Chương 1635
Thượng Quan Nhiêu
21/11/2021
Mị Lạp lập tức hưng phấn đứng lên: “Hạng tiên sinh, anh đến rồi.”
Hạng Bạc Hàn tao nhã ngồi xuống phía đối diện với Mị Lạp, ánh nắng vàng kim ngoài cửa sổ hắt vào, dường như phủ lên người anh một tầng ánh vàng, dáng vẻ vốn đã rất loá mắt của anh nay lại có thêm một loại khí chất của bậc đế vương.
Hai mắt Mị Lạp như sắp tan chảy trên người anh, bây giờ cô ta mới nhận ra ngay từ đầu đáng lẽ ra cô ta nên để ý đến người đàn ông này, Hạng Kình Hạo trẻ trung khi ở trước mặt người đàn ông trưởng thành này, dường như: vẫn thiếu đi một chút gì đó.
Người đàn ông như Hạng Bạc Hàn nếu như yêu ai thì nhất định sẽ được anh cưng chiều, trở thành người phụ nữ: hạnh phúc nhất trên thế giới!
Ước gì người phụ nữ đó chính là cô ta nhỉ!
*Mị Lạp tiểu thư, cô muốn dùng gì cứ tự nhiên gọi!” Hạng Bạc Hàn lịch sự lên tiếng.
Đương nhiên, Mị Lạp cũng thể hiện ra dáng vẻ tao nhã của bản thân, cô ta gọi người phục vụ bên cạnh, dùng giọng điệu như đang làm nũng nói với Hạng Bạc Hàn ở.
đối diện: “Hạng tiên sinh hào phóng thật đáy, vậy tôi không khách khí đâu nha!”
Hạng Bạc Hàn khẽ mỉm cười: “Hôm nay tôi đến là có chuyện quan trọng cần nói với Mị Lạp tiểu thư.”
Mị Lạp có chút ngượng ngùng và bất ngờ, chớp chớp mắt, trong lòng thầm nghĩ: “Có phải người đàn ông trước mặt nhìn trúng mình không? Muốn mình trở thành người phụ nữ của anh ây?”
Cô ta chắc chắn sẽ không từ chối anh.
Chắc chắn là trên người cô ta có gì đó đã hấp dẫn được anh rồi.
“Anh cứ nói, bất kể là việc gì tôi cũng đều sẽ đồng ý với anh.” Mị Lạp ngay lập tức ám chỉ ý của mình với anh.
Hạng Bạc Hàn nheo mắt: “Mị Lạp tiểu thư đã nói như Vậy, vậy tôi cũng sẽ nói cho cô biết mục đích tôi đến đây gặp cô.”
Mị Lạp nói với người phục vụ bên cạnh: “Cậu đi ra ngoài trước đi!”
Người phục vụ cũng rất tinh ý, nhanh chóng xoay người đẩy cửa đi ra ngoài.
Hạng Bạc Hàn lấy từ túi trong của áo vest ra một tám thẻ, đặt lên bàn và đẩy nó về phía Mị Lạp.
Mị Lạp thấy anh hào phóng đưa thẻ cho mình, cô ta bất ngờ che miệng lại. Anh muốn tặng nó cho cô sao?
“Cái này là cho tôi sao?” Mị Lạp vô cùng phấn khích kêu lên, thậm chí cô ta còn đang nghĩ trong thẻ này có bao nhiêu tiền.
“Đúng vậy, tắm thẻ này là cho Mị Lạp tiểu thư, bên trong có 2 triệu đô la. Tôi hy vọng cô không chê.”
Mị Lạp mừng như điên, quả nhiên là người thuộc giới siêu giàu, vừa vung tay đã cho cô ta 2 triệu đô, mà còn là đô la Mỹ.
“Hạng tiên sinh… tôi… làm sao tôi có thể nhận tiền của anh được chứ?” Mị Lạp vẫn muốn giả vờ từ chối một chút để chứng tỏ với anh cô ta không phải là người hám tiền, dù rằng lúc này đây trong đầu cô ta chỉ toàn là tiền.
“Cô không cần khách sáo, cứ nhận đi!” Hạng Bạc Hàn gật đầu, ra hiệu cho cô hãy nhận lấylấy.
Tay của Mị Lạp vẫn là không tự chủ được với lấy tắm, nhìn tấm thẻ trong tay, cô ta mới nghĩ đến, nói nhiều như vậy nhưng cô ta vẫn không biết tại sao anh lại đến tìm cô ta.
Mị Lạp cắn môi chủ động lên tiếng: “Anh muốn tôi làm gì tôi đều sẵn lòng cả. Mặc dù anh là chú của Hạng Kình Hạo, nhưng mà… trong lòng tôi, từ lâu tôi đã xem anh như: thần tượng của mình. Tôi rất thích anh, cũng rất sùng bái anh… tôi sẵn sàng làm tất cả mọi việc vì anh.”
Đôi mày kiếm của Hạng Bạc Hàn khẽ nhéc lên, đôi mắt của anh trong suốt, vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn lộ ra một chút lạnh lẽo.
“Tôi nghĩ Mị Lạp tiểu thư hiểu lầm rồi. Mục đích của cuộc gặp gỡ giữa tôi và cô ngày hôm nay chính là mong cô có thể thành toàn cho mối quan hệ giữa tôi và em gái Sơ Tuyết của cô. Mong cô đừng can thiệp vào chuyện của chúng tôi. Số tiền trong tắm thẻ này là quà gặp mặt tôi dành cho cô.” Hạng Bạc Hàn nghiêm túc nói.
Bàn tay đang cầm tắm thẻ của Mị Lạp nóng bừng lên như bị bỏng, sự phần khích trên khuôn mặt cô ta lúc này cũng trở thành dáng vẻ không dám tin, cô ta nuốt nước bọt hỏi: “Anh gặp tôi là vì chuyện này à? Đây không phải là buổi hẹn hò của chúng ta sao?”
“Có lẽ Mị Lạp tiểu thư biết rất rõ rằng tôi rất thích Sơ Tuyết – em gái của cô, thậm chí tôi đã quyết định sẽ cưới cô ấy làm vợ, nhưng mà sự hiện diện của cô ảnh hưởng đến tình cảm của cô ấy dành cho tôi, khiến tôi rất không vui vì việc này.”
Hạng Bạc Hàn tao nhã ngồi xuống phía đối diện với Mị Lạp, ánh nắng vàng kim ngoài cửa sổ hắt vào, dường như phủ lên người anh một tầng ánh vàng, dáng vẻ vốn đã rất loá mắt của anh nay lại có thêm một loại khí chất của bậc đế vương.
Hai mắt Mị Lạp như sắp tan chảy trên người anh, bây giờ cô ta mới nhận ra ngay từ đầu đáng lẽ ra cô ta nên để ý đến người đàn ông này, Hạng Kình Hạo trẻ trung khi ở trước mặt người đàn ông trưởng thành này, dường như: vẫn thiếu đi một chút gì đó.
Người đàn ông như Hạng Bạc Hàn nếu như yêu ai thì nhất định sẽ được anh cưng chiều, trở thành người phụ nữ: hạnh phúc nhất trên thế giới!
Ước gì người phụ nữ đó chính là cô ta nhỉ!
*Mị Lạp tiểu thư, cô muốn dùng gì cứ tự nhiên gọi!” Hạng Bạc Hàn lịch sự lên tiếng.
Đương nhiên, Mị Lạp cũng thể hiện ra dáng vẻ tao nhã của bản thân, cô ta gọi người phục vụ bên cạnh, dùng giọng điệu như đang làm nũng nói với Hạng Bạc Hàn ở.
đối diện: “Hạng tiên sinh hào phóng thật đáy, vậy tôi không khách khí đâu nha!”
Hạng Bạc Hàn khẽ mỉm cười: “Hôm nay tôi đến là có chuyện quan trọng cần nói với Mị Lạp tiểu thư.”
Mị Lạp có chút ngượng ngùng và bất ngờ, chớp chớp mắt, trong lòng thầm nghĩ: “Có phải người đàn ông trước mặt nhìn trúng mình không? Muốn mình trở thành người phụ nữ của anh ây?”
Cô ta chắc chắn sẽ không từ chối anh.
Chắc chắn là trên người cô ta có gì đó đã hấp dẫn được anh rồi.
“Anh cứ nói, bất kể là việc gì tôi cũng đều sẽ đồng ý với anh.” Mị Lạp ngay lập tức ám chỉ ý của mình với anh.
Hạng Bạc Hàn nheo mắt: “Mị Lạp tiểu thư đã nói như Vậy, vậy tôi cũng sẽ nói cho cô biết mục đích tôi đến đây gặp cô.”
Mị Lạp nói với người phục vụ bên cạnh: “Cậu đi ra ngoài trước đi!”
Người phục vụ cũng rất tinh ý, nhanh chóng xoay người đẩy cửa đi ra ngoài.
Hạng Bạc Hàn lấy từ túi trong của áo vest ra một tám thẻ, đặt lên bàn và đẩy nó về phía Mị Lạp.
Mị Lạp thấy anh hào phóng đưa thẻ cho mình, cô ta bất ngờ che miệng lại. Anh muốn tặng nó cho cô sao?
“Cái này là cho tôi sao?” Mị Lạp vô cùng phấn khích kêu lên, thậm chí cô ta còn đang nghĩ trong thẻ này có bao nhiêu tiền.
“Đúng vậy, tắm thẻ này là cho Mị Lạp tiểu thư, bên trong có 2 triệu đô la. Tôi hy vọng cô không chê.”
Mị Lạp mừng như điên, quả nhiên là người thuộc giới siêu giàu, vừa vung tay đã cho cô ta 2 triệu đô, mà còn là đô la Mỹ.
“Hạng tiên sinh… tôi… làm sao tôi có thể nhận tiền của anh được chứ?” Mị Lạp vẫn muốn giả vờ từ chối một chút để chứng tỏ với anh cô ta không phải là người hám tiền, dù rằng lúc này đây trong đầu cô ta chỉ toàn là tiền.
“Cô không cần khách sáo, cứ nhận đi!” Hạng Bạc Hàn gật đầu, ra hiệu cho cô hãy nhận lấylấy.
Tay của Mị Lạp vẫn là không tự chủ được với lấy tắm, nhìn tấm thẻ trong tay, cô ta mới nghĩ đến, nói nhiều như vậy nhưng cô ta vẫn không biết tại sao anh lại đến tìm cô ta.
Mị Lạp cắn môi chủ động lên tiếng: “Anh muốn tôi làm gì tôi đều sẵn lòng cả. Mặc dù anh là chú của Hạng Kình Hạo, nhưng mà… trong lòng tôi, từ lâu tôi đã xem anh như: thần tượng của mình. Tôi rất thích anh, cũng rất sùng bái anh… tôi sẵn sàng làm tất cả mọi việc vì anh.”
Đôi mày kiếm của Hạng Bạc Hàn khẽ nhéc lên, đôi mắt của anh trong suốt, vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn lộ ra một chút lạnh lẽo.
“Tôi nghĩ Mị Lạp tiểu thư hiểu lầm rồi. Mục đích của cuộc gặp gỡ giữa tôi và cô ngày hôm nay chính là mong cô có thể thành toàn cho mối quan hệ giữa tôi và em gái Sơ Tuyết của cô. Mong cô đừng can thiệp vào chuyện của chúng tôi. Số tiền trong tắm thẻ này là quà gặp mặt tôi dành cho cô.” Hạng Bạc Hàn nghiêm túc nói.
Bàn tay đang cầm tắm thẻ của Mị Lạp nóng bừng lên như bị bỏng, sự phần khích trên khuôn mặt cô ta lúc này cũng trở thành dáng vẻ không dám tin, cô ta nuốt nước bọt hỏi: “Anh gặp tôi là vì chuyện này à? Đây không phải là buổi hẹn hò của chúng ta sao?”
“Có lẽ Mị Lạp tiểu thư biết rất rõ rằng tôi rất thích Sơ Tuyết – em gái của cô, thậm chí tôi đã quyết định sẽ cưới cô ấy làm vợ, nhưng mà sự hiện diện của cô ảnh hưởng đến tình cảm của cô ấy dành cho tôi, khiến tôi rất không vui vì việc này.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.