Chương 1689
Thượng Quan Nhiêu
03/12/2021
Lúc này, điện thoại của Cố Thừa Tiêu vang lên, anh cầm điện thoại lên xem, là của trợ lý Hách Soái.
“Alol”
“Ông chủ, anh vẫn ở khu nội thành cũ chứ? Ban nãy nhận được cuộc gọi làm loạn, nói là có một đám người lớn tuổi ở ủy ban phường gây sự, anh chú ý một chút.”
“Tại sao lại gây sự?” Có Thừa Tiêu lạnh nhạt hỏi.
“Về cơ bản là không đồng ý chuyển nhà.”
“Khoản tiền bồi thường cũng không ít, vì sao lại không chuyển?” Giọng nói của người đàn ông thờ ơ bình tĩnh.
“Tư tưởng của người già, chúng tôi cũng đang phái người qua đó giải quyết, anh chú ý an toàn.”
“ỪP Có Thừa Tiêu nói xong ngắt điện thoại, anh đột nhiên nhìn thấy bóng dáng của bà cụ chống gậy, dường như đang đi hướng về một phía.
Anh suy nghĩ, hỏi vệ sĩ đằng trước: “Ủy ban phố gần đây ở chỗ nào?”
“Ông chủ, hình như là đi từ đường này qua đó, ngài muốn đi sao?”
Vệ sĩ liếc nhìn bản đồ hướng dẫn.
“Dừng xe.” Cố Thừa Tiêu thấp giọng ra lệnh.
Vệ sĩ lập tức dừng xe bên đường, thấy anh đẩy cửa xuống xe, anh ta vội vàng nói: “Ông chủ, tôi đi cùng ngài.”
“Không cần, các người ở đây đợi tôi.”
Cố Thừa Tiêu chỉ là qua đó xem tình hình náo loạn.
Dù sao dự án của anh không thể để xảy ra rắc rối, công trường xây dựng lần này bắt buộc phải làm, không có người nào có thể ngăn cản dự án của anh phát triển.
Cố Thừa Tiêu thỉnh thoảng nhìn thấy những người già đi ra con hẻm đến một nơi, anh tao nhã bước đi theo hướng của họ.
Hứa Tâm Duyệt nghe thấy âm thanh ở cửa lớn uỷ ban phường, trong lòng trở nên lo lắng, sức khỏe của bà ngoại không tốt lắm, nơi như này rất dễ xảy ra chuyện.
Cô lập tức chen vào trong đám người tìm bà ngoại, quả nhiên nhìn thấy bà ngoại cùng vài người lớn tuổi khác đang lớn tiếng tranh luận ở đằng trên cùng, mà đối diện với họ là những người đàn ông trung niên dựa vào thân thể để ngăn không cho bọn họ vào trong uỷ ban phường.
“Dựa vào cái gì mà không cho chúng tôi vào? Chúng tôi muốn kháng nghị chuyện tập đoàn phá dỡ và di dời, chúng tôi không đồng ý cũng không muốn chuyển đi, chúng tôi không cần tiền của bọn họ.”
Có một người lớn tuổi lớn tiếng nói.
Lập tức kéo theo lời phụ họa của đám người lớn tuổi, Hứa Tâm Duyệt chen đến bên cạnh bà ngoại, cô lớn tiếng gọi: “Bà ngoại, chúng ta về đi!”
Bà cụ thấy cháu gái đến, khuôn mặt kiên định của bà nói: “Bà không về, chúng ta cần một lời giải thích.”
Hứa Tâm Duyệt không ngờ những cụ già sống ở đây lâu như vậy, từng người giống như bị đánh vậy, cùng với đội nhân viên ở đây giằng co để thử xông vào bên trong phòng làm việc của uỷ ban phường tìm lãnh đạo tranh luận.
“Bà ngoại, ở đây nguy hiểm, bà có cần đến phía sau không?”
Hứa Tâm Duyệt khuyên bà ngoại, dù sao đối phương cũng là người có vũ khí, hơn nữa ở đằng sau cũng có không ít người đẩy tới đẩy lui, bà ngoại đi đứng không vững, rất dễ bị ngã.
“Tâm Duyệt, bà không sao, cho dù bộ xương cốt già này của bà có lộ ra ngoài, bà cũng sẽ không chuyển nhà.”
Bà cụ quyết tâm muốn ở lại.
Phía sau những người lớn tuổi, một bóng dáng thon dài đặc biệt bắt mắt, anh mặc một bộ vest màu xám, mái tóc đen tạo kiểu, ngũ quan tuần mỹ, trong ánh mắt thâm thúy.
đối diện với tình hình trước mặt, lộ ra vẻ hờ hững.
Cố Thừa Tiêu chỉ là qua đây quan sát tình hình, ở giữa đám người lớn tuổi, anh dựa vào thân hình cao lớn cũng nhìn thấy được bóng dáng mảnh khảnh của cô gái chen ở giữa, cô đang đỡ một bà cụ, lo lắng khuyên bảo điều gì đó.
“Alol”
“Ông chủ, anh vẫn ở khu nội thành cũ chứ? Ban nãy nhận được cuộc gọi làm loạn, nói là có một đám người lớn tuổi ở ủy ban phường gây sự, anh chú ý một chút.”
“Tại sao lại gây sự?” Có Thừa Tiêu lạnh nhạt hỏi.
“Về cơ bản là không đồng ý chuyển nhà.”
“Khoản tiền bồi thường cũng không ít, vì sao lại không chuyển?” Giọng nói của người đàn ông thờ ơ bình tĩnh.
“Tư tưởng của người già, chúng tôi cũng đang phái người qua đó giải quyết, anh chú ý an toàn.”
“ỪP Có Thừa Tiêu nói xong ngắt điện thoại, anh đột nhiên nhìn thấy bóng dáng của bà cụ chống gậy, dường như đang đi hướng về một phía.
Anh suy nghĩ, hỏi vệ sĩ đằng trước: “Ủy ban phố gần đây ở chỗ nào?”
“Ông chủ, hình như là đi từ đường này qua đó, ngài muốn đi sao?”
Vệ sĩ liếc nhìn bản đồ hướng dẫn.
“Dừng xe.” Cố Thừa Tiêu thấp giọng ra lệnh.
Vệ sĩ lập tức dừng xe bên đường, thấy anh đẩy cửa xuống xe, anh ta vội vàng nói: “Ông chủ, tôi đi cùng ngài.”
“Không cần, các người ở đây đợi tôi.”
Cố Thừa Tiêu chỉ là qua đó xem tình hình náo loạn.
Dù sao dự án của anh không thể để xảy ra rắc rối, công trường xây dựng lần này bắt buộc phải làm, không có người nào có thể ngăn cản dự án của anh phát triển.
Cố Thừa Tiêu thỉnh thoảng nhìn thấy những người già đi ra con hẻm đến một nơi, anh tao nhã bước đi theo hướng của họ.
Hứa Tâm Duyệt nghe thấy âm thanh ở cửa lớn uỷ ban phường, trong lòng trở nên lo lắng, sức khỏe của bà ngoại không tốt lắm, nơi như này rất dễ xảy ra chuyện.
Cô lập tức chen vào trong đám người tìm bà ngoại, quả nhiên nhìn thấy bà ngoại cùng vài người lớn tuổi khác đang lớn tiếng tranh luận ở đằng trên cùng, mà đối diện với họ là những người đàn ông trung niên dựa vào thân thể để ngăn không cho bọn họ vào trong uỷ ban phường.
“Dựa vào cái gì mà không cho chúng tôi vào? Chúng tôi muốn kháng nghị chuyện tập đoàn phá dỡ và di dời, chúng tôi không đồng ý cũng không muốn chuyển đi, chúng tôi không cần tiền của bọn họ.”
Có một người lớn tuổi lớn tiếng nói.
Lập tức kéo theo lời phụ họa của đám người lớn tuổi, Hứa Tâm Duyệt chen đến bên cạnh bà ngoại, cô lớn tiếng gọi: “Bà ngoại, chúng ta về đi!”
Bà cụ thấy cháu gái đến, khuôn mặt kiên định của bà nói: “Bà không về, chúng ta cần một lời giải thích.”
Hứa Tâm Duyệt không ngờ những cụ già sống ở đây lâu như vậy, từng người giống như bị đánh vậy, cùng với đội nhân viên ở đây giằng co để thử xông vào bên trong phòng làm việc của uỷ ban phường tìm lãnh đạo tranh luận.
“Bà ngoại, ở đây nguy hiểm, bà có cần đến phía sau không?”
Hứa Tâm Duyệt khuyên bà ngoại, dù sao đối phương cũng là người có vũ khí, hơn nữa ở đằng sau cũng có không ít người đẩy tới đẩy lui, bà ngoại đi đứng không vững, rất dễ bị ngã.
“Tâm Duyệt, bà không sao, cho dù bộ xương cốt già này của bà có lộ ra ngoài, bà cũng sẽ không chuyển nhà.”
Bà cụ quyết tâm muốn ở lại.
Phía sau những người lớn tuổi, một bóng dáng thon dài đặc biệt bắt mắt, anh mặc một bộ vest màu xám, mái tóc đen tạo kiểu, ngũ quan tuần mỹ, trong ánh mắt thâm thúy.
đối diện với tình hình trước mặt, lộ ra vẻ hờ hững.
Cố Thừa Tiêu chỉ là qua đây quan sát tình hình, ở giữa đám người lớn tuổi, anh dựa vào thân hình cao lớn cũng nhìn thấy được bóng dáng mảnh khảnh của cô gái chen ở giữa, cô đang đỡ một bà cụ, lo lắng khuyên bảo điều gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.