Chương 1345
Thượng Quan Nhiêu
30/08/2021
Bạch Hạ lúc này mới hiểu nguyên nhân tại sao anh không cho cô uống rượu, cô không khỏi bật cười: “Em không dễ say như vậy đâu!”
Hình Nhất Phàm mới không tin cô. Có điều, dưới ánh nền, cô nở một nụ cười xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng và hàm răng trắng bóng, tươi non lại ngon lành. Anh biết tối nay, sức chịu đựng của mình đã đến giới hạn, anh không thể đợi lâu hơn được nữa, không muốn đợi thêm dù chỉ một ngày.
Bạch Hạ bị anh nhìn chằm chằm như vậy không khỏi đỏ ửng mặt, cơm cũng đã ăn no nê, cũng đã uống xong hai ly rượu, Bạch Hạ liền chống bàn muốn đứng dậy.
Nào ngờ, có lẽ vì uống rượu, cô chỉ cảm thấy cơ thể bao đảo, sau đó sà vào vòng tay của người đàn ông bên cạnh, ôm lấy anh: “Hình Nhất Phàm, em hơi say.”
Hình Nhất Phàm cúi đầu nhìn cô, đôi lông mỉ dài của cô chớp chớp vô cùng đáng yêu. Anh vươn tay xoa đầu cô: “Vậy chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng, hóng chút gió trời cho tỉnh táo.”
Mới ăn no xong cũng không thích hợp để vận động, vậy nên anh cũng không vội, dù sao đêm nay còn rất dài!
Bạch Hạ khẽ “ừm” một tiếng, Hình Nhất Phàm ôm vai cô bước ra khỏi phòng khách, cảnh đêm bên ngoài vô cùng bình lặng, ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào khu vườn yên tĩnh, giữa sự lãng mạn lại thêm vào một chút huyền bí.
Hình Nhất Phàm vòng tay ôm lấy eo cô, không cho cô đi cách xa mình, anh sợ cô thực sự say thì đi sẽ ngã mắt.
Thực ra Bạch Hạ không say đến vậy, chỉ là hơi chuếnh choáng, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lắm, nhưng lại phiêu rất vui vẻ, giống như một đứa trẻ, trong đầu chỉ có niềm hạnh phúc đơn giản nhất.
Hình Nhất Phàm dẫn cô đến một con đường yên tĩnh trong vườn, chỉ có người có phận sự mới có thể vào, lúc này cũng có thể nhìn thấy một số phụ huynh dẫn con đi chơi, nhưng cách bọn họ khá xa, sẽ không quấy rầy đến nhau.
Gió đêm từ xung quanh thổi đến, Bạch Hạ quả thật tỉnh táo hơn nhiều, cô ngẳắng đầu lên ngắm nhìn người đàn ông bên cạnh, anh tuần không tầm thường, thân hình cao gầy rắn chắc, anh hoàn mỹ hệt như nam chính thường xuất hiện trong truyện tranh của cô.
Bạch Hạ không khỏi có cảm giác cô thực sự trở thành nữ chính trong truyện tranh, thế thì tối nay cô cứ để bản thân trở thành nữ chính vậy! Làm những gì cô muốn làm với nam chính trong truyện tranh của cô.
Hình Nhất Phàm đưa tay xoa nhẹ sau đầu cô: “Đỡ hơn chưa này?”
“Ừm, đỡ hơn nhiều rồi ạ.” Bạch Hạ ngẳng đầu cười rạng rỡ, cô buông tay anh ra, bước đến trước mặt anh xoay nhẹ một vòng.
Ánh trăng chiếu xuống bóng hình của cô, hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng không tay, cô xoay một vòng, chiếc váy khẽ tung lên, cô như một nàng tiên bên dưới vằng trăng sáng tỏ, làn da trắng như tuyết, trong suốt như pha lê, mái tóc mềm mượt và khuôn mặt đẹp như tranh vẽ.
Hình Nhất Phàm ngần ngơ vài giây, Bạch Hạ mỉm cười tiến lại gần anh, cánh tay cường tráng của anh không nhịn được đưa tay ôm lấy Bạch Hạ, cô mỉm cười ngước mắt lên, nụ hôn của anh đã rơi xuống môi đỏ mọng của cô.
“Chúng ta trở về thôi!” Hình Nhất Phàm trầm khàn lên tiếng.
Bạch Hạ cảm nhận được sự khó chịu trong giọng nói của anh, cô gật đầu: “Được!”
Trở lại biệt thự, Hình Nhất Phàm bảo cô ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi một chút, anh đi dọn dẹp chén bát.
“Để em giúp anh.” Bạch Hạ không muốn nghỉ ngơi, cô muốn chia sẻ công việc với anh.
Hình Nhất Phàm chỉ cho cô mang mấy cái đĩa vào bếp, sau đó liền bảo cô quay trở lại phòng tắm rửa.
Hôm nay chuyển nhà, cả người Bạch Hạ cũng đầy mồ hôi, cô gật đầu nói: “Được, vậy em về phòng tắm rửa sau đó đợi anh vào.”
“Hay là đợi anh cùng nhau tắm đi?” Hình Nhất Phàm quay đầu lại hỏi cô.
Bạch Hạ ngượng ngùng từ chối: “Tối nay không được.”
Bạch Hạ nói xong liền trở lại phòng ngủ chính, bước vào phòng đựng quần áo, ở đây rất lớn, treo đầy áo quần của Bạch Hạ. Bạch Hạ đến trước dãy treo quần áo ngủ, đồ ngủ của cô đa số đều có kiểu dáng rất bảo thủ, Bạch Hạ lật đến một chiếc váy ngủ màu đỏ rượu ở phía cuối cùng.
Bộ váy ngủ này 1 năm trước cô đột nhiên nóng đâu đã mua về, nhưng cô chưa bao giờ mặc nó.
Bởi vì đó là một chiếc váy hai dây rất gợi cảm, Bạch Hạ vẫn luôn treo nó trong tủ, mà đêm nay có vẻ như có thể cho nó lên sàn diễn rồi.
Bạch Hạ cũng không muốn Hình Nhất Phàm cảm thấy mình không biết tình thú, Bạch Hạ vươn tay lấy nó ra, cầm nó đi về phía phòng tắm.
Hình Nhất Phàm dọn dẹp xong nhà bếp thì bước ra ngoài, nến trong phòng khách đã cháy gần hết. Sau khi Hình Nhất Phàm thỏi tắt từng cái một, anh chỉ để lại một ngọn đèn tường màu vàng mò trong phòng khách, bèn bưng một ly nước ấm lên lầu. nước ấm trên mặt nước.
Hình Nhất Phàm mới không tin cô. Có điều, dưới ánh nền, cô nở một nụ cười xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng và hàm răng trắng bóng, tươi non lại ngon lành. Anh biết tối nay, sức chịu đựng của mình đã đến giới hạn, anh không thể đợi lâu hơn được nữa, không muốn đợi thêm dù chỉ một ngày.
Bạch Hạ bị anh nhìn chằm chằm như vậy không khỏi đỏ ửng mặt, cơm cũng đã ăn no nê, cũng đã uống xong hai ly rượu, Bạch Hạ liền chống bàn muốn đứng dậy.
Nào ngờ, có lẽ vì uống rượu, cô chỉ cảm thấy cơ thể bao đảo, sau đó sà vào vòng tay của người đàn ông bên cạnh, ôm lấy anh: “Hình Nhất Phàm, em hơi say.”
Hình Nhất Phàm cúi đầu nhìn cô, đôi lông mỉ dài của cô chớp chớp vô cùng đáng yêu. Anh vươn tay xoa đầu cô: “Vậy chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng, hóng chút gió trời cho tỉnh táo.”
Mới ăn no xong cũng không thích hợp để vận động, vậy nên anh cũng không vội, dù sao đêm nay còn rất dài!
Bạch Hạ khẽ “ừm” một tiếng, Hình Nhất Phàm ôm vai cô bước ra khỏi phòng khách, cảnh đêm bên ngoài vô cùng bình lặng, ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào khu vườn yên tĩnh, giữa sự lãng mạn lại thêm vào một chút huyền bí.
Hình Nhất Phàm vòng tay ôm lấy eo cô, không cho cô đi cách xa mình, anh sợ cô thực sự say thì đi sẽ ngã mắt.
Thực ra Bạch Hạ không say đến vậy, chỉ là hơi chuếnh choáng, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lắm, nhưng lại phiêu rất vui vẻ, giống như một đứa trẻ, trong đầu chỉ có niềm hạnh phúc đơn giản nhất.
Hình Nhất Phàm dẫn cô đến một con đường yên tĩnh trong vườn, chỉ có người có phận sự mới có thể vào, lúc này cũng có thể nhìn thấy một số phụ huynh dẫn con đi chơi, nhưng cách bọn họ khá xa, sẽ không quấy rầy đến nhau.
Gió đêm từ xung quanh thổi đến, Bạch Hạ quả thật tỉnh táo hơn nhiều, cô ngẳắng đầu lên ngắm nhìn người đàn ông bên cạnh, anh tuần không tầm thường, thân hình cao gầy rắn chắc, anh hoàn mỹ hệt như nam chính thường xuất hiện trong truyện tranh của cô.
Bạch Hạ không khỏi có cảm giác cô thực sự trở thành nữ chính trong truyện tranh, thế thì tối nay cô cứ để bản thân trở thành nữ chính vậy! Làm những gì cô muốn làm với nam chính trong truyện tranh của cô.
Hình Nhất Phàm đưa tay xoa nhẹ sau đầu cô: “Đỡ hơn chưa này?”
“Ừm, đỡ hơn nhiều rồi ạ.” Bạch Hạ ngẳng đầu cười rạng rỡ, cô buông tay anh ra, bước đến trước mặt anh xoay nhẹ một vòng.
Ánh trăng chiếu xuống bóng hình của cô, hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng không tay, cô xoay một vòng, chiếc váy khẽ tung lên, cô như một nàng tiên bên dưới vằng trăng sáng tỏ, làn da trắng như tuyết, trong suốt như pha lê, mái tóc mềm mượt và khuôn mặt đẹp như tranh vẽ.
Hình Nhất Phàm ngần ngơ vài giây, Bạch Hạ mỉm cười tiến lại gần anh, cánh tay cường tráng của anh không nhịn được đưa tay ôm lấy Bạch Hạ, cô mỉm cười ngước mắt lên, nụ hôn của anh đã rơi xuống môi đỏ mọng của cô.
“Chúng ta trở về thôi!” Hình Nhất Phàm trầm khàn lên tiếng.
Bạch Hạ cảm nhận được sự khó chịu trong giọng nói của anh, cô gật đầu: “Được!”
Trở lại biệt thự, Hình Nhất Phàm bảo cô ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi một chút, anh đi dọn dẹp chén bát.
“Để em giúp anh.” Bạch Hạ không muốn nghỉ ngơi, cô muốn chia sẻ công việc với anh.
Hình Nhất Phàm chỉ cho cô mang mấy cái đĩa vào bếp, sau đó liền bảo cô quay trở lại phòng tắm rửa.
Hôm nay chuyển nhà, cả người Bạch Hạ cũng đầy mồ hôi, cô gật đầu nói: “Được, vậy em về phòng tắm rửa sau đó đợi anh vào.”
“Hay là đợi anh cùng nhau tắm đi?” Hình Nhất Phàm quay đầu lại hỏi cô.
Bạch Hạ ngượng ngùng từ chối: “Tối nay không được.”
Bạch Hạ nói xong liền trở lại phòng ngủ chính, bước vào phòng đựng quần áo, ở đây rất lớn, treo đầy áo quần của Bạch Hạ. Bạch Hạ đến trước dãy treo quần áo ngủ, đồ ngủ của cô đa số đều có kiểu dáng rất bảo thủ, Bạch Hạ lật đến một chiếc váy ngủ màu đỏ rượu ở phía cuối cùng.
Bộ váy ngủ này 1 năm trước cô đột nhiên nóng đâu đã mua về, nhưng cô chưa bao giờ mặc nó.
Bởi vì đó là một chiếc váy hai dây rất gợi cảm, Bạch Hạ vẫn luôn treo nó trong tủ, mà đêm nay có vẻ như có thể cho nó lên sàn diễn rồi.
Bạch Hạ cũng không muốn Hình Nhất Phàm cảm thấy mình không biết tình thú, Bạch Hạ vươn tay lấy nó ra, cầm nó đi về phía phòng tắm.
Hình Nhất Phàm dọn dẹp xong nhà bếp thì bước ra ngoài, nến trong phòng khách đã cháy gần hết. Sau khi Hình Nhất Phàm thỏi tắt từng cái một, anh chỉ để lại một ngọn đèn tường màu vàng mò trong phòng khách, bèn bưng một ly nước ấm lên lầu. nước ấm trên mặt nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.