Chương 262: Kể Cho Cô Nghe Về Quá Khứ
Thượng Quan Nhiêu
21/04/2021
Khi đến nhà họ Hình, bữa tối vừa chuẩn bị xong, sau khi Đường Tư Vũ rửa tay cho con trai, cô dắt cậu nhóc ra ngoài, Hình Nhất Nặc ôm lấy cậu nhóc, cười nói: “Tiểu Hi, cô có một món quà muốn tặng cho con.
“Thật ạ?” Cậu nhóc lập tức mừng rỡ.
“Đương nhiên rồi, cô nói thì sẽ giữ lời.”
Hình Nhất Nặc thích làm người khác ngạc nhiên, đây là món đồ cô chọn cho cậu nhóc khi ra ngoài chơi chiều nay.
Có lẽ đây chính là lí do khiến cô trở thành một cô gái cẩn thận! Dù đi dạo phố cũng không quên mua quà cho người trong lòng mình, bây giò chỉ có một mình Đường Dĩ Hi được cô coi như bảo bối trong lòng.
Đương nhiên cũng bởi vì mẹ ép cô ra ngoài chơi, bởi vì mẹ nói, Ôn Lương Diệu dạy cô làm bài tập lâu như vậy, nhất định phải mua một món quà để cảm ơn anh, còn bắt cô tự mình đi chọn.
Vì vậy cô cũng trực tiếp chọn một món quà cho cậu nhóc.
Trên bàn ăn cơm, Tưởng Lam rất chăm chút khẩu vị của Đường Tư Vũ, bà liên tục gắp những món ăn cô thích đặt vào bát cô, điều này khiến trái tim Đường Tư Vũ cảm thấy ấm áp, tình yêu thầm lặng này khiến cô hết sức cảm động.
Có cậu nhóc ngồi ăn cơm cùng, bầu không khí trở nên tốt hơn hẳn, cậu nhóc lúc muốn ăn cái này, lúc lại muốn ăn cái kia, vội đến mức không kịp thở.
Cậu nhóc là một người không kén ăn, nên từ nhỏ đến lớn đều trắng trẻo, mềm mại, nhưng trời sinh gen tốt, vì vậy thân hình nhỏ bé không quá nhiều thịt, tuổi còn nhỏ mà tỉ lệ cơ thể rất tốt, cao hơn các bạn cùng lứa rất nhiều.
Ăn cơm xong, cũng không về nhà vội, cậu nhóc cùng Hình Nhất Nặc lên phòng cô xem quà, Đường Tư Vũ thì đang ngồi ăn trái cây.
Hình Liệt Hàn tối nay tâm tư nặng nè, nhưng anh giấu rất kĩ nên không bị ai phát Chi6r08 2®: Kẻ Cho Cô Nghe Về Quá Khứ _ @ uil hiện, lúc này anh ngồi nhìn Đường Tư Vũ ăn trái cây một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Tư Vũ, em ăn no chưa? Đi dạo với anh được không?”
Đường Tư Vũ nhìn ra được, đi dạo chỉ là lí do, chắc hẳn anh có chuyện muốn nói với cô.
Cô cười nói: “Được!”
Nói xong, cô đứng dậy bước ra ngoài cùng Hình Liệt Hàn, bên trong hoa viên rất yên tĩnh, đèn cảnh chiếu xạ ra từng mảnh từng mảnh thế giới nhỏ thần bí, còn có hương hoa phảng phất trong màn đêm.
Hình Liệt Hàn và cô thư giãn đi dạo ở trong đó, trong khi đó Đường Tư Vũ đếm từng viên gạch men sứ hình vuông mình vừa giẫm lên, điều này cũng có chút thú VỊ.
“Tư Vũ, anh có chuyện muốn thẳng thắn nói với em.” Hình Liệt Hàn xoay người, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú.
Đường Tư Vũ ngước mắt nhìn anh, tò mò nói: “Anh nói đi! Có chuyện gì vậy?”
“Đó là chuyện xảy ra vào sáu năm trước.”
“Chuyện từ sáu năm trước? Lúc đó chúng ta còn chưa quen biết nhau nữa!” Đường Tư Vũ muốn nói đến chuyện xảy ra đêm đó.
Hình Liệt Hàn cảm thấy hơi bối rối, anh gật đầu: “Đúng vậy, chuyện xảy ra trước chuyện đó.”
Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh, càng thêm tò mò: “Ừm, nói đi! Em đang nghe đây!”
“Trước đây anh đã từng hẹn hò với một cô gái, nhưng anh cam đoan rằng anh và cô ta chỉ thích nhau trong sáng thôi, tuyệt đối không có động chạm thể xác, không, đã từng hôn và những việc tương tự, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn.”
Hình Liệt Hàn nói xong, ánh mắt lo lắng dán chặt vào đôi mắt của Đường Tư Vũ, giống như sợ rằng sẽ có một ngọn lửa tức giận bùng lên trong đó.
Đầu óc Đường Tư Vũ quả thực có chút muốn nỗ tung lên, cô hơi giật mình kinh ngạc không biết làm sao đề chấp nhận chuyện này, tất nhiên cô đã phản ứng kịp, đó là chuyện của sáu năm trước, khi đó hai người còn không quen nhau, vì vậy bất cứ chuyện gì xảy ra với anh đều không liên quan tới cô.
Chỉ là khi cô nghe việc anh từng hẹn hò với một cô gái khác, trong lòng của cô vẫn có cảm giác khó chịu kì lạ.
“Thật sao?” Đường Tư Vũ quả nhiên có chút đề ý.
Hình Liệt Hàn nghe xong lập tức biết rằng câu nói này đang muốn thăm dò chuyện quan hệ thể xác của anh và Nghê Yên, anh không do dự giơ tay lên thề: “Thật mài! Anh thề, anh với cô ta hoàn toàn trong sạch, không có bất kỳ hành động lệch lạc nào hết.”
Nhưng Hình Liệt Hàn không dám nói với cô, năm đó anh suýt chút nữa đã cầu hôn Nghê Yên thành công, anh gần như đã đính hôn với cô ta.
Bởi vì lúc đó anh còn rất trẻ, còn chưa có đủ lý trí và chưa trưởng thành, đương nhiên anh không biết được mọi chuyện sẽ thay đổi về sau, lại càng không đoán trước được sẽ có một người phụ nữ sinh con cho anh, còn xuất hiện trước mặt anh, Và càng ngày càng thu hút anh.
Đường Tư Vũ mím môi cười một tiếng, nhón chân lên kéo tay anh xuống: “Được, em tin anh, còn gì nữa không? Anh chỉ muốn nói chuyện này với em thôi sao?”
“Cô ta tên là Nghê Yên, hôm nay cô ta xuất hiện trước mặt anh với tư cách là người phụ trách đối tác, trước đây anh không biết công ty này là của cô ta, vì vậy nên đã ký một hợp đồng hợp tác.”
Đường Tư Vũ nghe đến đây, là một người phụ nữ nhạy cảm, cô biết thừa Nghê Yên đây là đang muốn trở về bên cạnh anh đề nối lại tình xưal “Năm đó tại sao hai người lại chia tay?
Chẳng lẽ anh không thích cô ta nữa sao?”
Đường Tư Vũ càng tò mò năm đó bọn họ yêu nhau đến mức nào.
Đây chính là điều mà Hình Liệt Hàn không muốn nói với cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô, trái tim Đường Tư Vũ hơi nghẹn lại, hành động của anh khiến cô cảm nhận được anh đã từng rất yêu Nghê Yên.
“Anh thích cô ta, năm đó anh hai mươi mốt tuổi, anh nghĩ rằng cô ta chính là người phụ nữ mà mình mong muốn, vì vậy nên anh đã chuẩn bị cầu hôn cô ấy… nhưng khi đang cầu hôn, cô ta đột nhiên chia tay anh, rồi trở về đất nước của mình, gia tộc của mình, từ đó bọn anh không còn gặp nhau nữa.”
Trái tim của Đường Tư Vũ vẫn buồn rầu, đau đớn, giống như có một bàn tay hung hăng bóp chặt cô, hoá ra anh đã từng yêu một người phụ nữ khác đến như vậy, mặc dù cô không có tư cách ghen tuông với một người phụ nữ trong quá khứ.
Nhưng theo bản năng, trong lòng cô vẫn rất khó chịu.
Hình Liệt Hàn trông thấy sắc mặt khó coi của cô thì vội vàng vươn tay ôm lấy cô vào lòng: “Trong lòng cảm thấy không thoải mái sao?”
“Không có!” Đường Tư Vũ rầu rĩ trả lời.
Hình Liệt Hàn cười khổ, vuốt ve mái tóc dài của cô, nói: “Anh biết nói ra điều này sẽ làm tổn thương em, nhưng anh không muốn sau này em sẽ hiểu lầm anh, vì vậy anh tự nguyện kể cho em nghe chuyện này, anh sợ Nghê Yên sẽ tìm đến em rồi kể cho em nghe theo kiểu khác.”
“Tại sao cô ta lại tìm em?” Đường Tư Vũ ngắng đầu nhìn anh.
“Bởi vì cô ta muốn quay lại với anh, nhưng anh đã không còn tình cảm với cô ta nữa rồi, bởi vì bây giờ trong tim anh chỉ có duy nhất một người phụ nữ, đó chính là em.” Hình Liệt Hàn nói xong, đôi môi mỏng in dấu lên môi của cô đầy yêu thương.
Cảm nhận được đôi môi mềm mại của cô, anh muốn tiến sâu thêm một chút nhưng lại không dám.
Bởi vì nếu như anh hôn cô, đồng nghĩa với việc trong lòng anh đang có cảm giác tội lỗi, sẽ khiến cô hiểu lầm rằng trong lòng anh còn có một người khác.
Chỉ hôn nhẹ một chút là được rồi.
“Thật ạ?” Cậu nhóc lập tức mừng rỡ.
“Đương nhiên rồi, cô nói thì sẽ giữ lời.”
Hình Nhất Nặc thích làm người khác ngạc nhiên, đây là món đồ cô chọn cho cậu nhóc khi ra ngoài chơi chiều nay.
Có lẽ đây chính là lí do khiến cô trở thành một cô gái cẩn thận! Dù đi dạo phố cũng không quên mua quà cho người trong lòng mình, bây giò chỉ có một mình Đường Dĩ Hi được cô coi như bảo bối trong lòng.
Đương nhiên cũng bởi vì mẹ ép cô ra ngoài chơi, bởi vì mẹ nói, Ôn Lương Diệu dạy cô làm bài tập lâu như vậy, nhất định phải mua một món quà để cảm ơn anh, còn bắt cô tự mình đi chọn.
Vì vậy cô cũng trực tiếp chọn một món quà cho cậu nhóc.
Trên bàn ăn cơm, Tưởng Lam rất chăm chút khẩu vị của Đường Tư Vũ, bà liên tục gắp những món ăn cô thích đặt vào bát cô, điều này khiến trái tim Đường Tư Vũ cảm thấy ấm áp, tình yêu thầm lặng này khiến cô hết sức cảm động.
Có cậu nhóc ngồi ăn cơm cùng, bầu không khí trở nên tốt hơn hẳn, cậu nhóc lúc muốn ăn cái này, lúc lại muốn ăn cái kia, vội đến mức không kịp thở.
Cậu nhóc là một người không kén ăn, nên từ nhỏ đến lớn đều trắng trẻo, mềm mại, nhưng trời sinh gen tốt, vì vậy thân hình nhỏ bé không quá nhiều thịt, tuổi còn nhỏ mà tỉ lệ cơ thể rất tốt, cao hơn các bạn cùng lứa rất nhiều.
Ăn cơm xong, cũng không về nhà vội, cậu nhóc cùng Hình Nhất Nặc lên phòng cô xem quà, Đường Tư Vũ thì đang ngồi ăn trái cây.
Hình Liệt Hàn tối nay tâm tư nặng nè, nhưng anh giấu rất kĩ nên không bị ai phát Chi6r08 2®: Kẻ Cho Cô Nghe Về Quá Khứ _ @ uil hiện, lúc này anh ngồi nhìn Đường Tư Vũ ăn trái cây một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Tư Vũ, em ăn no chưa? Đi dạo với anh được không?”
Đường Tư Vũ nhìn ra được, đi dạo chỉ là lí do, chắc hẳn anh có chuyện muốn nói với cô.
Cô cười nói: “Được!”
Nói xong, cô đứng dậy bước ra ngoài cùng Hình Liệt Hàn, bên trong hoa viên rất yên tĩnh, đèn cảnh chiếu xạ ra từng mảnh từng mảnh thế giới nhỏ thần bí, còn có hương hoa phảng phất trong màn đêm.
Hình Liệt Hàn và cô thư giãn đi dạo ở trong đó, trong khi đó Đường Tư Vũ đếm từng viên gạch men sứ hình vuông mình vừa giẫm lên, điều này cũng có chút thú VỊ.
“Tư Vũ, anh có chuyện muốn thẳng thắn nói với em.” Hình Liệt Hàn xoay người, ánh mắt sâu thẳm nhìn cô chăm chú.
Đường Tư Vũ ngước mắt nhìn anh, tò mò nói: “Anh nói đi! Có chuyện gì vậy?”
“Đó là chuyện xảy ra vào sáu năm trước.”
“Chuyện từ sáu năm trước? Lúc đó chúng ta còn chưa quen biết nhau nữa!” Đường Tư Vũ muốn nói đến chuyện xảy ra đêm đó.
Hình Liệt Hàn cảm thấy hơi bối rối, anh gật đầu: “Đúng vậy, chuyện xảy ra trước chuyện đó.”
Đường Tư Vũ trừng mắt nhìn anh, càng thêm tò mò: “Ừm, nói đi! Em đang nghe đây!”
“Trước đây anh đã từng hẹn hò với một cô gái, nhưng anh cam đoan rằng anh và cô ta chỉ thích nhau trong sáng thôi, tuyệt đối không có động chạm thể xác, không, đã từng hôn và những việc tương tự, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn.”
Hình Liệt Hàn nói xong, ánh mắt lo lắng dán chặt vào đôi mắt của Đường Tư Vũ, giống như sợ rằng sẽ có một ngọn lửa tức giận bùng lên trong đó.
Đầu óc Đường Tư Vũ quả thực có chút muốn nỗ tung lên, cô hơi giật mình kinh ngạc không biết làm sao đề chấp nhận chuyện này, tất nhiên cô đã phản ứng kịp, đó là chuyện của sáu năm trước, khi đó hai người còn không quen nhau, vì vậy bất cứ chuyện gì xảy ra với anh đều không liên quan tới cô.
Chỉ là khi cô nghe việc anh từng hẹn hò với một cô gái khác, trong lòng của cô vẫn có cảm giác khó chịu kì lạ.
“Thật sao?” Đường Tư Vũ quả nhiên có chút đề ý.
Hình Liệt Hàn nghe xong lập tức biết rằng câu nói này đang muốn thăm dò chuyện quan hệ thể xác của anh và Nghê Yên, anh không do dự giơ tay lên thề: “Thật mài! Anh thề, anh với cô ta hoàn toàn trong sạch, không có bất kỳ hành động lệch lạc nào hết.”
Nhưng Hình Liệt Hàn không dám nói với cô, năm đó anh suýt chút nữa đã cầu hôn Nghê Yên thành công, anh gần như đã đính hôn với cô ta.
Bởi vì lúc đó anh còn rất trẻ, còn chưa có đủ lý trí và chưa trưởng thành, đương nhiên anh không biết được mọi chuyện sẽ thay đổi về sau, lại càng không đoán trước được sẽ có một người phụ nữ sinh con cho anh, còn xuất hiện trước mặt anh, Và càng ngày càng thu hút anh.
Đường Tư Vũ mím môi cười một tiếng, nhón chân lên kéo tay anh xuống: “Được, em tin anh, còn gì nữa không? Anh chỉ muốn nói chuyện này với em thôi sao?”
“Cô ta tên là Nghê Yên, hôm nay cô ta xuất hiện trước mặt anh với tư cách là người phụ trách đối tác, trước đây anh không biết công ty này là của cô ta, vì vậy nên đã ký một hợp đồng hợp tác.”
Đường Tư Vũ nghe đến đây, là một người phụ nữ nhạy cảm, cô biết thừa Nghê Yên đây là đang muốn trở về bên cạnh anh đề nối lại tình xưal “Năm đó tại sao hai người lại chia tay?
Chẳng lẽ anh không thích cô ta nữa sao?”
Đường Tư Vũ càng tò mò năm đó bọn họ yêu nhau đến mức nào.
Đây chính là điều mà Hình Liệt Hàn không muốn nói với cô, anh đưa tay ra nắm lấy tay cô, trái tim Đường Tư Vũ hơi nghẹn lại, hành động của anh khiến cô cảm nhận được anh đã từng rất yêu Nghê Yên.
“Anh thích cô ta, năm đó anh hai mươi mốt tuổi, anh nghĩ rằng cô ta chính là người phụ nữ mà mình mong muốn, vì vậy nên anh đã chuẩn bị cầu hôn cô ấy… nhưng khi đang cầu hôn, cô ta đột nhiên chia tay anh, rồi trở về đất nước của mình, gia tộc của mình, từ đó bọn anh không còn gặp nhau nữa.”
Trái tim của Đường Tư Vũ vẫn buồn rầu, đau đớn, giống như có một bàn tay hung hăng bóp chặt cô, hoá ra anh đã từng yêu một người phụ nữ khác đến như vậy, mặc dù cô không có tư cách ghen tuông với một người phụ nữ trong quá khứ.
Nhưng theo bản năng, trong lòng cô vẫn rất khó chịu.
Hình Liệt Hàn trông thấy sắc mặt khó coi của cô thì vội vàng vươn tay ôm lấy cô vào lòng: “Trong lòng cảm thấy không thoải mái sao?”
“Không có!” Đường Tư Vũ rầu rĩ trả lời.
Hình Liệt Hàn cười khổ, vuốt ve mái tóc dài của cô, nói: “Anh biết nói ra điều này sẽ làm tổn thương em, nhưng anh không muốn sau này em sẽ hiểu lầm anh, vì vậy anh tự nguyện kể cho em nghe chuyện này, anh sợ Nghê Yên sẽ tìm đến em rồi kể cho em nghe theo kiểu khác.”
“Tại sao cô ta lại tìm em?” Đường Tư Vũ ngắng đầu nhìn anh.
“Bởi vì cô ta muốn quay lại với anh, nhưng anh đã không còn tình cảm với cô ta nữa rồi, bởi vì bây giờ trong tim anh chỉ có duy nhất một người phụ nữ, đó chính là em.” Hình Liệt Hàn nói xong, đôi môi mỏng in dấu lên môi của cô đầy yêu thương.
Cảm nhận được đôi môi mềm mại của cô, anh muốn tiến sâu thêm một chút nhưng lại không dám.
Bởi vì nếu như anh hôn cô, đồng nghĩa với việc trong lòng anh đang có cảm giác tội lỗi, sẽ khiến cô hiểu lầm rằng trong lòng anh còn có một người khác.
Chỉ hôn nhẹ một chút là được rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.