Chương 1452
Thượng Quan Nhiêu
03/10/2021
Tuy rằng không phải những từ ngữ quá hoa mĩ, nhưng vẫn cảm động lòng
người, không vì điều gì khác mà chính bởi sự chân thành kiên định trong
câu nói.
Cha sứ ở phía sau đã chuẩn bị xong, mà dưới đài cũng đưa nhẫn kim cương tới, Tưởng Hân Vy đi tới khay đựng, mỉm cười đưa cho hai người ở phía trước.
Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ mặt đối mặt, anh cằm lấy chiếc nhận của cô, dịu dàng đeo vào ngón áp út của cô.
Ánh mắt Bạch Hạ đầy dịu dàng, cô cũng cầm lấy chiếc nhẫn của anh, đồng bộ đeo vào, Hình Nhất Phàm không chờ người ở bên nhắc nhở, anh đã hôn lên môi cô dâu.
Tưởng Lam ở dưới đài có chút đỏ mặt, sao đứa trẻ này lại không theo quy củ chút nào thế? Tưởng Hân Vy cũng che miệng cười ở bên cạnh, có người đến đem khay nhẫn đi, cô đứng bên Hạng Kình Hạo.
Ánh mắt Hạng Kình Hạo hâm mộ nhìn một đôi này, anh không khỏi thở ra một hơi, thầm nghĩ một nửa của mình giờ đang ở đâu? Đúng lúc này, ánh mắt anh lưu chuyền, thấy cô gái đang che miệng cười trộm, đôi mắt trong, cong lại như vằng trăng khuyết. Tưởng Hân Vy cảm giác được có người đang nìn mình, cô ngẳắng đầu nhìn sang bên cạnh.
Hạng Kình Hạo phát hiện được ánh mắt của cô, lập tức thu hồi, bình tĩnh nhìn về phía trước.
Ánh mắt Hạng Kình Hạo có chút cao ngạo, đó là bởi vì anh trước giờ chẳng phải người chủ động.
Tưởng Hân Vy trừng mắt nhìn, cô tiếp tục nhìn cặp đôi hạnh phúc trước mặt mình, cảm nhận tình yêu của họ.
Bạch Hạ cười cười, gương mặt hơi phiếm hồng, hôn sau, cô nhìn Hình Nhất Phàm nói: “Hoa trong tay em có phải nên ném đi rồi không?”
Hình Nhất Phàm liếc mắt nhìn hàng ghế đầu, đều là trưởng bối, anh đột nhiên nghĩ đến hai người trẻ tuổi nọ, cười to nói: “Em ném hướng về phía sau một chút đi!”
Nghe được lời nói của họ, Tưởng Hân Vy và Hạng Kình Hạo giật mình, lúc này, Hình Nhất Phàm lớn gan hơn, anh trực tiếp lấy hoa trong tay vợ mình trực tiếp dúi vào tay Hạng Kình Hạo: “Nhận vận may của tình yêu đi.”
Tuần nhan của Hạng Kình Hạo khẽ giật, sau đó, anh đưa hoa cho Tưởng Hân Vy, hào phóng nói: “Tặng em đấy.”
Lúc này Tưởng Hân Vy cũng không có ý định kết hôn, đầu cô nóng lên, lại dúi hoa về tay anh: “Vẫn là anh giữ thì hơn!”
Nói xong, cô còn khẽ dịch sang bên cạnh.
Bên dưới nhìn thấy đôi phù dâu phù rể này, sao đột nhiên lại thấy đẹp đôi thế này.
Vì thế, Hạng Kình Hạo cầm lấy đóa hoa, lập tức giơ lên nói với Hình Nhất Phàm: “Cảm ơn.”
Hôn lễ hoàn thành, Hình Chính Đình thân là chủ trong nhà cũng lên đài nói máy câu, mời các vị khách mời cùng dùng bữa.
Hình Nhát Phàm và Bạch Hạ xuống đài, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đi tới: “Đi nào, đi gặp khách.”
Bạch Hạ thấy lạ, không phải tân khách của hôm nay đều ở đây sao? Hình Nhất Phàm cũng hiểu là ai, anh nắm tay Bạch Hạ: “Đi thôi! Em cũng nên gặp.”
Đường Tư Vũ nói với Tưởng Hân Vy: “Hân Vy, em tiếp đón Hạng Kình Hạo, chúng ta gặp lại sau.”
Đường Tư Vũ nhìn thấy hai người họ có quen biết, nên giao lại người khách đường xa này cho cô tiếp đón.
Tưởng Hân Vy túng quẫn, nhưng cô vẫn cười đồng ý: “Được, để em tiếp.”
Hạng Kình Hạo cầm hoa trong tay, một thân soái khí, thản nhiên đón nhận sự đánh giá của các cô gái khác, giống như họ đang muốn làm quen với anh.
Có một cô gái lớn gan chạy tới: “Phù rẻ, xin hỏi bó hoa trong tay anh có thể cho em không?”
Hạng Kình Hạo còn đang không biết xử lý bó hoa này như nào, vừa nghe xong, anh liền hào phóng cho cô gái: “Cho.
côi”
“Cảm ơn!” Cô gái vui sướng nhận đóa hoa, sau đó lại xấu hổ nhìn anh: “Phù rể tiên sinh, có thể làm quen được không? Lưu số điện thoại chẳng hạn.”
Tưởng Hân Vy còn đang định tử tế tiếp đón vị khách này, nào biết vừa quay người lại đã thấy máy cô gái vây quanh anh, mà chính anh cũng như đồng ý tiếp nhận!
Cô không khỏi nheo mắt, đối với kiểu đàn ông trêu hoa ghẹo nguyệt thế này, cô cũng không có hảo cảm, không cần cô tiếp đón, anh cũng chẳng bị ghẻ lạnh được đâu, cô quay người rời đi.
Cha sứ ở phía sau đã chuẩn bị xong, mà dưới đài cũng đưa nhẫn kim cương tới, Tưởng Hân Vy đi tới khay đựng, mỉm cười đưa cho hai người ở phía trước.
Hình Nhất Phàm và Bạch Hạ mặt đối mặt, anh cằm lấy chiếc nhận của cô, dịu dàng đeo vào ngón áp út của cô.
Ánh mắt Bạch Hạ đầy dịu dàng, cô cũng cầm lấy chiếc nhẫn của anh, đồng bộ đeo vào, Hình Nhất Phàm không chờ người ở bên nhắc nhở, anh đã hôn lên môi cô dâu.
Tưởng Lam ở dưới đài có chút đỏ mặt, sao đứa trẻ này lại không theo quy củ chút nào thế? Tưởng Hân Vy cũng che miệng cười ở bên cạnh, có người đến đem khay nhẫn đi, cô đứng bên Hạng Kình Hạo.
Ánh mắt Hạng Kình Hạo hâm mộ nhìn một đôi này, anh không khỏi thở ra một hơi, thầm nghĩ một nửa của mình giờ đang ở đâu? Đúng lúc này, ánh mắt anh lưu chuyền, thấy cô gái đang che miệng cười trộm, đôi mắt trong, cong lại như vằng trăng khuyết. Tưởng Hân Vy cảm giác được có người đang nìn mình, cô ngẳắng đầu nhìn sang bên cạnh.
Hạng Kình Hạo phát hiện được ánh mắt của cô, lập tức thu hồi, bình tĩnh nhìn về phía trước.
Ánh mắt Hạng Kình Hạo có chút cao ngạo, đó là bởi vì anh trước giờ chẳng phải người chủ động.
Tưởng Hân Vy trừng mắt nhìn, cô tiếp tục nhìn cặp đôi hạnh phúc trước mặt mình, cảm nhận tình yêu của họ.
Bạch Hạ cười cười, gương mặt hơi phiếm hồng, hôn sau, cô nhìn Hình Nhất Phàm nói: “Hoa trong tay em có phải nên ném đi rồi không?”
Hình Nhất Phàm liếc mắt nhìn hàng ghế đầu, đều là trưởng bối, anh đột nhiên nghĩ đến hai người trẻ tuổi nọ, cười to nói: “Em ném hướng về phía sau một chút đi!”
Nghe được lời nói của họ, Tưởng Hân Vy và Hạng Kình Hạo giật mình, lúc này, Hình Nhất Phàm lớn gan hơn, anh trực tiếp lấy hoa trong tay vợ mình trực tiếp dúi vào tay Hạng Kình Hạo: “Nhận vận may của tình yêu đi.”
Tuần nhan của Hạng Kình Hạo khẽ giật, sau đó, anh đưa hoa cho Tưởng Hân Vy, hào phóng nói: “Tặng em đấy.”
Lúc này Tưởng Hân Vy cũng không có ý định kết hôn, đầu cô nóng lên, lại dúi hoa về tay anh: “Vẫn là anh giữ thì hơn!”
Nói xong, cô còn khẽ dịch sang bên cạnh.
Bên dưới nhìn thấy đôi phù dâu phù rể này, sao đột nhiên lại thấy đẹp đôi thế này.
Vì thế, Hạng Kình Hạo cầm lấy đóa hoa, lập tức giơ lên nói với Hình Nhất Phàm: “Cảm ơn.”
Hôn lễ hoàn thành, Hình Chính Đình thân là chủ trong nhà cũng lên đài nói máy câu, mời các vị khách mời cùng dùng bữa.
Hình Nhát Phàm và Bạch Hạ xuống đài, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đi tới: “Đi nào, đi gặp khách.”
Bạch Hạ thấy lạ, không phải tân khách của hôm nay đều ở đây sao? Hình Nhất Phàm cũng hiểu là ai, anh nắm tay Bạch Hạ: “Đi thôi! Em cũng nên gặp.”
Đường Tư Vũ nói với Tưởng Hân Vy: “Hân Vy, em tiếp đón Hạng Kình Hạo, chúng ta gặp lại sau.”
Đường Tư Vũ nhìn thấy hai người họ có quen biết, nên giao lại người khách đường xa này cho cô tiếp đón.
Tưởng Hân Vy túng quẫn, nhưng cô vẫn cười đồng ý: “Được, để em tiếp.”
Hạng Kình Hạo cầm hoa trong tay, một thân soái khí, thản nhiên đón nhận sự đánh giá của các cô gái khác, giống như họ đang muốn làm quen với anh.
Có một cô gái lớn gan chạy tới: “Phù rẻ, xin hỏi bó hoa trong tay anh có thể cho em không?”
Hạng Kình Hạo còn đang không biết xử lý bó hoa này như nào, vừa nghe xong, anh liền hào phóng cho cô gái: “Cho.
côi”
“Cảm ơn!” Cô gái vui sướng nhận đóa hoa, sau đó lại xấu hổ nhìn anh: “Phù rể tiên sinh, có thể làm quen được không? Lưu số điện thoại chẳng hạn.”
Tưởng Hân Vy còn đang định tử tế tiếp đón vị khách này, nào biết vừa quay người lại đã thấy máy cô gái vây quanh anh, mà chính anh cũng như đồng ý tiếp nhận!
Cô không khỏi nheo mắt, đối với kiểu đàn ông trêu hoa ghẹo nguyệt thế này, cô cũng không có hảo cảm, không cần cô tiếp đón, anh cũng chẳng bị ghẻ lạnh được đâu, cô quay người rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.