Chương 93: Ngày Ký Niệm Chúng Ta Không Ly Hôn
Phạm Thị Hồng Đào
17/10/2024
Linh Sam đi vào phòng bệnh thì nhìn thấy Hàn Thần đã ngủ rồi, nhìn thấy anh đầy rẫy vết thương khiến cho Linh Sam không kìm được nước mắt của mình nữa rồi ..
" Thần. ." cô chạy đến ôm lấy anh ,lúc bấy đây thì anh cũng khẽ thức dậy.
" Um.em ..sao em lại đến đây ."..
" Anh có sao không,còn đau không. "
' Ngoan, đừng khóc nữa ."
Lúc này đây anh liền ngồi dậy rồi lao nước mắt cho cô .
" Rất là đau đó."
" Em biết."
" Biết vậy mà không thương anh ,suốt ngày cứ đòi ly hôn. "
" Vay em se khong ly hon nua ."
" Cái này là em nói đó nha ."
Linh Sam cảm thấy hình như cô đã bị anh ấy thao túng tâm lý mất rồi thì phải. ...
" Anh ăn gì chưa."
" Anh vừa mới ăn cháo xong ."
" ปทา "
" Hứa Thu Lan vẫn còn ở đó sao."
" ปm ."…
" Anh từ bỏ tất cả thật sao ,công ty là tâm huyết của anh mà ."
"Em nói ra câu đó là muốn anh từ bỏ em hay sao ."
" Không có, em không có ý đó đâu, chỉ là em thấy anh sẽ phải chịu thiệt thòi rất nhiều ."
" Thiệt thòi thì em bù cho anh là được, mấy cái đó anh không cần nữa đâu. Chung quy lại cũng chỉ là kiếm tiền thôi mà ,anh dư sức có nó. "
Cái gì cũng trả lời được hết.
Hàn Thần ôm lấy cô vào lòng, Linh Sam cũng ôm lấy anh
" Da hua thi khong dudc nuot Idi dau. "
" Um. "
"Cach."
Đình Tú và Chu Hoàng vừa đẩy cửa vào thì đã được ăn cơm chó rổi.....
" Chết cha ,đi lộn giờ rồi."
" Haha. "
" Nhanh thật đấy, hôm trước đòi ly dị mà giờ đã ôm ấp rồi." •
" Chu Hoàng mày khoái tao ly dị lắm hay gì ."
" Đâu có đâu ." .
"Em dâu ,anh có mua trái cây đến "
"Em cảm ơn hai anh ,để em đi gọt cho mọi người cùng ăn ."
"Ừm ,"
Linh Sam vẫn cứ như thế, vẫn cứ hiểu chuyện trước người khác mà thôi .
"Nghe nói ông nội mày bắt mày sinh con với Thu Lan hả."
" Ừ , đừng nhắc tới con cái nữa nghe xong mà phát sợ ."
" Sống như thế này rất tốt mà ,tự nhiên bắt tao sinh con với Hứa Thu Lan,bây giờ nhờ ân huệ với cô ta mà tao thành ra như thế này nè. "
" Haiz ,đúng là khổ sở mà."
@@##
Buổi chiều Linh Sam đi mua cháo cho anh ,Hàn Thần thích ăn cháo thịt bò cho nên phải đi hơi xa 1 chút, nhưng mà không sao chỉ cần anh ấy thích là được mà thôi.
"Không có thịt bò thì ăn cái khác cũng được mà. "
" Anh đang bị bệnh nên cần tẩm bổ 1 chút ."
" Nhưng mà anh muốn tầm bồ cái khác, mấy tuần qua em đã bỏ quên anh rồi. "
" Dù là cãi nhau nhưng mà anh có tha cho em ngày nào đâu. "
"Ừm ,anh quên. " Hàn Thần cười cười rồi hôn lên môi của cô.
"Em ăn nhiều vào,ăn rồi mới có sức ."
" Câu này em mới là người nói đó ,anh ăn đi. "
" Ứm, ăn nhiều cho có sức để làm em." .
" Đáng ghét ."
Cô còn tính là sẽ đi làm rồi trả nợ cho anh ấy, nhưng mà bây giờ mọi thứ đã trở về y như ban đầu, nhưng mà điều buồn nhất chính là cô đã khiến cho anh ấy và ông nội đối nghịch với nhau rồi.
"Nghĩ gì thế, ."
" Anh và ông nội đã cãi nhau vì em. "
" Khi nào hết giận, thì anh qua xin lỗi là được "
" ปm "..
Dù có như thế nào thì anh cũng là bậc con cháu mà ,vậy cho nên phải xuống nước trước mà thôi .
Sau khi ăn xong thì Linh Sam lau người cho anh .
"Anh ngồi im đi, đừng có động đậy."
"Ờ." Hàn Thần ngơ người ra luôn.
Chừng 20 phút sau thì mới xong ,mặc quần vào thì cô liền dẫn anh ra ngoài...
Vừa đi ra thì đã gặp ông nội và Hứa Thu Lan rồi..
"Ông nội mới đến. " Linh Sam lên tiếng chào hỏi, rồi sau đó thì đứng sau lưng của anh .
Hàn Thần biết cô sợ vậy cho nên liền nắm chặt bàn tay của vợ mình .
" Ông đến đây để nói chuyện hôm qua ,dù có như thế nào thì cháu cũng phải cùng Thu Lan sinh con. "
" Không được, không thể được đâu."
" Tại sao. "
" Là do con chứ không phải Linh Sam, ."
" Mười mấy năm qua con ở bên ngoài chơi bời mà không hề có con rơi thì ông hiểu rồi đó. "
" Ý của con ..con ..là con yếu sinh lý đó hả."
" Ừm. .ừm. ..đúng vậy ."
"À đúng rồi,con đã buộc garo luôn rồi ."
"Trời đất ,đúng là nghịch tử mà." .Kha Hanh hậm hực rồi ôm trán của mình .
Chỉ có Linh Sam mới biết là anh ấy như thế nào mà thôi, Hàn Thần mà yếu thì chắc cô sẽ đi bằng cái đầu quá ,lần này chắc là muốn bảo vệ cô cho nên mới muốn làm như vậy đây mà.
" Có kết quả khám thì ông mới tin ."
" Thì đợi con khỏe lại, rồi con khám lại cho ông xem ."
" Được ."
" Thu Lan cháu bây giờ trở về nhà của mình đi, để xem kết quả như thế nào cái đã.."
"Dạ ông ." Mặc dù không muốn nhưng mà cũng phải nghe theo mà thôi .
Hứa Thu Lan ngậm ngùi đi ra về, Hàn Thần được 1 trận cười sảng khoái .
" Hàn Thần anh yếu thật hả ,anh bị yếu sinh lý .. haha."
" Anh xuất nhiều lắm mà, nhưng sao lại yếu thế nhỉ. "Linh Sam nói thầm vào tai của anh ,vừa nói vừa cười.
"Em nhắc lại cho anh xem đi, anh yếu chỗ nào, ."
Linh Sam nghĩ là anh đang bị thương, cho nên sẽ không có sức làm cô đâu ,chứ nếu như bây giờ là ngày thường thì cô sẽ không dám nói ra.
" Chỗ nào cũng yếu hết ... haha ."
Vừa nói xong thì anh liền đè cô vào trong cửa, sẵn tiện thì anh liền khóa trong lại luôn .
" Anh định làm gì đây."
" Có làm gì đâu ."
"Chụt. .chụt ."Hàn Thần ôm gây của cô, rồi sau đó hôn môi Linh Sam, môi lưỡi cứ quấn lấy nhau không ngừng, nước bọt cũng trao cho nhau.
" Um .ư …"
" Anh dang bi thuong do ,bo muon chet ha ."
" Muốn chết trên người của em, bị thương thì càng phải chứng minh chứ, chứng tỏ anh không có yếu ."
"Em chỉ chọc anh thôi,chứ em biết chồng mình như thế nào mà ."
" Vậy thì bây giờ phải nhận phạt chứ,."
" Anh sẽ đau đó, vết thương chưa lành mà. "
" Vậy thì em làm anh đi" Hàn Thần vừa nói vừa cắn lấy lỗ tai của cô .
" Um..ư.…"
" Không được đâu ,ở đây là bệnh viện ."
" Chúng ta chưa làm ở đây ,xem như là ngày kỷ niệm vợ chồng chúng ta không ly hôn nữa ."
Trời đất ,cái này mà anh ấy cũng có thể nói được nữa hả ,à đúng rồi cái chuyện yếu sinh lý kia mà còn nói gạt được, thì dâm ba cái này nó có là cái gì đâu chứ .
" Thần. ." cô chạy đến ôm lấy anh ,lúc bấy đây thì anh cũng khẽ thức dậy.
" Um.em ..sao em lại đến đây ."..
" Anh có sao không,còn đau không. "
' Ngoan, đừng khóc nữa ."
Lúc này đây anh liền ngồi dậy rồi lao nước mắt cho cô .
" Rất là đau đó."
" Em biết."
" Biết vậy mà không thương anh ,suốt ngày cứ đòi ly hôn. "
" Vay em se khong ly hon nua ."
" Cái này là em nói đó nha ."
Linh Sam cảm thấy hình như cô đã bị anh ấy thao túng tâm lý mất rồi thì phải. ...
" Anh ăn gì chưa."
" Anh vừa mới ăn cháo xong ."
" ปทา "
" Hứa Thu Lan vẫn còn ở đó sao."
" ปm ."…
" Anh từ bỏ tất cả thật sao ,công ty là tâm huyết của anh mà ."
"Em nói ra câu đó là muốn anh từ bỏ em hay sao ."
" Không có, em không có ý đó đâu, chỉ là em thấy anh sẽ phải chịu thiệt thòi rất nhiều ."
" Thiệt thòi thì em bù cho anh là được, mấy cái đó anh không cần nữa đâu. Chung quy lại cũng chỉ là kiếm tiền thôi mà ,anh dư sức có nó. "
Cái gì cũng trả lời được hết.
Hàn Thần ôm lấy cô vào lòng, Linh Sam cũng ôm lấy anh
" Da hua thi khong dudc nuot Idi dau. "
" Um. "
"Cach."
Đình Tú và Chu Hoàng vừa đẩy cửa vào thì đã được ăn cơm chó rổi.....
" Chết cha ,đi lộn giờ rồi."
" Haha. "
" Nhanh thật đấy, hôm trước đòi ly dị mà giờ đã ôm ấp rồi." •
" Chu Hoàng mày khoái tao ly dị lắm hay gì ."
" Đâu có đâu ." .
"Em dâu ,anh có mua trái cây đến "
"Em cảm ơn hai anh ,để em đi gọt cho mọi người cùng ăn ."
"Ừm ,"
Linh Sam vẫn cứ như thế, vẫn cứ hiểu chuyện trước người khác mà thôi .
"Nghe nói ông nội mày bắt mày sinh con với Thu Lan hả."
" Ừ , đừng nhắc tới con cái nữa nghe xong mà phát sợ ."
" Sống như thế này rất tốt mà ,tự nhiên bắt tao sinh con với Hứa Thu Lan,bây giờ nhờ ân huệ với cô ta mà tao thành ra như thế này nè. "
" Haiz ,đúng là khổ sở mà."
@@##
Buổi chiều Linh Sam đi mua cháo cho anh ,Hàn Thần thích ăn cháo thịt bò cho nên phải đi hơi xa 1 chút, nhưng mà không sao chỉ cần anh ấy thích là được mà thôi.
"Không có thịt bò thì ăn cái khác cũng được mà. "
" Anh đang bị bệnh nên cần tẩm bổ 1 chút ."
" Nhưng mà anh muốn tầm bồ cái khác, mấy tuần qua em đã bỏ quên anh rồi. "
" Dù là cãi nhau nhưng mà anh có tha cho em ngày nào đâu. "
"Ừm ,anh quên. " Hàn Thần cười cười rồi hôn lên môi của cô.
"Em ăn nhiều vào,ăn rồi mới có sức ."
" Câu này em mới là người nói đó ,anh ăn đi. "
" Ứm, ăn nhiều cho có sức để làm em." .
" Đáng ghét ."
Cô còn tính là sẽ đi làm rồi trả nợ cho anh ấy, nhưng mà bây giờ mọi thứ đã trở về y như ban đầu, nhưng mà điều buồn nhất chính là cô đã khiến cho anh ấy và ông nội đối nghịch với nhau rồi.
"Nghĩ gì thế, ."
" Anh và ông nội đã cãi nhau vì em. "
" Khi nào hết giận, thì anh qua xin lỗi là được "
" ปm "..
Dù có như thế nào thì anh cũng là bậc con cháu mà ,vậy cho nên phải xuống nước trước mà thôi .
Sau khi ăn xong thì Linh Sam lau người cho anh .
"Anh ngồi im đi, đừng có động đậy."
"Ờ." Hàn Thần ngơ người ra luôn.
Chừng 20 phút sau thì mới xong ,mặc quần vào thì cô liền dẫn anh ra ngoài...
Vừa đi ra thì đã gặp ông nội và Hứa Thu Lan rồi..
"Ông nội mới đến. " Linh Sam lên tiếng chào hỏi, rồi sau đó thì đứng sau lưng của anh .
Hàn Thần biết cô sợ vậy cho nên liền nắm chặt bàn tay của vợ mình .
" Ông đến đây để nói chuyện hôm qua ,dù có như thế nào thì cháu cũng phải cùng Thu Lan sinh con. "
" Không được, không thể được đâu."
" Tại sao. "
" Là do con chứ không phải Linh Sam, ."
" Mười mấy năm qua con ở bên ngoài chơi bời mà không hề có con rơi thì ông hiểu rồi đó. "
" Ý của con ..con ..là con yếu sinh lý đó hả."
" Ừm. .ừm. ..đúng vậy ."
"À đúng rồi,con đã buộc garo luôn rồi ."
"Trời đất ,đúng là nghịch tử mà." .Kha Hanh hậm hực rồi ôm trán của mình .
Chỉ có Linh Sam mới biết là anh ấy như thế nào mà thôi, Hàn Thần mà yếu thì chắc cô sẽ đi bằng cái đầu quá ,lần này chắc là muốn bảo vệ cô cho nên mới muốn làm như vậy đây mà.
" Có kết quả khám thì ông mới tin ."
" Thì đợi con khỏe lại, rồi con khám lại cho ông xem ."
" Được ."
" Thu Lan cháu bây giờ trở về nhà của mình đi, để xem kết quả như thế nào cái đã.."
"Dạ ông ." Mặc dù không muốn nhưng mà cũng phải nghe theo mà thôi .
Hứa Thu Lan ngậm ngùi đi ra về, Hàn Thần được 1 trận cười sảng khoái .
" Hàn Thần anh yếu thật hả ,anh bị yếu sinh lý .. haha."
" Anh xuất nhiều lắm mà, nhưng sao lại yếu thế nhỉ. "Linh Sam nói thầm vào tai của anh ,vừa nói vừa cười.
"Em nhắc lại cho anh xem đi, anh yếu chỗ nào, ."
Linh Sam nghĩ là anh đang bị thương, cho nên sẽ không có sức làm cô đâu ,chứ nếu như bây giờ là ngày thường thì cô sẽ không dám nói ra.
" Chỗ nào cũng yếu hết ... haha ."
Vừa nói xong thì anh liền đè cô vào trong cửa, sẵn tiện thì anh liền khóa trong lại luôn .
" Anh định làm gì đây."
" Có làm gì đâu ."
"Chụt. .chụt ."Hàn Thần ôm gây của cô, rồi sau đó hôn môi Linh Sam, môi lưỡi cứ quấn lấy nhau không ngừng, nước bọt cũng trao cho nhau.
" Um .ư …"
" Anh dang bi thuong do ,bo muon chet ha ."
" Muốn chết trên người của em, bị thương thì càng phải chứng minh chứ, chứng tỏ anh không có yếu ."
"Em chỉ chọc anh thôi,chứ em biết chồng mình như thế nào mà ."
" Vậy thì bây giờ phải nhận phạt chứ,."
" Anh sẽ đau đó, vết thương chưa lành mà. "
" Vậy thì em làm anh đi" Hàn Thần vừa nói vừa cắn lấy lỗ tai của cô .
" Um..ư.…"
" Không được đâu ,ở đây là bệnh viện ."
" Chúng ta chưa làm ở đây ,xem như là ngày kỷ niệm vợ chồng chúng ta không ly hôn nữa ."
Trời đất ,cái này mà anh ấy cũng có thể nói được nữa hả ,à đúng rồi cái chuyện yếu sinh lý kia mà còn nói gạt được, thì dâm ba cái này nó có là cái gì đâu chứ .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.