Chương 110: Kiếp Sau Vẫn Muốn Yêu Em
Phạm Thị Hồng Đào
24/10/2024
Hàn Thần không nhịn được nữa,sau đó liền kéo cô lên giường....
" Ghen thì ghen, không được chê anh lớn tuổi"
"Anh mới 35 tuổi mà thôi, vẫn còn trẻ "...
" Anh tự luyến à ,Hàn Thần anh qua sinh nhật rồi, bây giờ đã 36 tuổi." .
" Ding noi nua, anh khong muon nghe dau ."
"Nhưng mà em muốn nói ,anh tuy 36 tuổi nhưng mà vẫn rất đẹp trai "
" Con gi nua khong "
"Rất nhiều, nhiều quá em nói không hết."
Dứt lời Hàn Thần liền hôn lấy môi của cô, quần áo cũng bị ảnh kéo xuống...
"Um .uahhh."
" Thần. ..ưm."
" Đêm nay em chết với anh ." ...
"Em sẽ giúp anh."
Linh Sam cởi quần áo của anh ra ,bàn tay sờ lên cơ ngực của chồng mình .
" Chủ động như vậy sao ."
" ปm"
" Anh có thích không"
"Rất thích là đằng khác ." .
Hàn Thần mỉm cười rồi hôn lên cổ của cô.
"Um..u .ahhh.".
Đêm tối có 2 thân thể cứ quấn lấy nhau,2 người cứ thay đổi tư thế liên tục .
Đến sáng Linh Sam thức dậy thì thấy mình nằm bên cạnh anh ,cả 2 không có quần áo gì cả ,.
Đầu của cô đau quá đi, hình như là đêm qua đã uống rất nhiều thì phải .
"Um."
"Vợ anh thức rồi sao."
" ปm" Linh Sam gat dau .
"Ở đây là khách sạn sao ."
" Um, dem qua em hanh anh nhieu lam do ,say rugu la muon lam can. "
" Em à."
"Đúng ,chính là em, em còn chê anh già nữa chứ. "
" Sự thật là vậy mà.".
Hàn Thần nghe xong thì liền đứng hình tận 3 giây luôn .
"Em quá đáng ."
"Được rồi,em không chê anh nữa ." Linh Sam mỉm cười rồi xoa đầu của anh.
" Vợ ơi,anh yêu em quá đi .Đêm qua anh đến nơi này là nói chuyện rõ ràng với bọn họ mà thôi, điện thoại anh bị rơi xuống nước cho nên mới không trả lời em được ."
" Với lại không nói cho em biết là bởi vì anh sợ em giận ,sợ em đánh anh "
"Em đáng sợ như thế hả ." .
"Anh sợ thật mà ." sau đó anh liền dụi đầu của mình vào trong ngực của cô .
"Um."
" Đêm qua em và cô ấy nói chuyện 1 chút thôi,chứ cũng không có gì "
Không có gì,vậy mà đêm qua nói tận cả tiếng đồng hồ .
" Qua tuần sau chúng ta đi hưởng tuần trăng mật ."
" ปm "
" Sẵn tiện bồi đắp tình cảm luôn "
" Như thế chưa đủ à," cô đưa mắt nhìn chồng mình.
" Muon yeu em nhieu hon nla chi sao ,"
"Được "
" Anh chuẩn bị mọi thứ ,em chỉ việc đi cùng anh mà thôi."
"Ừm, Hàn Thần em cảm thấy mình thật may mắn khi đã lấy được anh ."
" Câu này anh nên nói mới đúng ,là anh may mắn vì đã có người hốt lấy ,chứ anh lạnh lùng cọc tính lắm chắc sẽ không có ai chịu ." .
" Vậy xem ra anh may mắn à."
" Không, chúng ta điều may mắn ."...
Lát sau ăn sáng xong thì cả 2 liền về nhà .
Linh Sam cảm thấy bản thân thật may mắn khi đã lấy được người mà mình yêu .
Duyên phận đến thì đây chính là hạnh phúc của 1 đời người.
Vừa về đến nhà thì Linh Sam liền lên phòng nằm ,dư vị của đêm qua vẫn còn ,bây giờ cô chỉ muốn ngủ mà thôi, nghỉ ngơi cho khoẻ người .
Đặt lưng xuống thì cô đã đi vào giấc ngủ rồi, Hàn Thần đặt khay thức ăn lên bàn rồi sau đó liền đi đến công ty..
Buổi tối anh trở về khá là sớm ,trên tay còn có cầm 1 bó hoa hồng nữa.
" Anh về rồi, vào ăn cơm thôi. "
" Ừm,hoa này cho em."
" Cám ơn anh "
" Chúc vợ ngày càng xinh đẹp"...
"Cảm ơn chồng ."
Sau đó thì 2 người cũng vào bàn ăn cơm .
" Bánh kem này là cho anh đấy, bù sinh nhật hôm trước"
" Cám ơn em ,anh thích lắm ."
"Vậy quà của anh đâu."
" Anh nhận rồi mà ,đêm đó đó. "
"Nhưng chưa đủ, anh muốn thêm, cũng muốn bù lại ."
" Haiz , dugc roi. '
"Vậy ăn cơm nhanh 1 chút."
Cái tên cẩm thú này, nhắc đến chuyện đó là liền vui mừng như thể đó.
Lát nữa cô sẽ đi trốn, anh ấy sẽ không tìm thấy đâu .
Sau khi ăn cơm xong thì Linh Sam đi lên sân thượng hóng mát ,cô không nghĩ là Hàn Thần biết cô ở đây .
" Sau lại trốn anh chứ ."
" Em lên đây hóng mát 1 chút ."
" Anh ở đây cùng với em ."
" Ừm" Linh Sam dựa vào vai của anh .
Hàn Thần cảm thấy hình như mọi thứ đã an bài hết rồi, cuộc sống này không thể nói trước được điều gì cả ,cứ nghĩ là sẽ không yêu nhưng mà bản thân lại yêu em một cách cuồng nhiệt như thế đấy..
" Linh Sam anh yêu em ."
"Em cũng yêu anh ."...
Cả 2 trao cho nhau 1 nụ hôn ngọt ngào ,sau đó anh liền bế cô lại ghế xích đu ngồi xuống....
" Cám ơn em đã đến bên anh ,anh thật sự rất hạnh phúc"...
" Em cũng vậy , rất yêu anh ."
Linh Sam mỉm cười rồi ôm lấy anh ,bàn tay sờ lên gò má của anh rồi lại mỉm cười và anh cũng cười.
Hạnh phúc nó cũng đơn giản như thế thôi, yêu vào thì sẽ cười nhiều hơn, yêu vào là như 1 con người khác, yêu đời và vui vẻ hơn y như là bản thân được sống hay là tái sinh thêm 1 lần nữa vậy.
" Bà xã, kiếp sau anh vẫn muốn yêu em ,anh sẽ trai trẻ theo đuổi em .".
" Ừm." Nghe vậy thì cô cũng chỉ biết gật đầu mà thôi,
" Ghen thì ghen, không được chê anh lớn tuổi"
"Anh mới 35 tuổi mà thôi, vẫn còn trẻ "...
" Anh tự luyến à ,Hàn Thần anh qua sinh nhật rồi, bây giờ đã 36 tuổi." .
" Ding noi nua, anh khong muon nghe dau ."
"Nhưng mà em muốn nói ,anh tuy 36 tuổi nhưng mà vẫn rất đẹp trai "
" Con gi nua khong "
"Rất nhiều, nhiều quá em nói không hết."
Dứt lời Hàn Thần liền hôn lấy môi của cô, quần áo cũng bị ảnh kéo xuống...
"Um .uahhh."
" Thần. ..ưm."
" Đêm nay em chết với anh ." ...
"Em sẽ giúp anh."
Linh Sam cởi quần áo của anh ra ,bàn tay sờ lên cơ ngực của chồng mình .
" Chủ động như vậy sao ."
" ปm"
" Anh có thích không"
"Rất thích là đằng khác ." .
Hàn Thần mỉm cười rồi hôn lên cổ của cô.
"Um..u .ahhh.".
Đêm tối có 2 thân thể cứ quấn lấy nhau,2 người cứ thay đổi tư thế liên tục .
Đến sáng Linh Sam thức dậy thì thấy mình nằm bên cạnh anh ,cả 2 không có quần áo gì cả ,.
Đầu của cô đau quá đi, hình như là đêm qua đã uống rất nhiều thì phải .
"Um."
"Vợ anh thức rồi sao."
" ปm" Linh Sam gat dau .
"Ở đây là khách sạn sao ."
" Um, dem qua em hanh anh nhieu lam do ,say rugu la muon lam can. "
" Em à."
"Đúng ,chính là em, em còn chê anh già nữa chứ. "
" Sự thật là vậy mà.".
Hàn Thần nghe xong thì liền đứng hình tận 3 giây luôn .
"Em quá đáng ."
"Được rồi,em không chê anh nữa ." Linh Sam mỉm cười rồi xoa đầu của anh.
" Vợ ơi,anh yêu em quá đi .Đêm qua anh đến nơi này là nói chuyện rõ ràng với bọn họ mà thôi, điện thoại anh bị rơi xuống nước cho nên mới không trả lời em được ."
" Với lại không nói cho em biết là bởi vì anh sợ em giận ,sợ em đánh anh "
"Em đáng sợ như thế hả ." .
"Anh sợ thật mà ." sau đó anh liền dụi đầu của mình vào trong ngực của cô .
"Um."
" Đêm qua em và cô ấy nói chuyện 1 chút thôi,chứ cũng không có gì "
Không có gì,vậy mà đêm qua nói tận cả tiếng đồng hồ .
" Qua tuần sau chúng ta đi hưởng tuần trăng mật ."
" ปm "
" Sẵn tiện bồi đắp tình cảm luôn "
" Như thế chưa đủ à," cô đưa mắt nhìn chồng mình.
" Muon yeu em nhieu hon nla chi sao ,"
"Được "
" Anh chuẩn bị mọi thứ ,em chỉ việc đi cùng anh mà thôi."
"Ừm, Hàn Thần em cảm thấy mình thật may mắn khi đã lấy được anh ."
" Câu này anh nên nói mới đúng ,là anh may mắn vì đã có người hốt lấy ,chứ anh lạnh lùng cọc tính lắm chắc sẽ không có ai chịu ." .
" Vậy xem ra anh may mắn à."
" Không, chúng ta điều may mắn ."...
Lát sau ăn sáng xong thì cả 2 liền về nhà .
Linh Sam cảm thấy bản thân thật may mắn khi đã lấy được người mà mình yêu .
Duyên phận đến thì đây chính là hạnh phúc của 1 đời người.
Vừa về đến nhà thì Linh Sam liền lên phòng nằm ,dư vị của đêm qua vẫn còn ,bây giờ cô chỉ muốn ngủ mà thôi, nghỉ ngơi cho khoẻ người .
Đặt lưng xuống thì cô đã đi vào giấc ngủ rồi, Hàn Thần đặt khay thức ăn lên bàn rồi sau đó liền đi đến công ty..
Buổi tối anh trở về khá là sớm ,trên tay còn có cầm 1 bó hoa hồng nữa.
" Anh về rồi, vào ăn cơm thôi. "
" Ừm,hoa này cho em."
" Cám ơn anh "
" Chúc vợ ngày càng xinh đẹp"...
"Cảm ơn chồng ."
Sau đó thì 2 người cũng vào bàn ăn cơm .
" Bánh kem này là cho anh đấy, bù sinh nhật hôm trước"
" Cám ơn em ,anh thích lắm ."
"Vậy quà của anh đâu."
" Anh nhận rồi mà ,đêm đó đó. "
"Nhưng chưa đủ, anh muốn thêm, cũng muốn bù lại ."
" Haiz , dugc roi. '
"Vậy ăn cơm nhanh 1 chút."
Cái tên cẩm thú này, nhắc đến chuyện đó là liền vui mừng như thể đó.
Lát nữa cô sẽ đi trốn, anh ấy sẽ không tìm thấy đâu .
Sau khi ăn cơm xong thì Linh Sam đi lên sân thượng hóng mát ,cô không nghĩ là Hàn Thần biết cô ở đây .
" Sau lại trốn anh chứ ."
" Em lên đây hóng mát 1 chút ."
" Anh ở đây cùng với em ."
" Ừm" Linh Sam dựa vào vai của anh .
Hàn Thần cảm thấy hình như mọi thứ đã an bài hết rồi, cuộc sống này không thể nói trước được điều gì cả ,cứ nghĩ là sẽ không yêu nhưng mà bản thân lại yêu em một cách cuồng nhiệt như thế đấy..
" Linh Sam anh yêu em ."
"Em cũng yêu anh ."...
Cả 2 trao cho nhau 1 nụ hôn ngọt ngào ,sau đó anh liền bế cô lại ghế xích đu ngồi xuống....
" Cám ơn em đã đến bên anh ,anh thật sự rất hạnh phúc"...
" Em cũng vậy , rất yêu anh ."
Linh Sam mỉm cười rồi ôm lấy anh ,bàn tay sờ lên gò má của anh rồi lại mỉm cười và anh cũng cười.
Hạnh phúc nó cũng đơn giản như thế thôi, yêu vào thì sẽ cười nhiều hơn, yêu vào là như 1 con người khác, yêu đời và vui vẻ hơn y như là bản thân được sống hay là tái sinh thêm 1 lần nữa vậy.
" Bà xã, kiếp sau anh vẫn muốn yêu em ,anh sẽ trai trẻ theo đuổi em .".
" Ừm." Nghe vậy thì cô cũng chỉ biết gật đầu mà thôi,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.