Chương 1433: Chương 1433
Thượng Quan Nhiêu
29/09/2021
Trên sân khấu của đại sảnh, Lam Thiên Thần đi ở phía trước, Hình Nhất Phàm theo sau, hai dáng người cao gây, một trắng một đen khiến mọi người có mặt đều không khỏi kinh ngạc cảm thán. Chú rễ và phù rẻ hôm nay đều đẹp trai quát Trong số hơn hai trăm khách mời cũng có không ít các cô gái trẻ cũng đến, ánh mắt bọn họ lướt qua chú rẻ, rơi vào người đàn ông trẻ tuổi trong mắt ngầm chứa ý cười nhưng toàn thân lại lộ ra khí tức cám dục ở đẳng sau.
Mọi người đều nghĩ, liệu anh có độc thân không? Nhưng nghĩ đến việc anh đang làm phù rể, vậy nhất định là anh vẫn còn độc thân! Nếu có cơ hội, hôm nay phải lấy cho bằng được thông tin liên lạc của người phù rễ này, lỡ như có thể làm quen được với anh thì sao?
Đương nhiên Lam Thiên Thần cũng rất đẹp trai, nhưng hôm nay ai dám có ý với chú rễ cơ chứ? Cô dâu của anh hôm nay cũng là người đẹp có một không hai trên thế giới này đấy!
Ánh mắt của Hình Nhất Phàm tình cờ nhìn sang cô cháu gái nhỏ ở bên cạnh, cô bé lập tức đầy phấn khích vẫy tay với anh, Hình Nhất Phàm nháy mắt với cô bé, anh không biết cái nheo mắt của mình lại cướp đi trái tim của biết bao cô gái đang có mặt.
Lam Thiên Thần đầy mong đợi nhìn chăm chú vào cánh cửa vẫn đang đóng, chờ cô dâu của mình xuắt hiện.
Chỉ còn hai phút trước giờ tốt lành, trên hành lang, bước chân uyên chuyển của cô dâu, từng tầng áo cưới tung ra duyên dáng, tựa như những cánh hoa nhảy múa trên mặt đất, trắng trong không chút tạp trần, đẹp đẽ, chói mắt.
Bùi Nguyệt Hoàng cầm trên tay một bó hoa đẹp thơm ngát, bước về phía trước với ánh mắt kiên định.
Bạch Hạ ở phía sau, trên mặt mang theo một nụ cười ngọt ngào. Trước cổng lớn có hai hàng nhân viên phục vụ, bọn họ chào cô dâu một cách kính cẩn, cũng vô cùng kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô. Lúc này, Bạch Hạ bước tới, cô đưa tay kéo khăn che mặt của Bùi Nguyệt Hoàng xuống, che đi khuôn mặt xinh đẹp của cô, khiến toàn bộ vẻ đẹp của cô lúc ẩn lúc hiện.
Bùi Nguyệt Hoàng vươn tay nắm chặt lấy tay Bạch Hạ, hai người nhìn nhau cười, tình cảm chị em của bọn họ được thể hiện ngay lúc này.
Bạch Hạ gật đầu với cô, mỉm cười chúc phúc cho cô.
Lúc này đây, một người nào đó ở bên cạnh lên tiếng : “Bùi tiểu thư, còn một phút nữa là đến giờ lành, xin hãy chuẩn bị.” Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu với người đang nói. Cô đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, cô muốn kết hôn với người đàn ông cô yêu nhất trước sự chúc phúc và làm chứng của tất cả các vị quan khách.
Hôm nay Bạch Hạ không cảm thấy khẩn trương chút nào, cô cùng Bùi Nguyệt Hoàng đợi một phút trước giờ lành kết thúc. Cuối cùng, hai người phục vụ đồng thời kéo mở cánh cửa lớn ra, một tắm thảm đỏ kéo dài từ cửa đến sân khấu cưới lãng mạn được trải trên mặt đất, hai bên là những trụ hoa xinh đẹp, vòm hoa được thiết kế, những tằng sa mỏng phấp phới, tất cả dường như đang dẫn cô bước vào con đường hạnh phúc.
Bên tai là khúc diễu hành hôn lễ thiêng liêng vang đến từng ngóc ngách, Bùi Nguyệt Hoàng khẽ thở ra, xuyên qua lớp vải sa mỏng ánh mắt cô chạm phải đôi mắt sâu thẳm trên sân khấu, cho dù cô không thể nhìn rõ, nhưng cô biết rằng có một đôi mắt đang mong đợi nhìn về phía cô.
Bùi Nguyệt Hoàng một tay cầm hoa, tay kia nhắc váy cưới, duyên dáng mà kiên định bước lên thảm đỏ. Lúc này, ánh nắng ngoài cửa bao trùm lên khiến cô toát lên vẻ lung linh như pha lê, xinh đẹp tuyệt trần.
Giờ khắc này, đối với Lam Thiên Thần trên sân khấu, người phụ nữ đang bước về phía anh chính là thiên thần do ông trời phái đến tặng cho anh.
Các khách mời yên tĩnh hẳn, không khỏi nín thở khi nhìn thấy vẻ xinh đẹp và trang nhã của cô dâu này, thân ảnh của cô chậm rãi mà kiên định bước đến, dưới lớp sa che mặt, gương mặt thanh tú hiện lên, còn có nụ cười hạnh phúc ngọt ngào trên môi cô.
Bạch Hạ theo sau Bùi Nguyệt Hoàng, nhìn thấy bóng người màu đen trên sân khấu, ánh mắt của Hình Nhất Phàm từ xa nhìn về phía cô, gẩy nhẹ vào trái tim cô, khiến cô khẽ nâng khoé môi cười xấu hổ.
Bùi Nguyệt Hoàng từng bước tiến dần đến vị trí chính giữa. Ba Bùi trong bộ vest chỉnh tè đang đợi cô, ông ấy đưa tay ra, Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười khoác vào cánh tay của cha mình. Dưới sự dẫn dắt của ông, từ từ bước về phía Lam Thiên Thần .
Mẹ Bùi ở bên dưới khán đài lại len lén lau nước mắt, ngay cả hốc mắt ba Bùi cũng có dấu vết ẩm ướt, việc trọng đại nhất trong lòng bọn họ cuối củng cũng có thể yên tâm rồi.
Lam Thiên Thần đứng ở bậc thềm, khi Bùi Nguyệt Hoàng bước lên bậc hai thì anh vươn tay ra đón, một tay của Bùi Nguyệt Hoàng nắm lấy tay anh, một bên là cha cô, một bên là người bầu bạn cùng cô phần đời còn lại.
Hai người đàn ông yêu cô nhất, lúc này đều đang ở bên c6.
Bạch Hạ bước lên sân kháu, đứng bên cạnh Hình Nhất Phàm. Hình Nhất Phàm dịu dàng ngắm nhìn khuôn mặt của cô. Lúc này, những cô gái vốn còn đang mơ tưởng về Hình Nhất Phàm lập tức cảm thấy mắt mát.
Hóa ra hai vị phù dâu xinh đẹp và phù rẻ điển trai này vốn là một cặp!
Mọi người đều nghĩ, liệu anh có độc thân không? Nhưng nghĩ đến việc anh đang làm phù rể, vậy nhất định là anh vẫn còn độc thân! Nếu có cơ hội, hôm nay phải lấy cho bằng được thông tin liên lạc của người phù rễ này, lỡ như có thể làm quen được với anh thì sao?
Đương nhiên Lam Thiên Thần cũng rất đẹp trai, nhưng hôm nay ai dám có ý với chú rễ cơ chứ? Cô dâu của anh hôm nay cũng là người đẹp có một không hai trên thế giới này đấy!
Ánh mắt của Hình Nhất Phàm tình cờ nhìn sang cô cháu gái nhỏ ở bên cạnh, cô bé lập tức đầy phấn khích vẫy tay với anh, Hình Nhất Phàm nháy mắt với cô bé, anh không biết cái nheo mắt của mình lại cướp đi trái tim của biết bao cô gái đang có mặt.
Lam Thiên Thần đầy mong đợi nhìn chăm chú vào cánh cửa vẫn đang đóng, chờ cô dâu của mình xuắt hiện.
Chỉ còn hai phút trước giờ tốt lành, trên hành lang, bước chân uyên chuyển của cô dâu, từng tầng áo cưới tung ra duyên dáng, tựa như những cánh hoa nhảy múa trên mặt đất, trắng trong không chút tạp trần, đẹp đẽ, chói mắt.
Bùi Nguyệt Hoàng cầm trên tay một bó hoa đẹp thơm ngát, bước về phía trước với ánh mắt kiên định.
Bạch Hạ ở phía sau, trên mặt mang theo một nụ cười ngọt ngào. Trước cổng lớn có hai hàng nhân viên phục vụ, bọn họ chào cô dâu một cách kính cẩn, cũng vô cùng kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô. Lúc này, Bạch Hạ bước tới, cô đưa tay kéo khăn che mặt của Bùi Nguyệt Hoàng xuống, che đi khuôn mặt xinh đẹp của cô, khiến toàn bộ vẻ đẹp của cô lúc ẩn lúc hiện.
Bùi Nguyệt Hoàng vươn tay nắm chặt lấy tay Bạch Hạ, hai người nhìn nhau cười, tình cảm chị em của bọn họ được thể hiện ngay lúc này.
Bạch Hạ gật đầu với cô, mỉm cười chúc phúc cho cô.
Lúc này đây, một người nào đó ở bên cạnh lên tiếng : “Bùi tiểu thư, còn một phút nữa là đến giờ lành, xin hãy chuẩn bị.” Bùi Nguyệt Hoàng gật đầu với người đang nói. Cô đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, cô muốn kết hôn với người đàn ông cô yêu nhất trước sự chúc phúc và làm chứng của tất cả các vị quan khách.
Hôm nay Bạch Hạ không cảm thấy khẩn trương chút nào, cô cùng Bùi Nguyệt Hoàng đợi một phút trước giờ lành kết thúc. Cuối cùng, hai người phục vụ đồng thời kéo mở cánh cửa lớn ra, một tắm thảm đỏ kéo dài từ cửa đến sân khấu cưới lãng mạn được trải trên mặt đất, hai bên là những trụ hoa xinh đẹp, vòm hoa được thiết kế, những tằng sa mỏng phấp phới, tất cả dường như đang dẫn cô bước vào con đường hạnh phúc.
Bên tai là khúc diễu hành hôn lễ thiêng liêng vang đến từng ngóc ngách, Bùi Nguyệt Hoàng khẽ thở ra, xuyên qua lớp vải sa mỏng ánh mắt cô chạm phải đôi mắt sâu thẳm trên sân khấu, cho dù cô không thể nhìn rõ, nhưng cô biết rằng có một đôi mắt đang mong đợi nhìn về phía cô.
Bùi Nguyệt Hoàng một tay cầm hoa, tay kia nhắc váy cưới, duyên dáng mà kiên định bước lên thảm đỏ. Lúc này, ánh nắng ngoài cửa bao trùm lên khiến cô toát lên vẻ lung linh như pha lê, xinh đẹp tuyệt trần.
Giờ khắc này, đối với Lam Thiên Thần trên sân khấu, người phụ nữ đang bước về phía anh chính là thiên thần do ông trời phái đến tặng cho anh.
Các khách mời yên tĩnh hẳn, không khỏi nín thở khi nhìn thấy vẻ xinh đẹp và trang nhã của cô dâu này, thân ảnh của cô chậm rãi mà kiên định bước đến, dưới lớp sa che mặt, gương mặt thanh tú hiện lên, còn có nụ cười hạnh phúc ngọt ngào trên môi cô.
Bạch Hạ theo sau Bùi Nguyệt Hoàng, nhìn thấy bóng người màu đen trên sân khấu, ánh mắt của Hình Nhất Phàm từ xa nhìn về phía cô, gẩy nhẹ vào trái tim cô, khiến cô khẽ nâng khoé môi cười xấu hổ.
Bùi Nguyệt Hoàng từng bước tiến dần đến vị trí chính giữa. Ba Bùi trong bộ vest chỉnh tè đang đợi cô, ông ấy đưa tay ra, Bùi Nguyệt Hoàng mỉm cười khoác vào cánh tay của cha mình. Dưới sự dẫn dắt của ông, từ từ bước về phía Lam Thiên Thần .
Mẹ Bùi ở bên dưới khán đài lại len lén lau nước mắt, ngay cả hốc mắt ba Bùi cũng có dấu vết ẩm ướt, việc trọng đại nhất trong lòng bọn họ cuối củng cũng có thể yên tâm rồi.
Lam Thiên Thần đứng ở bậc thềm, khi Bùi Nguyệt Hoàng bước lên bậc hai thì anh vươn tay ra đón, một tay của Bùi Nguyệt Hoàng nắm lấy tay anh, một bên là cha cô, một bên là người bầu bạn cùng cô phần đời còn lại.
Hai người đàn ông yêu cô nhất, lúc này đều đang ở bên c6.
Bạch Hạ bước lên sân kháu, đứng bên cạnh Hình Nhất Phàm. Hình Nhất Phàm dịu dàng ngắm nhìn khuôn mặt của cô. Lúc này, những cô gái vốn còn đang mơ tưởng về Hình Nhất Phàm lập tức cảm thấy mắt mát.
Hóa ra hai vị phù dâu xinh đẹp và phù rẻ điển trai này vốn là một cặp!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.