Chương 411: Tổ Chức Lễ Cưới
Thượng Quan Nhiêu
21/04/2021
Hình Nham đi đến trước một tờ báo, nhìn thấy tin về hôn lễ của Hình Liệt Hàn, ông ta lại tức giận nói: “Hình Liệt Hàn vậy mà đến đám cưới cũng không mời, đúng thật là không coi Hình Nham ta đây ra gì nữa An rÓI.
Nhưng bây giờ Hình Nham thực sự cũng chẳng còn mặt mũi nào để đi nữa, vốn dĩ nếu ông ta và Hình Liệt Hàn không làm loạn lên đến mức xảy ra chuyện như thế này, thì ông ta còn có thể đi cầu xin sự giúp đỡ, ít nhất thì cũng để Hình Liệt Hàn cứu giúp công ty.
Tuy nhiên Hình Nham tự mình chuốc lấy, khiến cho đoạn tình cảm này không còn nữa, nếu như ông không lấy Khưu Lâm thì ít nhất Hình Liệt Hàn cũng không làm thù địch với ông, nhưng ông lại cưới Khưu Lâm — người mà Đường Tư Vũ căm giận sâu sắc, vậy nên Hình Liệt Hàn liền không niệm tình thân, trực tiếp trở thành kẻ thù của ông.
Ngày mai là hôn lễ của Đường Tư Vũ, Tô Hi cũng không được nhàn nhã gì, cô đang chuẩn bị quà cưới cho Đường Tư Vũ. Về phù dâu và phù rể, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đã mời một người học trò mà Tưởng San rất đâm đắc, đồng thời, sau hôn lễ của Tô Hi, Đường Tư Vũ còn mời thêm cả Tô Thắm đảm nhiệm vai trò làm phù dâu. Mặc dù cô rất muốn Tô Hi cũng tham gia vào đội ngũ phù dâu, nhưng cô ấy đã lấy chồng rồi, đương nhiên cô ấy không thể đảm nhiệm vai trò làm phù dâu cho cô được nữa. Phù dâu chỉ có hai người nên phù rễ cũng chỉ có hai người, một người là Hàn Dương – trợ lý cao cấp của Hình Liệt Hàn, người còn lại là Ôn Lương Diệu, hai nhà Ôn — Hình là hai thế gia có quan hệ rất tốt, đồng thời, Hình Liệt Hàn gọi thêm cả cặp em trai em gái vừa đẹp trai và đáng yêu của mình, bảo hai đứa làm luôn phù dâu và phù rễ của hai người. Đường Dĩ Hi quyết định mặc tây trang giống cha mình, đứng cầm hoa rồi đứng đợi mẹ, vì Đường Tư Vũ là người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời của hai cha con.
Vì quan hệ với bên này của Đường Tư Vũ, cũng không cần phải tuân thủ quá nhiều lễ nghi, chỉ cần cô vui vẻ là được.
Trước kia Tưởng Lam không hề chuẩn bị cho Hình Nhất Nặc và Hình Nhất Phàm tham gia, nhưng bây giờ Hình Liệt Hàn đã mở miệng đồng ý, khiến Hình Nhất Nặc vui mừng khôn xiết, hơn nữa cô nhóc lại còn bắt cặp với Ôn Lương Diệu.
Cũng may lễ phục chuẩn bị cho hai anh em lần này cũng đều là hàng đặt may cao cấp, vừa hay rất hợp mặc vào ngày mai.
Ngoài biển xa, bình minh ló dạng trên bầu trời, xé ra một vét nút, lộ ra màu trắng như bụng cá, sau đó, đến khoảng 6 giờ, ánh nắng mặt trời đã bao trùm vạn vật, báo hiệu một ngày mới tuyệt vời đã bắt đầu.
Ngày hôm nay đối với một vài người mà nói là một thời khắc vô cùng quan trọng trong cuộc đời, chứ không hề bình thường một chút nào.
Khi Đường Tư Vũ tỉnh dậy, ngắng đầu lên nhìn, bây giờ không phải thời gian mà cô đặt báo thức ngày hôm qua. Rõ rang cô đã đặt 3 cái báo thức là 7 giờ, 7g20 và 7h50, nhưng tại sao cuối cùng cô lại bị tiếng báo thức lúc 7g50 làm tỉnh dậy chứ?
Vậy hai cái báo thức trước ai đã tắt cho cô? Chẳng cần đoán, còn có ai vào đây nữa?
Tối qua lúc cô ngủ đã nói với anh, còn tự lắm bẩm đã đặt xong báo thức vì cô sợ không dậy nỗi, vậy mà người đàn ông này lại tắt hai cái báo thức trước của cô.
Mặc dù cảm thấy có hơi đáng ghét nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào, có đồng hồ báo thức, giấc ngủ của cô sẽ ngon hơn, vì vậy cô đã cứ vậy mà ngủ được thêm nủa tiếng.
“Dậy rồi?” Hình Liệt Hàn mặc quần áo nghiêm chỉnh đi từ ngoài cửa vào.
“Anh dậy lúc mấy giờ vậy, còn nữa, sao anh lại tắt báo thức của eml” Đường Tư Vũ không hiểu hỏi.
Hình Liệt Hàn cười nhìn cô: “Dậy lúc 8 giờ là được rồi, anh muốn để em ngủ thêm một lúc.”
“Vậy sao được, hôm nay em là cô dâu mới, em phải dậy sớm để trang điểm nữa.
“Dì của anh và nhân viên của bà ấy vẫn đang trên đường đến, không vội đâu, em ngủ thêm lúc nữa đi.”
“Không ngủ nữa đâu, em phải dậy thôi, giò cũng không ngủ nỗi nữa.”
“Được.” Hình Liệt Hàn đáp lời, ấn mở rèm 2 Ä > £ 2 ^ NI _ 2 cửa sô ra, chỉ thây ở bên ngoài rèm cửa tự động cả vùng biển mênh mông xanh rì đang hiện ra trước mắt.
Tâm trạng có chút cáu kỉnh của Đường Tư Vũ lập tức trở nên lắng dịu vô cùng sau khi nhìn thấy biển cả xanh rì rào này.
“Đẹp quá.” Đường Tư Vũ tán thưởng, nhưng bây giờ không phải là lúc cô thưởng thức cảnh biển, cô phải dậy rồi.
Đường Tư Vũ vừa xoay người liền bị anh ôm vào lồng ngực, Đường Tư Vũ không kìm được khẽ cười ngắng đầu lên nhìn anh: “Lại sao thế?”
“Anh thật sự muốn đem giấu em đi, không cho bất cứ ai được chiêm ngưỡng em lúc đẹp nhất, bao gồm những vị khách mời nam kia, và đặc biệt là Mộ Phi.” Hình Liệt Hàn nghiền răng nói, gương mặt anh tuần tràn ngập sự ghen tuông.
Có thể ghen đến mức độ này, quả thật Đường Tư Vũ cũng đành cạn lời, cô ôm lấy anh dỗ dành: “Em cũng đã là người của anh rồi, anh còn gì chưa thỏa mãn nữa?”
Đúng, Hình Liệt Hàn còn gì mà chưa thỏa mãn nữa? Quả nhiên vừa dỗ là đã ổn ngay, anh cúi đầu xuống hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của cô: “Được, anh rất thích nghe câu này.”
Đường Tư Vũ buông tay anh ra, rồi liền đi vào phòng tắm đánh răng, Hình Liệt Hàn khẽ cắn đôi môi mỏng, gương mặt anh tuấn đón ánh nắng vàng sớm mai, đẹp như ngọc tạc, không chê vào đâu được.
Hôm nay, anh sẽ trở thành chú rễ đẹp trai nhất.
Một lúc sau, Đường Tư Vũ và Hình Liệt hàn đi đến phòng nghỉ chuyên dành để trang điểm ở bên cạnh, Tưởng San dẫn theo học trò mà bà tâm đắc nhất – nhan mộng cùng với đội ngũ nhân viên đến nơi, Tưởng San cũng tham gia vào lễ cưới nên bà làm việc đương nhiên rất có chừng mực.
“DÌ, con giao Tư Vũ cho dì đó.” Hình Liệt Hàn ôm lấy vai bà nói.
Tưởng San cười: “Yên tâm đi! Hôm nay chắc chắn dì sẽ tặng cho con một cô dâu thật xinh đẹp.”
“Đương nhiên con tin rồi, hơn nữa, cô dâu của con vốn dĩ đã xinh đẹp rồi.” Nói xong, còn không quên nhìn sang Đường Tư Vũ, Đường Tư Vũ chỉ cảm thấy mặt mình hơi nóng lên, người đàn ông này sao lại trở thành một người cuồng khoe khoang vợ vậy chứ?
Tưởng San cũng rất tán thành nói: “Đúng vậy! Giờ con đã biết con có phúc như thế nào chưa?”
“Tư Vũ, tớ tới rồi đây.” Đằng sau, Tô Hi cũng Tô Thắm nắm tay nhau đi vào, Đường Tư Vũ nói với hai người bọn họ: “Hi Hi, chị Thám.”
Tô Thắm cười gật đầu với cô, Hình Liệt Hàn là đàn ông, không tiện tham gia vào cuộc trò chuyện của phụ nữ, nên anh nói với Tô Hi: “Lệ Thâm đâu!”
“Anh ấy ở phòng nghỉ bên cạnh, anh đi sang với anh ấy đi!”
“Được.”
“Nửa tiếng sau nhớ quay lại trang điểm, thay lễ phục cho chú rễ nhé.” Tưởng San nhắc nhở anh.
Hình Liệt Hàn rời khỏi, Tưởng San liền bắt đầu trang điểm cho Đường Tư Vũ, Tdô Thám ở bên cạnh là phù dâu, cũng được một chuyên viên trang điểm trang điểm cho, còn cả Nhan Mộng nữa, không lâu sau Hình Nhất Nặc cũng đến nơi, Tưởng Lam bề cậu nhóc đi vào.
“Cháu trai của bà, trông giống cha cháu quá thôi, như đúc từ một khuôn ra vậy!”
Tưởng San yêu quý bế cậu nhóc vào lòng.
“Bà trẻ.” Cậu nhóc lịch sự chào.
“Nhìn cái miệng nhỏ ngọt chưa kìa, hôm nay bà trẻ cho con một lì xì thật lớn.”
Tưởng San nựng gương mặt nhỏ trắng nõn của cậu nhóc: “Đúng là một cậu nhóc đáng yêu.”
“Dì ơi, lát nữa dì cũng trang điểm cho con nhé.” Hình Nhát Nặc tiến lên nói, cô cũng muốn mình trở nên thật xinh đẹp.
“Yên tâm đi! Lát nữa dì sẽ đích thân trang điểm cho con, nhưng con vẫn còn nhỏ, chỉ trang điểm nhẹ nhàng thôi nhé!”
“Dạ! Chỉ cần xinh là được ạ.”
“Con giờ cũng đã xinh lắm rồi.” Tưởng San khen ngợi.
Cậu nhóc ngồi trên sofa ở đằng sau, bắt đầu tò mò nhìn mẹ trang điểm, chốc lại đi lên nhìn, rồi lại ngoan ngoãn ngồi sang một bên, Tô Hi bóc một cái kẹo cho cậu ăn, thay Đường Tư Vũ trông con.
Nhưng bây giờ Hình Nham thực sự cũng chẳng còn mặt mũi nào để đi nữa, vốn dĩ nếu ông ta và Hình Liệt Hàn không làm loạn lên đến mức xảy ra chuyện như thế này, thì ông ta còn có thể đi cầu xin sự giúp đỡ, ít nhất thì cũng để Hình Liệt Hàn cứu giúp công ty.
Tuy nhiên Hình Nham tự mình chuốc lấy, khiến cho đoạn tình cảm này không còn nữa, nếu như ông không lấy Khưu Lâm thì ít nhất Hình Liệt Hàn cũng không làm thù địch với ông, nhưng ông lại cưới Khưu Lâm — người mà Đường Tư Vũ căm giận sâu sắc, vậy nên Hình Liệt Hàn liền không niệm tình thân, trực tiếp trở thành kẻ thù của ông.
Ngày mai là hôn lễ của Đường Tư Vũ, Tô Hi cũng không được nhàn nhã gì, cô đang chuẩn bị quà cưới cho Đường Tư Vũ. Về phù dâu và phù rể, Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đã mời một người học trò mà Tưởng San rất đâm đắc, đồng thời, sau hôn lễ của Tô Hi, Đường Tư Vũ còn mời thêm cả Tô Thắm đảm nhiệm vai trò làm phù dâu. Mặc dù cô rất muốn Tô Hi cũng tham gia vào đội ngũ phù dâu, nhưng cô ấy đã lấy chồng rồi, đương nhiên cô ấy không thể đảm nhiệm vai trò làm phù dâu cho cô được nữa. Phù dâu chỉ có hai người nên phù rễ cũng chỉ có hai người, một người là Hàn Dương – trợ lý cao cấp của Hình Liệt Hàn, người còn lại là Ôn Lương Diệu, hai nhà Ôn — Hình là hai thế gia có quan hệ rất tốt, đồng thời, Hình Liệt Hàn gọi thêm cả cặp em trai em gái vừa đẹp trai và đáng yêu của mình, bảo hai đứa làm luôn phù dâu và phù rễ của hai người. Đường Dĩ Hi quyết định mặc tây trang giống cha mình, đứng cầm hoa rồi đứng đợi mẹ, vì Đường Tư Vũ là người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc đời của hai cha con.
Vì quan hệ với bên này của Đường Tư Vũ, cũng không cần phải tuân thủ quá nhiều lễ nghi, chỉ cần cô vui vẻ là được.
Trước kia Tưởng Lam không hề chuẩn bị cho Hình Nhất Nặc và Hình Nhất Phàm tham gia, nhưng bây giờ Hình Liệt Hàn đã mở miệng đồng ý, khiến Hình Nhất Nặc vui mừng khôn xiết, hơn nữa cô nhóc lại còn bắt cặp với Ôn Lương Diệu.
Cũng may lễ phục chuẩn bị cho hai anh em lần này cũng đều là hàng đặt may cao cấp, vừa hay rất hợp mặc vào ngày mai.
Ngoài biển xa, bình minh ló dạng trên bầu trời, xé ra một vét nút, lộ ra màu trắng như bụng cá, sau đó, đến khoảng 6 giờ, ánh nắng mặt trời đã bao trùm vạn vật, báo hiệu một ngày mới tuyệt vời đã bắt đầu.
Ngày hôm nay đối với một vài người mà nói là một thời khắc vô cùng quan trọng trong cuộc đời, chứ không hề bình thường một chút nào.
Khi Đường Tư Vũ tỉnh dậy, ngắng đầu lên nhìn, bây giờ không phải thời gian mà cô đặt báo thức ngày hôm qua. Rõ rang cô đã đặt 3 cái báo thức là 7 giờ, 7g20 và 7h50, nhưng tại sao cuối cùng cô lại bị tiếng báo thức lúc 7g50 làm tỉnh dậy chứ?
Vậy hai cái báo thức trước ai đã tắt cho cô? Chẳng cần đoán, còn có ai vào đây nữa?
Tối qua lúc cô ngủ đã nói với anh, còn tự lắm bẩm đã đặt xong báo thức vì cô sợ không dậy nỗi, vậy mà người đàn ông này lại tắt hai cái báo thức trước của cô.
Mặc dù cảm thấy có hơi đáng ghét nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào, có đồng hồ báo thức, giấc ngủ của cô sẽ ngon hơn, vì vậy cô đã cứ vậy mà ngủ được thêm nủa tiếng.
“Dậy rồi?” Hình Liệt Hàn mặc quần áo nghiêm chỉnh đi từ ngoài cửa vào.
“Anh dậy lúc mấy giờ vậy, còn nữa, sao anh lại tắt báo thức của eml” Đường Tư Vũ không hiểu hỏi.
Hình Liệt Hàn cười nhìn cô: “Dậy lúc 8 giờ là được rồi, anh muốn để em ngủ thêm một lúc.”
“Vậy sao được, hôm nay em là cô dâu mới, em phải dậy sớm để trang điểm nữa.
“Dì của anh và nhân viên của bà ấy vẫn đang trên đường đến, không vội đâu, em ngủ thêm lúc nữa đi.”
“Không ngủ nữa đâu, em phải dậy thôi, giò cũng không ngủ nỗi nữa.”
“Được.” Hình Liệt Hàn đáp lời, ấn mở rèm 2 Ä > £ 2 ^ NI _ 2 cửa sô ra, chỉ thây ở bên ngoài rèm cửa tự động cả vùng biển mênh mông xanh rì đang hiện ra trước mắt.
Tâm trạng có chút cáu kỉnh của Đường Tư Vũ lập tức trở nên lắng dịu vô cùng sau khi nhìn thấy biển cả xanh rì rào này.
“Đẹp quá.” Đường Tư Vũ tán thưởng, nhưng bây giờ không phải là lúc cô thưởng thức cảnh biển, cô phải dậy rồi.
Đường Tư Vũ vừa xoay người liền bị anh ôm vào lồng ngực, Đường Tư Vũ không kìm được khẽ cười ngắng đầu lên nhìn anh: “Lại sao thế?”
“Anh thật sự muốn đem giấu em đi, không cho bất cứ ai được chiêm ngưỡng em lúc đẹp nhất, bao gồm những vị khách mời nam kia, và đặc biệt là Mộ Phi.” Hình Liệt Hàn nghiền răng nói, gương mặt anh tuần tràn ngập sự ghen tuông.
Có thể ghen đến mức độ này, quả thật Đường Tư Vũ cũng đành cạn lời, cô ôm lấy anh dỗ dành: “Em cũng đã là người của anh rồi, anh còn gì chưa thỏa mãn nữa?”
Đúng, Hình Liệt Hàn còn gì mà chưa thỏa mãn nữa? Quả nhiên vừa dỗ là đã ổn ngay, anh cúi đầu xuống hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của cô: “Được, anh rất thích nghe câu này.”
Đường Tư Vũ buông tay anh ra, rồi liền đi vào phòng tắm đánh răng, Hình Liệt Hàn khẽ cắn đôi môi mỏng, gương mặt anh tuấn đón ánh nắng vàng sớm mai, đẹp như ngọc tạc, không chê vào đâu được.
Hôm nay, anh sẽ trở thành chú rễ đẹp trai nhất.
Một lúc sau, Đường Tư Vũ và Hình Liệt hàn đi đến phòng nghỉ chuyên dành để trang điểm ở bên cạnh, Tưởng San dẫn theo học trò mà bà tâm đắc nhất – nhan mộng cùng với đội ngũ nhân viên đến nơi, Tưởng San cũng tham gia vào lễ cưới nên bà làm việc đương nhiên rất có chừng mực.
“DÌ, con giao Tư Vũ cho dì đó.” Hình Liệt Hàn ôm lấy vai bà nói.
Tưởng San cười: “Yên tâm đi! Hôm nay chắc chắn dì sẽ tặng cho con một cô dâu thật xinh đẹp.”
“Đương nhiên con tin rồi, hơn nữa, cô dâu của con vốn dĩ đã xinh đẹp rồi.” Nói xong, còn không quên nhìn sang Đường Tư Vũ, Đường Tư Vũ chỉ cảm thấy mặt mình hơi nóng lên, người đàn ông này sao lại trở thành một người cuồng khoe khoang vợ vậy chứ?
Tưởng San cũng rất tán thành nói: “Đúng vậy! Giờ con đã biết con có phúc như thế nào chưa?”
“Tư Vũ, tớ tới rồi đây.” Đằng sau, Tô Hi cũng Tô Thắm nắm tay nhau đi vào, Đường Tư Vũ nói với hai người bọn họ: “Hi Hi, chị Thám.”
Tô Thắm cười gật đầu với cô, Hình Liệt Hàn là đàn ông, không tiện tham gia vào cuộc trò chuyện của phụ nữ, nên anh nói với Tô Hi: “Lệ Thâm đâu!”
“Anh ấy ở phòng nghỉ bên cạnh, anh đi sang với anh ấy đi!”
“Được.”
“Nửa tiếng sau nhớ quay lại trang điểm, thay lễ phục cho chú rễ nhé.” Tưởng San nhắc nhở anh.
Hình Liệt Hàn rời khỏi, Tưởng San liền bắt đầu trang điểm cho Đường Tư Vũ, Tdô Thám ở bên cạnh là phù dâu, cũng được một chuyên viên trang điểm trang điểm cho, còn cả Nhan Mộng nữa, không lâu sau Hình Nhất Nặc cũng đến nơi, Tưởng Lam bề cậu nhóc đi vào.
“Cháu trai của bà, trông giống cha cháu quá thôi, như đúc từ một khuôn ra vậy!”
Tưởng San yêu quý bế cậu nhóc vào lòng.
“Bà trẻ.” Cậu nhóc lịch sự chào.
“Nhìn cái miệng nhỏ ngọt chưa kìa, hôm nay bà trẻ cho con một lì xì thật lớn.”
Tưởng San nựng gương mặt nhỏ trắng nõn của cậu nhóc: “Đúng là một cậu nhóc đáng yêu.”
“Dì ơi, lát nữa dì cũng trang điểm cho con nhé.” Hình Nhát Nặc tiến lên nói, cô cũng muốn mình trở nên thật xinh đẹp.
“Yên tâm đi! Lát nữa dì sẽ đích thân trang điểm cho con, nhưng con vẫn còn nhỏ, chỉ trang điểm nhẹ nhàng thôi nhé!”
“Dạ! Chỉ cần xinh là được ạ.”
“Con giờ cũng đã xinh lắm rồi.” Tưởng San khen ngợi.
Cậu nhóc ngồi trên sofa ở đằng sau, bắt đầu tò mò nhìn mẹ trang điểm, chốc lại đi lên nhìn, rồi lại ngoan ngoãn ngồi sang một bên, Tô Hi bóc một cái kẹo cho cậu ăn, thay Đường Tư Vũ trông con.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.