Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 538: Không gặp qua Giang Hải Phong
Phong Ương
05/09/2018
Editor: May
Ba Giang trong lúc phẫn nộ bỗng nhiên nhấc chân đá một cái, ghế dựa phía sau ông, bị anh dùng sức đá ngã lăn.
“Giang tổng có thể nghĩ sai rồi, bắt cóc em gái kế của tôi không phải lệnh công tử, tôi nói rồi, ngày hai mươi tháng mười đó tôi không có gặp qua Giang Hải Phong.” Liếc nhìn ghế dựa bị đá ngã trên mặt đất, sắc mặt Phong Thánh lãnh trầm vài phần.
Nếu muốn giương oai, vậy đừng trách anh không khách khí.
Giang phu nhân còn ngồi dưới đất kêu khóc, ba Giang nghe tiếng khóc của bà, tâm đều nát.
“Không có khả năng! Phong Thánh mày……” Ba Giang cực kỳ giận dữ, còn muốn nói cái gì nữa, nhưng Phong Thánh lại đột nhiên lên tiếng cắt đứt ông ta.
“Giang tổng! Ông ở chỗ này ngậm máu phun người không có bất kỳ ý nghĩa gì, thật hoài nghi lệnh công tử mất tích có liên quan tới tôi, ông cứ cầm chứng cứ đi kiện tôi, chúng ta gặp ở tòa, tôi tùy thời phụng bồi!”
Hai tròng mắt Phong Thánh băng hàn, khí tràng ở trong nháy mắt càng cường đại khiếp người, trong khoảnh khắc khí băng hàn luyện ngục tràn ngập toàn bộ phòng tiếp khách.
Ngay cả lão gia tử trên ghế chủ vị, cũng nheo hai tròng mắt sáng ngời có thần lại, tinh tế đánh giá Phong Thánh khí thế khiếp người.
“Phong……” Ba Giang hỏng mất gào rống.
Ông cũng sống nửa đời người, quy tắc thế đạo này ông không thể không rõ ràng hơn.
Đừng nói ông một chút chứng cứ cũng không có, cho dù có chứng cứ lên toà, cũng chưa chắc có thể làm gì Phong Thánh.
“Người tới!” Phong Thánh không đợi ba Giang gào rống, đột nhiên tiếng nói trầm xuống, một câu còn lớn hơn tiếng thô rống của ông ta.
Trong phút chốc, từ phòng tiếp khách nhìn ra, cổng lớn không thấy một bóng người, đột nhiên ùa vào bốn người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu đen.
Bốn người đàn ông này, khuôn mặt trầm không biểu tình, bốn đôi mắt không kém chút nào, đều là trầm thấp nặng nề.
Người có được ánh mắt như vậy, đều là bò ra từ trong đống người chết.
Người nhà họ Phong đang ngồi, nhìn thấy Phong Thánh ra lệnh một tiếng, tổ vệ sĩ có huấn luyện liền như ong vỡ tổ vọt vào, ánh mắt một người hai người đều khẽ nhúc nhích.
Ai cũng biết, trong tòa cổ trạch này, vệ sĩ không giống tầm thường chỉ nghe lệnh từ một mình lão gia tử.
Ba Giang trong lúc phẫn nộ bỗng nhiên nhấc chân đá một cái, ghế dựa phía sau ông, bị anh dùng sức đá ngã lăn.
“Giang tổng có thể nghĩ sai rồi, bắt cóc em gái kế của tôi không phải lệnh công tử, tôi nói rồi, ngày hai mươi tháng mười đó tôi không có gặp qua Giang Hải Phong.” Liếc nhìn ghế dựa bị đá ngã trên mặt đất, sắc mặt Phong Thánh lãnh trầm vài phần.
Nếu muốn giương oai, vậy đừng trách anh không khách khí.
Giang phu nhân còn ngồi dưới đất kêu khóc, ba Giang nghe tiếng khóc của bà, tâm đều nát.
“Không có khả năng! Phong Thánh mày……” Ba Giang cực kỳ giận dữ, còn muốn nói cái gì nữa, nhưng Phong Thánh lại đột nhiên lên tiếng cắt đứt ông ta.
“Giang tổng! Ông ở chỗ này ngậm máu phun người không có bất kỳ ý nghĩa gì, thật hoài nghi lệnh công tử mất tích có liên quan tới tôi, ông cứ cầm chứng cứ đi kiện tôi, chúng ta gặp ở tòa, tôi tùy thời phụng bồi!”
Hai tròng mắt Phong Thánh băng hàn, khí tràng ở trong nháy mắt càng cường đại khiếp người, trong khoảnh khắc khí băng hàn luyện ngục tràn ngập toàn bộ phòng tiếp khách.
Ngay cả lão gia tử trên ghế chủ vị, cũng nheo hai tròng mắt sáng ngời có thần lại, tinh tế đánh giá Phong Thánh khí thế khiếp người.
“Phong……” Ba Giang hỏng mất gào rống.
Ông cũng sống nửa đời người, quy tắc thế đạo này ông không thể không rõ ràng hơn.
Đừng nói ông một chút chứng cứ cũng không có, cho dù có chứng cứ lên toà, cũng chưa chắc có thể làm gì Phong Thánh.
“Người tới!” Phong Thánh không đợi ba Giang gào rống, đột nhiên tiếng nói trầm xuống, một câu còn lớn hơn tiếng thô rống của ông ta.
Trong phút chốc, từ phòng tiếp khách nhìn ra, cổng lớn không thấy một bóng người, đột nhiên ùa vào bốn người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu đen.
Bốn người đàn ông này, khuôn mặt trầm không biểu tình, bốn đôi mắt không kém chút nào, đều là trầm thấp nặng nề.
Người có được ánh mắt như vậy, đều là bò ra từ trong đống người chết.
Người nhà họ Phong đang ngồi, nhìn thấy Phong Thánh ra lệnh một tiếng, tổ vệ sĩ có huấn luyện liền như ong vỡ tổ vọt vào, ánh mắt một người hai người đều khẽ nhúc nhích.
Ai cũng biết, trong tòa cổ trạch này, vệ sĩ không giống tầm thường chỉ nghe lệnh từ một mình lão gia tử.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.