Chương 59: Cố Ý Chỉnh Người
Bình Phong Tử
05/10/2021
Trở lại nhà bà ngoại, Thượng Quan Nam Trì không thấy Ôn Tiểu Nhã, lại hỏi: "Bà ngoại, Tiểu Nhã vẫn chưa có trở về sao?"
Bà ngoại nói: "Con bé về rồi chỉ là nó bảo có chút mệt nên đi ngủ."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cháu đi xem cô ấy."
Bà ngoại nói: "Đi đi!"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà ngoại, cái này phải thả vào trong nước, bà có cần cháu hỗ trợ gì không?"
Bà ngoại nói: "Đứa nhỏ này, không chỉ lớn lên xinh đẹp, mà còn thực cần mẫn."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà ngoại, con gái giống cháu bây giờ chắc ít lắm nhỉ!"
Bà ngoại nói: "Đúng rất ít Uyển Nhi có bạn trai chưa cháu?"
Thượng Quan Uyển Nhi thẹn thùng nói: "Chưa ạ."
Bà ngoại nói: "Điều kiện của cháu tốt như vậy mà sao vẫn chưa có bạn trai thế."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Cháu cũng không biết nha! Bà ngoại nếu không bà giới thiệu cho cháu một người đi! Bằng không cháu sắp ế già rồi."
Bà ngoại nói: "Cái con ngốc nhà cháu, còn biết chọc bà vui vẻ nữa hả"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Cháu nói thật mà."
Bà ngoại nói: "Nếu thật không có, vậy chắc cũng đã yêu cầu của cháu cao quá mà thôi."
Trong phòng, Thượng Quan Nam Trì mở cửa phòng Ôn Tiểu Nhã ra nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã đang ngủ. Lặng lẽ đi đến trước giường Ôn Tiểu Nhã nhìn Ôn Tiểu Nhã ngủ say. Ôn Tiểu Nhã đáng lẽ đã ngủ rồi, nhưng lại cảm thấy có người một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm. Cô chậm rãi mở to mắt, trước mắt liền hiện lên khuôn mặt phóng đại của Thượng Quan Nam Trì sợ tới mức tim cô đập muốn văng ra ngoài.
"Thượng Quan Nam Trì, anh đây là muốn hù chết em luôn sao?" Ôn Tiểu Nhã dùng tay vuốt ngực phẫn nộ nói.
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh lớn lên dọa người như thế à? Xem em sợ hãi thế nào kìa."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh dựa gần em như thế làm gì."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em là vợ anh anh tới gần em không phải để ngủ thì còn làm gì nữa?"
Ôn Tiểu Nhã chưa nói cái gì. Lúc này Thượng Quan Uyển Nhi ở bên ngoài kêu: "Chị dâu, chị ngủ rồi à?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Không, có chuyện gì không?"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Em vào nhé." Nói xong liền mở cửa tiến vào. Nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì cũng ở đó Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh, sao anh lại ở chỗ này!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em điếc hả? Anh vừa mới nói với bà ngoại ngay lúc nãy."
Thượng Quan Uyển Nhi cười nói: "Ngại quá không chú ý em còn tưởng anh tức giận đến mức đi ngủ rồi cơ."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Tức giận cái gì!"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chính là vừa nãy khi chị về trước, em cũng vội vã chạy theo định đuổi kịp chị nên mới khởi động xe nhanh một chút. Cuối cùng anh em kêu to phải dừng lại khiến em có chút khẩn trương mà phanh gấp xe khiến cho trán của anh ấy bị đụng thành một u
nhỏ." Sau khi nói xong còn quay đầu qua một bên mà cười trộm.
Ôn Tiểu Nhã nhìn nhìn trán của Thượng Quan Nam Trì nói: "Có một cái u thật kìa."
Thượng Quan Nam Trì trừng mắt Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Làm gì có chuyện em chỉ chạy nhanh một chút cơm chứ rõ ràng kia là muốn vội vã đi đầu thai thì có."
Thượng Quan Uyển Nhi khóc lóc một khuôn mặt nói: "Sau đó không phải anh bảo em đi chậm thôi sao? Chậm thật mà! Nhưng anh lại kêu em lại quá chậm."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Nói như em Tiểu Nhã đi bộ đếm được trong nhà một lúc rồi. Em lái xe còn không bằng người ta đi bộ hay sao?"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Đó là bởi vì chị dâu đi trước chúng ta nha! Bằng không em đã đuổi kịp chị ấy rồi."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Có bản lĩnh thì em nói kiểu đấy trước mặt Xa Chính Hiên đi." Nói xong liền đi ra ngoài.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Uyển Nhi, em đây là cố ý chỉnh anh ấy à!"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu chị nói là chỉ có chuẩn ai kêu anh ấy suốt ngày bắt nạt em chứ."
Ôn Tiểu Nhã lắc đầu nói: " Em thật là bây giờ mà không đi dỗ anh ấy sau này hối hận cũng không kịp đâu. Sau này cũng không nên như vậy. Cẩn thận chính em lại bị thương đấy."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu không ngờ chị quan tâm anh em như thế nha. Chị yên tâm đi chuyện như thế sau này sẽ không xảy ra nữa đâu."
Lúc này bà ngoại ở bên ngoài kêu lên "Tiểu Nhã, Uyển Nhi, Nam Trì ăn cơm."
Ôn Tiểu Nhã cùng Thượng Quan Uyển Nhi cùng nhau đáp, nói "Vâng giờ con xuống." Nói xong liền đi ra Thượng Quan Nam Trì cũng bước ra từ một gian phòng khác.
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà ngoại, mợ với cậu sao vẫn chưa về! Hai chúng ta chờ hai người ấy trở về rồi cùng nhau ăn."
Lúc này ngoài cửa lớn cậu và mợ vừa đúng lúc đã trở lại.
Bà ngoại nói: "Tới tới chuẩn bị ăn cơm."
Lúc ăn cơm Ôn Tiểu Nhã nói: "Nam Trì tí nữa anh với Uyển Nhi đi về trước. Em còn muốn ở chỗ này chơi với bà ngoại thêm vài ngày nữa."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em trở về với bọn anh là được mà em ở chỗ này còn phải khiến cho bà ngoại chăm sóc mình, bà ngoại tuổi cũng lớn, thân thể ăn không tiêu."
Bà ngoại nói: "Bà mỗi ngày cũng chỉ ăn ít cơm rồi thật ra cũng rảnh rỗi không làm gì nhưng là nếu Tiểu Nhã trở về có việc, vậy trở về đi!"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Cháu thì có chuyện gì chứ! Mỗi ngày đều ở nhà. Cháu cũng không muốn trở về đó, cháu ở đây chơi thêm một thời gian nữa."
Mợ nói: "Nam trì, nếu con có việc thì cứ về trước đi Tiểu Nhã cũng lâu rồi không tới đây chơi để cho con bé ở đây chơi với bà ngoại một thời gian cũng được sau này bao giờ con bé muốn về thì con đến đón con bé có được không?"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Nếu chị dâu muốn ở đây chơi con cũng muốn ở, anh cứ yên tâm mà làm chuyện của mình đi ."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy được rồi! Làm phiền bà ngoại cậu với mợ rồi."
Cậu nói: "Người một nhà, đừng nói phiền toái hay không phiền toái khách sáo quá."
Mợ nói: "Nam Trì, hồi nãy mợ tức giận không phải vì không thích con mà vì lo lắng cho Tiểu Nhã. Con bé là người thành thật. Nếu con không làm gì tổn hại đến con bé bé thì không nói. Với cả điều kiện của con cũng tốt như vậy những cô gái khác chắc hẳn cũng đều thích con mợ chỉ sợ..."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Mợ, mợ cứ yên tâm, con sẽ không để cho người khác bắt nạt cô ấy đâu."
Mợ nói: "Vậy là tốt rồi, chúng ta đều hy vọng Tiểu Nhã sống tốt."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Uyển Nhi, lấy chìa khóa xe cho anh."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh lấy xe đi rồi thì bọn em dùng cái gì đây, nếu chị dâu có chỗ nào không thoải mái thì làm sao đi đến bệnh viện kiểm tra được!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh lái xe về trước sau đó kêu Xa Chính Hiên cùng lão Tứ đem xe đưa về cho em sau, dù sao bọn họ cũng không có việc gì."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Như vậy cũng được."
Cơm nước xong, Thượng Quan Nam Trì lái xe Thượng Quan Uyển Nhi trở về.
Thượng Quan Uyển Nhi nói: " Tại sao buổi chiều chúng ta làm gì,"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Ngủ." Sau đó hỏi, "Cậu à, anh Tùng vẫn đang học sao?"
Cậu nói: "Thằng bé dạy học trên huyện."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh ấy giỏi thật lại còn lên làm giáo viên rồi."
Mợ nói: "Cũng không có gì. Dân quê mà cứ vậy thôi.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Tiểu Nhiên, vẫn chưa tốt nghiệp a."
Mợ nói "Vẫn chưa, thứ bảy nó mới về. Con ở đây chờ thêm mấy ngày sẽ thấy được nó."
Ôn Tiểu Nhã nói: " Vâng ạ cũng lâu rồi không gặp con bé. Đợi nó về hai chị em con có thể tâm sự rồi."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu em đi ngủ trước đây ngày hôm qua cả đêm ta cũng chưa ngủ đủ."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em đi đi!, chị cũng muốn ngủ một chút." Sau đó nói với bà ngoại một tiếng rồi hai chị em cùng đi.
-------*tym*--------
Editor: Hehee
Cập nhật 8.7.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện
Bà ngoại nói: "Con bé về rồi chỉ là nó bảo có chút mệt nên đi ngủ."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cháu đi xem cô ấy."
Bà ngoại nói: "Đi đi!"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà ngoại, cái này phải thả vào trong nước, bà có cần cháu hỗ trợ gì không?"
Bà ngoại nói: "Đứa nhỏ này, không chỉ lớn lên xinh đẹp, mà còn thực cần mẫn."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà ngoại, con gái giống cháu bây giờ chắc ít lắm nhỉ!"
Bà ngoại nói: "Đúng rất ít Uyển Nhi có bạn trai chưa cháu?"
Thượng Quan Uyển Nhi thẹn thùng nói: "Chưa ạ."
Bà ngoại nói: "Điều kiện của cháu tốt như vậy mà sao vẫn chưa có bạn trai thế."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Cháu cũng không biết nha! Bà ngoại nếu không bà giới thiệu cho cháu một người đi! Bằng không cháu sắp ế già rồi."
Bà ngoại nói: "Cái con ngốc nhà cháu, còn biết chọc bà vui vẻ nữa hả"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Cháu nói thật mà."
Bà ngoại nói: "Nếu thật không có, vậy chắc cũng đã yêu cầu của cháu cao quá mà thôi."
Trong phòng, Thượng Quan Nam Trì mở cửa phòng Ôn Tiểu Nhã ra nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã đang ngủ. Lặng lẽ đi đến trước giường Ôn Tiểu Nhã nhìn Ôn Tiểu Nhã ngủ say. Ôn Tiểu Nhã đáng lẽ đã ngủ rồi, nhưng lại cảm thấy có người một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm. Cô chậm rãi mở to mắt, trước mắt liền hiện lên khuôn mặt phóng đại của Thượng Quan Nam Trì sợ tới mức tim cô đập muốn văng ra ngoài.
"Thượng Quan Nam Trì, anh đây là muốn hù chết em luôn sao?" Ôn Tiểu Nhã dùng tay vuốt ngực phẫn nộ nói.
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh lớn lên dọa người như thế à? Xem em sợ hãi thế nào kìa."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh dựa gần em như thế làm gì."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em là vợ anh anh tới gần em không phải để ngủ thì còn làm gì nữa?"
Ôn Tiểu Nhã chưa nói cái gì. Lúc này Thượng Quan Uyển Nhi ở bên ngoài kêu: "Chị dâu, chị ngủ rồi à?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Không, có chuyện gì không?"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Em vào nhé." Nói xong liền mở cửa tiến vào. Nhìn thấy Thượng Quan Nam Trì cũng ở đó Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh, sao anh lại ở chỗ này!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em điếc hả? Anh vừa mới nói với bà ngoại ngay lúc nãy."
Thượng Quan Uyển Nhi cười nói: "Ngại quá không chú ý em còn tưởng anh tức giận đến mức đi ngủ rồi cơ."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Tức giận cái gì!"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chính là vừa nãy khi chị về trước, em cũng vội vã chạy theo định đuổi kịp chị nên mới khởi động xe nhanh một chút. Cuối cùng anh em kêu to phải dừng lại khiến em có chút khẩn trương mà phanh gấp xe khiến cho trán của anh ấy bị đụng thành một u
nhỏ." Sau khi nói xong còn quay đầu qua một bên mà cười trộm.
Ôn Tiểu Nhã nhìn nhìn trán của Thượng Quan Nam Trì nói: "Có một cái u thật kìa."
Thượng Quan Nam Trì trừng mắt Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Làm gì có chuyện em chỉ chạy nhanh một chút cơm chứ rõ ràng kia là muốn vội vã đi đầu thai thì có."
Thượng Quan Uyển Nhi khóc lóc một khuôn mặt nói: "Sau đó không phải anh bảo em đi chậm thôi sao? Chậm thật mà! Nhưng anh lại kêu em lại quá chậm."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Nói như em Tiểu Nhã đi bộ đếm được trong nhà một lúc rồi. Em lái xe còn không bằng người ta đi bộ hay sao?"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Đó là bởi vì chị dâu đi trước chúng ta nha! Bằng không em đã đuổi kịp chị ấy rồi."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Có bản lĩnh thì em nói kiểu đấy trước mặt Xa Chính Hiên đi." Nói xong liền đi ra ngoài.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Uyển Nhi, em đây là cố ý chỉnh anh ấy à!"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu chị nói là chỉ có chuẩn ai kêu anh ấy suốt ngày bắt nạt em chứ."
Ôn Tiểu Nhã lắc đầu nói: " Em thật là bây giờ mà không đi dỗ anh ấy sau này hối hận cũng không kịp đâu. Sau này cũng không nên như vậy. Cẩn thận chính em lại bị thương đấy."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu không ngờ chị quan tâm anh em như thế nha. Chị yên tâm đi chuyện như thế sau này sẽ không xảy ra nữa đâu."
Lúc này bà ngoại ở bên ngoài kêu lên "Tiểu Nhã, Uyển Nhi, Nam Trì ăn cơm."
Ôn Tiểu Nhã cùng Thượng Quan Uyển Nhi cùng nhau đáp, nói "Vâng giờ con xuống." Nói xong liền đi ra Thượng Quan Nam Trì cũng bước ra từ một gian phòng khác.
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà ngoại, mợ với cậu sao vẫn chưa về! Hai chúng ta chờ hai người ấy trở về rồi cùng nhau ăn."
Lúc này ngoài cửa lớn cậu và mợ vừa đúng lúc đã trở lại.
Bà ngoại nói: "Tới tới chuẩn bị ăn cơm."
Lúc ăn cơm Ôn Tiểu Nhã nói: "Nam Trì tí nữa anh với Uyển Nhi đi về trước. Em còn muốn ở chỗ này chơi với bà ngoại thêm vài ngày nữa."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em trở về với bọn anh là được mà em ở chỗ này còn phải khiến cho bà ngoại chăm sóc mình, bà ngoại tuổi cũng lớn, thân thể ăn không tiêu."
Bà ngoại nói: "Bà mỗi ngày cũng chỉ ăn ít cơm rồi thật ra cũng rảnh rỗi không làm gì nhưng là nếu Tiểu Nhã trở về có việc, vậy trở về đi!"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Cháu thì có chuyện gì chứ! Mỗi ngày đều ở nhà. Cháu cũng không muốn trở về đó, cháu ở đây chơi thêm một thời gian nữa."
Mợ nói: "Nam trì, nếu con có việc thì cứ về trước đi Tiểu Nhã cũng lâu rồi không tới đây chơi để cho con bé ở đây chơi với bà ngoại một thời gian cũng được sau này bao giờ con bé muốn về thì con đến đón con bé có được không?"
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Nếu chị dâu muốn ở đây chơi con cũng muốn ở, anh cứ yên tâm mà làm chuyện của mình đi ."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy được rồi! Làm phiền bà ngoại cậu với mợ rồi."
Cậu nói: "Người một nhà, đừng nói phiền toái hay không phiền toái khách sáo quá."
Mợ nói: "Nam Trì, hồi nãy mợ tức giận không phải vì không thích con mà vì lo lắng cho Tiểu Nhã. Con bé là người thành thật. Nếu con không làm gì tổn hại đến con bé bé thì không nói. Với cả điều kiện của con cũng tốt như vậy những cô gái khác chắc hẳn cũng đều thích con mợ chỉ sợ..."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Mợ, mợ cứ yên tâm, con sẽ không để cho người khác bắt nạt cô ấy đâu."
Mợ nói: "Vậy là tốt rồi, chúng ta đều hy vọng Tiểu Nhã sống tốt."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Uyển Nhi, lấy chìa khóa xe cho anh."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh lấy xe đi rồi thì bọn em dùng cái gì đây, nếu chị dâu có chỗ nào không thoải mái thì làm sao đi đến bệnh viện kiểm tra được!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh lái xe về trước sau đó kêu Xa Chính Hiên cùng lão Tứ đem xe đưa về cho em sau, dù sao bọn họ cũng không có việc gì."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Như vậy cũng được."
Cơm nước xong, Thượng Quan Nam Trì lái xe Thượng Quan Uyển Nhi trở về.
Thượng Quan Uyển Nhi nói: " Tại sao buổi chiều chúng ta làm gì,"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Ngủ." Sau đó hỏi, "Cậu à, anh Tùng vẫn đang học sao?"
Cậu nói: "Thằng bé dạy học trên huyện."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh ấy giỏi thật lại còn lên làm giáo viên rồi."
Mợ nói: "Cũng không có gì. Dân quê mà cứ vậy thôi.
Ôn Tiểu Nhã nói: "Tiểu Nhiên, vẫn chưa tốt nghiệp a."
Mợ nói "Vẫn chưa, thứ bảy nó mới về. Con ở đây chờ thêm mấy ngày sẽ thấy được nó."
Ôn Tiểu Nhã nói: " Vâng ạ cũng lâu rồi không gặp con bé. Đợi nó về hai chị em con có thể tâm sự rồi."
Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu em đi ngủ trước đây ngày hôm qua cả đêm ta cũng chưa ngủ đủ."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em đi đi!, chị cũng muốn ngủ một chút." Sau đó nói với bà ngoại một tiếng rồi hai chị em cùng đi.
-------*tym*--------
Editor: Hehee
Cập nhật 8.7.2021 tại Việt Nam Overnight Truyện
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.