Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 527: Chờ anh trở lại
Phong Ương
22/08/2018
Sau khi Phong Thánh nói xong, xoay người liền đi ra ngoài.
Lông mày Lạc Ương Ương khẽ nhúc nhích, đột nhiên đứng dậy theo sau: “Em cũng đi.”
“Không cho phép!” Phong Thánh chợt quay đầu lại một chút.
“Vì sao?” Lạc Ương Ương dừng bước, mày cũng nhăn đến càng chặt.
Phong Thánh không nói rốt cuộc đã làm gì Giang Hải Phong, hiện tại lại không cho cô đi, khẳng định là có chuyện gì gạt cô.
Phong Thánh đi trở về, ấn Lạc Ương Ương ngồi xuống trở lại trên giường, nhẹ giọng trấn an nói: “Ngoan ngoãn chờ anh trở lại, nghe lời.”
Không phải nhất định không cho cô đi, chỉ là, anh không muốn khiến cô bị liên lụy vào trong, đó không có lợi với cô.
Lạc Ương Ương biết, Phong Thánh càng tiếng nói ôn nhuận lời nói nhỏ nhẹ, nói rõ chính là ý tứ không cho phép cô đi.
Nhìn Phong Thánh xoay người ra cửa, lại đóng cửa lại, Lạc Ương Ương chỉ cô đơn ngồi một mình ở trên giường.
Đêm ba mươi, người nhà họ Giang không ở nhà ăn tết thật tốt, tìm đến nhà họ Phong nháo, khẳng định là xảy ra chuyện lớn.Nhưng Phong Thánh lại không nói gì, Lạc Ương Ương chỉ có thể đoán lung tung rằng.
Lần đầu tiên, Giang Hải Phong bỏ thuốc cho cô, Phong Thánh liền đánh hắn ta tàn phế.
Lần thứ hai là bắt cóc cô, tính chất hiển nhiên càng nghiêm trọng hơn lần đầu tiên, Lạc Ương Ương nghĩ nghĩ, sau khi nghĩ đến khả năng nào đó, đột nhiên liền hoảng hốt đến rốt cuộc ngồi không yên.
Phong Thánh sẽ không tàn nhẫn như vậy chứ?
Đó chính là một mạng người sống sờ sờ!
Sau khi Lạc Ương Ương ở phòng chuyển động vài vòng, cuối cùng đi về phía cánh cửa, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm kéo cửa phòng ra.
Khiến cô không nghĩ tới chính là, cô vừa mở cửa, liền nhìn thấy đối diện hành lang ngồi một bé trai.
"Chị dâu lớn.” Phong Tử Mục đối diện cửa phòng, dựa tường ngồi dưới đất, vừa thấy được Lạc Ương Ương mở cửa, lập tức giơ khuôn mặt tươi cười thiên chân vô tà lên.
“Em ngồi ở chỗ này làm gì?” Tay Lạc Ương Ương còn nắm trên tay nắm cửa, siết chặt.
Lông mày Lạc Ương Ương khẽ nhúc nhích, đột nhiên đứng dậy theo sau: “Em cũng đi.”
“Không cho phép!” Phong Thánh chợt quay đầu lại một chút.
“Vì sao?” Lạc Ương Ương dừng bước, mày cũng nhăn đến càng chặt.
Phong Thánh không nói rốt cuộc đã làm gì Giang Hải Phong, hiện tại lại không cho cô đi, khẳng định là có chuyện gì gạt cô.
Phong Thánh đi trở về, ấn Lạc Ương Ương ngồi xuống trở lại trên giường, nhẹ giọng trấn an nói: “Ngoan ngoãn chờ anh trở lại, nghe lời.”
Không phải nhất định không cho cô đi, chỉ là, anh không muốn khiến cô bị liên lụy vào trong, đó không có lợi với cô.
Lạc Ương Ương biết, Phong Thánh càng tiếng nói ôn nhuận lời nói nhỏ nhẹ, nói rõ chính là ý tứ không cho phép cô đi.
Nhìn Phong Thánh xoay người ra cửa, lại đóng cửa lại, Lạc Ương Ương chỉ cô đơn ngồi một mình ở trên giường.
Đêm ba mươi, người nhà họ Giang không ở nhà ăn tết thật tốt, tìm đến nhà họ Phong nháo, khẳng định là xảy ra chuyện lớn.Nhưng Phong Thánh lại không nói gì, Lạc Ương Ương chỉ có thể đoán lung tung rằng.
Lần đầu tiên, Giang Hải Phong bỏ thuốc cho cô, Phong Thánh liền đánh hắn ta tàn phế.
Lần thứ hai là bắt cóc cô, tính chất hiển nhiên càng nghiêm trọng hơn lần đầu tiên, Lạc Ương Ương nghĩ nghĩ, sau khi nghĩ đến khả năng nào đó, đột nhiên liền hoảng hốt đến rốt cuộc ngồi không yên.
Phong Thánh sẽ không tàn nhẫn như vậy chứ?
Đó chính là một mạng người sống sờ sờ!
Sau khi Lạc Ương Ương ở phòng chuyển động vài vòng, cuối cùng đi về phía cánh cửa, một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm kéo cửa phòng ra.
Khiến cô không nghĩ tới chính là, cô vừa mở cửa, liền nhìn thấy đối diện hành lang ngồi một bé trai.
"Chị dâu lớn.” Phong Tử Mục đối diện cửa phòng, dựa tường ngồi dưới đất, vừa thấy được Lạc Ương Ương mở cửa, lập tức giơ khuôn mặt tươi cười thiên chân vô tà lên.
“Em ngồi ở chỗ này làm gì?” Tay Lạc Ương Ương còn nắm trên tay nắm cửa, siết chặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.