Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 55: Cô Đơn Nhàm Chán.

Bình Phong Tử

03/10/2021

Tiểu Vũ vui vẻ nói, "Chị Thiến Thiến, em nhìn thấy trong nước có người tuyên bố tìm người mẫu có danh tiếng, là váy cưới Tẩu Tú."

Tô Thiến Thiến nói: "Em xem tư liệu của công ty họ chưa? Chắc không phải là gạc người chứ?"

Tiểu Vũ nói: "Bọn họ không có viết là công ty gì, chỉ viết là cùng cửa hàng váy cưới dưới danh nghĩa Thượng Quan Nam trì hợp tác chế tạo váy."

Tô Thiến Thiến vội vàng qua nhìn xem, "Là sự thật trùng hợp như vậy sao?"

Tiểu Vũ nói, "Chị Thiến Thiến, đúng là trùng hợp đó."

Tô Thiến Thiến nói: "Tiểu Vũ, em tranh thủ thời gian liên hệ với người quản lý của họ đi, nói chị muốn thử xem."

Tiểu Vũ nói: "Chị Thiến Thiến, nhưng mà cái công ty đó không nói ra tên..."

Tô Thiến Thiến nói: "Em quan tâm chuyện này nhiều làm gì. Nếu lần này có bị lừa là chính chị cam tâm tình nguyện bị lừa."

Sau đó Tiểu Vũ liên hệ với người phụ trách, người phụ trách nói váy cưới Tẩu Tú một tháng nữa mới ra mắt, bởi vì hiện đang trang hoàng muốn Tô Thiến Thiến đợi.

Tô Thiến Thiến nói: "Bây giờ dù là một ngày chị cũng không đợi được."

Tiểu Vũ nói: "Chị Thiến Thiến, bên đây chúng ta còn mười ngày nữa mới hết hạn, chị bình tĩnh đi."

Tô Thiến Thiến nói: "Mười ngày, còn lâu như vậy, tựa như trôi qua mười năm dài."

Tiểu Vũ nói: "Chị phải nhẫn nại, nếu không chúng ta ra ngoài đi khắp nơi dạo đi, thời gian sẽ trôi qua rất nhanh."

Tô Thiến Thiến nói: "Em đi đi, chị không đi. Không có hứng thú."

Tiểu Vũ nói: "Chị không đi, em đi làm gì?"

Trong nước, Ôn Tiểu Nhã đang nói chuyện qua điện thoại với Lan Lan, "Lan Lan cậu đang làm gì thế"

Lan Lan nói: "Tớ đang đi làm."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Thật nhàm chán quá đi."

Lan Lan nói: "Cậu sống thật sung sướng! Tớ mệnh khổ, suốt ngày phải đi làm."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cậu mà mệnh khổ á, học trưởng thích cậu như thế, nói ra còn tốt hơn tớ nhiều."

Lan lan nói: "Bây giờ mới bắt đầu, ai biết được!"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Bây giờ tớ thảm lắm, cả ngày đều ở nhà, Thượng Quan Nam Trì tới khuya mới về, biết thế đã không đồng ý với anh ta rồi."

Lan Lan nói: "Anh ta chắc không phải đi hẹn hò với cô gái khác đấy chứ!"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Không thể nào!"

Lan Lan nói: "Nói giỡn với cậu thôi! Được rồi, Thượng Quan Nam Trì nhà cậu tới rồi."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Vậy được rồi!"

Sau khi tám chuyện xong với Lan Lan, Ôn Tiểu Nhã lại ngồi ngây ngốc tại chỗ, không biết làm gì cho tốt, kể từ sau khi Thượng Quan Nam Trì cầu hôn cô, Thượng Quan Uyển Nhi cũng về nhà bà nội, hiện tại cô rất cô đơn không chịu được. Nếu không thì đi đâu đó chơi một thời gian đi! Cô đột nhiên nảy ra ý tưởng, cô cầm lấy di động, tìm số điện thoại rồi gọi.

Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà ngoại."

Bà ngoại nói: "Tiểu Nhã, là cháu sao?"



Ôn Tiểu Nhã nói: "Dạ, lâu rồi không gọi điện cho bà, bà có khỏe không?"

Bà ngoại nói: "Bà vẫn khoẻ, hôm nay làm sao đột nhiên cháu lại gọi điện cho bà, có chuyện gì sao?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Không có việc gì, chỉ là nhớ bà thôi."

Bà ngoại nói: "Vậy cháu có muốn xuống đây với bà một thời gian không, cháu nghĩ thế nào?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Dạ, cháu sẽ về."

Bà ngoại nói: "Bà làm đồ ăn ngon sẵn chờ cháu về."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Dạ. Cháu thích nhất là đồ ăn do ngoại nấu á."

Bà ngoại nói: "Thế cháu ngắt máy đi, bà làm việc đây."

Ôn Tiểu Nhã tắt máy, sau đó lên mạng đặt vé xe về nhà ngoại mình. Ôn Tiểu Nhã biết Thượng Quan Nam Trì rất bận, cho nên không gọi điện nói cho anh ấy rằng cô đã đi.

Nhà bà ngoại ở trong một cái thôn, Ôn Tiểu Nhã đi xe đến tối mới đến nhà bà: "Bà ngoại, cháu về rồi."

Bà ngoại nghe thấy tiếng của Ôn Tiểu Nhã, nhanh chóng ra ngoài: "Là Tiểu Nhã đó à?"

Ôn Tiểu Nhã chu miệng nói: "Bà ngoại, bà không nhận ra cháu à?"

Bà ngoại nói: "Bà nhận ra mà, nhưng hiện tại cháu thay đổi nhiều quá, trông cháu càng xinh đẹp."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Bà ngoại có như thế nào đi chăng nữa cháu vẫn nhận ra bà, bởi vì bà là người cháu yêu nhất."

Bà ngoại nói: "Lời nói từ cái miệng nhỏ này thật khiến người khác mát lòng."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cháu đều nói thật mà."

Bà ngoại nói: "Đi, đi vào. Bà làm rất nhiều món ngon chờ cháu ở trong."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cháu yêu bà ngoại nhất."

Bà ngoại nói: "Em trai cháu không có về cùng sao."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Em ấy còn phải đi học, làm sao nghỉ được, bà nhỉ?"

Bà ngoại nói: "Vậy sao cháu không đi học."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cháu đã tốt nghiệp rồi."

Bà ngoại nói: "Cháu còn nói được thế à?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Được a! Bà ngoại cháu muốn ăn."

Bà ngoại nói: "Con bé ngốc này, suốt ngày chỉ biết ăn thôi."

Ôn Tiểu Nhã vừa ăn vừa nói: "Bà ngoại, sao bà lại ở một mình thế ạ. Cậu cùng mợ đâu cả rồi?"

Bà ngoại nói: "Bọn nó hả! Ở đầu thôn bên kia đang nuôi dưỡng cá với tôm."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Sao cậu mợ không ở nhà."



Bà ngoại nói: "Năm trước bọn nó vẫn ở nhà, nhưng cá cùng tôm thường xuyên bị người khác phá, cho nên năm nay bọn nó phải ra đó ở vào buổi tối."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Hóa ra là vậy..!"

Bà ngoại nói: "Đúng vậy!"

Lúc đó điện thoại của Ôn Tiểu Nhã vang lên, cô xem qua một chút nhìn thấy là Thượng Quan Nam Trì liền nghe máy:"l "Nam Trì, anh về nhà rồi à."

Thượng Quan Nam Trì gào thét nói: "Ôn Tiểu Nhã, em đã đi đâu."

Ôn Tiểu Nhã nhanh chóng lấy điện thoại cách xa tai mình một chút, không thì lỗ tai cô điếc mất, chờ Thượng Quan Nam Trì nói xong, Ôn Tiểu Nhã mới trả lời:" Em về quê, thấy anh bận sợ quấy rầy anh nên không nói cho anh biết."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Em đừng có viện cớ này nọ. Anh đã gọi cho em trước rồi không thấy em trả lời."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Do điện thoại đặt ở trong túi nên em không nghe thấy."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Hiện em ở đâu, anh tới đón em."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Rất xa, anh đừng đến đây đón em, em ở chỗ này một thời gian."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Lời anh đã nói em lại để nó lọt từ tai này sang tai bên kia rồi à?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Em ở đây một thời gian rồi về."

Thượng Quan Nam Trì nói: ,"Nhanh đưa anh cái địa chỉ."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh chưa ăn cơm sao?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Ôn Tiểu Nhã, em đang thách thức lòng nhẫn nại của anh sao?"

Ôn Tiểu Nhã nghe xong liền tắt điện thoại. Thượng Quan Nam Trì nói chúc mừng Ôn Tiểu Nhã cô đã thành công chọc giận anh.

Sau đó anh gọi cho Thượng Quan Uyển Nhi tra ra địa chỉ của Ôn Tiểu Nhã, Thượng Quan Uyển Nhi làm rất nhanh, vài phút liền tra được, đưa cho Thượng Quan Nam Trì.

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh, hai người lại cãi nhau đấy à?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có."

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Vậy vì sao chị dâu không nói địa chỉ hiện tại của mình ở cho anh?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh sao biết được, bây giờ phải đi đón cổ về."

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Nơi đấy rất xa, nhanh thì tận hai đến ba tiếng đồng hồ."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Cô ấy nói mình hiện ở quê, thôi cứ làm theo hướng dẫn đi."

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Hiện tại em rất chán, nếu không anh mời em làm tài xế đi. Anh chỉ Đông, em tuyệt đối không đi hướng Tây, hơn nữa anh có thể nghỉ ngơi."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy em nhanh lên."

Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Tuân lệnh." Sau đó vội vàng lấy xe đến đón Thượng Quan Nam Trì.

------

Editor: Ngọc

Cập nhật 1.7.2021 tại dembuon

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook