Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 376: Cô nói cái gì?
Phong Ương
24/05/2018
Editor: May
“……” Thuần Vu Thừa hơi rũ mí mắt, liền xem kỹ Vưu Vưu từ đầu đến chân một lần.
“Tôi cảm thấy cô hẳn là đi nhanh một chút, nếu Lạc Ương Ương thật bị bắt cóc, cô cọ tới cọ lui như vậy, cô ấy đã sớm mất mạng.” Thuần Vu Thừa vừa đi ra ngoài, vừa cà lơ phất phơ nhắc nhở nói.
Vưu Vưu vừa nghe cảm thấy có đạo lý, lập tức nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau Thuần Vu Thừa.
Thuần Vu Thừa trực tiếp đưa Vưu Vưu tới phòng họp.
Vưu Vưu cho là đi văn phòng của Phong Thánh, kết quả sau khi cô đi theo Thuần Vu Thừa vào cửa, vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy trên bàn dài hội nghị thật lớn, ngồi đầy hai hàng người.
Mấy chục đôi mắt toàn là đàn ông, nhanh như chớp toàn bắn về phía cô, cô khẩn trương, đầu óc lập tức liền một mảnh trống rỗng.
Phong Thánh ngồi ở ghế chủ tọa, nhìn thấy Thuần Vu Thừa mang theo một cô gái đi vào, mày lạnh hơi nhíu một chút.
“Không phải cô có chuyện muốn nói với Phong Thánh sao?” Thuần Vu Thừa trực tiếp làm lơ mấy chục người trong phòng họp, nói với Vưu Vưu đứng ngốc bên cạnh, “Mau nói.” “Tôi, tôi……” Vưu Vưu theo phản xạ ngẩng đầu nhìn về phía Thuần Vu Thừa, cô bị nhiều đôi mắt sắc bén dọa sợ, hoàn toàn đã quên cô muốn làm gì.
“Lúc trước cô nói ai bị bắt cóc?” Thuần Vu Thừa thấy Vưu Vưu ngốc thành như vậy, chỉ đành từ từ hướng dẫn nói.
“Đúng, bắt cóc, bắt cóc.” Vưu Vưu máy móc liên tục gật đầu, tầm mắt vừa chuyển trực tiếp nhìn về phía Phong Thánh ở ghế chủ tọa.
“Phong Thánh! Ương Ương bị bắt cóc! Chính là ở vừa rồi, tôi, tôi và cô ấy muốn đi phim trường, tôi đi mua kem, vừa ra ngoài cô ấy liền, liền bị hai người đàn ông kéo lên xe minibus, sau đó xe minibus liền không thấy tăm hơi!”
Vưu Vưu bùm bùm toàn bộ, cô bởi vì khẩn trương còn có chút nói lắp, nói năng lộn xộn cũng không biết chính mình có biểu đạt rõ ràng hay không.
Tay phải nắm bút máy của Phong Thánh nhẹ nhàng đánh mặt bàn, đột nhiên hơi ngừng lại, mắt lạnh sắc bén bắn về phía Vưu Vưu: “Cô nói cái gì?”
“Ương Ương…… Ương Ương bị bắt cóc.” Một đôi mắt lạnh của Phong Thánh bắn tới đây, Vưu Vưu liền không tự giác hơi lui nửa bước.
Vừa bị Phong Thánh nhìn như vậy, cô đột nhiên liền có chút hối hận, xúc động chạy tới tìm Phong Thánh.
“……” Thuần Vu Thừa hơi rũ mí mắt, liền xem kỹ Vưu Vưu từ đầu đến chân một lần.
“Tôi cảm thấy cô hẳn là đi nhanh một chút, nếu Lạc Ương Ương thật bị bắt cóc, cô cọ tới cọ lui như vậy, cô ấy đã sớm mất mạng.” Thuần Vu Thừa vừa đi ra ngoài, vừa cà lơ phất phơ nhắc nhở nói.
Vưu Vưu vừa nghe cảm thấy có đạo lý, lập tức nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau Thuần Vu Thừa.
Thuần Vu Thừa trực tiếp đưa Vưu Vưu tới phòng họp.
Vưu Vưu cho là đi văn phòng của Phong Thánh, kết quả sau khi cô đi theo Thuần Vu Thừa vào cửa, vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy trên bàn dài hội nghị thật lớn, ngồi đầy hai hàng người.
Mấy chục đôi mắt toàn là đàn ông, nhanh như chớp toàn bắn về phía cô, cô khẩn trương, đầu óc lập tức liền một mảnh trống rỗng.
Phong Thánh ngồi ở ghế chủ tọa, nhìn thấy Thuần Vu Thừa mang theo một cô gái đi vào, mày lạnh hơi nhíu một chút.
“Không phải cô có chuyện muốn nói với Phong Thánh sao?” Thuần Vu Thừa trực tiếp làm lơ mấy chục người trong phòng họp, nói với Vưu Vưu đứng ngốc bên cạnh, “Mau nói.” “Tôi, tôi……” Vưu Vưu theo phản xạ ngẩng đầu nhìn về phía Thuần Vu Thừa, cô bị nhiều đôi mắt sắc bén dọa sợ, hoàn toàn đã quên cô muốn làm gì.
“Lúc trước cô nói ai bị bắt cóc?” Thuần Vu Thừa thấy Vưu Vưu ngốc thành như vậy, chỉ đành từ từ hướng dẫn nói.
“Đúng, bắt cóc, bắt cóc.” Vưu Vưu máy móc liên tục gật đầu, tầm mắt vừa chuyển trực tiếp nhìn về phía Phong Thánh ở ghế chủ tọa.
“Phong Thánh! Ương Ương bị bắt cóc! Chính là ở vừa rồi, tôi, tôi và cô ấy muốn đi phim trường, tôi đi mua kem, vừa ra ngoài cô ấy liền, liền bị hai người đàn ông kéo lên xe minibus, sau đó xe minibus liền không thấy tăm hơi!”
Vưu Vưu bùm bùm toàn bộ, cô bởi vì khẩn trương còn có chút nói lắp, nói năng lộn xộn cũng không biết chính mình có biểu đạt rõ ràng hay không.
Tay phải nắm bút máy của Phong Thánh nhẹ nhàng đánh mặt bàn, đột nhiên hơi ngừng lại, mắt lạnh sắc bén bắn về phía Vưu Vưu: “Cô nói cái gì?”
“Ương Ương…… Ương Ương bị bắt cóc.” Một đôi mắt lạnh của Phong Thánh bắn tới đây, Vưu Vưu liền không tự giác hơi lui nửa bước.
Vừa bị Phong Thánh nhìn như vậy, cô đột nhiên liền có chút hối hận, xúc động chạy tới tìm Phong Thánh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.