Chương 78: Tìm Hiểu Tin Tức.
Bình Phong Tử
26/10/2021
Ba người đi chơi cả ngày. Ôn Bối Bối đưa Ôn Tiểu Nhã về nhà rồi đi ngay. Hôm nay Ôn Tiểu Nhã rất mệt mỏi, bây giờ cả người nằm liệt trên sô pha, vú Phương đi tới: "Cô Ôn, cô muốn ăn gì để tôi đi làm."
Ôn Tiểu Nhã: "Cháu ở bên ngoài ăn qua loa rồi, bác muốn ăn gì thì làm món đó? Để cháu gọi anh ấy bảo không cần về nhà ăn."
Vú Phương nói: "Được rồi!"
Thượng Quan Nam Trì chuẩn bị gọi điện thoại cho Ôn Tiểu Nhã, liền nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã gọi tới, nói: "Tiểu Nhã, anh cũng đang muốn gọi điện cho em này."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh ăn cơm đi rồi trở về, em ở bên ngoài ăn xong rồi."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Được."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh về sớm một chút, hôm nay em có chuyện muốn nói với anh."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Ừ ừ." Thượng Quan Nam Trì nhanh chóng ăn cơm rồi về nhà. Về đến nhà thì Ôn Tiểu Nhã đã ở trên sô pha ngủ. Anh kêu: "Tiểu Nhã, Tiểu Nhã, em có chuyện gì muốn nói với anh vậy!"
Ôn Tiểu Nhã mơ mơ màng màng rồi mở to mắt, nhìn Thượng Quan Nam Trì, cô ngồi dậy nói: "Thượng Quan Nam Trì, hôm nay em gặp được hai tên côn đồ."
Thượng Quan Nam Trì sờ sờ đầu của Ôn Tiểu Nhã nói: "Tiểu Nhã, em không phát sốt! Chả lẽ em đang nói mớ."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em nói đều là sự thật, hôm nay anh đưa thẻ cho em ăn bị bọn họ lấy hết hai đến ba vạn."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em gặp bọn họ như thế nào, thời đại này còn có côn đồ sao? Em nói rõ cho anh xem như thế nào."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Chính là hai nữ côn đồ Lan Lan và Ôn Bối Bối."
Thượng Quan Nam Trì thở phào một hơi nhẹ nhõm nói: "À, anh còn tưởng chuyện gì, không có chuyện gì, bọn họ muốn mua thì cứ mua. Em mua cái gì?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em chỉ ăn thôi, chả mua cái gì."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy lần sau mua."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em mua cái gì bây giờ, dù sao cũng chẳng dùng đến."
Thượng Quan Nam Trùi đau lòng sờ mái tóc của Ôn TIểu Nhã nói: "Tiểu Nhã, cảm ơn em vì anh hy sinh nhiều như vậy."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em bằng lòng."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Hôm nay chơi có vui không?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Chơi rất vui, bọn họ mua đồ ăn vặt, bắt em trả tiền, có hơi đau lòng. Lan Lan nói vì báo thù cho Trần Chí Hào, bởi vì anh mỗi lần đều bắt nạt Trần Chí Hào. Ôn Bối Bối nói anh là anh rể, giúp em ấy mua đồ là đúng."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có việc gì, cứ để bọn họ mua, lần sau em lại hẹn bọn họ đi chơi tiếp."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh không tức giận sao? Không trách em à?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đồ ngốc, anh đi kiếm tiền chính là cho em tiêu. Anh mắng em làm gì, còn có nếu em không có việc gì thì em thử xem quản lý cửa hàng, chờ em sinh con ra, anh liền đem cửa hàng váy cưới chuyển dưới danh nghĩa của em, em sẽ làm quản lý."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh vẫn không nên đưa cho em, em sẽ làm sập mất."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có việc gì, làm sập thì cứ sập."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Đến lúc đó rồi nói sau!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đi tắm rồi đi ngủ đi!"
Bên kia, Lan Lan vui vẻ gọi điện thoại cho Trần Chí Hào, Trần Chí Hào còn đang chơi game, nhìn thấy Lan Lan gọi điện tới liền bắt máy, nói: "Lan Lan có chuyện gì sao?"
Lan Lan nói: "Hôm nay em rất vui."
Trần Chí Hào nói: "Có chuyện gì vui à!"
Lan Lan nói: "Hôm nay em giúp anh báo thù Thượng Quan Nam Trì."
Trần Chí Hào hưng phấn nói: "Em làm thế nào, nói cho anh xem."
Lan Lan nói: "Bình tĩnh bình tĩnh, thật bình tĩnh, biết không?"
Trần Chí Hào nói: "Chỉ cần có thể chỉnh Thượng Quan Nam Trì thì anh không thể bình tĩnh được."
Lan Lan nói: "Được, em nói cho anh nghe nè."
Trần Chí Hào nói: "Anh chăm chú lắng nghe."
Lan Lan nói: "Hôm nay Thượng Quan Nam Trì cho Ôn Tiểu Nhã thẻ, em liền cùng Tiểu Nhã đi dạo phố, em nghĩ đây là một cơ hội tốt, sau đó cùng Ôn Bối Bối vừa đe dọa vừa dụ dỗ Ôn Tiểu Nhã dùng phiếu, mua toàn bộ đều là đồ đắt tiền, đồ ăn cao cấp, em cùng Ôn Bối Bối mua đồ trang điểm, dùng hết hai ba vạn của Thượng Quan Nam Trì."
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan, em giỏi lắm, bây giờ anh gọi hỏi thử Thượng Quan Nam Trì cảm giác bị em chỉnh như thế nào."
Lan Lan nói: "Anh trước tiên tìm hiểu xem anh ta có mắng Tiểu Nhã không, em hơi lo lắng. Còn có ngày mai nói không chừng Thượng Quan Nam Trì sẽ đuổi việc em mất."
Trần Chí hào nói: "Đuổi việc thì đuổi việc! Anh không muốn em ở đó làm việc, trở về hai chúng ta cùng nhau làm chung, tan tầm chung một thời điểm."
Lan Lan nói: "Đến lúc đó anh ta đuổi việc em thì nói."
Trần Chí Hào nói: "Được, anh gọi điện cho Thượng Quan Nam Trì, rồi sẽ gọi lại cho em sau." Nói xong liền treo, sau đó gọi điện cho Thượng Quan Nam Trì.
Lúc này Thượng Quan Nam Trì mới vừa ngồi trên giường cầm tài liệu, nghe thấy điện thoại reo, nhìn thấy là Trần Chí Hào gọi điện tới, anh bắt máy rồi chả nói tiếng nào.
Mà Trần Chí hào nói: "Thượng Quan Nam Trì đang làm gì thế?"
Thượng Quan Nam Trì nghe thấy Trần Chí Hào đang đắc ý liền cảm thấy không ổn nói: "Cậu nghĩ tôi đang làm gì."
Trần Chí Hào nói: "Ôn Tiểu Nhã đâu?"
Thượng Quan Nam Trì không vui nói: "Cậu là tìm tôi hay tìm cô ấy."
Trần Chí Hào nói: "Tôi tìm cả hai người."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Có chuyện gì thì nói đi, không có thì tôi treo máy đấy."
Trần Chí Hào nói: "Hai người không có việc gì thì tôi cũng không có việc gì!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cậu bị bệnh à! Muốn hai chúng tôi xảy ra chuyện sao!"
Trần Chí Hào nói: "Không có việc gì là tốt rồi, tôi tắt máy đây."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cậu không nói rõ thì không được tắt máy. À tôi nhớ rồi có phải hôm nay Lan Lan kể rằng dùng tiền của tôi mua đồ đúng không?"
Trần Chí Hào nói: "Anh quả nhiên vẫn là keo kiệt, có dùng tý tiền của anh mà anh đã ghi thù trong lòng."
Thượng Quan Nam trì nói: "Vốn dĩ không nhớ rõ, được cậu nhắc lại. Cậu nhớ kỹ, khi nào có cơ hội tôi liền trả thù."
Trần Chí Hào nói: "Tôi sẽ không cho anh cơ hội."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tôi nói này Trần Chí Hào, tôi thật sự nghèo thế sao? Cậu không thể mua đồ trang điểm cho Lan Lan, khiến cô ấy phải dùng tiền của tôi, cậu vẫn còn mặt mũi sao?"
Trần Chí Hào nói: "Đều do Lan Lan quá yêu tôi, thấy tôi suốt ngày bị anh bắt nạt nên mới thay tôi trả thù anh. Vợ tôi chính là tốt nhất, luôn biết tôi muốn làm gì."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cậu gọi điện tới để hỏi thăm tôi hay là vì chút tiền mà Tiểu Nhã bỏ ra?"
Trần Chí Hào nói: "Không hổ là Thượng Quan Nam Trì, tôi muốn làm gì anh đều biết."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Chẳng lẽ cậu gọi điện cho tôi là có chuyện gì quan trọng muốn nói sao, gọi toàn nói chuyện vớ vẩn."
Trần Chí Hào nói: "Tôi chính là muốn nhìn hai người cãi nhau, thế nào?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cậu yên tâm, đừng nói là chút tiền đó, cho dù có nhiều hơn nữa, tôi cũng không tiếc đều đưa cho Tiểu Nhã dùng, cậu chết cái tâm kia đi!"
Trần Chí Hào nói: "Vậy là tốt rồi, Lan Lan nói về sau cô ấy còn muốn mua nhiều đồ hơn." Nói xong liền treo điện thoại.
Thượng Quan Nam Trì lầm bầm làu bàu nói, bị khùng à.
Sau đó Trần Chí Hào gọi điện lại cho Lan Lan nói, kêu cô ấy không cần lo cho Tiểu Nhã, Thượng Quan Nam Trì căn bản không đặt chuyện này trong lòng.
------*tym*-----
Edior: Ngọc
Cập nhật 2.9.2021 tại dembuon chấm vn
Ôn Tiểu Nhã: "Cháu ở bên ngoài ăn qua loa rồi, bác muốn ăn gì thì làm món đó? Để cháu gọi anh ấy bảo không cần về nhà ăn."
Vú Phương nói: "Được rồi!"
Thượng Quan Nam Trì chuẩn bị gọi điện thoại cho Ôn Tiểu Nhã, liền nhìn thấy Ôn Tiểu Nhã gọi tới, nói: "Tiểu Nhã, anh cũng đang muốn gọi điện cho em này."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh ăn cơm đi rồi trở về, em ở bên ngoài ăn xong rồi."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Được."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh về sớm một chút, hôm nay em có chuyện muốn nói với anh."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Ừ ừ." Thượng Quan Nam Trì nhanh chóng ăn cơm rồi về nhà. Về đến nhà thì Ôn Tiểu Nhã đã ở trên sô pha ngủ. Anh kêu: "Tiểu Nhã, Tiểu Nhã, em có chuyện gì muốn nói với anh vậy!"
Ôn Tiểu Nhã mơ mơ màng màng rồi mở to mắt, nhìn Thượng Quan Nam Trì, cô ngồi dậy nói: "Thượng Quan Nam Trì, hôm nay em gặp được hai tên côn đồ."
Thượng Quan Nam Trì sờ sờ đầu của Ôn Tiểu Nhã nói: "Tiểu Nhã, em không phát sốt! Chả lẽ em đang nói mớ."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em nói đều là sự thật, hôm nay anh đưa thẻ cho em ăn bị bọn họ lấy hết hai đến ba vạn."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Em gặp bọn họ như thế nào, thời đại này còn có côn đồ sao? Em nói rõ cho anh xem như thế nào."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Chính là hai nữ côn đồ Lan Lan và Ôn Bối Bối."
Thượng Quan Nam Trì thở phào một hơi nhẹ nhõm nói: "À, anh còn tưởng chuyện gì, không có chuyện gì, bọn họ muốn mua thì cứ mua. Em mua cái gì?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em chỉ ăn thôi, chả mua cái gì."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Vậy lần sau mua."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em mua cái gì bây giờ, dù sao cũng chẳng dùng đến."
Thượng Quan Nam Trùi đau lòng sờ mái tóc của Ôn TIểu Nhã nói: "Tiểu Nhã, cảm ơn em vì anh hy sinh nhiều như vậy."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Em bằng lòng."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Hôm nay chơi có vui không?"
Ôn Tiểu Nhã nói: "Chơi rất vui, bọn họ mua đồ ăn vặt, bắt em trả tiền, có hơi đau lòng. Lan Lan nói vì báo thù cho Trần Chí Hào, bởi vì anh mỗi lần đều bắt nạt Trần Chí Hào. Ôn Bối Bối nói anh là anh rể, giúp em ấy mua đồ là đúng."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có việc gì, cứ để bọn họ mua, lần sau em lại hẹn bọn họ đi chơi tiếp."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh không tức giận sao? Không trách em à?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đồ ngốc, anh đi kiếm tiền chính là cho em tiêu. Anh mắng em làm gì, còn có nếu em không có việc gì thì em thử xem quản lý cửa hàng, chờ em sinh con ra, anh liền đem cửa hàng váy cưới chuyển dưới danh nghĩa của em, em sẽ làm quản lý."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh vẫn không nên đưa cho em, em sẽ làm sập mất."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Không có việc gì, làm sập thì cứ sập."
Ôn Tiểu Nhã nói: "Đến lúc đó rồi nói sau!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Đi tắm rồi đi ngủ đi!"
Bên kia, Lan Lan vui vẻ gọi điện thoại cho Trần Chí Hào, Trần Chí Hào còn đang chơi game, nhìn thấy Lan Lan gọi điện tới liền bắt máy, nói: "Lan Lan có chuyện gì sao?"
Lan Lan nói: "Hôm nay em rất vui."
Trần Chí Hào nói: "Có chuyện gì vui à!"
Lan Lan nói: "Hôm nay em giúp anh báo thù Thượng Quan Nam Trì."
Trần Chí Hào hưng phấn nói: "Em làm thế nào, nói cho anh xem."
Lan Lan nói: "Bình tĩnh bình tĩnh, thật bình tĩnh, biết không?"
Trần Chí Hào nói: "Chỉ cần có thể chỉnh Thượng Quan Nam Trì thì anh không thể bình tĩnh được."
Lan Lan nói: "Được, em nói cho anh nghe nè."
Trần Chí Hào nói: "Anh chăm chú lắng nghe."
Lan Lan nói: "Hôm nay Thượng Quan Nam Trì cho Ôn Tiểu Nhã thẻ, em liền cùng Tiểu Nhã đi dạo phố, em nghĩ đây là một cơ hội tốt, sau đó cùng Ôn Bối Bối vừa đe dọa vừa dụ dỗ Ôn Tiểu Nhã dùng phiếu, mua toàn bộ đều là đồ đắt tiền, đồ ăn cao cấp, em cùng Ôn Bối Bối mua đồ trang điểm, dùng hết hai ba vạn của Thượng Quan Nam Trì."
Trần Chí Hào nói: "Lan Lan, em giỏi lắm, bây giờ anh gọi hỏi thử Thượng Quan Nam Trì cảm giác bị em chỉnh như thế nào."
Lan Lan nói: "Anh trước tiên tìm hiểu xem anh ta có mắng Tiểu Nhã không, em hơi lo lắng. Còn có ngày mai nói không chừng Thượng Quan Nam Trì sẽ đuổi việc em mất."
Trần Chí hào nói: "Đuổi việc thì đuổi việc! Anh không muốn em ở đó làm việc, trở về hai chúng ta cùng nhau làm chung, tan tầm chung một thời điểm."
Lan Lan nói: "Đến lúc đó anh ta đuổi việc em thì nói."
Trần Chí Hào nói: "Được, anh gọi điện cho Thượng Quan Nam Trì, rồi sẽ gọi lại cho em sau." Nói xong liền treo, sau đó gọi điện cho Thượng Quan Nam Trì.
Lúc này Thượng Quan Nam Trì mới vừa ngồi trên giường cầm tài liệu, nghe thấy điện thoại reo, nhìn thấy là Trần Chí Hào gọi điện tới, anh bắt máy rồi chả nói tiếng nào.
Mà Trần Chí hào nói: "Thượng Quan Nam Trì đang làm gì thế?"
Thượng Quan Nam Trì nghe thấy Trần Chí Hào đang đắc ý liền cảm thấy không ổn nói: "Cậu nghĩ tôi đang làm gì."
Trần Chí Hào nói: "Ôn Tiểu Nhã đâu?"
Thượng Quan Nam Trì không vui nói: "Cậu là tìm tôi hay tìm cô ấy."
Trần Chí Hào nói: "Tôi tìm cả hai người."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Có chuyện gì thì nói đi, không có thì tôi treo máy đấy."
Trần Chí Hào nói: "Hai người không có việc gì thì tôi cũng không có việc gì!"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cậu bị bệnh à! Muốn hai chúng tôi xảy ra chuyện sao!"
Trần Chí Hào nói: "Không có việc gì là tốt rồi, tôi tắt máy đây."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cậu không nói rõ thì không được tắt máy. À tôi nhớ rồi có phải hôm nay Lan Lan kể rằng dùng tiền của tôi mua đồ đúng không?"
Trần Chí Hào nói: "Anh quả nhiên vẫn là keo kiệt, có dùng tý tiền của anh mà anh đã ghi thù trong lòng."
Thượng Quan Nam trì nói: "Vốn dĩ không nhớ rõ, được cậu nhắc lại. Cậu nhớ kỹ, khi nào có cơ hội tôi liền trả thù."
Trần Chí Hào nói: "Tôi sẽ không cho anh cơ hội."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Tôi nói này Trần Chí Hào, tôi thật sự nghèo thế sao? Cậu không thể mua đồ trang điểm cho Lan Lan, khiến cô ấy phải dùng tiền của tôi, cậu vẫn còn mặt mũi sao?"
Trần Chí Hào nói: "Đều do Lan Lan quá yêu tôi, thấy tôi suốt ngày bị anh bắt nạt nên mới thay tôi trả thù anh. Vợ tôi chính là tốt nhất, luôn biết tôi muốn làm gì."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cậu gọi điện tới để hỏi thăm tôi hay là vì chút tiền mà Tiểu Nhã bỏ ra?"
Trần Chí Hào nói: "Không hổ là Thượng Quan Nam Trì, tôi muốn làm gì anh đều biết."
Thượng Quan Nam Trì nói: "Chẳng lẽ cậu gọi điện cho tôi là có chuyện gì quan trọng muốn nói sao, gọi toàn nói chuyện vớ vẩn."
Trần Chí Hào nói: "Tôi chính là muốn nhìn hai người cãi nhau, thế nào?"
Thượng Quan Nam Trì nói: "Cậu yên tâm, đừng nói là chút tiền đó, cho dù có nhiều hơn nữa, tôi cũng không tiếc đều đưa cho Tiểu Nhã dùng, cậu chết cái tâm kia đi!"
Trần Chí Hào nói: "Vậy là tốt rồi, Lan Lan nói về sau cô ấy còn muốn mua nhiều đồ hơn." Nói xong liền treo điện thoại.
Thượng Quan Nam Trì lầm bầm làu bàu nói, bị khùng à.
Sau đó Trần Chí Hào gọi điện lại cho Lan Lan nói, kêu cô ấy không cần lo cho Tiểu Nhã, Thượng Quan Nam Trì căn bản không đặt chuyện này trong lòng.
------*tym*-----
Edior: Ngọc
Cập nhật 2.9.2021 tại dembuon chấm vn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.