Chương 30: Xuống Phố Chơi
Phạm Thị Hồng Đào
16/09/2024
Đến 11 giờ tối thì cả 3 người cũng ra về, cô thấy hôm nay Hàn Thần đến đây cùng nhau ăn cơm cùng nhau nói chuyện khiến cho ông nội rất là vui vẻ .
"Sao lúc nãy cô không nói chuyện."
"À thì tôi không biết nói gì hết,cho nên cứ ngồi nghe anh và ông nội nói chuyện là được".
" Vậy hôm qua cô có nói chuyện không."
"Cũng có ,ông nội hỏi thì tôi sẽ trả lời .." .
"Um, thôi muộn rồi,về nhà thôi."
"Được ." .
Sau đó thì 2 người cũng lên xe, Linh Sam ngồi ở ghế phụ ,cô đưa mắt nhìn ra đường phố ở bên ngoài. Thường thì giờ này cô đã buồn ngủ lắm rồi, nhưng mà buổi trưa cô đã ngủ quá nhiều cho nên đã không còn buồn ngủ nữa...
Nhưng mà ở phía dưới vẫn còn hơi đau cho nên cô cũng không dám cử động mạnh nữa ,lúc nãy ở nhà chính cô tỏ ra hết sức tự nhiên nhưng mà vẫn còn thấy hơi đau .
Thành phố về đêm nó đẹp thật đấy , lần đầu tiên cô nhìn thấy đó chính là ngày cưới, ngày hôm ấy cô được vệ sĩ đưa về thì đã thấy cái không khí nhộn nhịp ở Thượng Hải rồi.
Nó nhộn nhịp và xa hoa vô cùng,chứ không có bình yên như ở quê của cô .Ở quê nó bình yên lắm ,lâu lâu thì mới được lên thị trấn chơi mà thôi .
" Nhìn gì lắm thế,bộ từ đó đến giờ cô chưa nhìn thấy cảnh đêm bao giờ à."
" Chưa ,khi lấy anh thì tôi mới được nhìn thấy đấy." .
" Ổ " Hàn Thần có chút bất ngờ,súyt chút nữa thì quên mất là Linh Sam ở quê .
"Ở đây đẹp thật,bây giờ đã gần 12 giờ rồi mà người ta vẫn ra đường chơi. "
"Đương nhiên rồi, có thể nói là chơi thâu đêm suốt sáng đấy ,bây giờ là vẫn còn sớm đấy ."
"Ừm ,Hàn Thần lúc trước anh cũng hay đi chơi thế này à ."
" Ừm ,chơi đến mệt thì về. " Hàn Thần trả lời rất là thản nhiên ...
" Cô muốn đi không? Tôi đưa cô đi ,dù gì thì bây giờ cũng muộn rồi" .
" Không cần đâu , tôi sợ làm phiền anh lắm ."
" Từ trước giờ đã phiền lắm rồi,bây giờ thêm 1 chút nữa ."...
Linh Sam không trả lời anh ,sau đó thì chỉ biết nhỉ thẳng về phía trước mà thôi .
Qua mấy giây sau thì anh lại tăng tốc khiến cho cô sợ khiếp vía .
"Anh chạy chậm lại đi, tôi sợ."
"Sợ tôi hay là sợ chết."
"Cả 2."
"Yên tâm đi tôi lái xe giỏi lắm, lúc trước còn hay đi đua xe nữa cho nên mấy cái này chẳng là gì hết ."..
"Anh. .anh ..đúng là biết chơi đủ thứ mà" cô bắt đầu sợ con người này rồi đó ,tại sao cái gì anh cũng biết hết vậy ,quá là đáng sợ mà .
Chừng 10 phút sau thì cũng đến nơi ,Linh Sam bước xuống xe với tư thế loạn choạng,súyt chút nữa thì đã té rồi .
" Không sao chứ. "
" Không sao'''...
Ai mà biết cô lại sợ như vậy chứ, anh cảm thấy mình chạy rất là bình thường mà ,hay là do Linh Sam muốn làm quá lên đây ,đúng là mệt mà.
Hai người đi xuống phố chơi ,ở đây có nhiều người và rất nhiều siêu xe nữa ,ai ai cũng tha hồ chụp hình hết, còn
Linh Sam thì chỉ biết nhìn rồi ngắm cái này cá i kia mà thôi ...
Hàn Thần cảm thấy cô gái này đúng là quê mùa mà ,y như là trên trời rớt xuống vậy .
"Mấy cái kia đẹp quá."
"Cô ở đây nhìn đi, tôi đi mua nước."
"Ừm." cảm thấy anh ấy cũng không có tệ cho lắm, vậy mà hôm nay còn đưa cô xuống phố chơi nữa chứ.
Linh Sam đi 1 hồi thì cũng ghé lại 1 cửa hàng nhỏ mua 2 con gấu bông nhỏ, một con màu hồng còn 1 con thì màu nâu nhạt .
"Chị lấy cho em 2 con này đi."
"Được, để tôi gói lại cho cô ."
" Vâng.". Linh Sam đứng đó đợi người ta gói hàng lại cho mình.
Mua xong thì cô lại đi tiếp,hôm nay được ra ngoài chơi khiến cho cô rất vui. Tuổi của cô thì người ta thường đi bar ,đi cà phê cùng với bạn bè nhưng mà Linh Sam vẫn thích ra ngoài đi dạo như thế này, thật sự rất là vui vẻ .
Đi đến gần cuối con đường thì cô lại gặp 1 bà cụ , nhìn bà ấy trông giống như là thầy bói vậy ...
" Chào bà.."
"Ừm ,cô cần gì ."
"À bà có phải là thầy bói không, tôi muốn xem 1 quẻ về tình duyên ." .
"Được,cô ngồi xuống đi."
Sau đó thì Linh Sam cũng ngồi xuống, ngày thường cô không có tin vào mấy chuyện này đâu, nhưng mà ma xui quỷ khiến thì lại khiến cô muốn xem bói ...
Bà ấy cầm tay của cô lên rồi xem gì đó ,sau đó cho cô chọn lá bài nữa.
" Cô vừa mới lấy chồng có đúng không? Còn nữa , chồng của cô cũng rất là giàu có ,có thể nói là giàu nhất ở cái thành phố này ."
" Bà. bà.sau bà lại biết chứ."
"Đương nhiên, tôi là thầy bói mà .".
"À còn nữa chồng cô trước kia rất đào hoa , phụ nữ nhiều vô số kể, cô và chồng mình không có tình cảm nhưng mà vẫn lấy nhau ." .
"Vâng ,đúng vậy ."..
"Nhưng mà cô đừng buồn,đây là duyên phận của 2 người đấy. Đừng nghĩ không có tình cảm rồi sau này cũng như vậy,tuy chồng cô trước kia rất đào hoa nhưng mà sau này sẽ không còn nữa ,cậu ta một khi đã yêu vào rồi thì sẽ biết chăm sóc cho cuộc hôn nhân của mình,2 người rồi sẽ hạnh phúc thôi ."
" Thật sao. "
" Là thật, nhưng mà cũng sẽ có biến cố đấy, chẳng hạn như là gặp tai nạn gì đó, nhưng mà mọi thứ đã được định sẵn hết rồi ."..
"Người cũ của chồng cô sẽ trở về đấy ,cẩn thận." .
"À ở đây tôi có bùa bình an và dây chuyền ngọc bội cô có muốn lấy không,nó sẽ đem lại bình an cho cô ."
"Lấy , tôi lấy mà ." .
"Cô không sợ bị tôi lừa sao ."
" Không sợ, tôi sợ chồng tôi gặp nạn hơn ,mong là nó sẽ đem lại may mắn cho anh ấy ."...
"Ưm, thấy cô đúng là rất thương chồng của mình".
"Ừm,.."
" Cái này cứ đem theo bên người là được, dây chuyền thì đeo vào cổ."
" Vâng ,cảm ơn bà. Tôi gửi cho bà 1 ít tiền. "
" Ừm ,chúc cô may mắn. "
" Vâng."..
Sau đó thì Linh Sam liền cầm nó lên rồi ngắm nghía 1 cách cẩn thận,mong là những thứ này sẽ đem lại may mắn cho anh ấy .
" Bà ,bà có thể cho tôi xin địa chỉ của bà không ." .
" Tôi ở ngoại thành, 1 tháng sẽ vào đây 2 lần mà thôi .Sau này có duyên thì sẽ gặp lại ." .
" Vâng." .Linh Sam gật đầu rồi cũng rời đi ,cô bỏ nó vào trong túi xách của mình rất cẩn thận .
"Sao lúc nãy cô không nói chuyện."
"À thì tôi không biết nói gì hết,cho nên cứ ngồi nghe anh và ông nội nói chuyện là được".
" Vậy hôm qua cô có nói chuyện không."
"Cũng có ,ông nội hỏi thì tôi sẽ trả lời .." .
"Um, thôi muộn rồi,về nhà thôi."
"Được ." .
Sau đó thì 2 người cũng lên xe, Linh Sam ngồi ở ghế phụ ,cô đưa mắt nhìn ra đường phố ở bên ngoài. Thường thì giờ này cô đã buồn ngủ lắm rồi, nhưng mà buổi trưa cô đã ngủ quá nhiều cho nên đã không còn buồn ngủ nữa...
Nhưng mà ở phía dưới vẫn còn hơi đau cho nên cô cũng không dám cử động mạnh nữa ,lúc nãy ở nhà chính cô tỏ ra hết sức tự nhiên nhưng mà vẫn còn thấy hơi đau .
Thành phố về đêm nó đẹp thật đấy , lần đầu tiên cô nhìn thấy đó chính là ngày cưới, ngày hôm ấy cô được vệ sĩ đưa về thì đã thấy cái không khí nhộn nhịp ở Thượng Hải rồi.
Nó nhộn nhịp và xa hoa vô cùng,chứ không có bình yên như ở quê của cô .Ở quê nó bình yên lắm ,lâu lâu thì mới được lên thị trấn chơi mà thôi .
" Nhìn gì lắm thế,bộ từ đó đến giờ cô chưa nhìn thấy cảnh đêm bao giờ à."
" Chưa ,khi lấy anh thì tôi mới được nhìn thấy đấy." .
" Ổ " Hàn Thần có chút bất ngờ,súyt chút nữa thì quên mất là Linh Sam ở quê .
"Ở đây đẹp thật,bây giờ đã gần 12 giờ rồi mà người ta vẫn ra đường chơi. "
"Đương nhiên rồi, có thể nói là chơi thâu đêm suốt sáng đấy ,bây giờ là vẫn còn sớm đấy ."
"Ừm ,Hàn Thần lúc trước anh cũng hay đi chơi thế này à ."
" Ừm ,chơi đến mệt thì về. " Hàn Thần trả lời rất là thản nhiên ...
" Cô muốn đi không? Tôi đưa cô đi ,dù gì thì bây giờ cũng muộn rồi" .
" Không cần đâu , tôi sợ làm phiền anh lắm ."
" Từ trước giờ đã phiền lắm rồi,bây giờ thêm 1 chút nữa ."...
Linh Sam không trả lời anh ,sau đó thì chỉ biết nhỉ thẳng về phía trước mà thôi .
Qua mấy giây sau thì anh lại tăng tốc khiến cho cô sợ khiếp vía .
"Anh chạy chậm lại đi, tôi sợ."
"Sợ tôi hay là sợ chết."
"Cả 2."
"Yên tâm đi tôi lái xe giỏi lắm, lúc trước còn hay đi đua xe nữa cho nên mấy cái này chẳng là gì hết ."..
"Anh. .anh ..đúng là biết chơi đủ thứ mà" cô bắt đầu sợ con người này rồi đó ,tại sao cái gì anh cũng biết hết vậy ,quá là đáng sợ mà .
Chừng 10 phút sau thì cũng đến nơi ,Linh Sam bước xuống xe với tư thế loạn choạng,súyt chút nữa thì đã té rồi .
" Không sao chứ. "
" Không sao'''...
Ai mà biết cô lại sợ như vậy chứ, anh cảm thấy mình chạy rất là bình thường mà ,hay là do Linh Sam muốn làm quá lên đây ,đúng là mệt mà.
Hai người đi xuống phố chơi ,ở đây có nhiều người và rất nhiều siêu xe nữa ,ai ai cũng tha hồ chụp hình hết, còn
Linh Sam thì chỉ biết nhìn rồi ngắm cái này cá i kia mà thôi ...
Hàn Thần cảm thấy cô gái này đúng là quê mùa mà ,y như là trên trời rớt xuống vậy .
"Mấy cái kia đẹp quá."
"Cô ở đây nhìn đi, tôi đi mua nước."
"Ừm." cảm thấy anh ấy cũng không có tệ cho lắm, vậy mà hôm nay còn đưa cô xuống phố chơi nữa chứ.
Linh Sam đi 1 hồi thì cũng ghé lại 1 cửa hàng nhỏ mua 2 con gấu bông nhỏ, một con màu hồng còn 1 con thì màu nâu nhạt .
"Chị lấy cho em 2 con này đi."
"Được, để tôi gói lại cho cô ."
" Vâng.". Linh Sam đứng đó đợi người ta gói hàng lại cho mình.
Mua xong thì cô lại đi tiếp,hôm nay được ra ngoài chơi khiến cho cô rất vui. Tuổi của cô thì người ta thường đi bar ,đi cà phê cùng với bạn bè nhưng mà Linh Sam vẫn thích ra ngoài đi dạo như thế này, thật sự rất là vui vẻ .
Đi đến gần cuối con đường thì cô lại gặp 1 bà cụ , nhìn bà ấy trông giống như là thầy bói vậy ...
" Chào bà.."
"Ừm ,cô cần gì ."
"À bà có phải là thầy bói không, tôi muốn xem 1 quẻ về tình duyên ." .
"Được,cô ngồi xuống đi."
Sau đó thì Linh Sam cũng ngồi xuống, ngày thường cô không có tin vào mấy chuyện này đâu, nhưng mà ma xui quỷ khiến thì lại khiến cô muốn xem bói ...
Bà ấy cầm tay của cô lên rồi xem gì đó ,sau đó cho cô chọn lá bài nữa.
" Cô vừa mới lấy chồng có đúng không? Còn nữa , chồng của cô cũng rất là giàu có ,có thể nói là giàu nhất ở cái thành phố này ."
" Bà. bà.sau bà lại biết chứ."
"Đương nhiên, tôi là thầy bói mà .".
"À còn nữa chồng cô trước kia rất đào hoa , phụ nữ nhiều vô số kể, cô và chồng mình không có tình cảm nhưng mà vẫn lấy nhau ." .
"Vâng ,đúng vậy ."..
"Nhưng mà cô đừng buồn,đây là duyên phận của 2 người đấy. Đừng nghĩ không có tình cảm rồi sau này cũng như vậy,tuy chồng cô trước kia rất đào hoa nhưng mà sau này sẽ không còn nữa ,cậu ta một khi đã yêu vào rồi thì sẽ biết chăm sóc cho cuộc hôn nhân của mình,2 người rồi sẽ hạnh phúc thôi ."
" Thật sao. "
" Là thật, nhưng mà cũng sẽ có biến cố đấy, chẳng hạn như là gặp tai nạn gì đó, nhưng mà mọi thứ đã được định sẵn hết rồi ."..
"Người cũ của chồng cô sẽ trở về đấy ,cẩn thận." .
"À ở đây tôi có bùa bình an và dây chuyền ngọc bội cô có muốn lấy không,nó sẽ đem lại bình an cho cô ."
"Lấy , tôi lấy mà ." .
"Cô không sợ bị tôi lừa sao ."
" Không sợ, tôi sợ chồng tôi gặp nạn hơn ,mong là nó sẽ đem lại may mắn cho anh ấy ."...
"Ưm, thấy cô đúng là rất thương chồng của mình".
"Ừm,.."
" Cái này cứ đem theo bên người là được, dây chuyền thì đeo vào cổ."
" Vâng ,cảm ơn bà. Tôi gửi cho bà 1 ít tiền. "
" Ừm ,chúc cô may mắn. "
" Vâng."..
Sau đó thì Linh Sam liền cầm nó lên rồi ngắm nghía 1 cách cẩn thận,mong là những thứ này sẽ đem lại may mắn cho anh ấy .
" Bà ,bà có thể cho tôi xin địa chỉ của bà không ." .
" Tôi ở ngoại thành, 1 tháng sẽ vào đây 2 lần mà thôi .Sau này có duyên thì sẽ gặp lại ." .
" Vâng." .Linh Sam gật đầu rồi cũng rời đi ,cô bỏ nó vào trong túi xách của mình rất cẩn thận .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.