Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 615: Anh đừng mua
Phong Ương
27/12/2018
Editor: May
“Dựa vào! Kẻ điên số một kia là tiền nhiều không có chỗ xài đúng không?”
“……”
Trong lúc nhất thời, sau khi Lạc Ương Ương nghe được hàng sau vang lên tiếng mắng không khách khí, âm lượng không thấp, mà nghe giọng nói hẳn là đều là người trẻ tuổi tràn ngập hỏa khí
Trong tiếng mắng bất bình tức giận khắp nơi, Lạc Ương Ương tựa hồ nghe được một tiếng hừ lạnh, cô theo bản năng quay đầu lại, không ngờ thấy được Hình Mạc Dương bên phải phía sau.
Lạc Ương Ương đột nhiên quay đầu lại đối diện nhau, tuy rằng tầm nhìn hai bên tối tăm đều nhìn không rõ lắm, nhưng Hình Mạc Dương vẫn là thần sắc chợt tắt, lập tức thay một khuôn mặt tươi cười hữu hảo.
Lạc Ương Ương cảm thấy có cái gì không thích hợp, nhưng lại không thể nói tới, liếc mắt nhìn Hình Mạc Dương thêm một cái, liền thu hồi tầm mắt.
“Các vị tiên sinh tiểu thư, không có người muốn tăng giá sao? Hai tỷ lần một! Hai tỷ……”
Lạc Ương Ương vừa phân tâm, người chủ trì liền gấp không chờ nổi mà muốn ván đã đóng thuyền.
Nhìn người chủ trì hưng phấn trên đài, Lạc Ương Ương bắt đầu nóng nảy, bắt lấy cánh tay Phong Thánh, vội vàng nói nhỏ nói: “Anh đừng mua.”
“Vì sao không mua?” Phong Thánh thấp giọng trả lời.
Anh hô cũng đã hô lên, sao có thể không mua.
“Quá đắt, anh nhanh đừng……” Lạc Ương Ương nóng vội đến muốn để cho Phong Thánh rút đấu giá về, tuy rằng cô không biết rốt cuộc có thể rút về hay không.
Nhưng mà, lời nói của cô còn chưa nói xong, trên đài liền tới âm thanh giải quyết dứt khoát: “Hai tỷ lần cuối cùng! Nhẫn bạch ngọc hòa điền, do tiên sinh số một đoạt được!”
“……” Lạc Ương Ương bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía trên đài.
Xong rồi, cây búa kia đã gõ xuống.
Trong phút chốc, khuôn mặt nhỏ của Lạc Ương Ương lập tức hắc trầm xuống, nhưng ánh sáng quá mờ đạm, Phong Thánh cũng không có phát hiện biến hóa này của cô.
Sau khi đấu giá vật phẩm cuối cùng kếu thúc, hội đấu giá đêm nay cũng liền kết thúc.
“Dựa vào! Kẻ điên số một kia là tiền nhiều không có chỗ xài đúng không?”
“……”
Trong lúc nhất thời, sau khi Lạc Ương Ương nghe được hàng sau vang lên tiếng mắng không khách khí, âm lượng không thấp, mà nghe giọng nói hẳn là đều là người trẻ tuổi tràn ngập hỏa khí
Trong tiếng mắng bất bình tức giận khắp nơi, Lạc Ương Ương tựa hồ nghe được một tiếng hừ lạnh, cô theo bản năng quay đầu lại, không ngờ thấy được Hình Mạc Dương bên phải phía sau.
Lạc Ương Ương đột nhiên quay đầu lại đối diện nhau, tuy rằng tầm nhìn hai bên tối tăm đều nhìn không rõ lắm, nhưng Hình Mạc Dương vẫn là thần sắc chợt tắt, lập tức thay một khuôn mặt tươi cười hữu hảo.
Lạc Ương Ương cảm thấy có cái gì không thích hợp, nhưng lại không thể nói tới, liếc mắt nhìn Hình Mạc Dương thêm một cái, liền thu hồi tầm mắt.
“Các vị tiên sinh tiểu thư, không có người muốn tăng giá sao? Hai tỷ lần một! Hai tỷ……”
Lạc Ương Ương vừa phân tâm, người chủ trì liền gấp không chờ nổi mà muốn ván đã đóng thuyền.
Nhìn người chủ trì hưng phấn trên đài, Lạc Ương Ương bắt đầu nóng nảy, bắt lấy cánh tay Phong Thánh, vội vàng nói nhỏ nói: “Anh đừng mua.”
“Vì sao không mua?” Phong Thánh thấp giọng trả lời.
Anh hô cũng đã hô lên, sao có thể không mua.
“Quá đắt, anh nhanh đừng……” Lạc Ương Ương nóng vội đến muốn để cho Phong Thánh rút đấu giá về, tuy rằng cô không biết rốt cuộc có thể rút về hay không.
Nhưng mà, lời nói của cô còn chưa nói xong, trên đài liền tới âm thanh giải quyết dứt khoát: “Hai tỷ lần cuối cùng! Nhẫn bạch ngọc hòa điền, do tiên sinh số một đoạt được!”
“……” Lạc Ương Ương bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía trên đài.
Xong rồi, cây búa kia đã gõ xuống.
Trong phút chốc, khuôn mặt nhỏ của Lạc Ương Ương lập tức hắc trầm xuống, nhưng ánh sáng quá mờ đạm, Phong Thánh cũng không có phát hiện biến hóa này của cô.
Sau khi đấu giá vật phẩm cuối cùng kếu thúc, hội đấu giá đêm nay cũng liền kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.