Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 503: Không phải đều họ Phong
Phong Ương
31/07/2018
“Tôi không biết uống rượu.” Trong tiếng hơi ồn ào náo nhiệt, khi đi xuyên qua đám người, Lạc Ương Ương đề cao âm lượng trả lời.
Cô nhiều nhất chỉ uống qua bia, số lần uống càng là có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Chỉ có kinh nghiệm vài lần uống rượu, làm cô hiểu rõ, tửu lượng của cô thiệt tình chẳng ra gì.
“Dù sao cũng là ở nhà của mình, uống say liền về phòng ngã đầu ngủ thôi, sẽ không có việc gì.” Phong Thi Nhã quay đầu, cười sang sảng.
Thấy Phong Thi Nhã tươi cười sang sảng sáng lạn như thế, Lạc Ương Ương bất đắc dĩ cũng giơ khóe miệng lên.
Tuy rằng Phong Thi Nhã lớn lên dịu dàng, bộ dáng thoạt nhìn ôn ôn nhu nhu, nhưng cô là một người đặc biệt nhiệt tình.
Đêm nay tiếp xúc một chút, Lạc Ương Ương cảm giác cô cũng không tệ lắm, ít nhất cho cô cảm giác muốn tốt hơn Phong Diệc Hàm nhiều.
Hai người xuyên qua mọi người đi đến trước quầy bar, Phong Thi Nhã tươi cười sáng lạn, sang sảng nói với người đàn ông trẻ tuổi trong quầy bar: “Anh, tới hai ly rượu chiêu bài của anh!”
Lạc Ương Ương ngồi xuống ở ghế chân cao bên cạnh Phong Thi Nhã, cô khá tò mò.
Phàm là đàn ông trẻ tuổi, Phong Thi Nhã thấy ai cũng gọi là anh, những người này đều là người nhà họ Phong?
Phong Thánh có nhiều anh em như vậy?
Cô thấy những người đàn ông Phong Thi Nhã gọi là anh, đều không dưới hai mươi.
“Những người này đều là người nhà họ Phong?” Tuy rằng Lạc Ương Ương cảm thấy vấn đề này có chút trợn trắng mắt, nhưng dưới lòng hiếu kỳ, vẫn là ghé vào bên tai Phong Thi Nhã hỏi.
Cô thô tính một chút, lão gia tử có một em trai hai đứa con trai, dùng mấy người trưởng bối nhà họ Phong tụ chung một chỗ, hẳn là không có nhiều như vậy mới đúng.
“Nói như thế nào đây, đều là người nhà họ Phong, nhưng không phải đều họ Phong.” Phong Thi Nhã cũng tiến đến bên tai Lạc Ương Ương giải thích nói.
Trong lòng cô hiểu rõ, Lạc Ương Ương khẳng định là cảm thấy người nhà họ Phong quá nhiều quá nhiều, phỏng chừng đều không nhận ra.
Lạc Ương Ương thật là có chút nghi hoặc, cô cho rằng người ở cổ trạch này đều là họ Phong.
Cô nhiều nhất chỉ uống qua bia, số lần uống càng là có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Chỉ có kinh nghiệm vài lần uống rượu, làm cô hiểu rõ, tửu lượng của cô thiệt tình chẳng ra gì.
“Dù sao cũng là ở nhà của mình, uống say liền về phòng ngã đầu ngủ thôi, sẽ không có việc gì.” Phong Thi Nhã quay đầu, cười sang sảng.
Thấy Phong Thi Nhã tươi cười sang sảng sáng lạn như thế, Lạc Ương Ương bất đắc dĩ cũng giơ khóe miệng lên.
Tuy rằng Phong Thi Nhã lớn lên dịu dàng, bộ dáng thoạt nhìn ôn ôn nhu nhu, nhưng cô là một người đặc biệt nhiệt tình.
Đêm nay tiếp xúc một chút, Lạc Ương Ương cảm giác cô cũng không tệ lắm, ít nhất cho cô cảm giác muốn tốt hơn Phong Diệc Hàm nhiều.
Hai người xuyên qua mọi người đi đến trước quầy bar, Phong Thi Nhã tươi cười sáng lạn, sang sảng nói với người đàn ông trẻ tuổi trong quầy bar: “Anh, tới hai ly rượu chiêu bài của anh!”
Lạc Ương Ương ngồi xuống ở ghế chân cao bên cạnh Phong Thi Nhã, cô khá tò mò.
Phàm là đàn ông trẻ tuổi, Phong Thi Nhã thấy ai cũng gọi là anh, những người này đều là người nhà họ Phong?
Phong Thánh có nhiều anh em như vậy?
Cô thấy những người đàn ông Phong Thi Nhã gọi là anh, đều không dưới hai mươi.
“Những người này đều là người nhà họ Phong?” Tuy rằng Lạc Ương Ương cảm thấy vấn đề này có chút trợn trắng mắt, nhưng dưới lòng hiếu kỳ, vẫn là ghé vào bên tai Phong Thi Nhã hỏi.
Cô thô tính một chút, lão gia tử có một em trai hai đứa con trai, dùng mấy người trưởng bối nhà họ Phong tụ chung một chỗ, hẳn là không có nhiều như vậy mới đúng.
“Nói như thế nào đây, đều là người nhà họ Phong, nhưng không phải đều họ Phong.” Phong Thi Nhã cũng tiến đến bên tai Lạc Ương Ương giải thích nói.
Trong lòng cô hiểu rõ, Lạc Ương Ương khẳng định là cảm thấy người nhà họ Phong quá nhiều quá nhiều, phỏng chừng đều không nhận ra.
Lạc Ương Ương thật là có chút nghi hoặc, cô cho rằng người ở cổ trạch này đều là họ Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.