Chương 1494
Thượng Quan Nhiêu
17/10/2021
“Được! Bây giờ tôi qua.” Hạng Kình Hạo trả lời với tâm trạng vui vẻ.
“Vậy tôi đợi anh ở trước cửa khách sạn.” Tưởng Hân Vy thay đổi hoàn toàn ba trăm sáu mươi độ so với lúc chiều.
Điều này khiến cho Hạng Kình Hạo không đoán được, tất nhiên cô sẽ không đột nhiên nhiệt tình như vậy, nhưng cho dù cô mời anh ăn cơm có mục đích gì, anh đều không muốn bỏ lỡ.
Xe của Hạng Kình Hạo đi về phía trước quay đầu xe, chiếc xe thể thao tao nhã quay đầu, anh gọi điện thoại cho trợ lý.
“Alo, thiếu gia, ngài đến chưa?”
“Hủy chuyền bay đi, tối nay tôi không đi.” Hạng Kình Hạo trả lời.
“Không phải là cậu cần đi nước R gấp để kiểm tra hạng mục thí nghiệm sao?”
“Ngày khác rồi đi, anh liên hệ với bên nước R một chút, nói là tôi có chuyện quan trọng không đi được.”
“Vâng!”
Chuyện quan trọng của Hạng Kình Hạo bây giờ, chỉ là nhận lời mời ăn tối của một cô gái.
Sau khi Tưởng Hân Vy hẹn xong, cô lập tức liên lạc với nhân viên phục vụ ở khách sạn, để họ giúp cô đặt nhà hàng gần đó.
Cửa phòng Tưởng Hân Vy bị gõ, cô nhanh chóng ra mở cửa, Lý Lâm bước vào có chút sốt ruột hỏi: “Hẹn được vị khách quý đó chưa?”
“Vâng! Hẹn được rồi, lát nữa chúng em sẽ đi ăn tối ở nhà hàng gần đây, em sẽ nhờ anh ấy giúp đỡ trong bữa ăn.”
Tưởng Hân Vy gật đầu.
Lý Lâm không khỏi nhìn quần áo cô đang mặc lúc này: “Không phải là em chuẩn bị mặc như này đi ăn tối với anh ấy đó chứ?”
Tưởng Hân Vy lập tức cúi đầu nhìn quần áo mình đang mặc, cô lúng túng, mặc dù thân là nhà thiết kế, nhưng quần áo bình thường của cô chủ yếu đều là những chiếc áo sơ mi và quần bò thoải mái.
“Em không những không thể mặc như này, mà còn phải trang điểm rồi mới ra ngoài.” Lý Lâm là người từng trải, muốn nhờ người đàn ông làm việc gì thì trước tiên phải nắm được trái tim của người đàn ông, quan trọng nhất là ở ngoại hình phải khiến người đàn ông hài lòng.
“Em đến phòng của Lữ Trân để cô ấy trang điểm giúp em, quần áo để chị lấy cho em.”
Tưởng Hân Vy chỉ đành gật đầu, Lý Lâm đưa cô đến phòng của Lữ Trân, cô ta quyết định giúp Tưởng Hân Vy trang điểm theo kiểu hẹn hò, còn Lý Lâm nhìn thân thể của cô rồi đi lầy quần áo.
Lữ Trân chuẩn bị đầy đủ dụng cụ trang điểm, Tưởng Hân Vy nhẹ nâng mặt lên để cô ta trang điểm, có điều, trong lòng cô cảm thấy không nhát thiết phải long trọng như vậy.
Ngược lại như vậy chẳng khác gì cô có ý đồ tiếp cận Hạng Kình Hạo.
Cô chỉ là muốn mời anh ăn bữa cơm, nếu như anh có thể giúp được thì tốt, còn nếu như thật sự giúp không được, cô cũng không ép anh.
Kỹ thuật trang điểm của Lữ Trân cực kỳ tốt, trang điểm ban đầu của Tưởng Hân Vy đã cực kỳ tinh tế và xinh đẹp, lúc này trang điểm có chút ngọt ngào dễ thương.
“Tưởng Hân, mau nói đi, bình thường em dùng sản phẩm chăm sóc da của nhãn hiệu nào, có mẹo chăm sóc da nào không vậy!” Lữ Trân nghiêm túc hỏi cô.
Tưởng Hân Vy chớp mắt, sau đó lắc đầu: “Không có! Em chỉ dùng của một số thương hiệu đơn giản.”
“Nhất định không phải là đồ dành cho người dân bình thường đúng không?”
“Là mẹ mua cho em.” Tưởng Hân Vy cong moi cười.
“Làn da này của em! Quả thật là khiến tớ hâm mộ đó ky nha, giống như da em bé vậy.” Lữ Trân không thể không cảm thán một câu, tui trẻ thật tốt! Cô ta cũng hai bảy tuổi rồi.
Tưởng Hân Vy đưa tay lên sờ mặt mình, Lữ Trân lại giúp cô sửa đầu tóc, làm tóc lọn xoăn gợn sóng xếp tầng rất quyền rũ.
Mà Lý Lâm cũng nhanh chóng mang một chiếc váy đỏ đến, một chiếc váy đỏ xinh đẹp với dây đeo mỏng, phía sau vẫn là kiểu nhẹ nhàng, trông cực kỳ xinh đẹp.
Tưởng Hân Vy nhìn chằm chằm, nuốt nước bọt: “Em mặc bộ này sao?”
“Vậy tôi đợi anh ở trước cửa khách sạn.” Tưởng Hân Vy thay đổi hoàn toàn ba trăm sáu mươi độ so với lúc chiều.
Điều này khiến cho Hạng Kình Hạo không đoán được, tất nhiên cô sẽ không đột nhiên nhiệt tình như vậy, nhưng cho dù cô mời anh ăn cơm có mục đích gì, anh đều không muốn bỏ lỡ.
Xe của Hạng Kình Hạo đi về phía trước quay đầu xe, chiếc xe thể thao tao nhã quay đầu, anh gọi điện thoại cho trợ lý.
“Alo, thiếu gia, ngài đến chưa?”
“Hủy chuyền bay đi, tối nay tôi không đi.” Hạng Kình Hạo trả lời.
“Không phải là cậu cần đi nước R gấp để kiểm tra hạng mục thí nghiệm sao?”
“Ngày khác rồi đi, anh liên hệ với bên nước R một chút, nói là tôi có chuyện quan trọng không đi được.”
“Vâng!”
Chuyện quan trọng của Hạng Kình Hạo bây giờ, chỉ là nhận lời mời ăn tối của một cô gái.
Sau khi Tưởng Hân Vy hẹn xong, cô lập tức liên lạc với nhân viên phục vụ ở khách sạn, để họ giúp cô đặt nhà hàng gần đó.
Cửa phòng Tưởng Hân Vy bị gõ, cô nhanh chóng ra mở cửa, Lý Lâm bước vào có chút sốt ruột hỏi: “Hẹn được vị khách quý đó chưa?”
“Vâng! Hẹn được rồi, lát nữa chúng em sẽ đi ăn tối ở nhà hàng gần đây, em sẽ nhờ anh ấy giúp đỡ trong bữa ăn.”
Tưởng Hân Vy gật đầu.
Lý Lâm không khỏi nhìn quần áo cô đang mặc lúc này: “Không phải là em chuẩn bị mặc như này đi ăn tối với anh ấy đó chứ?”
Tưởng Hân Vy lập tức cúi đầu nhìn quần áo mình đang mặc, cô lúng túng, mặc dù thân là nhà thiết kế, nhưng quần áo bình thường của cô chủ yếu đều là những chiếc áo sơ mi và quần bò thoải mái.
“Em không những không thể mặc như này, mà còn phải trang điểm rồi mới ra ngoài.” Lý Lâm là người từng trải, muốn nhờ người đàn ông làm việc gì thì trước tiên phải nắm được trái tim của người đàn ông, quan trọng nhất là ở ngoại hình phải khiến người đàn ông hài lòng.
“Em đến phòng của Lữ Trân để cô ấy trang điểm giúp em, quần áo để chị lấy cho em.”
Tưởng Hân Vy chỉ đành gật đầu, Lý Lâm đưa cô đến phòng của Lữ Trân, cô ta quyết định giúp Tưởng Hân Vy trang điểm theo kiểu hẹn hò, còn Lý Lâm nhìn thân thể của cô rồi đi lầy quần áo.
Lữ Trân chuẩn bị đầy đủ dụng cụ trang điểm, Tưởng Hân Vy nhẹ nâng mặt lên để cô ta trang điểm, có điều, trong lòng cô cảm thấy không nhát thiết phải long trọng như vậy.
Ngược lại như vậy chẳng khác gì cô có ý đồ tiếp cận Hạng Kình Hạo.
Cô chỉ là muốn mời anh ăn bữa cơm, nếu như anh có thể giúp được thì tốt, còn nếu như thật sự giúp không được, cô cũng không ép anh.
Kỹ thuật trang điểm của Lữ Trân cực kỳ tốt, trang điểm ban đầu của Tưởng Hân Vy đã cực kỳ tinh tế và xinh đẹp, lúc này trang điểm có chút ngọt ngào dễ thương.
“Tưởng Hân, mau nói đi, bình thường em dùng sản phẩm chăm sóc da của nhãn hiệu nào, có mẹo chăm sóc da nào không vậy!” Lữ Trân nghiêm túc hỏi cô.
Tưởng Hân Vy chớp mắt, sau đó lắc đầu: “Không có! Em chỉ dùng của một số thương hiệu đơn giản.”
“Nhất định không phải là đồ dành cho người dân bình thường đúng không?”
“Là mẹ mua cho em.” Tưởng Hân Vy cong moi cười.
“Làn da này của em! Quả thật là khiến tớ hâm mộ đó ky nha, giống như da em bé vậy.” Lữ Trân không thể không cảm thán một câu, tui trẻ thật tốt! Cô ta cũng hai bảy tuổi rồi.
Tưởng Hân Vy đưa tay lên sờ mặt mình, Lữ Trân lại giúp cô sửa đầu tóc, làm tóc lọn xoăn gợn sóng xếp tầng rất quyền rũ.
Mà Lý Lâm cũng nhanh chóng mang một chiếc váy đỏ đến, một chiếc váy đỏ xinh đẹp với dây đeo mỏng, phía sau vẫn là kiểu nhẹ nhàng, trông cực kỳ xinh đẹp.
Tưởng Hân Vy nhìn chằm chằm, nuốt nước bọt: “Em mặc bộ này sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.