Chương 98: Thiệt Thòi Cho Em Rồi
Phạm Thị Hồng Đào
17/10/2024
Buổi sáng Hàn Thần đang ngủ ngon lành thì điện thoại lại vang lên, khiến cho anh phải cau mày của mình lại....
( Alo ,con nghe đầy ba .)
( Con không đến công ty thật à. ] Kha Tuấn thật là đau đầu với cái đống hồ sơ được chất như núi, không nghĩ là hiện tại tập đoàn lại nhận nhiều dự án đến thế.
[ Con bi duoi roi ].
( Mấy bữa ba sắp khùng rồi này .)
[ Được rồi, ba gửi email cho con đi. ]
[ ปท.].
Bây giờ thì anh cũng đã thức giấc luôn rồi, nhưng quay qua lại không thấy vợ của anh đâu .
'Vợ ơi em đâu rồi ."..mới sáng sớm mà đã chạy đi đâu rồi .
Hàn Thần mặc áo vào rồi sau đó thì đi tìm cô .
" Cậu chủ tìm thiếu phu nhân sao."
" Ừm ,cô ấy đâu ."...
"À thiếu phu nhân ở ngoài sân ."
"Ừ ."
Sau đó thì anh liền đi ra ngoài sân.
"Em sao lại chạy ra đây vậy ."
"Em cho mèo ăn ."
" Mới sáng sớm mà , vào trong đi, bên ngoài lạnh rồi."
" Ừm ." Linh Sam ôm con mèo đi vào trong nhà .
Cứ tưởng là cô đã bị ông nội của anh đưa đi không đó ,làm cho anh sợ chết khiếp .
" Anh đi đâu vậy ."
" Anh chưa đánh răng ." Nói xong thì anh liền đi thẳng lên lầu .
Chưa đánh răng vậy mà vẫn còn chạy ra ngoài nữa chứ.
Lát sau anh xuống nhà ăn sáng ,dạo gần đây anh ăn uống rất là đúng giờ bởi vì đã có vợ chăm sóc từng ly từng tý rồi. ..
Bữa sáng hôm nay là bánh mì sandwich và sữa hạt.
" Anh lên thư phòng làm việc 1 chút ."
"Ừm. ".
Hàn Thần dọn bữa sáng ,sau đó thì liền trở về phòng của mình .
( Bùi Linh Sam, Hàn Thần không có bị yếu cái gì hết, là cô ép anh ấy phải nói ra như thế đúng không .) .
( Gọi điện chỉ nói những lời này thôi sao. ]
[ Hứa Thu Lan tôi đúng là ngu mới xem cô là người bạn tốt đó, cô còn dám bỏ thuốc vào thức ăn để tôi bị vô sinh như thế này .)
(Cuối cùng thì mày cũng biết rồi à, nhưng mà biết rồi thì cũng sẽ không làm được gì đâu.) .
( Chờ xem ngày hôm nay những gì sẽ đến với cô đây .)
( Ý của cô là sao đây .).
( Chờ đi rồi sẽ biết.)
Rốt cuộc thì cô ta lại muốn làm cái gì đây ,cô thật sự không muốn tin nữa rồi .
Cúp máy Linh Sam lại rơi vào trầm tư ..
Lát sau cô đem nước hoa quả qua thư phòng cho anh .
"Anh uống chút nước đi ".
" Um."..
"Anh đang làm việc sao."
" Vậy em không làm phiền anh nữa ."
"Có gì đâu mà phiền chứ"
"Ừm." .Linh Sam gật đầu, sau đó liền ngồi lên đùi của anh ,Hàn Thần không nghĩ là cô sẽ chủ động như thế .
" Sao em lạ vậy ."
" Có gì đâu, muốn ôm anh cũng không được à. "
"Được, nhưng mà ôm kiểu này sẽ nhanh cứng đấy ."
" Lai nua roi ."
" Thôi, không làm phiền anh nữa "nói xong cô liền hôn lên môi của anh 1 cái .
Trở về phòng Linh Sam nhận được điện thoại của mẹ chồng .
( Alo con nghe đây mẹ. )
( Hôm nay là sinh nhật của Hàn Thần, 2 đứa nhớ về nhà chính )
Cô còn định là sẽ tổ chức ở đầy cho anh nữa mà, thôi thì qua ngày mai vậy .
Nhưng mà liệu cô về nhà chính thì ông nội có tức giận hay không đây .
( Con về liệu có được không mẹ .)
( Được mà, không sao đâu .).
(Da.)
Cuối cùng thì Linh Sam cũng gật đầu ,sau đó thì cô liền đi ủi quẩn áo cho anh .
Sau khi ăn cơm trưa xong thì Hàn Thần cũng trở về phòng xem tivi, cuộc sống của anh dạo gần đây rất thoải mái ,nó không còn bận bịu như lúc trước nữa đâu .
" Thần ,lúc nãy mẹ gọi bảo chúng ta về nhà chính mừng sinh nhật của anh."
" Do cua anh em da ui roi ."
" Vay do cua em dau. "
"Em nghĩ là em không nên đi."...
"Sợ ông nội sao ."
"Ừm ,anh cứ đi đi ,đây là sinh nhật của anh. "
"Nhưng mà anh muốn đón sinh nhật cùng với em.'
" Qua hồm sau cũng được mà ,em chờ anh được ."....
" Thiệt thòi cho em rồi, lần này anh sẽ nói cho ông ấy hiểu."
"Ừm "..Hàn Thần vỗ lên lưng của Linh Sam mấy cái để an ủi....
" Em vẽ cái gì thế,đưa cho anh xem đi. "
" Vẽ chúng ta, nhưng mà chưa có xong ." .
" Anh cho người làm phòng thiết kế cho em ."
" Ừm. "."
" Cứ nghĩ là em chỉ biết thiết kế mà thôi, không ngờ còn biết vẽ tranh nữa, em giỏi quá đi. "
" Không giỏi bằng anh ."
Buổi tối cô chuẩn bị quần áo tươm tất cho chồng mình .
"Điều là người nhà mà ,ăn mặc bình thường là được rồi, không cần cầu kỳ quá làm gì ." .
" Dù sao cũng phải tươm tất 1 chút. "
"Ừm ,cảm ơn em ."...Hàn Thần hôn lên trán của cô 1 cái .
" Anh đi đây .".
"Ừm, tạm biệt .".
Linh Sam sau đó đi ra ban công nhìn anh ,anh ấy đã đi rồi .Cô dựa người vào cửa kính rồi lại ôm lấy thân của chính mình.
( Alo ,con nghe đầy ba .)
( Con không đến công ty thật à. ] Kha Tuấn thật là đau đầu với cái đống hồ sơ được chất như núi, không nghĩ là hiện tại tập đoàn lại nhận nhiều dự án đến thế.
[ Con bi duoi roi ].
( Mấy bữa ba sắp khùng rồi này .)
[ Được rồi, ba gửi email cho con đi. ]
[ ปท.].
Bây giờ thì anh cũng đã thức giấc luôn rồi, nhưng quay qua lại không thấy vợ của anh đâu .
'Vợ ơi em đâu rồi ."..mới sáng sớm mà đã chạy đi đâu rồi .
Hàn Thần mặc áo vào rồi sau đó thì đi tìm cô .
" Cậu chủ tìm thiếu phu nhân sao."
" Ừm ,cô ấy đâu ."...
"À thiếu phu nhân ở ngoài sân ."
"Ừ ."
Sau đó thì anh liền đi ra ngoài sân.
"Em sao lại chạy ra đây vậy ."
"Em cho mèo ăn ."
" Mới sáng sớm mà , vào trong đi, bên ngoài lạnh rồi."
" Ừm ." Linh Sam ôm con mèo đi vào trong nhà .
Cứ tưởng là cô đã bị ông nội của anh đưa đi không đó ,làm cho anh sợ chết khiếp .
" Anh đi đâu vậy ."
" Anh chưa đánh răng ." Nói xong thì anh liền đi thẳng lên lầu .
Chưa đánh răng vậy mà vẫn còn chạy ra ngoài nữa chứ.
Lát sau anh xuống nhà ăn sáng ,dạo gần đây anh ăn uống rất là đúng giờ bởi vì đã có vợ chăm sóc từng ly từng tý rồi. ..
Bữa sáng hôm nay là bánh mì sandwich và sữa hạt.
" Anh lên thư phòng làm việc 1 chút ."
"Ừm. ".
Hàn Thần dọn bữa sáng ,sau đó thì liền trở về phòng của mình .
( Bùi Linh Sam, Hàn Thần không có bị yếu cái gì hết, là cô ép anh ấy phải nói ra như thế đúng không .) .
( Gọi điện chỉ nói những lời này thôi sao. ]
[ Hứa Thu Lan tôi đúng là ngu mới xem cô là người bạn tốt đó, cô còn dám bỏ thuốc vào thức ăn để tôi bị vô sinh như thế này .)
(Cuối cùng thì mày cũng biết rồi à, nhưng mà biết rồi thì cũng sẽ không làm được gì đâu.) .
( Chờ xem ngày hôm nay những gì sẽ đến với cô đây .)
( Ý của cô là sao đây .).
( Chờ đi rồi sẽ biết.)
Rốt cuộc thì cô ta lại muốn làm cái gì đây ,cô thật sự không muốn tin nữa rồi .
Cúp máy Linh Sam lại rơi vào trầm tư ..
Lát sau cô đem nước hoa quả qua thư phòng cho anh .
"Anh uống chút nước đi ".
" Um."..
"Anh đang làm việc sao."
" Vậy em không làm phiền anh nữa ."
"Có gì đâu mà phiền chứ"
"Ừm." .Linh Sam gật đầu, sau đó liền ngồi lên đùi của anh ,Hàn Thần không nghĩ là cô sẽ chủ động như thế .
" Sao em lạ vậy ."
" Có gì đâu, muốn ôm anh cũng không được à. "
"Được, nhưng mà ôm kiểu này sẽ nhanh cứng đấy ."
" Lai nua roi ."
" Thôi, không làm phiền anh nữa "nói xong cô liền hôn lên môi của anh 1 cái .
Trở về phòng Linh Sam nhận được điện thoại của mẹ chồng .
( Alo con nghe đây mẹ. )
( Hôm nay là sinh nhật của Hàn Thần, 2 đứa nhớ về nhà chính )
Cô còn định là sẽ tổ chức ở đầy cho anh nữa mà, thôi thì qua ngày mai vậy .
Nhưng mà liệu cô về nhà chính thì ông nội có tức giận hay không đây .
( Con về liệu có được không mẹ .)
( Được mà, không sao đâu .).
(Da.)
Cuối cùng thì Linh Sam cũng gật đầu ,sau đó thì cô liền đi ủi quẩn áo cho anh .
Sau khi ăn cơm trưa xong thì Hàn Thần cũng trở về phòng xem tivi, cuộc sống của anh dạo gần đây rất thoải mái ,nó không còn bận bịu như lúc trước nữa đâu .
" Thần ,lúc nãy mẹ gọi bảo chúng ta về nhà chính mừng sinh nhật của anh."
" Do cua anh em da ui roi ."
" Vay do cua em dau. "
"Em nghĩ là em không nên đi."...
"Sợ ông nội sao ."
"Ừm ,anh cứ đi đi ,đây là sinh nhật của anh. "
"Nhưng mà anh muốn đón sinh nhật cùng với em.'
" Qua hồm sau cũng được mà ,em chờ anh được ."....
" Thiệt thòi cho em rồi, lần này anh sẽ nói cho ông ấy hiểu."
"Ừm "..Hàn Thần vỗ lên lưng của Linh Sam mấy cái để an ủi....
" Em vẽ cái gì thế,đưa cho anh xem đi. "
" Vẽ chúng ta, nhưng mà chưa có xong ." .
" Anh cho người làm phòng thiết kế cho em ."
" Ừm. "."
" Cứ nghĩ là em chỉ biết thiết kế mà thôi, không ngờ còn biết vẽ tranh nữa, em giỏi quá đi. "
" Không giỏi bằng anh ."
Buổi tối cô chuẩn bị quần áo tươm tất cho chồng mình .
"Điều là người nhà mà ,ăn mặc bình thường là được rồi, không cần cầu kỳ quá làm gì ." .
" Dù sao cũng phải tươm tất 1 chút. "
"Ừm ,cảm ơn em ."...Hàn Thần hôn lên trán của cô 1 cái .
" Anh đi đây .".
"Ừm, tạm biệt .".
Linh Sam sau đó đi ra ban công nhìn anh ,anh ấy đã đi rồi .Cô dựa người vào cửa kính rồi lại ôm lấy thân của chính mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.