Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 382: Đi mau
Phong Ương
26/05/2018
Nếu mặc kệ sống chết của Lạc tiểu thư, BOSS có thể thất thố như vậy sao, đến tự chủ cũng sắp không còn.
Dựa theo tiến độ dự đoán của anh, cuộc họp kia ít nhất phải mở cả ngày.
Kết quả thì sao, mới khuyên BOSS trở về, lúc này mới qua bao lâu, chưa đến một tiếng, BOSS liền lại ném xuống một đống đại cổ đông, không muốn sống điên cuồng đuổi theo.
Người đàn ông lấy sự nghiệp là chủ, BOSS vì Lạc tiểu thư đến sự nghiệp đều sắp từ bỏ, còn muốn ngài ấy làm gì?
“……” Vưu Vưu xem xét Á Tuyền vài lần, cúi đầu xuống không nói.
Cô sai rồi còn không được sao.
Cần gì dùng ánh mắt lạnh thấu xương như ạậy nhìn cô, rất giống như muốn chém dậm cô thành từng khối, trách dọa người.
Thuần Vu Thừa ngồi ở trên ghế lái phụ, ánh mắt anh nhìn xe việt dã phía trước thật sâu, sau khi nhìn nửa ngày, khẽ thở dài một hơi.
Nam nhân, vẫn luôn sừng sững không ngã cường hãn nam nhân, có lẽ không bị thua ở nam nhân trên tay, nhưng cuối cùng nhất định sẽ thua ở trên người phụ nữ.
Anh đã nhìn thấy thân ảnh ngạo nghễ sụp đổ của anh em tốt.
Lạc Ương Ương rơi vào nguy hiểm bên kia.
Vừa bị bắt lên xe buýt mini, đã bị người hai tay bắt chéo sau lưng cột vào phía sau.
Hai mắt cô bị miếng vải đen che lại, trong miệng cũng bị nhét một khối vải bố to, đến cơ hội kêu cứu cũng không có.
Lúc trên xe, ngược không có ai làm gì cô, chỉ là cũng không có ai nói chuyện, cô chỉ có thể cảm giác được ô tô vẫn luôn ở trên đường, không biết lái đi phương hướng nào.
Xe lái rất lâu, phỏng chừng một tiếng, sau đó cô liền bị người lôi kéo xuống xe.
Sau khi xuống xe, miếng vải đen che ở trên đôi mắt cô bị người thô lỗ kéo xuống dưới.
Ánh sáng đã lâu không thấy đâm vào hai mắt làm cô theo phản xạ nhắm lại.
“Đi mau!” Một người đàn ông trung niên cường tráng áo đen, bắt lấy cánh tay Lạc Ương Ương liền đẩy đi về phía trước.
Dựa theo tiến độ dự đoán của anh, cuộc họp kia ít nhất phải mở cả ngày.
Kết quả thì sao, mới khuyên BOSS trở về, lúc này mới qua bao lâu, chưa đến một tiếng, BOSS liền lại ném xuống một đống đại cổ đông, không muốn sống điên cuồng đuổi theo.
Người đàn ông lấy sự nghiệp là chủ, BOSS vì Lạc tiểu thư đến sự nghiệp đều sắp từ bỏ, còn muốn ngài ấy làm gì?
“……” Vưu Vưu xem xét Á Tuyền vài lần, cúi đầu xuống không nói.
Cô sai rồi còn không được sao.
Cần gì dùng ánh mắt lạnh thấu xương như ạậy nhìn cô, rất giống như muốn chém dậm cô thành từng khối, trách dọa người.
Thuần Vu Thừa ngồi ở trên ghế lái phụ, ánh mắt anh nhìn xe việt dã phía trước thật sâu, sau khi nhìn nửa ngày, khẽ thở dài một hơi.
Nam nhân, vẫn luôn sừng sững không ngã cường hãn nam nhân, có lẽ không bị thua ở nam nhân trên tay, nhưng cuối cùng nhất định sẽ thua ở trên người phụ nữ.
Anh đã nhìn thấy thân ảnh ngạo nghễ sụp đổ của anh em tốt.
Lạc Ương Ương rơi vào nguy hiểm bên kia.
Vừa bị bắt lên xe buýt mini, đã bị người hai tay bắt chéo sau lưng cột vào phía sau.
Hai mắt cô bị miếng vải đen che lại, trong miệng cũng bị nhét một khối vải bố to, đến cơ hội kêu cứu cũng không có.
Lúc trên xe, ngược không có ai làm gì cô, chỉ là cũng không có ai nói chuyện, cô chỉ có thể cảm giác được ô tô vẫn luôn ở trên đường, không biết lái đi phương hướng nào.
Xe lái rất lâu, phỏng chừng một tiếng, sau đó cô liền bị người lôi kéo xuống xe.
Sau khi xuống xe, miếng vải đen che ở trên đôi mắt cô bị người thô lỗ kéo xuống dưới.
Ánh sáng đã lâu không thấy đâm vào hai mắt làm cô theo phản xạ nhắm lại.
“Đi mau!” Một người đàn ông trung niên cường tráng áo đen, bắt lấy cánh tay Lạc Ương Ương liền đẩy đi về phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.