Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 409: Qua cầu rút ván!
Phong Ương
12/06/2018
Editor: May
Đi làm trợ lý, anh mới không làm, mỗi ngày đi làm đúng giờ, tan tầm đúng giờ, thế nào cũng sẽ nghẹn chết anh nha.
Môi Á Tuyền rung rung vài cái, tựa hồ đang thấp giọng mắng cái gì, cuối cùng lại chỉ hung tợn nói với Mã Phong: “Sớm muộn gì cũng để BOSS điều anh tới đây!”
Sau khi Á Tuyền hung tợn nói xong, liền muốn đi ra ngoài, chân mới vừa nâng lên còn chưa có bước ra, cánh tay đã bị Mã Phong đột nhiên bắt lấy.
Nhìn Mã Phong vẫn luôn quả quyết, hiện tại cũng lộ ra biểu tình muốn nói lại thôi, Á Tuyền hơi nhíu mày lại: “Làm sao vậy? Có cái gì mau nói.”
“Trực tiếp hủy thi diệt tích, từ đây biến mất vô tung, anh cảm thấy sao?” Ánh mắt Mã Phong ám trầm nhìn Á Tuyền.
Nếu là người bình thường, anh sẽ tự mình quyết định.
Chỉ là Giang Hải Phong này, có chút gia thế bối cảnh, nếu làm đến quá tàn nhẫn, anh không xác định có thể liên lụy đến Phong Thánh hay không.
Á Tuyền đẩy đẩy khung mắt kính trên mũi, thần sắc đạm nhiên trả lời: “Vừa rồi tôi nói, muốn sạch sẽ một chút.”
“……” Nháy mắt Mã Phong hiểu rõ, Á Tuyền đây là cam chịu, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi không phải sạch sẽ lưu loát nhất, “Anh có thể đi rồi.” Nhìn Mã Phong buông tay anh ra, giây tiếp theo liền đuổi anh đi, nắm tay nắm chặt của Á Tuyền liền đấm anh ta một quyền: “Qua cầu rút ván!”
Thời gian trên lầu giải quyết không sai biệt lắm, Vưu Vưu dưới lầu lòng nóng như lửa đốt, đã có thể chờ đến có chút không kiên nhẫn.
“Anh để cho tôi đi lên được không? Chẳng may Ương Ương xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?” Khuôn mặt búp bế của Vưu Vưu khóc tang, vẻ mặt oán trách nhìn Thuần Vu Thừa bên cạnh.
Cô thử qua rất nhiều lần, muốn tự mình chạy lên, còn chưa chạy vài bước, đã bị Thuần Vu Thừa bắt trở lại.
Không trải qua đồng ý của anh, cô biết rõ lén đi cũng vô dụng, ngược lại cũng không xằng bậy nữa.
“Nếu xảy ra chuyện đã sớm xảy ra chuyện.” Thuần Vu Thừa nhìn Vưu Vưu còn chưa cao đến đầu vai của anh, cánh tay phải vừa nhấc, khuỷu tay gập lên trực tiếp chống ở đỉnh đầu Vưu Vưu.
“……” Vưu Vưu không thể hiểu được biến thành ghế tay vịn, nháy mắt mặt đầy hắc tuyến.
Dù cô lùn, nhưng loại hành vi này của Thuần Vu Thừa cũng quá vũ nhục chiều cao của cô!
“Cút đi!” Mặt đen qua đi, Vưu Vưu vươn một chưởng, dùng sức chụp đánh lên cánh tay chống ở đỉnh đầu cô.
Đi làm trợ lý, anh mới không làm, mỗi ngày đi làm đúng giờ, tan tầm đúng giờ, thế nào cũng sẽ nghẹn chết anh nha.
Môi Á Tuyền rung rung vài cái, tựa hồ đang thấp giọng mắng cái gì, cuối cùng lại chỉ hung tợn nói với Mã Phong: “Sớm muộn gì cũng để BOSS điều anh tới đây!”
Sau khi Á Tuyền hung tợn nói xong, liền muốn đi ra ngoài, chân mới vừa nâng lên còn chưa có bước ra, cánh tay đã bị Mã Phong đột nhiên bắt lấy.
Nhìn Mã Phong vẫn luôn quả quyết, hiện tại cũng lộ ra biểu tình muốn nói lại thôi, Á Tuyền hơi nhíu mày lại: “Làm sao vậy? Có cái gì mau nói.”
“Trực tiếp hủy thi diệt tích, từ đây biến mất vô tung, anh cảm thấy sao?” Ánh mắt Mã Phong ám trầm nhìn Á Tuyền.
Nếu là người bình thường, anh sẽ tự mình quyết định.
Chỉ là Giang Hải Phong này, có chút gia thế bối cảnh, nếu làm đến quá tàn nhẫn, anh không xác định có thể liên lụy đến Phong Thánh hay không.
Á Tuyền đẩy đẩy khung mắt kính trên mũi, thần sắc đạm nhiên trả lời: “Vừa rồi tôi nói, muốn sạch sẽ một chút.”
“……” Nháy mắt Mã Phong hiểu rõ, Á Tuyền đây là cam chịu, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi không phải sạch sẽ lưu loát nhất, “Anh có thể đi rồi.” Nhìn Mã Phong buông tay anh ra, giây tiếp theo liền đuổi anh đi, nắm tay nắm chặt của Á Tuyền liền đấm anh ta một quyền: “Qua cầu rút ván!”
Thời gian trên lầu giải quyết không sai biệt lắm, Vưu Vưu dưới lầu lòng nóng như lửa đốt, đã có thể chờ đến có chút không kiên nhẫn.
“Anh để cho tôi đi lên được không? Chẳng may Ương Ương xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?” Khuôn mặt búp bế của Vưu Vưu khóc tang, vẻ mặt oán trách nhìn Thuần Vu Thừa bên cạnh.
Cô thử qua rất nhiều lần, muốn tự mình chạy lên, còn chưa chạy vài bước, đã bị Thuần Vu Thừa bắt trở lại.
Không trải qua đồng ý của anh, cô biết rõ lén đi cũng vô dụng, ngược lại cũng không xằng bậy nữa.
“Nếu xảy ra chuyện đã sớm xảy ra chuyện.” Thuần Vu Thừa nhìn Vưu Vưu còn chưa cao đến đầu vai của anh, cánh tay phải vừa nhấc, khuỷu tay gập lên trực tiếp chống ở đỉnh đầu Vưu Vưu.
“……” Vưu Vưu không thể hiểu được biến thành ghế tay vịn, nháy mắt mặt đầy hắc tuyến.
Dù cô lùn, nhưng loại hành vi này của Thuần Vu Thừa cũng quá vũ nhục chiều cao của cô!
“Cút đi!” Mặt đen qua đi, Vưu Vưu vươn một chưởng, dùng sức chụp đánh lên cánh tay chống ở đỉnh đầu cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.