Chương 234: Tôi Là Vợ Anh Áy
Thượng Quan Nhiêu
21/04/2021
Mấy ngày tiếp theo đó, Hình Liệt Hàn cũng tính toán làm thế nào để tìm được chứng cứ của Khưu Lâm và Lý Đức, nhưng trước đó bọn họ gian díu với nhau sau lưng của Đường Hùng, tất nhiên những cách thức để bí mật như thế nào họ cũng đều làm qua hết rồi, vì vậy Hình Liệt Hàn mất mấy ngày liền cũng không tìm ra được chứng cứ nào, ngược lại thời gian công bố di chúc của Đường gia chỉ còn một ngày nữa thôi.
Hiện tại những việc của công ty vẫn do Khưu Lâm xử lý, giờ đây bà ta đã hoàn toàn xứng đáng trở người điều hành số một của tập đoàn Đường thị, bà ta có kinh nghiệm quản lý Đường gia nhiều năm, trong một lúc có thể ung dung ứng phó mọi chuyện.
Đường Y Y càng tự tin và có mặt mũi hơn, mẹ của mình giò đã trở thành chủ của tập đoàn Đường thị rồi cơ mà, thế nào sau này công ty này cũng là của cô, điều này khiến cô vô cùng đắc ý và kiêu ngạo.
Trong lòng Khưu Lâm cũng yên tâm hơn, Đường Tư Vũ mà lại không đến tìm đến tận cửa, cho thấy rằng cô ta chưa điều tra ra được gì cả, ngày mai một khi di chúc đã công khai rồi, bà ta vững vàng nắm trong tay tất cả quyền cổ phần của tập đoàn Đường thị, còn Đường Tư Vũ chỉ được chia cho vài phần tài sản nhỏ nhoi.
Tối nay, Đường Tư Vũ không ngủ được, cô bị mất ngủ cả đêm, Hình Liệt Hàn cũng mắt ngủ theo cô, trước đây Hình Liệt Hàn ngủ bên cạnh cô anh ngược lại sẽ nghĩ được ra rất nhiều cách, nhưng hiện tại cảnh ngộ của cô chỉ khiến anh kiềm chế lại tất cả mọi chuyện, tình yêu mà anh dành cho cô gái này nhiều đến nổi một tí may may dấu hiệu giảm xuống cũng không có.
Năm giờ sáng, Hình Liệt Hàn ôm Đường Tư Vũ dỗ dành cho cô vào giắc ngủ, mới 7 giò rưỡi sáng, Đường Tư Vũ lại bị giật mình thức dậy sau một cơn ác mộng, cô mơ thấy Khưu Lâm và Đường Y Y nắm hết quyền cổ phần của tập đoàn Đường thị đến thị uy với cô.
Trong cơn tức giận, cô liền giật mình tỉnh giác.
Điều này cũng làm cho người đàn ông vừa mới chìm vào giấc ngủ tỉnh giấc, cánh tay của anh liền ôm chặt cô kéo vào lòng mình, khuôn mặt lắm tắm mồ hôi của Đường Tư Vũ trực tiếp dán trên ngực anh, khiến cho nỗi sợ hãi ấy trong lòng cô bỗng trở nên yên bình trở lại.
Hình Liệt Hàn chìa tay vuốt mái tóc dài của cô: “Em sao vậy? Mơ thấy ác mộng rồi đúng không?”
Đường Tư Vũ ngắng đầu lên nhìn về phía đồng hồ báo thức bên cạnh, cô nhanh chóng ngồi dậy, và nhẹ nhàng đáp lại: “Em nên dậy thôi, phải nhanh chóng đến văn phòng luật sư vào lúc 8 giờ.”
“Ừm! Để anh đi cùng với em.” Nói xong, gương mặt tuần tú của Hình Liệt Hàn tuy để lộ ra vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt anh đã trở nên tỉnh táo hơn mà còn là vô cùng sắc sảo.
Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ thay đồ xong, Hình Liệt Hàn đưa cô đến thẳng văn phòng luật sư của Trần Phong.
Lúc vừa bước vào đại sảnh, đúng lúc Khưu Lâm và Đường Y Y cũng vừa đến kịp, Khưu Lâm ăn mặc như một quý phu nhân sang trọng quý phái, Đường Y Y cũng khoác lên người một chiếc váy dài thời thượng được đặt may riêng, cô ta nhìn thấy Đường Tư Vũ đến, cô ta nhéch môi cười nở một nụ cười đầy đắc ý.
Nhưng chỉ từ trong nụ cười ấy, Đường Tư Vũ đã thầm hiểu được tất cả, nội dung bản di chúc hôm nay tuyệt đối rất bát lợi đối với cô.
Hình Liệt Hàn bình tĩnh nắm lấy tay cô, mang cho cô sự vỗ về động viên rằng Đường Tư Vũ đã có anh ở đây, quả thật cô yên tâm hơn rất nhiều! Bất luận kết quả có như thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ nhất định đối mặt với nó.
Trần Phong cho trợ lý chuẩn bị xong ba phần hợp đồng giống nhau, ông ta ngồi sẵn trong phòng họp đợi mọi người đến.
Trần Phong đã là một luật sư có 10 năm kinh nghiệm, hôm nay tuy là ông ta cùng với Khưu Lâm làm giả bản di chúc này, thế nhưng trong lòng ông ta lại không hề có một chút gì là hoảng loạn hay sợ hãi, nhìn thấy mọi người đi vào, ông ta lập tức nói với Hình Liệt Hàn đang cùng bước vào: “Anh Hình, xin lỗi đây là phần phân chia tài sản của gia tộc họ Đường, anh là người ngoại, e rằng…”
“Tôi không phải người ngoài, tôi là chồng của Tư vũ! Chúng tôi ở nước ngoài đã có giấy chứng nhận hợp pháp rồi, có cần tôi xuất trình không?” Trong ánh mắt của Hình Liệt Hàn, lộ rõ một lời cảnh cáo vô cùng mãnh liệt.
Trong lòng Trần Phong có chút sợ hãi, nhân vật tai to mặt lớn trong giới kinh doanh như Hình Liệt Hàn, ông ta càng không dám trêu chọc.
“Vậy thì phải xuất trình ra đi chứ! Chỉ cần để chúng tôi thấy giấy đăng ký kết hôn của anh, chúng tôi mới cho phép anh ngồi đây.” Khưu Lâm lập tức nói năng hùng hồn.
Đường Tư Vũ chìa tay ra khoác tay Hình Liệt Hàn, vô cùng chắc chắn nói với Trần Phong: “Anh ấy là chồng hợp pháp của tôi, tôi yêu cầu để anh ấy ở lại.”
“Bằng chứng đâu?” Đường Y Y liền hỏi.
“Anh ấy là cha của con tôi, còn có bằng chứng nào có giá trị hơn điều này nữa à?”
Đường Tư Vũ lạnh lùng trả lời Đường Y Y.
Trần Phong hết sức kinh ngạc, không ngờ Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đến con cũng có luôn rồi, ông ta liền xua tay: “Được rồi, anh Hình đây nếu đã là chồng hợp pháp của Đường đại tiểu thư, đương nhiên có quyền ở lại rồi.”
Hình Liệt Hàn khẽ nhếch môi lên, giây phút này, lòng anh tràn đầy cảm giác thỏa mãn và an tâm, chính miệng cô gái này cũng đã thừa nhận là vợ của anh rồi, chỉ thiếu việc làm thủ tục nữa thôi.
Khưu Lâm và Đường Y Y không còn cách nào để phản bác lại, chỉ là bọn họ thật sự không chào đón Hình Liệt Hàn có mặt tại đây, bởi vì người đàn ông này quá lợi hại, bọn họ không muốn sự việc xảy ra bát kì biến cố nào khác.
“Được, nếu Đường phu nhân, Đường đại tiểu thư, Đường nhị tiểu thư đều đến rồi, vậy tôi sẽ lập tức công khai di chúc mà ông Đường đã lập lúc còn sống! Hi vọng mọi người hãy chuẩn bị tỉnh thần.”
Trái tim của Đường Tư Vũ thắt chặt lại, cô không kiềm được lướt qua Khưu Lâm và Đường Y Y, thần sắc bọn họ vô cùng điềm tĩnh, Khưu Lâm còn mỉm cười: “Vậy luật sư Trần nhanh đi chứ! Chúng tôi đều đang nóng lòng muốn biết di chúc của chồng tôi rốt cuộc là viết những gì.”
“Vâng ạt! Vậy tôi bóc ra đọc nội dung di chúc trước một lần, tiếp theo đó, sẽ phát cho các vị ba bản có giá trị như nhau.”
Nói xong, thần sắc Trần Phong khi bóc di chúc cực kỳ thận trọng, di chúc đặt trong hợp đồng niêm phong chặt chẽ, giống như nó thật sự đã được niêm phong được một thời gian rồi vậy.
Đường Tư Vũ nghe tiếng dao rọc giấy của ông ấy, phát ra những âm thanh sột soạt, trái tim cô cũng thấp thỏm lên từng chút, từng chút một.
Khưu Lâm cũng có chút căng thẳng, tuy bà ta biết được nội dung trong di chúc là gì rồi, nhưng sự tồn tại của Hình Liệt Hàn, làm cho bà ta có một cảm giác bị áp bức cực kỳ lớn.
Đường Y Y cũng âm thầm ngồi trên ghế nắm chặt lòng bàn tay, trong di chúc viết những gì? Mặc dù mẹ cô ta đã cho cô ta đầy sự tự tin nhưng không đích thân đọc được di chúc, trong lòng cô ta cũng nhữ đang bị treo lơ lửng vậy.
Hình Liệt Hàn yên lặng nhìn theo Trần Phong, ánh mắt của anh hiện lên một sức mạnh như muốn đe dọa ông ta, Trần Phong cảm nhận được điều đó rất rõ ràng, khiến những động tác tự nhiên thường ngày của ông ta bỗng trở nên cứng nhắc.
“Tư Vũ, cô cảm thấy cha cô có để lại gì cho cô không?” Khưu Lâm quay lại giả vờ quan tâm hỏi cô một câu.
Ánh mắt của Đường Tư Vũ mang theo vẻ kiên định nói: “Trong cổ phần của tập đoàn Đường thị, có đến tận 30% cỗ phần là của hồi môn của mẹ tôi năm đó, phần tài sản thừa kế này cha tôi chắc chắn sẽ để lại cho tôi!”
“Aiyo! Cô tự tin vậy sao?” Khưu Lâm cười khẩy.
“Công ty là mạng sống của cha cô, ông ấy không thể nào rút ra một phần quyền cổ phần để cho đứa con gái cái gì cũng không biết như cô.”
“Đúng vậy!” Đường Y Y bên cạnh phụ họa theo.
“Trước khi công bố di chúc, Đường phu nhân sao lại tự tin như vậy chứ? Nói không chừng bà biết được bên trong di chúc viết gì à?” Giọng nói lạnh lùng của Hình Liệt Hàn cất lên chêm vào.
Gương mặt của Khưu Lâm lập tức biến sắc: “Hình thiếu gia lại nói đùa rồi, tôi làm sao biết được chứ? Tôi chỉ là suy đoán dựa theo tính cách của chồng mình thôi.”
“Đúng đó! Cha tôi sao có thể giao lại công ty cho một đứa không biết kinh doanh là gì chứ?” Đường Y Y lên tiếng phụ họa vào.
“Được rồi, phu nhân, tiểu thư đừng có tranh nữa, bây giò tôi đọc di chúc đây.”
Trần Phong lay tay bọn họ.
Khưu Lâm liền nhếch môi cười: “Đúng, những thứ viết trên di chúc mới là kế hoạch phân chia tài sản của chồng tôi, chúng tôi ở đây có tranh cũng vô ích, luật sư Trần, đọc đi!”
Hiện tại những việc của công ty vẫn do Khưu Lâm xử lý, giờ đây bà ta đã hoàn toàn xứng đáng trở người điều hành số một của tập đoàn Đường thị, bà ta có kinh nghiệm quản lý Đường gia nhiều năm, trong một lúc có thể ung dung ứng phó mọi chuyện.
Đường Y Y càng tự tin và có mặt mũi hơn, mẹ của mình giò đã trở thành chủ của tập đoàn Đường thị rồi cơ mà, thế nào sau này công ty này cũng là của cô, điều này khiến cô vô cùng đắc ý và kiêu ngạo.
Trong lòng Khưu Lâm cũng yên tâm hơn, Đường Tư Vũ mà lại không đến tìm đến tận cửa, cho thấy rằng cô ta chưa điều tra ra được gì cả, ngày mai một khi di chúc đã công khai rồi, bà ta vững vàng nắm trong tay tất cả quyền cổ phần của tập đoàn Đường thị, còn Đường Tư Vũ chỉ được chia cho vài phần tài sản nhỏ nhoi.
Tối nay, Đường Tư Vũ không ngủ được, cô bị mất ngủ cả đêm, Hình Liệt Hàn cũng mắt ngủ theo cô, trước đây Hình Liệt Hàn ngủ bên cạnh cô anh ngược lại sẽ nghĩ được ra rất nhiều cách, nhưng hiện tại cảnh ngộ của cô chỉ khiến anh kiềm chế lại tất cả mọi chuyện, tình yêu mà anh dành cho cô gái này nhiều đến nổi một tí may may dấu hiệu giảm xuống cũng không có.
Năm giờ sáng, Hình Liệt Hàn ôm Đường Tư Vũ dỗ dành cho cô vào giắc ngủ, mới 7 giò rưỡi sáng, Đường Tư Vũ lại bị giật mình thức dậy sau một cơn ác mộng, cô mơ thấy Khưu Lâm và Đường Y Y nắm hết quyền cổ phần của tập đoàn Đường thị đến thị uy với cô.
Trong cơn tức giận, cô liền giật mình tỉnh giác.
Điều này cũng làm cho người đàn ông vừa mới chìm vào giấc ngủ tỉnh giấc, cánh tay của anh liền ôm chặt cô kéo vào lòng mình, khuôn mặt lắm tắm mồ hôi của Đường Tư Vũ trực tiếp dán trên ngực anh, khiến cho nỗi sợ hãi ấy trong lòng cô bỗng trở nên yên bình trở lại.
Hình Liệt Hàn chìa tay vuốt mái tóc dài của cô: “Em sao vậy? Mơ thấy ác mộng rồi đúng không?”
Đường Tư Vũ ngắng đầu lên nhìn về phía đồng hồ báo thức bên cạnh, cô nhanh chóng ngồi dậy, và nhẹ nhàng đáp lại: “Em nên dậy thôi, phải nhanh chóng đến văn phòng luật sư vào lúc 8 giờ.”
“Ừm! Để anh đi cùng với em.” Nói xong, gương mặt tuần tú của Hình Liệt Hàn tuy để lộ ra vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt anh đã trở nên tỉnh táo hơn mà còn là vô cùng sắc sảo.
Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ thay đồ xong, Hình Liệt Hàn đưa cô đến thẳng văn phòng luật sư của Trần Phong.
Lúc vừa bước vào đại sảnh, đúng lúc Khưu Lâm và Đường Y Y cũng vừa đến kịp, Khưu Lâm ăn mặc như một quý phu nhân sang trọng quý phái, Đường Y Y cũng khoác lên người một chiếc váy dài thời thượng được đặt may riêng, cô ta nhìn thấy Đường Tư Vũ đến, cô ta nhéch môi cười nở một nụ cười đầy đắc ý.
Nhưng chỉ từ trong nụ cười ấy, Đường Tư Vũ đã thầm hiểu được tất cả, nội dung bản di chúc hôm nay tuyệt đối rất bát lợi đối với cô.
Hình Liệt Hàn bình tĩnh nắm lấy tay cô, mang cho cô sự vỗ về động viên rằng Đường Tư Vũ đã có anh ở đây, quả thật cô yên tâm hơn rất nhiều! Bất luận kết quả có như thế nào đi chăng nữa, cô cũng sẽ nhất định đối mặt với nó.
Trần Phong cho trợ lý chuẩn bị xong ba phần hợp đồng giống nhau, ông ta ngồi sẵn trong phòng họp đợi mọi người đến.
Trần Phong đã là một luật sư có 10 năm kinh nghiệm, hôm nay tuy là ông ta cùng với Khưu Lâm làm giả bản di chúc này, thế nhưng trong lòng ông ta lại không hề có một chút gì là hoảng loạn hay sợ hãi, nhìn thấy mọi người đi vào, ông ta lập tức nói với Hình Liệt Hàn đang cùng bước vào: “Anh Hình, xin lỗi đây là phần phân chia tài sản của gia tộc họ Đường, anh là người ngoại, e rằng…”
“Tôi không phải người ngoài, tôi là chồng của Tư vũ! Chúng tôi ở nước ngoài đã có giấy chứng nhận hợp pháp rồi, có cần tôi xuất trình không?” Trong ánh mắt của Hình Liệt Hàn, lộ rõ một lời cảnh cáo vô cùng mãnh liệt.
Trong lòng Trần Phong có chút sợ hãi, nhân vật tai to mặt lớn trong giới kinh doanh như Hình Liệt Hàn, ông ta càng không dám trêu chọc.
“Vậy thì phải xuất trình ra đi chứ! Chỉ cần để chúng tôi thấy giấy đăng ký kết hôn của anh, chúng tôi mới cho phép anh ngồi đây.” Khưu Lâm lập tức nói năng hùng hồn.
Đường Tư Vũ chìa tay ra khoác tay Hình Liệt Hàn, vô cùng chắc chắn nói với Trần Phong: “Anh ấy là chồng hợp pháp của tôi, tôi yêu cầu để anh ấy ở lại.”
“Bằng chứng đâu?” Đường Y Y liền hỏi.
“Anh ấy là cha của con tôi, còn có bằng chứng nào có giá trị hơn điều này nữa à?”
Đường Tư Vũ lạnh lùng trả lời Đường Y Y.
Trần Phong hết sức kinh ngạc, không ngờ Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đến con cũng có luôn rồi, ông ta liền xua tay: “Được rồi, anh Hình đây nếu đã là chồng hợp pháp của Đường đại tiểu thư, đương nhiên có quyền ở lại rồi.”
Hình Liệt Hàn khẽ nhếch môi lên, giây phút này, lòng anh tràn đầy cảm giác thỏa mãn và an tâm, chính miệng cô gái này cũng đã thừa nhận là vợ của anh rồi, chỉ thiếu việc làm thủ tục nữa thôi.
Khưu Lâm và Đường Y Y không còn cách nào để phản bác lại, chỉ là bọn họ thật sự không chào đón Hình Liệt Hàn có mặt tại đây, bởi vì người đàn ông này quá lợi hại, bọn họ không muốn sự việc xảy ra bát kì biến cố nào khác.
“Được, nếu Đường phu nhân, Đường đại tiểu thư, Đường nhị tiểu thư đều đến rồi, vậy tôi sẽ lập tức công khai di chúc mà ông Đường đã lập lúc còn sống! Hi vọng mọi người hãy chuẩn bị tỉnh thần.”
Trái tim của Đường Tư Vũ thắt chặt lại, cô không kiềm được lướt qua Khưu Lâm và Đường Y Y, thần sắc bọn họ vô cùng điềm tĩnh, Khưu Lâm còn mỉm cười: “Vậy luật sư Trần nhanh đi chứ! Chúng tôi đều đang nóng lòng muốn biết di chúc của chồng tôi rốt cuộc là viết những gì.”
“Vâng ạt! Vậy tôi bóc ra đọc nội dung di chúc trước một lần, tiếp theo đó, sẽ phát cho các vị ba bản có giá trị như nhau.”
Nói xong, thần sắc Trần Phong khi bóc di chúc cực kỳ thận trọng, di chúc đặt trong hợp đồng niêm phong chặt chẽ, giống như nó thật sự đã được niêm phong được một thời gian rồi vậy.
Đường Tư Vũ nghe tiếng dao rọc giấy của ông ấy, phát ra những âm thanh sột soạt, trái tim cô cũng thấp thỏm lên từng chút, từng chút một.
Khưu Lâm cũng có chút căng thẳng, tuy bà ta biết được nội dung trong di chúc là gì rồi, nhưng sự tồn tại của Hình Liệt Hàn, làm cho bà ta có một cảm giác bị áp bức cực kỳ lớn.
Đường Y Y cũng âm thầm ngồi trên ghế nắm chặt lòng bàn tay, trong di chúc viết những gì? Mặc dù mẹ cô ta đã cho cô ta đầy sự tự tin nhưng không đích thân đọc được di chúc, trong lòng cô ta cũng nhữ đang bị treo lơ lửng vậy.
Hình Liệt Hàn yên lặng nhìn theo Trần Phong, ánh mắt của anh hiện lên một sức mạnh như muốn đe dọa ông ta, Trần Phong cảm nhận được điều đó rất rõ ràng, khiến những động tác tự nhiên thường ngày của ông ta bỗng trở nên cứng nhắc.
“Tư Vũ, cô cảm thấy cha cô có để lại gì cho cô không?” Khưu Lâm quay lại giả vờ quan tâm hỏi cô một câu.
Ánh mắt của Đường Tư Vũ mang theo vẻ kiên định nói: “Trong cổ phần của tập đoàn Đường thị, có đến tận 30% cỗ phần là của hồi môn của mẹ tôi năm đó, phần tài sản thừa kế này cha tôi chắc chắn sẽ để lại cho tôi!”
“Aiyo! Cô tự tin vậy sao?” Khưu Lâm cười khẩy.
“Công ty là mạng sống của cha cô, ông ấy không thể nào rút ra một phần quyền cổ phần để cho đứa con gái cái gì cũng không biết như cô.”
“Đúng vậy!” Đường Y Y bên cạnh phụ họa theo.
“Trước khi công bố di chúc, Đường phu nhân sao lại tự tin như vậy chứ? Nói không chừng bà biết được bên trong di chúc viết gì à?” Giọng nói lạnh lùng của Hình Liệt Hàn cất lên chêm vào.
Gương mặt của Khưu Lâm lập tức biến sắc: “Hình thiếu gia lại nói đùa rồi, tôi làm sao biết được chứ? Tôi chỉ là suy đoán dựa theo tính cách của chồng mình thôi.”
“Đúng đó! Cha tôi sao có thể giao lại công ty cho một đứa không biết kinh doanh là gì chứ?” Đường Y Y lên tiếng phụ họa vào.
“Được rồi, phu nhân, tiểu thư đừng có tranh nữa, bây giò tôi đọc di chúc đây.”
Trần Phong lay tay bọn họ.
Khưu Lâm liền nhếch môi cười: “Đúng, những thứ viết trên di chúc mới là kế hoạch phân chia tài sản của chồng tôi, chúng tôi ở đây có tranh cũng vô ích, luật sư Trần, đọc đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.