng không từ chối."
"Cứ quyết định vậy đi." Kỷ Thu Hoài hỏi: "Người kia còn chưa tới?"
Diệp Đồng bất ngờ nghe thấy tiếng xe, theo bản năng ngẩng đầu nhìn qua hướng cửa:
"Tới."
"Chậc, chúc cậu nhiều may mắn."
Kỷ Thu Hoài vừa dứt lời, Diệp Đồng đi tới cửa cao ốc, cô nhìn chiếc xe đen nhánh quen thuộc chậm rãi đậu dưới bậc thang, tắt máy bỏ túi, bên môi khẽ cong, trêи mặt vẫn duy trì nụ cười tiêu chuẩn.
Trợ lý mở cửa xe, nữ tử dáng người xinh đẹp thướt tha, hai chân chậm rãi chạm đất. Người kia mày liễu mắt hạnh, quần dài đen vừa vặn, mái tóc đen nhánh tỏa sáng nhu thuận xõa bên vai, lọn tóc hơi xoắn lên, làm nổi bật khuôn mặt hồng hào diễm lệ, thướt tha trang nhã.
Khí thế giữa chân mày tỏa ra lấn áp người khác, đáy mắt âm u lạnh lẽo làm người khác không dám nhìn thẳng, khi ánh mắt người đó đặt lên nụ cười giả tạo trêи khuôn mặt của Diệp Đồng, âm u lạnh lẽo yên lặng biến mất, khóe môi hơi dẫn lên một đường cong cong nhất, chân thành thật đạp lên giày cao gót bước đi mềm mại. Toàn thân khí chất tuyệt trần do năm tháng trôi qua lắng đọng, vững vàng hấp dẫn ánh mắt, khiến người ta luyến tiếc rời đi dù nửa phần.
Mặc dù đã làm đủ chuyên môn, làm cho tâm của chính mình cố gắng tỉnh táo lại, bốn mắt nhìn nhau, trong nháy mắt đó, rơi vào trong ánh mắt nhàn nhạt, nụ cười trêи mặt Diệp Đồng cứng lại, chỉ chốc lát thất thần, một bàn tay trắng trẻo mảnh khảnh tiết cốt rõ ràng đưa tới.
Người kia nhìn Diệp Đồng, giọng nhẹ nhàng:
"Xin chào, Lâm Túc, tổng tài LT tập đoàn."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.