Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 507: Làm càn
Phong Ương
03/08/2018
Editor: May
Đàn ông đi xung quanh sân nhảy, toàn bộ đều một thân kiểu áo Tôn Trung Sơn, vừa so với Phong Thánh, những người khác ở trong mắt Lạc Ương Ương đều mất đi sắc thái.
Vừa nhìn thấy Phong Thánh, tầm mắt của cô rốt cuộc liền dời không ra.
Phong Hành thấy Lạc Ương Ương tuy rằng ở cùng anh ta, nhưng đôi mắt vẫn nhìn Phong Thánh, ánh mắt thẳng lăng lăng giống như linh hồn đều sắp bay ra, nhìn đến ánh mắt anh ta hơi tối đi.
“Không buông, em có thể làm gì anh?” Ý cười bất cần đời nơi khóe miệng Phong Hành càng đậm, mắt đào hoa nhìn Lạc Ương Ương, càng hơi nhướng lên.
Lúc Phong Hành nói chuyện, dư quang khóe mắt liếc về phía Phong Thánh.
Nhìn Phong Thánh đen mặt lạnh đi thẳng đến, trong mắt anh ta hiện lên một chút ánh sáng am hiểu sâu không rõ.
Anh ngược lại muốn nhìn, Phong Thánh sẽ làm như thế nào.
Phong Hành tiếp tục mang theo Lạc Ương Ương xoay chuyển, theo Phong Thánh tới gần, anh ta càng chuyển càng vui, càng chuyển càng nhanh.
Lạc Ương Ương bị xoay chuyển đến cây trâm trên tóc đều sắp rớt, cực kỳ hoa cả mắt, dưới chân cô liền dẫm loạn, mỗi dưới chân đều mang theo phẫn hận dẫn sưng chân Phong Hành.
Nếu không phải sân nhảy đều là người nhà họ Phong, nháo lớn sẽ bị người chế giễu, ném mặt mũi đám người mẹ cô, chú Phong, Phong Thánh, Phong, cô khẳng định đều tay chân ra trận, không cào mặt Phong Hành thành mặt mèo cũng cắn thịt xuống.
Phong Thánh lập tức sẽ đến, Phong Hành lại cố tình trốn tránh anh, mang theo Lạc Ương Ương chạy khắp sàn nhảy.
Dần dần, những người khác sân nhảy đều phát hiện dị thường.
Chủ yếu là Phong Hành quá rêu rao, mang theo Lạc Ương Ương xoay ‘ vòng vòng vòng’, xoay chuyển quá nhanh có khi khó tránh khỏi đụng vào người khác, anh ta giống như thành Hoa Hồ Điệp, ai cũng trêu chọc một chút.
Phong Thánh đứng ở chính giữa sân nhảy không nhúc nhích, thân hình cao ngất lãnh ngạo sừng sững, có lẽ là trên người anh tản mát ra hơi thở quá mức nguy hiểm, trong phạm vi ba mét quanh thân anh, sửng sốt không một ai dám tới gần.
Phong Hành nói rõ là muốn chọc giận anh, Phong Thánh gắt gao tập trung vào Phong Hành càng ngày càng làm càn.
Đàn ông đi xung quanh sân nhảy, toàn bộ đều một thân kiểu áo Tôn Trung Sơn, vừa so với Phong Thánh, những người khác ở trong mắt Lạc Ương Ương đều mất đi sắc thái.
Vừa nhìn thấy Phong Thánh, tầm mắt của cô rốt cuộc liền dời không ra.
Phong Hành thấy Lạc Ương Ương tuy rằng ở cùng anh ta, nhưng đôi mắt vẫn nhìn Phong Thánh, ánh mắt thẳng lăng lăng giống như linh hồn đều sắp bay ra, nhìn đến ánh mắt anh ta hơi tối đi.
“Không buông, em có thể làm gì anh?” Ý cười bất cần đời nơi khóe miệng Phong Hành càng đậm, mắt đào hoa nhìn Lạc Ương Ương, càng hơi nhướng lên.
Lúc Phong Hành nói chuyện, dư quang khóe mắt liếc về phía Phong Thánh.
Nhìn Phong Thánh đen mặt lạnh đi thẳng đến, trong mắt anh ta hiện lên một chút ánh sáng am hiểu sâu không rõ.
Anh ngược lại muốn nhìn, Phong Thánh sẽ làm như thế nào.
Phong Hành tiếp tục mang theo Lạc Ương Ương xoay chuyển, theo Phong Thánh tới gần, anh ta càng chuyển càng vui, càng chuyển càng nhanh.
Lạc Ương Ương bị xoay chuyển đến cây trâm trên tóc đều sắp rớt, cực kỳ hoa cả mắt, dưới chân cô liền dẫm loạn, mỗi dưới chân đều mang theo phẫn hận dẫn sưng chân Phong Hành.
Nếu không phải sân nhảy đều là người nhà họ Phong, nháo lớn sẽ bị người chế giễu, ném mặt mũi đám người mẹ cô, chú Phong, Phong Thánh, Phong, cô khẳng định đều tay chân ra trận, không cào mặt Phong Hành thành mặt mèo cũng cắn thịt xuống.
Phong Thánh lập tức sẽ đến, Phong Hành lại cố tình trốn tránh anh, mang theo Lạc Ương Ương chạy khắp sàn nhảy.
Dần dần, những người khác sân nhảy đều phát hiện dị thường.
Chủ yếu là Phong Hành quá rêu rao, mang theo Lạc Ương Ương xoay ‘ vòng vòng vòng’, xoay chuyển quá nhanh có khi khó tránh khỏi đụng vào người khác, anh ta giống như thành Hoa Hồ Điệp, ai cũng trêu chọc một chút.
Phong Thánh đứng ở chính giữa sân nhảy không nhúc nhích, thân hình cao ngất lãnh ngạo sừng sững, có lẽ là trên người anh tản mát ra hơi thở quá mức nguy hiểm, trong phạm vi ba mét quanh thân anh, sửng sốt không một ai dám tới gần.
Phong Hành nói rõ là muốn chọc giận anh, Phong Thánh gắt gao tập trung vào Phong Hành càng ngày càng làm càn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.