Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 402: Xuất huyết nhiều
Phong Ương
08/06/2018
Ở trước mặt Mã Phong, Giang Hải Phong hoàn toàn thành một người tay trói gà không chặt, không cần người khác ra tay, chỉ một mình anh liền có
thể ngược xong Giang Hải Phong.
“Lấy chân của mày ra cho tao!” Súng lục M9, đã sớm bị Giang Hải Phong kéo chốt lên nòng, đầu hắn ta bị dẫm đến không thể động đậy, tàn nhẫn uy hiếp Mã Phong.
Giang Hải Phong còn chưa muốn chết, cho nên nếu còn chưa đến lúc cuối cùng, hắn ta sẽ không nổ súng.
Bởi vì hắn ta không có cách nào xem nhẹ, trong phòng còn có bốn khẩu súng, từ đầu đến cuối đều nhắm ngay đầu hắn ta.
Đáng giận chính là, mặc kệ là bản thân Phong Thánh, hay là những thủ hạ âu phục đen kia, lại có thể không có một người để hắn ta và súng lục trong tay hắn ta vào mắt.
Thật cho rằng hắn sẽ không nổ súng có phải không!
Kêu to và uy hiếp đánh nhau bên cạnh, tựa hồ đều không ảnh hưởng đến Phong Thánh, mắt lạnh của anh ngưng tụ ở trên vai phải của Lạc Ương Ương.
Phong Thánh nhăn chặt đôi mày lạnh, suy nghĩ hiện tại có nên rút dao găm ra không.
Chẳng may rút ra lại xuất huyết nhiều, nhưng nếu không rút, dao găm cắm thẳng tắp đến sâu như vậy, anh ôm vật nhỏ đi xuống, lần thứ hai ngộ thương đến cô thì làm sao bây giờ.Không khí trong căn phòng nhỏ lầu hai, giằng co chạm vào là nổ ngay.
Ngoài nhà xưởng, lại một chiếc xe hơi màu đen ngừng ở dưới lầu, là ba người Á Tuyền đuổi sát theo đuôi xe Phong Thánh.
Xe dừng lại xong, Á Tuyền giống như nhảy xuống xe chạy tiến vào nhà xưởng.
Vưu Vưu vốn tưởng rằng, chỉ có ba người là cô, Thuần Vu Thừa, Á Tuyền tới cứu Lạc Ương Ương, đương nhiên, còn có Phong Thánh không muốn sống siêu tốc chạy đến.
Cho nên khi cô xuống xe nhìn thấy cửa nhà xưởng bỏ hoang, ngừng hơn mười chiếc xe, còn có tám chiếc xe việt dã màu đen giống nhau như đúc, cô liền có chút trợn tròn mắt.
Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, đôi mắt cô vừa nhìn, hai chân vẫn vừa đi vào cửa lớn rộng mở của nhà xưởng.
“Cô đừng đi lên!” Thuần Vu Thừa đột nhiên bắt lấy cánh tay Vưu Vưu.
“Vì sao?” Đột nhiên bị giữ chặt, Vưu Vưu khó hiểu nhìn Thuần Vu Thừa.
Phong Thánh và trợ lý của anh ta đều lên rồi, cô cũng muốn đi lên, Ương Ương không biết thế nào.
“Lấy chân của mày ra cho tao!” Súng lục M9, đã sớm bị Giang Hải Phong kéo chốt lên nòng, đầu hắn ta bị dẫm đến không thể động đậy, tàn nhẫn uy hiếp Mã Phong.
Giang Hải Phong còn chưa muốn chết, cho nên nếu còn chưa đến lúc cuối cùng, hắn ta sẽ không nổ súng.
Bởi vì hắn ta không có cách nào xem nhẹ, trong phòng còn có bốn khẩu súng, từ đầu đến cuối đều nhắm ngay đầu hắn ta.
Đáng giận chính là, mặc kệ là bản thân Phong Thánh, hay là những thủ hạ âu phục đen kia, lại có thể không có một người để hắn ta và súng lục trong tay hắn ta vào mắt.
Thật cho rằng hắn sẽ không nổ súng có phải không!
Kêu to và uy hiếp đánh nhau bên cạnh, tựa hồ đều không ảnh hưởng đến Phong Thánh, mắt lạnh của anh ngưng tụ ở trên vai phải của Lạc Ương Ương.
Phong Thánh nhăn chặt đôi mày lạnh, suy nghĩ hiện tại có nên rút dao găm ra không.
Chẳng may rút ra lại xuất huyết nhiều, nhưng nếu không rút, dao găm cắm thẳng tắp đến sâu như vậy, anh ôm vật nhỏ đi xuống, lần thứ hai ngộ thương đến cô thì làm sao bây giờ.Không khí trong căn phòng nhỏ lầu hai, giằng co chạm vào là nổ ngay.
Ngoài nhà xưởng, lại một chiếc xe hơi màu đen ngừng ở dưới lầu, là ba người Á Tuyền đuổi sát theo đuôi xe Phong Thánh.
Xe dừng lại xong, Á Tuyền giống như nhảy xuống xe chạy tiến vào nhà xưởng.
Vưu Vưu vốn tưởng rằng, chỉ có ba người là cô, Thuần Vu Thừa, Á Tuyền tới cứu Lạc Ương Ương, đương nhiên, còn có Phong Thánh không muốn sống siêu tốc chạy đến.
Cho nên khi cô xuống xe nhìn thấy cửa nhà xưởng bỏ hoang, ngừng hơn mười chiếc xe, còn có tám chiếc xe việt dã màu đen giống nhau như đúc, cô liền có chút trợn tròn mắt.
Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, đôi mắt cô vừa nhìn, hai chân vẫn vừa đi vào cửa lớn rộng mở của nhà xưởng.
“Cô đừng đi lên!” Thuần Vu Thừa đột nhiên bắt lấy cánh tay Vưu Vưu.
“Vì sao?” Đột nhiên bị giữ chặt, Vưu Vưu khó hiểu nhìn Thuần Vu Thừa.
Phong Thánh và trợ lý của anh ta đều lên rồi, cô cũng muốn đi lên, Ương Ương không biết thế nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.