Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 391: Phản khán bước đường cùng của cô
Phong Ương
02/06/2018
Editor: May
Từng đôi tay vươn ra, đều mục đích rõ ràng tập kích lên Lạc Ương Ương.
“A -- cút ngay! Đều cút ngay!” Hai chân Lạc Ương Ương đá đạp lung tung, đôi tay giương nanh múa vuốt múa may đấm đánh lung tung, cả người tiến vào một loại trạng thái điên cuồng.
‘ kẽo kẹt ’ vài đạo tiếng vang chói tai vật nặng ma xát mặt đất, không biết ai kéo động giường nhỏ.
Trong chớp mắt, giường nhỏ bị kéo cách vách tường.
Đám đàn ông lúc trước đứng vây bên ngoài, không tới gần được Lạc Ương Ương nửa phần, sôi nổi đi đến một mặt giường nhỏ dựa tường lúc trước, cũng vươn ma thủ về phía Lạc Ương Ương.
Chung quanh giường nhỏ đều đứng đầy đàn ông, lúc này Lạc Ương Ương, liền giống như thịt cá bị ném ở trên tấm thớt.
Mười tên đám đàn ông như hổ rình mồi chính là đao phủ, cô ngoại trừ mặc người xâu xé, đã không có lối ra khác.
Lúc này cô giống như là tiểu bạch thỏ bị mười thanh súng săn nhắm chuẩn, sinh cơ thoát đi có thể xem nhẹ mặc kệ.
Lạc Ương Ương trong tuyệt cảnh thân thể nhỏ cũng linh hoạt, ở dưới cô điên cuồng đá đạp lung tung, lại có thể không ai có thể bắt lấy chân cô.
“Đồ đĩ lẳng lơ! Tao thấy mày chính là thiếu dạy dỗ!” Vẫn là tên đàn ông cường tráng bị dẫm kia, hắn ta đột nhiên bắt lấy tóc dài rối tung ở trên giường của Lạc Ương Ương.
“Á --” Tóc Lạc Ương Ương bị hung hăng kéo, trong đau nhức da đầu đều sắp bị kéo xuống.
Đôôi tay cô mất đi sức chiến đấu, một tay ôm đầu, một tay đi bắt lấy tay gã đàn ông nắm tóc cô.
Đôi tay che chở thân trên của Lạc Ương Ương vừa rời đi, ba bốn cánh tay liền bắt lấy áo trên của cô.
“Đừng cởi quần áo của tôi, buông ra!” Trong kịch liệt giãy dụa, quần áo vốn có chút không hoàn chỉnh của Lạc Ương Ương.
Hai gã đàn ông hợp lực, áo khoác màu đen của cô liền bay nhanh cởi khỏi thân thể của cô.
Theo áo khoác rơi xuống đất, áo sơ mi màu xám đậm của cô cũng bị xốc lên, da bụng nõn nà trắng nõn hoàn toàn loã lồ ở trước mặt người đàn ông xa lạ.
“Đừng!” Nháy mắt áo sơ mi bị xốc lên, Lạc Ương Ương còn nhận thấy được có người đang cởi cúc quần jean của cô, ánh mắt cô hoảng loạn la lên một tiếng, đột nhiên lật người.
Từng đôi tay vươn ra, đều mục đích rõ ràng tập kích lên Lạc Ương Ương.
“A -- cút ngay! Đều cút ngay!” Hai chân Lạc Ương Ương đá đạp lung tung, đôi tay giương nanh múa vuốt múa may đấm đánh lung tung, cả người tiến vào một loại trạng thái điên cuồng.
‘ kẽo kẹt ’ vài đạo tiếng vang chói tai vật nặng ma xát mặt đất, không biết ai kéo động giường nhỏ.
Trong chớp mắt, giường nhỏ bị kéo cách vách tường.
Đám đàn ông lúc trước đứng vây bên ngoài, không tới gần được Lạc Ương Ương nửa phần, sôi nổi đi đến một mặt giường nhỏ dựa tường lúc trước, cũng vươn ma thủ về phía Lạc Ương Ương.
Chung quanh giường nhỏ đều đứng đầy đàn ông, lúc này Lạc Ương Ương, liền giống như thịt cá bị ném ở trên tấm thớt.
Mười tên đám đàn ông như hổ rình mồi chính là đao phủ, cô ngoại trừ mặc người xâu xé, đã không có lối ra khác.
Lúc này cô giống như là tiểu bạch thỏ bị mười thanh súng săn nhắm chuẩn, sinh cơ thoát đi có thể xem nhẹ mặc kệ.
Lạc Ương Ương trong tuyệt cảnh thân thể nhỏ cũng linh hoạt, ở dưới cô điên cuồng đá đạp lung tung, lại có thể không ai có thể bắt lấy chân cô.
“Đồ đĩ lẳng lơ! Tao thấy mày chính là thiếu dạy dỗ!” Vẫn là tên đàn ông cường tráng bị dẫm kia, hắn ta đột nhiên bắt lấy tóc dài rối tung ở trên giường của Lạc Ương Ương.
“Á --” Tóc Lạc Ương Ương bị hung hăng kéo, trong đau nhức da đầu đều sắp bị kéo xuống.
Đôôi tay cô mất đi sức chiến đấu, một tay ôm đầu, một tay đi bắt lấy tay gã đàn ông nắm tóc cô.
Đôi tay che chở thân trên của Lạc Ương Ương vừa rời đi, ba bốn cánh tay liền bắt lấy áo trên của cô.
“Đừng cởi quần áo của tôi, buông ra!” Trong kịch liệt giãy dụa, quần áo vốn có chút không hoàn chỉnh của Lạc Ương Ương.
Hai gã đàn ông hợp lực, áo khoác màu đen của cô liền bay nhanh cởi khỏi thân thể của cô.
Theo áo khoác rơi xuống đất, áo sơ mi màu xám đậm của cô cũng bị xốc lên, da bụng nõn nà trắng nõn hoàn toàn loã lồ ở trước mặt người đàn ông xa lạ.
“Đừng!” Nháy mắt áo sơ mi bị xốc lên, Lạc Ương Ương còn nhận thấy được có người đang cởi cúc quần jean của cô, ánh mắt cô hoảng loạn la lên một tiếng, đột nhiên lật người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.