Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 66: chương 66
Mạc Ngôn Biệt Trí
28/03/2016
Sáng sớm, chuông cửa vang lên không ngừng, Trình Mộ Thanh đang chờ một ai
khác sẽ ra mở cửa dùm cô nhưng chính là nửa ngày vẫn không ai ra, cuối
cùng đành miễn cưỡng bò dậy bước ra mở cửa.
Mở ra nhìn thấy người đứng trước nhà là Kiều Tây Tây, Trình Mộ Thanh quay trở vô nói - " Kiều Tây Tây, cậu có biết quấy rầy giấc mộng của Thanh Thanh là vô đạo đức không?" - Nói xong liền nằm lên sofa, ôm một cái gối tiếp tục giấc mộng.
"Là lúc nào rồi mà còn ngủ"- Kiều Tây Tây vừa nói vừa đóng cửa lại, sau đó ngồi bên cạnh Mộ Thanh - " Thanh, Hách Liên Tuyệt có tới làm phiền cậu không? Anh ta hẳn là không biết Tiểu Trạch là con anh ta đi?"- Kiều Tây Tây lo lắng hỏi.
Nguyên bản Trình Mộ Thanh vẫn đang lơ lửng trong giấc mộng nghe đến đây liền mở to hai mắt, nghiêng đầu ánh mắt thăm hỏi nhìn Kiều Tây Tây -" Cậu như thế nào biết anh ta đến tìm mình?"
"Mình..." - Nói được một nửa, Kiều Tây Tây ngẩng người, đáng ra cô không nên hỏi những điều này.
"Là cậu nói cho anh ta biết sao?" -Trình Mộ Thanh vẻ mặt không vui dò hỏi.
"Không phải mình" - Kiều Tây Tây lập tức phủ nhận- " Mình cũng không biết anh ta làm sao biết được, hôm đó bỗng nhiên gọi mình vào văn phòng hỏi mình này nọ nhưng cậu yên tâm, mình không có nói gì hết, thề đó" -Nói xong, Kiều Tây Tây giơ giơ ngón tay lên làm tư thế thề thốt với trời, tỏ vẻ chứng minh mình trong sạch.
Trình Mộ Thanh liếc nhìn Tây Tây -" Quên đi, tin cậu ".
"Hắc hắc..."
"Nhưng mà thật kỳ quái là làm sao anh ta biết được" -Trình Mộ Thanh bởi vì chuyện này mà đêm qua đến tận khuya cô mới ngủ ..
Kiều Tây Tây cũng dựa người vào sofa, ngửa đầu tự hỏi, cong người thành một đoàn giống như hai con mèo -" Đúng vậy, mình nhớ rõ lần đầu tiên Tiểu Trạch đến công ty tìm mình, mình cũng nói với Tổng Tài thằng bé là con của mình, chính là như thế nào anh ta lại phát hiện ra?"
Trình Mộ Thanh đột nhiên xoay người -" Cậu nói gì? Bọn họ đã từng gặp nhau?"
"Đâu chỉ là gặp qua, lần đó Tiểu Trạch đến công ty là do Tổng Tài bế thằng bé vào mà, bất quá lúc ấy mình và Tiểu Trạch đều không biết Tổng Tài chính là ba của thằng bé, nên Tiểu Trạch nói với Tổng Tài mình chính là mẹ, nhưng rồi ngày hôm qua bị vạch trần" -Kiều Tây Tây trần thuật.
Trình Mộ Thanh nghe một bên, một bên hô hấp ngừng lại, Hách Liên Tuyệt còn ôm Tiểu Trạch? Cho dù anh ta thật sự biết Tiểu Trạch là con mình, anh ta sẽ làm sao? Giọng điệu kia của anh ta chính là muốn cướp Tiểu Trạch đi, nghĩ nghĩ Trình Mộ Thanh càng thêm khẩn trương.
"Không đúng, cái thời điểm kia, mình còn thấy Ngôn Dục vào công ty của mình nữa, anh ta còn thẳng vào văn phòng mà không cần thông báo trước.." -Nói xong, xoay người nhìn Trình Mộ Thanh, ánh mắt hai người trừng to giống như trao đổi tin tức cùng nhau.
Tiếp giây theo, Trình Mộ Thanh vọt vào bên trong phòng của Ngôn Dục, lục lọi tìm kiếm !
Mở ra nhìn thấy người đứng trước nhà là Kiều Tây Tây, Trình Mộ Thanh quay trở vô nói - " Kiều Tây Tây, cậu có biết quấy rầy giấc mộng của Thanh Thanh là vô đạo đức không?" - Nói xong liền nằm lên sofa, ôm một cái gối tiếp tục giấc mộng.
"Là lúc nào rồi mà còn ngủ"- Kiều Tây Tây vừa nói vừa đóng cửa lại, sau đó ngồi bên cạnh Mộ Thanh - " Thanh, Hách Liên Tuyệt có tới làm phiền cậu không? Anh ta hẳn là không biết Tiểu Trạch là con anh ta đi?"- Kiều Tây Tây lo lắng hỏi.
Nguyên bản Trình Mộ Thanh vẫn đang lơ lửng trong giấc mộng nghe đến đây liền mở to hai mắt, nghiêng đầu ánh mắt thăm hỏi nhìn Kiều Tây Tây -" Cậu như thế nào biết anh ta đến tìm mình?"
"Mình..." - Nói được một nửa, Kiều Tây Tây ngẩng người, đáng ra cô không nên hỏi những điều này.
"Là cậu nói cho anh ta biết sao?" -Trình Mộ Thanh vẻ mặt không vui dò hỏi.
"Không phải mình" - Kiều Tây Tây lập tức phủ nhận- " Mình cũng không biết anh ta làm sao biết được, hôm đó bỗng nhiên gọi mình vào văn phòng hỏi mình này nọ nhưng cậu yên tâm, mình không có nói gì hết, thề đó" -Nói xong, Kiều Tây Tây giơ giơ ngón tay lên làm tư thế thề thốt với trời, tỏ vẻ chứng minh mình trong sạch.
Trình Mộ Thanh liếc nhìn Tây Tây -" Quên đi, tin cậu ".
"Hắc hắc..."
"Nhưng mà thật kỳ quái là làm sao anh ta biết được" -Trình Mộ Thanh bởi vì chuyện này mà đêm qua đến tận khuya cô mới ngủ ..
Kiều Tây Tây cũng dựa người vào sofa, ngửa đầu tự hỏi, cong người thành một đoàn giống như hai con mèo -" Đúng vậy, mình nhớ rõ lần đầu tiên Tiểu Trạch đến công ty tìm mình, mình cũng nói với Tổng Tài thằng bé là con của mình, chính là như thế nào anh ta lại phát hiện ra?"
Trình Mộ Thanh đột nhiên xoay người -" Cậu nói gì? Bọn họ đã từng gặp nhau?"
"Đâu chỉ là gặp qua, lần đó Tiểu Trạch đến công ty là do Tổng Tài bế thằng bé vào mà, bất quá lúc ấy mình và Tiểu Trạch đều không biết Tổng Tài chính là ba của thằng bé, nên Tiểu Trạch nói với Tổng Tài mình chính là mẹ, nhưng rồi ngày hôm qua bị vạch trần" -Kiều Tây Tây trần thuật.
Trình Mộ Thanh nghe một bên, một bên hô hấp ngừng lại, Hách Liên Tuyệt còn ôm Tiểu Trạch? Cho dù anh ta thật sự biết Tiểu Trạch là con mình, anh ta sẽ làm sao? Giọng điệu kia của anh ta chính là muốn cướp Tiểu Trạch đi, nghĩ nghĩ Trình Mộ Thanh càng thêm khẩn trương.
"Không đúng, cái thời điểm kia, mình còn thấy Ngôn Dục vào công ty của mình nữa, anh ta còn thẳng vào văn phòng mà không cần thông báo trước.." -Nói xong, xoay người nhìn Trình Mộ Thanh, ánh mắt hai người trừng to giống như trao đổi tin tức cùng nhau.
Tiếp giây theo, Trình Mộ Thanh vọt vào bên trong phòng của Ngôn Dục, lục lọi tìm kiếm !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.