Chương 228: Lo Liệu Hậu Sự
Thượng Quan Nhiêu
21/04/2021
Trời chập tối, Hình Liệt Hàn trở về nhà cùng Đường Tư Vũ, Hình Liệt Hàn tạm thời không nói về chuyện văn phòng luật cho Đường Tư Vũ biết, bởi vì những gì mà cô ấy chịu đựng đã quá nhiều rồi, bây giờ chỉ đợi hậu sự của cha cô thuận lợi kết thúc còn tất cả mọi chuyện còn lại sẽ tính sau.
Đêm nay, Đường Tư Vũ không cho Tô Hi đến để chăm sóc cô, vì tối qua Tô Hi cũng đã quá mệt rồi, cô nên để cho cô ấy về nhà nghỉ ngơi, Tô Hi cũng đã đồng ý hẹn gặp nhau ở buổi lễ viếng cha cô ngày kia rồi, cô ấy nghĩ có Hình Liệt Hàn bên cạnh Đường Tư Vũ cô ấy cũng yên tâm rồi.
Tối đó, sau khi Hình Liệt Hàn tắm xong, anh mặc trên người bộ đồ ngủ thanh tao rồi qua phòng cô, lúc này Đường Tư Vũ cũng không thể từ chối để anh ở bên cạnh mình, Hình Liệt Hàn để cô gối đầu lên cánh tay mình, còn ngực anh bỗng trở thành bến đỗ ấm áp để cô tựa vào nghỉ ngơi, hai ngày qua Đường Tư Vũ đều ngủ không ngon, hít thở hương thơm mát lạnh khi vừa tắm gội xong phảng phất trên người anh, cô đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.
Chỉ là cặp mày lúc nào cũng nhíu lại, Hình Liệt Hàn phải nhẹ nhàng xoa mặt cô mấy lần, cố xoa dịu đi giúp cô, nhẹ nhàng võ về vai cô để cô có thể chìm vào giác ngủ sâu hơn.
Mới sáng tinh mơ, Tô Hi vẫn còn đang say giấc, có một cuộc gọi đến làm cô tỉnh dậy, cô cầm lên xem thử, lại là chị Annie, : chẳng lẽ lại nói tiếp chuyện vào đoàn phim hay sao? Cô thật sự không có tâm trạng đề đi mà.
“Alol Chị Annie, không phải em đã nói rồi sao, chị giúp em hoãn lại chưa?”
“Bây giờ không cần hoãn lại nữa rồi, em có thể nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa, bên đó vừa thông báo là tiết mục kỳ này sẽ đời lịch quay lại một tháng sau mới khai máy, cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì nữa.”
“Cái gì? Một tháng? Thật hay đùa vậy?”
Trong giọng nói của Tô Hi mang theo niềm vui sướng.
“Đúng đói! Kì lạ thật, đoàn phim lớn như vậy, sao có thể nói dời lại sau là dời vậy : chứ?”
Tô Hi đương nhiên biết rằng ai là người đứng sau nhúng tay vào, cô chỉ là không ngờ đến Ôn Lệ Thâm còn có cả thủ đoạn như vậy, thế mà lại dời đến tận một tháng, làm cho cô càng ngày càng hiếu kỳ về người đàn ông này, anh ta rốt cuộc có thân phận như thế nào mà lại thần bí như vậy?
Chín giờ sáng, Đường Tư Vũ trở về nhà họ Đường, tang lễ của cha mình cô nhất định phải tham dự, thế nhưng Khưu Lâm đã báo tin này cho mọi người rồi, nhìn thấy Đường Tư Vũ bước vào cửa, bà ta lập tức hậm hực: “Tôi vẫn còn ở đây mà đại tiểu thư như cô lại đi chơi ở đâu biệt tích vậy!”
: “Hậu sự của cha tôi thế nào rồi?” Đường Tư Vũ lạnh lùng hỏi.
“Đương nhiên là làm thật long trọng rồi, lần này lễ viếng ông ấy khoảng hơn 200 người!” Khưu Lâm đắc ý nói.
Đường Tư Vũ nắm chặt bàn tay, chẳng lễ hậu sự của cha lại là dịp để người đàn bà này dành trọn ánh đèn sân khấu sao?
“Khưu Lâm, tôi muốn hỏi bà một câu, rốt cuộc cha tôi đã ngất xỉu như thế nào?”
“Cô có hỏi 100 lần tôi cũng không biết, có bản lĩnh thì đi xuống dưới mà hỏi cha cô .) ây.
Khưu Lâm đã quá điềm tĩnh rồi, nên bà ta : mới xem thường lời nói Đường Tư Vũ.
Đường Tư Vũ cắn chặt răng, lúc này cô thật sự không nghĩ mình sẽ tranh giành gì với người đàn bà này, nhưng cô không nhịn được nữa rồi: “Ngày mai mấy giờ bắt đầu?”
“Linh đường bồ trí ở trong sân, 8 giờ bắt đầu đón khách, cô với Y Y thân phận là con cái, phải mặc đồ tang quỳ bên cạnh, cô yên tâm, chuyện này tôi sẽ thu xếp thật thỏa đáng, sáng mai cô đến sớm một chút là được rồi.”
Khưu Lâm cũng hy vọng sau khi Đường Hùng chết đi, người ngoài sẽ không nói ra nói vào người của Đường gia, chắc chắn tên tuổi của bà ta phải được gắn với danh xưng phu nhân Đường gial : Đường Tư Vũ nhìn thấy được gian phòng khách rất lớn, cô bước đến đi lên lầu.
“Cô đi lên đó làm gì?”
“Tôi đi lấy chút đồ của cha để làm kỷ niệm.” Đường Tư Vũ trả lời nhưng không quay đầu lại nhìn bà ta.
Khưu Lâm hậm hực lại một tiếng đầy vẻ khiêu khích, rồi cho cô đi, còn bà ta quay ra sân chỉ huy người làm sắp xếp lo liệu việc của linh đường.
Đường Tư Vũ lấy đi mấy tắm hình của Đường Hùng, còn mang đi một cái tấu thuốc mà ông ấy thích nhất để làm kỷ niệm.
: Lúc cô ấy rời đi, Khưu Lâm không quên nhắc nhở cô một câu: “Sáng mai đến sớm một chút để đi nhận tro cốt của cha cô mang về đây đấy.”
Ngày thứ hai cũng đến rồi, Đường Tư Vũ 5 giờ sáng đã thức dậy, Hình Liệt Hàn đi cùng cô trên con đường lớn vô cùng u ám, cả hai đi đến nhà tang lễ trước để đón cha của cô về nhà làm tang lễ, Đường Tư Vũ đích thân ôm hộp tro cốt của cha mình bước ra, để Hình Liệt Hàn lái xe chở cô về đến nhà họ Đường.
Khi họ đến chỉ có một vài người hầu đang thắp nến và đốt nhang cho cha cô, Đường Tư Vũ đặt tro cốt của cha mình trước tắm ảnh trắng đen lớn được đặt sẵn ở linh đường, trái tim cô lại một lần nữa nhói lên từng cơn.
Cô quỳ xuống trước mặt cha cô trong nước mắt, bên cạnh cô là Hình Liệt Hàn lặng lẽ đứng cùng cô, Đường Tư Vũ quỳ như vậy đã nửa tiếng rồi, mãi cho đến khi Khưu Lâm đưa Y Y đến nơi, người hầu mặc lên người cô hiếu phục màu trắng đã chuẩn bị trước đó, hai người quỳ thẳng đứng mỗi người một bên.
Hình Liệt Hàn là người đầu tiên đến lễ viếng, toàn thân anh khoác lên người một bộ âu phục màu đen đứng trước Đường Hùng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tắm ảnh Đường Hùng đang tươi cười, sau vài giây, anh gập người xuống hành lễ, sau khi thắp cho Đường Hùng một nén nhang, anh lặng lẽ đứng cạnh bên Đường Tư Vũ.
Trên mặt của Đường Y Y hoàn toàn không có một chút gì là đau thương cả, đến nổi giả vờ cũng giả không giống, cô ta nhìn thấy cha mình, chỉ nghĩ đến chuyện trong mắt cha chỉ có mỗi Đường Tư Vũ, cô ta oán hận còn không hết.
Sau 8 giờ, những người tới lễ viếng bắt đầu đến, Lão Từ dẫn theo cả vợ đến, có một số người Đường Tư Vũ cũng gặp qua, nhưng đa phần đều là bạn bè kết giao trong giới làm ăn của Đường Hùng, cũng có người cô chưa từng gặp qua, trên cánh tay của họ đều quần băng tang đen, toàn thân đều là quần áo màu đen, nét mặt đều rất trang nghiêm và đau xót, bày tỏ sự chia buồn chân thành từ tận đáy lòng đối với cái chết của Đường Hùng.
Chín giờ rưỡi Tô Hi đến nơi, cô ôm đến một bó hoa cúc trăng, bên cạnh cô còn có Ôn Lệ Thâm đi cùng, Đường Tư Vũ cảm kích vô cùng khi nhìn thấy cặp đôi bước vào, Ôn Lệ Thâm nhìn về hướng Đường Tư Vũ nhẹ cúi đầu, sau đó đi cùng với Tô Hi đến để gửi lời chia buồn đến Đường Hùng.
Ánh mắt của Đường Y Y kinh ngạc nhìn Tô Hi, đồng thời cũng dùng ánh mắt đầy sự ngạc nhiên trước vẻ đẹp của người con trai bên cạnh cô ấy, Tô Hi là bạn thân của Đường Tư Vũ vì vậy Đường Y Y cũng rất ghét Tô Hi, quả thật càng khiến cho cô ta căm phẫn vô cùng.
Bên cạnh Đường Tư Vũ đã có một Hình : Liệt Hàn, Tô Hi này chẳng qua cũng chỉ là một diễn viên hạng B, mà lại có một người nổi bật như vậy đứng bên cạnh, một nam nhân cao lớn khí chất mê hoặc lòng người, bọn họ sao lại có phúc như vậy chứ? Đều được những anh chàng đẹp trai yêu thích.
Vì số người đến viếng hơi đông nên Tô Hi và Ôn Lệ Thâm sau khi hành lễ xong thì ra ngoài đợi bọn họ, Tô Hi không nỡ rời đi, Ôn Lệ Thâm cũng lặng lẽ đứng bên cạnh cùng với cô.
Điểm này, khiến cho Tô Hi thật sự rất cảm động, lúc đi mua hoa, Ôn Lệ Thâm tỏ ý muốn đi lễ viếng cùng cô, cô cũng không ngờ anh ấy mới sáng sớm đã đợi dưới nhà cô rồi, hơn nữa ngay lúc này anh còn lẳng lặng đứng cùng cô ở đây đợi hai : người bọn họ.
Người đàn ông này có tâm như vậy, cô cũng đã động lòng từ lúc nào rồi không biết.
Người đến chia buồn từ lúc 8 giờ đến tận 11 giờ rưỡi trưa hầu như đã đến đủ hết rồi, Khưu Lâm mặc trên người một chiếc váy đen, đội chiếc mũ có mạng che rủ xuống mặt, cho dù là lúc này đây bà ấy vẫn có thể trang điểm, nhân cơ hội này đề lấy sự đồng tình của mấy vị khách ở đây, sở trường giỏi nhất của bà ta quả nhiên là diễn kịch, bà ta giờ đây đang diễn vai một người vợ đau lòng cực độ, khiến máy vị phu nhân kia đều nhìn thấy mà thương xót cho bà ta.
Nhưng Đường Tư Vũ biết rằng, một chút : đau lòng bà ta cũng không có, thậm chí bà ta đang phải chú ý đến Đường Y Y kia đứng máy tiếng đồng hồ mặt không chút biểu cảm, nhiều lần còn len lén bóp chân, lại mấy lần biến đâu mất dạng không đứng ở vị trí, căn bản là không tôn trọng cha cô.
Đêm nay, Đường Tư Vũ không cho Tô Hi đến để chăm sóc cô, vì tối qua Tô Hi cũng đã quá mệt rồi, cô nên để cho cô ấy về nhà nghỉ ngơi, Tô Hi cũng đã đồng ý hẹn gặp nhau ở buổi lễ viếng cha cô ngày kia rồi, cô ấy nghĩ có Hình Liệt Hàn bên cạnh Đường Tư Vũ cô ấy cũng yên tâm rồi.
Tối đó, sau khi Hình Liệt Hàn tắm xong, anh mặc trên người bộ đồ ngủ thanh tao rồi qua phòng cô, lúc này Đường Tư Vũ cũng không thể từ chối để anh ở bên cạnh mình, Hình Liệt Hàn để cô gối đầu lên cánh tay mình, còn ngực anh bỗng trở thành bến đỗ ấm áp để cô tựa vào nghỉ ngơi, hai ngày qua Đường Tư Vũ đều ngủ không ngon, hít thở hương thơm mát lạnh khi vừa tắm gội xong phảng phất trên người anh, cô đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.
Chỉ là cặp mày lúc nào cũng nhíu lại, Hình Liệt Hàn phải nhẹ nhàng xoa mặt cô mấy lần, cố xoa dịu đi giúp cô, nhẹ nhàng võ về vai cô để cô có thể chìm vào giác ngủ sâu hơn.
Mới sáng tinh mơ, Tô Hi vẫn còn đang say giấc, có một cuộc gọi đến làm cô tỉnh dậy, cô cầm lên xem thử, lại là chị Annie, : chẳng lẽ lại nói tiếp chuyện vào đoàn phim hay sao? Cô thật sự không có tâm trạng đề đi mà.
“Alol Chị Annie, không phải em đã nói rồi sao, chị giúp em hoãn lại chưa?”
“Bây giờ không cần hoãn lại nữa rồi, em có thể nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa, bên đó vừa thông báo là tiết mục kỳ này sẽ đời lịch quay lại một tháng sau mới khai máy, cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì nữa.”
“Cái gì? Một tháng? Thật hay đùa vậy?”
Trong giọng nói của Tô Hi mang theo niềm vui sướng.
“Đúng đói! Kì lạ thật, đoàn phim lớn như vậy, sao có thể nói dời lại sau là dời vậy : chứ?”
Tô Hi đương nhiên biết rằng ai là người đứng sau nhúng tay vào, cô chỉ là không ngờ đến Ôn Lệ Thâm còn có cả thủ đoạn như vậy, thế mà lại dời đến tận một tháng, làm cho cô càng ngày càng hiếu kỳ về người đàn ông này, anh ta rốt cuộc có thân phận như thế nào mà lại thần bí như vậy?
Chín giờ sáng, Đường Tư Vũ trở về nhà họ Đường, tang lễ của cha mình cô nhất định phải tham dự, thế nhưng Khưu Lâm đã báo tin này cho mọi người rồi, nhìn thấy Đường Tư Vũ bước vào cửa, bà ta lập tức hậm hực: “Tôi vẫn còn ở đây mà đại tiểu thư như cô lại đi chơi ở đâu biệt tích vậy!”
: “Hậu sự của cha tôi thế nào rồi?” Đường Tư Vũ lạnh lùng hỏi.
“Đương nhiên là làm thật long trọng rồi, lần này lễ viếng ông ấy khoảng hơn 200 người!” Khưu Lâm đắc ý nói.
Đường Tư Vũ nắm chặt bàn tay, chẳng lễ hậu sự của cha lại là dịp để người đàn bà này dành trọn ánh đèn sân khấu sao?
“Khưu Lâm, tôi muốn hỏi bà một câu, rốt cuộc cha tôi đã ngất xỉu như thế nào?”
“Cô có hỏi 100 lần tôi cũng không biết, có bản lĩnh thì đi xuống dưới mà hỏi cha cô .) ây.
Khưu Lâm đã quá điềm tĩnh rồi, nên bà ta : mới xem thường lời nói Đường Tư Vũ.
Đường Tư Vũ cắn chặt răng, lúc này cô thật sự không nghĩ mình sẽ tranh giành gì với người đàn bà này, nhưng cô không nhịn được nữa rồi: “Ngày mai mấy giờ bắt đầu?”
“Linh đường bồ trí ở trong sân, 8 giờ bắt đầu đón khách, cô với Y Y thân phận là con cái, phải mặc đồ tang quỳ bên cạnh, cô yên tâm, chuyện này tôi sẽ thu xếp thật thỏa đáng, sáng mai cô đến sớm một chút là được rồi.”
Khưu Lâm cũng hy vọng sau khi Đường Hùng chết đi, người ngoài sẽ không nói ra nói vào người của Đường gia, chắc chắn tên tuổi của bà ta phải được gắn với danh xưng phu nhân Đường gial : Đường Tư Vũ nhìn thấy được gian phòng khách rất lớn, cô bước đến đi lên lầu.
“Cô đi lên đó làm gì?”
“Tôi đi lấy chút đồ của cha để làm kỷ niệm.” Đường Tư Vũ trả lời nhưng không quay đầu lại nhìn bà ta.
Khưu Lâm hậm hực lại một tiếng đầy vẻ khiêu khích, rồi cho cô đi, còn bà ta quay ra sân chỉ huy người làm sắp xếp lo liệu việc của linh đường.
Đường Tư Vũ lấy đi mấy tắm hình của Đường Hùng, còn mang đi một cái tấu thuốc mà ông ấy thích nhất để làm kỷ niệm.
: Lúc cô ấy rời đi, Khưu Lâm không quên nhắc nhở cô một câu: “Sáng mai đến sớm một chút để đi nhận tro cốt của cha cô mang về đây đấy.”
Ngày thứ hai cũng đến rồi, Đường Tư Vũ 5 giờ sáng đã thức dậy, Hình Liệt Hàn đi cùng cô trên con đường lớn vô cùng u ám, cả hai đi đến nhà tang lễ trước để đón cha của cô về nhà làm tang lễ, Đường Tư Vũ đích thân ôm hộp tro cốt của cha mình bước ra, để Hình Liệt Hàn lái xe chở cô về đến nhà họ Đường.
Khi họ đến chỉ có một vài người hầu đang thắp nến và đốt nhang cho cha cô, Đường Tư Vũ đặt tro cốt của cha mình trước tắm ảnh trắng đen lớn được đặt sẵn ở linh đường, trái tim cô lại một lần nữa nhói lên từng cơn.
Cô quỳ xuống trước mặt cha cô trong nước mắt, bên cạnh cô là Hình Liệt Hàn lặng lẽ đứng cùng cô, Đường Tư Vũ quỳ như vậy đã nửa tiếng rồi, mãi cho đến khi Khưu Lâm đưa Y Y đến nơi, người hầu mặc lên người cô hiếu phục màu trắng đã chuẩn bị trước đó, hai người quỳ thẳng đứng mỗi người một bên.
Hình Liệt Hàn là người đầu tiên đến lễ viếng, toàn thân anh khoác lên người một bộ âu phục màu đen đứng trước Đường Hùng, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tắm ảnh Đường Hùng đang tươi cười, sau vài giây, anh gập người xuống hành lễ, sau khi thắp cho Đường Hùng một nén nhang, anh lặng lẽ đứng cạnh bên Đường Tư Vũ.
Trên mặt của Đường Y Y hoàn toàn không có một chút gì là đau thương cả, đến nổi giả vờ cũng giả không giống, cô ta nhìn thấy cha mình, chỉ nghĩ đến chuyện trong mắt cha chỉ có mỗi Đường Tư Vũ, cô ta oán hận còn không hết.
Sau 8 giờ, những người tới lễ viếng bắt đầu đến, Lão Từ dẫn theo cả vợ đến, có một số người Đường Tư Vũ cũng gặp qua, nhưng đa phần đều là bạn bè kết giao trong giới làm ăn của Đường Hùng, cũng có người cô chưa từng gặp qua, trên cánh tay của họ đều quần băng tang đen, toàn thân đều là quần áo màu đen, nét mặt đều rất trang nghiêm và đau xót, bày tỏ sự chia buồn chân thành từ tận đáy lòng đối với cái chết của Đường Hùng.
Chín giờ rưỡi Tô Hi đến nơi, cô ôm đến một bó hoa cúc trăng, bên cạnh cô còn có Ôn Lệ Thâm đi cùng, Đường Tư Vũ cảm kích vô cùng khi nhìn thấy cặp đôi bước vào, Ôn Lệ Thâm nhìn về hướng Đường Tư Vũ nhẹ cúi đầu, sau đó đi cùng với Tô Hi đến để gửi lời chia buồn đến Đường Hùng.
Ánh mắt của Đường Y Y kinh ngạc nhìn Tô Hi, đồng thời cũng dùng ánh mắt đầy sự ngạc nhiên trước vẻ đẹp của người con trai bên cạnh cô ấy, Tô Hi là bạn thân của Đường Tư Vũ vì vậy Đường Y Y cũng rất ghét Tô Hi, quả thật càng khiến cho cô ta căm phẫn vô cùng.
Bên cạnh Đường Tư Vũ đã có một Hình : Liệt Hàn, Tô Hi này chẳng qua cũng chỉ là một diễn viên hạng B, mà lại có một người nổi bật như vậy đứng bên cạnh, một nam nhân cao lớn khí chất mê hoặc lòng người, bọn họ sao lại có phúc như vậy chứ? Đều được những anh chàng đẹp trai yêu thích.
Vì số người đến viếng hơi đông nên Tô Hi và Ôn Lệ Thâm sau khi hành lễ xong thì ra ngoài đợi bọn họ, Tô Hi không nỡ rời đi, Ôn Lệ Thâm cũng lặng lẽ đứng bên cạnh cùng với cô.
Điểm này, khiến cho Tô Hi thật sự rất cảm động, lúc đi mua hoa, Ôn Lệ Thâm tỏ ý muốn đi lễ viếng cùng cô, cô cũng không ngờ anh ấy mới sáng sớm đã đợi dưới nhà cô rồi, hơn nữa ngay lúc này anh còn lẳng lặng đứng cùng cô ở đây đợi hai : người bọn họ.
Người đàn ông này có tâm như vậy, cô cũng đã động lòng từ lúc nào rồi không biết.
Người đến chia buồn từ lúc 8 giờ đến tận 11 giờ rưỡi trưa hầu như đã đến đủ hết rồi, Khưu Lâm mặc trên người một chiếc váy đen, đội chiếc mũ có mạng che rủ xuống mặt, cho dù là lúc này đây bà ấy vẫn có thể trang điểm, nhân cơ hội này đề lấy sự đồng tình của mấy vị khách ở đây, sở trường giỏi nhất của bà ta quả nhiên là diễn kịch, bà ta giờ đây đang diễn vai một người vợ đau lòng cực độ, khiến máy vị phu nhân kia đều nhìn thấy mà thương xót cho bà ta.
Nhưng Đường Tư Vũ biết rằng, một chút : đau lòng bà ta cũng không có, thậm chí bà ta đang phải chú ý đến Đường Y Y kia đứng máy tiếng đồng hồ mặt không chút biểu cảm, nhiều lần còn len lén bóp chân, lại mấy lần biến đâu mất dạng không đứng ở vị trí, căn bản là không tôn trọng cha cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.