Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi

Chương 113

Mạc Ngôn Biệt Trí

01/04/2016

"Bác sĩ, van cầu ông, van cầu ông hãy cứu mẹ của tôi, tiền thuốc tôi nhất định sẽ trả đủ "- Đồng Tiểu Mễ đứng ở hành lang bệnh viện, đau khổ cầu xin bác sĩ.

"Ai, cô à, không phải tôi không giúp cô nhưng mà bệnh viện chúng tôi có quy định, làm như vậy tôi sẽ bị cắt chức"- Bác sĩ cũng không biết làm thế nào.

Bác sĩ nào trên mặt cũng nói cứu người mới là quan trọng, nhưng nếu như không có tiền thì sự sống chết của bệnh nhân thì có bác sĩ nào quan tâm không? Nói đến đây, tiền vẫn là quan trọng nhất.

"Bác sĩ, van cầu ông, ông cho tôi thêm vài ngày được không? Tôi nhất định sẽ trả tiền thuốc, chờ tôi lấy được tiền lương tháng này tôi nhất định sẽ trả"- Đồng Tiểu Mễ cầu xin -" Trước hết ông hãy làm phẩu thuật cho mẹ tôi được không, tôi van cầu ông".

"Ai, cô đừng nói gì nữa, không có tiền chúng tôi ai cũng không dám làm gì đâu"- Nói xong, người bác sĩ bước đi, cho dù làm vậy bệnh nhân sẽ chết nhưng quan trọng là không có tiền thì tuyệt đối sẽ không chữa trị, này có là tuyên ngôn cùng đạo đức của bác sĩ ..

"Bác sĩ...Bác sĩ.." -Đồng Tiểu Mễ hô to

Nhưng người bác sĩ ngay cả quay đầu lại cũng không có.

Đồng Tiểu Mễ đứng ở hành lang, sự kiên liệt tỏ rõ sự tuyệt vọng, nếu không có mẹ bên cạnh, không biết sẽ sống làm sao? Ở thế giới này, cô đã không còn ai là người thân, chỉ có duy nhất một mình mẹ, cô nhất định sẽ không để cho mẹ phải chết,nhất định sẽ không..

Nhưng đến 15 vạn, cô làm sao để có số tiền lớn như vậy?

Nghĩ đên đến đây, con tim của Đồng Tiểu Mễ như chết đi .

Lúc này, Chu Lâm Na đứng ở hành lang bệnh viện, thấy Đồng Tiểu Mễ, cô nhận ra được Tiểu Mễ cũng là nhân viên ở TCL.

Hiện tại, cho dù Trình Mộ Thanh có đi làm ở TCL thì cũng có Hách Liên Tuyệt bảo vệ rồi, bất quá, Hách Liên Tuyệt càng muốn bảo vệ cô ta thì cô ta càng phải chết ...

Sau đó, Chu Lâm Na đi tới, Đồng Tiểu Mễ hồn bay phách lạc đứng ở nơi đó, ngay cả bước đi cũng khó mà nhấc lên được, lúc này, hé ra một tờ chi phiếu trước mặt .

Đồng Tiểu Mễ ngước mắt, nhìn người trước mặt, cả kinh -" Cô ——Cô chính là Đại Minh Tinh, Chu Lâm Na?"

Chu Lâm Na nở nụ cười, tiếp tục đưa tờ chi phiếu- " Chuyện vừa rồi tôi đã nhìn thấy hết, nếu cô sốt ruột thì dùng tiền này đi, coi như tôi cho cô mượn".

"Hả?!" Đồng Tiểu Mễ kinh ngạc, căn bản là không biết hiện tại là tình huống gì để mà phản ứng.

"Mẹ cô không phải đang rất cần tiền để làm phẩu thuật sao? Đây tờ chi phiếu này có 20 vạn, cô cứ cầm mà dùng "- Chu Lâm Na mỉm cười nói.

Đồng Tiểu Mễ ngẩng người, đại minh tinh đưa cho cô nhiều tiền như vậy để dùng? Này nói ra chắc sẽ không ai tin !

Lúc này, Chu Lâm Na trực tiếp nhét tờ chi phiếu vào tay Đồng Tiểu Mễ -" Chúc mẹ cô mau sớm hồi phục" Nói xong, xoay người bước đi.

Bây giờ, Đồng Tiểu Mễ mới lấy lại tinh thần, nhìn bóng dáng Chu Lâm Na -" Chờ một chút".

Chu Lâm Na khựng lại, đưa lưng về phía Tiểu Mễ, trên mặt nở một nụ cười đác ý và tàn ác, xoay người, khôi phục lại sắc mặt nhã nhặn -" Làm sao vậy?"

Đồng Tiểu Mễ lập tức chạy qua -" Chu, Chu Tiểu Thư .. Tôi không biết nên cảm tạ cô thế nào? Tiền này tôi nhất định sẽ trả lại cho cô, thật sự cám ơn cô".



"Không cần, sức khoẻ của mẹ cô quan trọng hơn" Chu Lâm Na nói.

Đồng Tiểu Mễ thế nào cũng không nghĩ đến, Chu Lâm Na là người tốt như vậy, trước kia ở công ty còn đồn đại cô ấy có Tổng Tài đỡ đầu, không ít người sau lưng mắng cô ấy, chính là hiện tại xem ra tất cả mọi người đã sai lầm rồi, Chu Lâm Na thật sự là người tốt ! Những người đó điều đã hiểu lầm cô ấy ..

"Không được, tôi nhất định sẽ trả mặc dù thời gian có thể lâu một chút"- Đồng Tiểu Mễ nói xong, gục đầu xuống.

"Ừm"- Chu Lâm Na nghĩ nghĩ -" Thôi vậy đi, cô sẽ giúp tôi một việc, thế nào?"- Chu Lâm Na hỏi, mâu quang hiện lên một tia gian trá.

Đồng Tiểu Mễ liên tục gật đầu -" Đừng nói là một chuyện, cho dù làm trâu làm ngựa tôi cũng nguyện ý"- Đồng Tiểu Mễ thật lòng cảm kích nói.

"Được, cô trước nên đi đóng tiền viện phí cho mẹ cô đi, tôi ở trên xe đợi cô, chút nữa chúng ta sẽ nói chuyện"- Chu Lâm Na nói

"Được .. được.."- Đồng Tiểu Mễ liên tục gật đầu.

Nói xong, Chu Lâm Na xoay người rời đi, trên mặt nở nụ cười tanh tag lợi làm cho khuôn mặt tinh xảo trở nên quỷ dị ..

Đồng Tiểu Mễ cầm chi phiếu, vạn phần cảm kích chạy đến quầy đóng tiền viện phí cho mẹ cô, bác sĩ cũng có nói ngày mai liền phẫu thuật cho mẹ cô, không cần lo lắng ...

Lúc này, cô mới cảm giác được sự ấm lạnh của tình người, bác sĩ bình thường nói cứu người là quan trọng, nhưng lại làm chuyện quy phạm đạo đức, cô suy nghĩ nếu không có Chu Lâm Na, mẹ cô nhất định sẽ chết, nên trong lòng cô thật cảm kích Chu Lâm Na ..

Thì ra bên ngoài của Chu Lâm Na thoạt nhìn lạnh lùng, cao ngạo nhưng trong lòng lại rất tốt, cô quyết định mặc kệ Chu Lâm Na kêu cô làm việc gì, cô cũng sẽ không chối từ ...

Vội vàng đóng tiền viện phí, Đồng Tiểu Mễ liền hướng ra ngoài bệnh viện đi tới ..

Một chiếc xe màu đen, Chu Lâm Na đội nón, đeo kính ngồi trong xe, Đồng Tiểu Mễ nhìn quanh tìm kím, cuối cùng nhìn thấy Chu Lâm Na, liền đến chiếc xe đó ..

"Chu Tiểu Thư.." Đồng Tiểu Mễ đứng ở cửa xe, nhìn Chu Lâm Na, vẻ mặt cảm kích nở nụ cười.

Nhìn thấy Đồng Tiểu Mễ, Chu Lâm Na bảo ý một chút, cho Tiểu Mễ lên xe .

Đồng Tiểu Mễ vừa mừng vừa lo, nhưng cũng nhanh như chớp liền lên xe.

"Chu Tiểu Thư, có chuyện gì cô cứ nói, chỉ cần là việc tôi có khả năng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức"- Đồng Tiểu Mễ khờ dại nói, hiện tại chính mình bị lợi dụng mà cũng không hề hay biết

Nhìn thấy bộ dạng đơn thuần khờ dại của Đồng Tiểu Mễ, Chu Lâm Na kề sát vào tai của Tiểu Mễ, nói nhỏ nhỏ cái gì đó ..

******************************************

Mấy ngày nay, Trình Mộ Thanh dốc hết sức mà làm việc, nhất là ở nhóm này, cô có thể tiếp xúc với ngành nghề mà cô thích, đây là chuyện thật sự hạnh phúc mà cũng phiền não, bởi vì ngày nào cũng như lên đến tận chín từng mây vậy ..

Mới vừa qua bên Diệu Hoa gặp mặt quản lí, mọi chuyện đều thuận lợi, chỉ cần đến ngày biểu diễn trang sức, Hách Liên Tuyệt đích thân tới là ổn ..

Vừa đến công ty vài ngày, Trình Mộ Thanh liền thu xếp ổn thoả case, làm cho mọi người trong công ty không khỏi nhìn cô bằng cặp mắt khác xưa, đồng thời Trình Mộ Thanh ở công ty quan hệ với đồng nghiệp cũng rất tốt, cô nói chuyện có duyên, gặp mọi người lúc nào cũng nở nụ cười, cho dù muốn ghét thì cũng khó mà ghét được ..

Mới vừa hoàn thành, Trình Mộ Thanh xoay cổ một chút, làm xong công việc thực hạnh phúc a!



"Mộ Thanh, không ngờ cô thật giỏi nha, mới đến công ty vài ngày liền thu xếp ổn thoả show này "- Người nói chuyện là Sở Hình, nụ cười của anh rất vô tư, giọng nói cũng êm tai, Trình Mộ Thanh quả là ấn tượng về anh ta .

"Không phải là tôi giỏi, mà là bên Diệu Hoa cũng có ý muốn hợp tác với chúng ta, nên chỉ cần cẩn thận một chút, hợp tác sẽ không có vấn đề, nếu là anh, anh cũng có thể làm"- Trình Mộ Thanh cười nói, một đôi con ngươi trong suốt sinh động.

"Mộ Thanh, trong công việc cô thật sự rất có sức quyến rũ" Sở Hình nhịn không được, khích lệ nói.

" Anh cũng vậy thôi, trong công tác nam * nữ, cũng rất có sức quyến rũ" -Trình Mộ Thanh thành thật nói, căn bản là không ý thức được hàm ý trong câu nói của Sở Hình ..

"Phải không?" Theo bản năng, Sở Hình nhìn cô

Trình Mộ Thanh gật gật đầu -" Đương nhiên".

"A, Mộ Thanh, cô có bạn trai hay không?" Sở Hình nhỏ giọng hỏi

Vừa lúc Hách Liên Tuyệt từ trong văn phòng đi ra, liếc Sở Hình một cái, nghe được câu hỏi của anh ta, theo bản năng, sắc mặt Hách Liên Tuyệt trở nên u ám nhưng anh cũng muốn biết câu trả lời của Trình Mộ Thanh là gì.

Trình Mộ Thanh lắc đầu -" Đương nhiên là không".

Nhưng thật ra, cô đã có con rồi ..chỉ là cô không nói ra mà thôi.

Trình Mộ Thanh cũng không muốn nói ra sự việc này, để cho người khác không phải đem cô thành nhân vật bác gái ..

Nghe đáp án vậy, Hách Liên Tuyệt sắc mặt càng thêm u ám.

"Kia, tan ca, có thể cùng nhau dùng cơm không?"- Sở Hình nhìn Trình Mộ Thanh hỏi, lúc này cô mới hiểu được cái hàm ý trong câu hỏi kia của anh ta, ánh mắt của anh ta thật trong sáng không chứa tạp chất gì, ánh mắt vậy làm cho cô không đành lòng từ chối..

Ai, thật tiếc !

"Này......."

"Không thể ! "

Trình Mộ Thanh còn chưa trả lời, phía sau bất thình lình truyền đến một giọng nói.

Sở Hình ngẩn ra, quay đầu là Hách Liên Tuyệt đang đi tới, khuôn mặt hé ra sự lãnh ngạo, hắc ám, khí phách - " Tôi mướn các người đến công ty là để nói chuyện yêu đương sao? Còn nữa, công ty của tôi tuyệt đối không thể xảy ra việc làm người yêu gì đó, nếu không tiểp làm nữa trực tiếp đến phòng nhân sự bỏ của chạy lấy người".

Công ty khi nào thì có quy định như vậy?

Bất quá, hiện tại Sở Hình cũng không dám nghĩ nhiều, nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng của Hách Liên Tuyệt, Sở Hình gật gật đầu, chạy trốn cho nhanh.

Trình Mộ Thanh ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt mỉm cười, thật giống như cô đang xem được vở kịch hay vậy, hoàn toàn mặc kệ chuyện của anh ta ...

Nụ cười như vậy thật giành được lòng người ..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook