Tổng Tài, Đưa Cục Cưng Cho Tôi
Chương 18: Không đứng đắn
Mạc Ngôn Biệt Trí
04/02/2016
Không thể không nói ở công việc Trình Mộ Thanh rất có năng lực, hơn nữa bộ
dạng của cô khi làm việc càng làm cho con người ta say mê hơn, dựa theo
quy định TCL, mấy ngày nay cô đều tăng ca ở công ty, Tiểu Trạch cũng chỉ có thể nhờ Tây Tây chăm sóc ... Còn hai ngày nữa thôi, buổi biễu diễn
trang sức sẽ bắt đầu . Bất quá lần tuyên truyền hoạt động này, những bộ
trang sức, quần áo được thiết kế đều phải trong phạm vi giữ bảo mật, nếu bị tiết lộ ra ngoài thì không thể nào tưởng được sự hao tổn của công ty ..
Vì công việc, Trình Mộ Thanh chỉ có thể thỏa hiệp, dù sao cũng không phải chỉ có một mình cô ..
Vẽ gần hơn 3 tiếng, Trình Mộ Thanh mới đứng dậy hoạt động một chút, bỗng nhiên cảm thấy khát nước cầm ly đến phòng trà.
Hiện tại đúng là rất bận rộn nên phòng trà cũng chỉ có mình cô, Trình Mộ Thanh tựa vào đó, xoay xoay vai một chút.
Vừa xoay đầu lại - " A" -Trình Mộ Thanh hét lên, cái ly đang cầm trên tay cũng rơi xuống người của anh ta ..
Hách Liên Tuyệt đang đứng đằng sau nhìn nước trên người, không nói gì.
Thấy rõ ràng khuôn mặt của người trước mặt, Trình Mộ Thanh phẫn nộ vỗ bộ ngực - " Anh ác nhân, tính hù chết người à?"
"Như vậy, có nên tố cáo kẻ ác nhân không?" -Anh hỏi.
Trình Mộ Thanh nhìn nước đổ trên người anh ta, cái miệng đáng yêu đang lặp bà lặp bặp liền nhanh tay lấy khăn giấy -" Này cũng không thể trách tôi, ai biểu anh đứng đằng sau mà không lên tiếng ..."
"Không phải là không lên tiếng nhưng cô đang rất chuyên chú suy nghĩ sự tình, tôi gọi cô hai tiếng, cô không hề trả lời"- Hách Liên Tuyệt nói.
"Phải không?" -Trình Mộ Thanh nhíu mày
Đương nhiên không phải, Hách Liên Tuyệt chỉ tùy tiện nói thôi, ai ngờ cô cũng tin.
"Quần áo của tôi ít nhất phải mấy vạn, hiện tại ướt rồi, cô nói phải làm sao?"- Hách Liên Tuyệt liếc nhìn Trình Mộ Thanh hỏi.
"Giúp anh hong khô, thế nào?Anh muốn dọa tôi sao? Anh đừng quên tôi chuyên ngành về trang phục" - Trình Mộ Thanh nhấn mạnh thân phận của mình.
"Học thiết kế trang phục thì sao? Chẳng lẽ làm ướt quần áo của người khác thì không cần đền? Cô học về trang phục thì chắc cũng biết quần áo của tôi giá trị rất xa xỉ, đúng không?" Hách Liên Tuyệt ép bức hỏi
Kì nha, Trình Mộ Thanh cảm thấy cái người đàn ông này như đang cố ý kiếm chuyện.
"Này, không phải là ướt sao? Tôi hong khô cho anh là được"- Trình Mộ Thanh nói - "Anh cởi áo ra, nơi này có máy sấy tôi sẽ hong khô cho anh".
Vì thế, cửa đóng lại, Hách Liên Tuyệt cởi bỏ quần áo, tình thế này, Trình Mộ Thanh có chút đỏ mặt, cảm giác này giống như cảm giác vụng trộm yêu đương vậy?
"Này, sao lại đóng cửa?" -Trình Mộ Thanh nhìn anh ta hỏi, hai má đỏ ửng.
"Không đóng cửa vậy muốn tôi làm trò hề cho người khác sao?" Hách Liên Tuyệt hỏi lại.
"Ok, coi như tôi chưa hỏi gì" -Trình Mộ Thanh thỏa hiệp, sau đó bước đến.
Hách Liên Tuyệt khóe miệng nhếch lên, chậm rãi kề sát cô - "Hay cô suy nghĩ đến chuyện không đứng đắn ?"
Vì công việc, Trình Mộ Thanh chỉ có thể thỏa hiệp, dù sao cũng không phải chỉ có một mình cô ..
Vẽ gần hơn 3 tiếng, Trình Mộ Thanh mới đứng dậy hoạt động một chút, bỗng nhiên cảm thấy khát nước cầm ly đến phòng trà.
Hiện tại đúng là rất bận rộn nên phòng trà cũng chỉ có mình cô, Trình Mộ Thanh tựa vào đó, xoay xoay vai một chút.
Vừa xoay đầu lại - " A" -Trình Mộ Thanh hét lên, cái ly đang cầm trên tay cũng rơi xuống người của anh ta ..
Hách Liên Tuyệt đang đứng đằng sau nhìn nước trên người, không nói gì.
Thấy rõ ràng khuôn mặt của người trước mặt, Trình Mộ Thanh phẫn nộ vỗ bộ ngực - " Anh ác nhân, tính hù chết người à?"
"Như vậy, có nên tố cáo kẻ ác nhân không?" -Anh hỏi.
Trình Mộ Thanh nhìn nước đổ trên người anh ta, cái miệng đáng yêu đang lặp bà lặp bặp liền nhanh tay lấy khăn giấy -" Này cũng không thể trách tôi, ai biểu anh đứng đằng sau mà không lên tiếng ..."
"Không phải là không lên tiếng nhưng cô đang rất chuyên chú suy nghĩ sự tình, tôi gọi cô hai tiếng, cô không hề trả lời"- Hách Liên Tuyệt nói.
"Phải không?" -Trình Mộ Thanh nhíu mày
Đương nhiên không phải, Hách Liên Tuyệt chỉ tùy tiện nói thôi, ai ngờ cô cũng tin.
"Quần áo của tôi ít nhất phải mấy vạn, hiện tại ướt rồi, cô nói phải làm sao?"- Hách Liên Tuyệt liếc nhìn Trình Mộ Thanh hỏi.
"Giúp anh hong khô, thế nào?Anh muốn dọa tôi sao? Anh đừng quên tôi chuyên ngành về trang phục" - Trình Mộ Thanh nhấn mạnh thân phận của mình.
"Học thiết kế trang phục thì sao? Chẳng lẽ làm ướt quần áo của người khác thì không cần đền? Cô học về trang phục thì chắc cũng biết quần áo của tôi giá trị rất xa xỉ, đúng không?" Hách Liên Tuyệt ép bức hỏi
Kì nha, Trình Mộ Thanh cảm thấy cái người đàn ông này như đang cố ý kiếm chuyện.
"Này, không phải là ướt sao? Tôi hong khô cho anh là được"- Trình Mộ Thanh nói - "Anh cởi áo ra, nơi này có máy sấy tôi sẽ hong khô cho anh".
Vì thế, cửa đóng lại, Hách Liên Tuyệt cởi bỏ quần áo, tình thế này, Trình Mộ Thanh có chút đỏ mặt, cảm giác này giống như cảm giác vụng trộm yêu đương vậy?
"Này, sao lại đóng cửa?" -Trình Mộ Thanh nhìn anh ta hỏi, hai má đỏ ửng.
"Không đóng cửa vậy muốn tôi làm trò hề cho người khác sao?" Hách Liên Tuyệt hỏi lại.
"Ok, coi như tôi chưa hỏi gì" -Trình Mộ Thanh thỏa hiệp, sau đó bước đến.
Hách Liên Tuyệt khóe miệng nhếch lên, chậm rãi kề sát cô - "Hay cô suy nghĩ đến chuyện không đứng đắn ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.