Tổng Tài Daddy, Mami Lại Trốn Rồi
Chương 62
Ninh Hải
08/12/2021
Diệp Như Hề lập tức nghĩ tới “ cậu con trai” mà bà dì nói luôn lẽo đẽo phía sau hai mẹ con cô.
Tiểu An cùng Nhạc Nhạc lớn lên rất giống nhau, bị hiểu lầm thành con trai cô cũng không có gì kỳ lạ, vốn dĩ cho rằng chỉ là nhìn lầm, nhưng nếu Tạ An thật sự ở chỗ này, có lẽ đó không phải là ảo giác.
“Anh đi cùng tôi đi.”
Vấn đề liên quan tới Tạ An, Diệp Như Hề cũng mặc kệ suy nghĩ ban đầu
của bản thân là muốn cách xa Tạ Trì Thành càng xa càng tốt.
Tạ Trì Thành tuy rằng khá kinh ngạc, nhưng cũng không có nhiều lời cái gì, theo kịp bước chân cô.
Diệp Như Hề lại lần nữa trở lại nơi mua kem, nhìn qua một vòng trái phải, thấp giọng nói: “Anh hãy bảo người tìm trong khu vực quanh đây một chút.”
“Được.”
Tạ Trì Thành lập tức chỉ đạo người dưới, hai người cũng chia nhau đi tìm kiếm.
Nhạc Nhạc kéo kéo cánh tay Diệp Như Hề, nói: “Mami, mọi người đang tìm ai thế?”
“Một anh trai trông rất giống con đó, nhưng anh ấy đang chơi trốn tìm ở đây, tìm không thấy, chúng ta cần phải đi tìm anh trai mới được.”
Diệp Như Hề im bặt không nhắc tới chuyện Tạ An bỏ nhà trốn đi, cậu bé kia là đứa trẻ hiểu chuyện, hẳn là có nguyên nhân gì đó mới làm ra hành động bỏ nhà ra đi.
“Thì ra là như thế này à.Mami,
con biết anh ấy chạy đi đâu!”
Diệp Như Hề kinh ngạc, “ở nơi nào
vậy?
“Mẹ vươn qua đây, con nói thầm cho mẹ biết.”
Tạ Trì Thành vừa quay đầu lại, liền thấy Nhạc Nhạc đang ghé vào bên vai Diệp Như Hề, thò đầu lại gần lẩm nhẩm cái gì đó, hai bóng dáng một lớn một nhỏ trông hài hòa đến lạ.
“Ông chủ, đã tìm được ba lo mà tiểu thiếu gia để lại!”
Tạ Trì Thành quay đầu lại, nhíu mày, nói: “Ở đâu?”
Diệp Như Hề đi qua theo hướng Nhạc Nhạc chỉ, đó là một lùm cây
thấp thấp, rất tươi tốt, cũng không hấp dẫn sự chú ý của người khác.
“Nhạc Nhạc, con cảm thấy sẽ là nơi này?”
“Đúng ròi!”
“Vì sao thế?”
Nhạc Nhạc bĩu môi nói: “Bởi vì nếu là con, thi con sẽ trốn ở đây nha!”
Diệp Như Hề tuy rằng cảm thấy khá kỳ lạ, nhưng cũng tiếng lên đi tìm xem, khi cô đến gần lùm cây để quan sát, vừ ngồi xổm xuống liền thấy một đôi mắt to tròng đang nhìn mình xuyên qua những tán lá cây nhỏ.
Tạ An quả nhiên đang chỗ này!
Tiểu An cùng Nhạc Nhạc lớn lên rất giống nhau, bị hiểu lầm thành con trai cô cũng không có gì kỳ lạ, vốn dĩ cho rằng chỉ là nhìn lầm, nhưng nếu Tạ An thật sự ở chỗ này, có lẽ đó không phải là ảo giác.
“Anh đi cùng tôi đi.”
Vấn đề liên quan tới Tạ An, Diệp Như Hề cũng mặc kệ suy nghĩ ban đầu
của bản thân là muốn cách xa Tạ Trì Thành càng xa càng tốt.
Tạ Trì Thành tuy rằng khá kinh ngạc, nhưng cũng không có nhiều lời cái gì, theo kịp bước chân cô.
Diệp Như Hề lại lần nữa trở lại nơi mua kem, nhìn qua một vòng trái phải, thấp giọng nói: “Anh hãy bảo người tìm trong khu vực quanh đây một chút.”
“Được.”
Tạ Trì Thành lập tức chỉ đạo người dưới, hai người cũng chia nhau đi tìm kiếm.
Nhạc Nhạc kéo kéo cánh tay Diệp Như Hề, nói: “Mami, mọi người đang tìm ai thế?”
“Một anh trai trông rất giống con đó, nhưng anh ấy đang chơi trốn tìm ở đây, tìm không thấy, chúng ta cần phải đi tìm anh trai mới được.”
Diệp Như Hề im bặt không nhắc tới chuyện Tạ An bỏ nhà trốn đi, cậu bé kia là đứa trẻ hiểu chuyện, hẳn là có nguyên nhân gì đó mới làm ra hành động bỏ nhà ra đi.
“Thì ra là như thế này à.Mami,
con biết anh ấy chạy đi đâu!”
Diệp Như Hề kinh ngạc, “ở nơi nào
vậy?
“Mẹ vươn qua đây, con nói thầm cho mẹ biết.”
Tạ Trì Thành vừa quay đầu lại, liền thấy Nhạc Nhạc đang ghé vào bên vai Diệp Như Hề, thò đầu lại gần lẩm nhẩm cái gì đó, hai bóng dáng một lớn một nhỏ trông hài hòa đến lạ.
“Ông chủ, đã tìm được ba lo mà tiểu thiếu gia để lại!”
Tạ Trì Thành quay đầu lại, nhíu mày, nói: “Ở đâu?”
Diệp Như Hề đi qua theo hướng Nhạc Nhạc chỉ, đó là một lùm cây
thấp thấp, rất tươi tốt, cũng không hấp dẫn sự chú ý của người khác.
“Nhạc Nhạc, con cảm thấy sẽ là nơi này?”
“Đúng ròi!”
“Vì sao thế?”
Nhạc Nhạc bĩu môi nói: “Bởi vì nếu là con, thi con sẽ trốn ở đây nha!”
Diệp Như Hề tuy rằng cảm thấy khá kỳ lạ, nhưng cũng tiếng lên đi tìm xem, khi cô đến gần lùm cây để quan sát, vừ ngồi xổm xuống liền thấy một đôi mắt to tròng đang nhìn mình xuyên qua những tán lá cây nhỏ.
Tạ An quả nhiên đang chỗ này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.