Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Chương 80: Xem Ai Lợi Hại.

Bình Phong Tử

26/10/2021

Buổi chiều tới, Tiểu Vũ nói: "Chị Thiến Thiến, người của chúng ta đưa tin nói chiều nay Thượng Quan Nam Trì đưa Ôn Tiểu Nhã ăn tối tại Hương Mãn Lâu. Chị có muốn chuẩn bị gì không."

Tô Thiến Thiến nói: "Chị vẫn luôn sẵn sàng mà."Bây giờ mới hơn bốn giờ một chút, chị có muốn đi không?"

Tô Thiến Thiến nói: "Còn chờ một chút."

Thượng Quan Nam Trì bốn giờ liên tan làm. Anh vội vàng về nhà đưa Ôn Tiểu Nhã đi ăn cơm tối, nhưng về tới nhà không thấy cô đâu, mở điện thoại ra gọi mới.

Ôn Tiểu Nhã nhận máy, nói "Nam Trì, bây giờ anh đang ở đâu."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Anh ở nhà, em đã đi đâu?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Em về nhà em, anh nói đi ăn cơm là đi nơi nào ăn, anh gửi cái địa chỉ qua em, em đây liền chạy tới."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Được rồi, anh gửi, em cũng không cần quá vội vã tới rồi, an toàn là trên hết, anh bận một ngày rồi cũng cần tắm rửa."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Được."

Cô lập tức nhận được địa chỉ từ anh. Cô liền kêu Ôn Bối Bối chở tới nơi đó.

Ở trong nhà Thượng Quan Nam Trì cầm một bộ quần áo đi tắm rửa. Một lúc sau, anh bước ra mặc một bộ quần áo thể thao giản dị. Vào lúc này Ôn Tiểu Nhã và Ôn Bối Bối đã tới tiệm cơm chờ anh.

Ôn Bối Bối nói: "Chị, chúng ta đi vào chờ anh rể đi!"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Chị không biết anh ấy đặt món chưa, giờ ngồi ngốc đây chờ anh ấy sao?"

Ôn Bối Bối nói: "Anh rể đúng là, lâu vậy còn chưa tới nữa."

Ôn Tiểu Nhã nhìn phía trước nói: "Kìa, nhắc là tới rồi kìa?"

Thượng Quan Nam Trì đỗ xe xong, liền đi tới hai người Ôn Tiểu Nhã nói: "Đi chúng ta vào đi!"

Ôn Bối Bối nói: "Anh rể, em chưa thấy anh mặc đồ như thế này, hôm nay nhìn anh như thế em có chút không dám kêu là anh rể."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Tại sao?"

Ôn Bối Bối nói: "Quá già."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Anh ấy không đi làm thường mặc như thế này ở nhà, có gì ngạc nhiên lắm đâu."

Ôn Tiểu Nhã lại tiếp tục nói: "Chẳng qua nhìn bộ quần áo này giống như đồ mới!"



Thượng Quan Nam Trì nói: "Đồ đều do vú Phương giặt ủi để trong tủ. Anh không phân biệt cái nào cũ cái nào mới."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Chúng ta không cần lên lầu, ngồi ở chỗ này ăn tốt rồi, có thể nhiền thấy người khác đi qua lại."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Cũng được, vậy chúng ta liền qua bên kia ngồi đi!" Bọn họ mới vừa ngồi xuống, người phục vụ liền cầm thực đơn tới.

Thượng Quan Nam Trì nói: "Hai em gọi bất cứ thứ gì mình muốn đi! Gọi gì anh ăn đó."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Bối Bối, em gọi đi, chọn cho chị món chua chua cay cay ấy."

Ôn Bối Bối nói: "Dạ."

Sau vài phút cô ta cũng gọi xong, sau đó nói: "Người ta nói con gái thích ăn cay vì ghen. Chị nói xem, vì sao thích nhỉ, sao lại thế nhỉ."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Chỉ là họ nói vơ, đâu có chuẩn."

Lúc này Ôn Tiểu Nhã đảo mắt qua liền thấy Tô Thiến Thiến đang đi tiến tới, Ôn Tiểu Nhã thu lại ánh mắt, giả vờ không thấy. Tô Thiến Thiến đi tới thấy cô nhìn thấy mình lại giả vờ không thấy nên buồn cười nói: "Cô Ôn, chào cô."

Thượng Quan Nam Trì cùng ôn Bối Bối nghe được thanh âm đều ngẩng đầu lên xem. Tô Thiến Thiến lại nói: "Nam Trì, trùng hợp thật, các người cũng tới nơi này ăn cơm sao?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Sao cô lại tới đây."

Tô Thiến Thiến nói: "Nam Trì, anh quá hài hước, nơi này là tiệm cơm, là chỗ ăn cơm lại hỏi em tới đây là sao."

Ôn Bối Bối nói: "Chị chính là tô Thiến Thiến sao?"

Tô Thiến Thiến nói: "Đúng vậy, cô biết tôi sao?"

Ôn Bối Bối nói: "Gần đây tôi mới biết tới chị."

Tô Thiến Thiến nói: "Cô Ôn, không mời tôi ngồi cùng nhỉ! Tôi đi ăn một mình cũng không ngon gì, ngồi ăn cùng mọi người được nhỉ."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cô Tô đã nói vậy, tôi còn nói được gì."

Tô Thiến Thiến nói: "Vậy cảm ơn."

Nói xong cô ta liền ngồi xuống, sau đó nhìn nhìn Thượng Quan Nam Trì.

Thượng Quan Nam Trì nói: "Tô Thiến Thiến, cô nhìn đủ chưa?"

Tô Thiến Thiến cười nói: "Ha ha ngại quá. Nhìn anh mặc bộ quần áo này vừa người quá chứng minh mắt nhìn của em không tệ."

Ôn Tiểu Nhã cùng Thượng Quan Nam Trì không thể hiểunhìn một chút, Thượng Quan Nam Trì nói: "Tôi mặc quần áo gì cùng với mắt nhìn của cô thì quan hệ gì."



Tô Thiến Thiến cười đến vui vẻ, nói: "Anh quá buồn cười, bộ quần áo này là em ở nước ngoài mua cho anh mà, hôm đó em đưa cho anh mà, còn có Uyền Nhi ờ đó, anh không nhớ sao?"

Thượng Quan Nam Trì nói: "Cái gì, quần áo này do cô mua ư, sao nó lại ở nhà mới của tôi."

Tô Thiến Thiến nói: "Em đây cũng không biết. Nam Trì, em thật sự không nghĩ tới này quần áo như vậy thích hợp với anh như vậy, cũng không nghĩ tới, nhiều năm như vậy đi qua, anh còn vẫn luôn thích mặc những bộ quần áo giản dị, em chỉ nói qua mà anh giữ thói quen tới bây giờ."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Tô Thiến Thiến, cô có bệnh sao? Ở chỗ này nói bậy cái gì? Nói vậy tôi không được mặc quần áo như thế này sao?"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cô Tô, không nghĩ tới ánh mắt của cô giống tôi quá, tôi thích nhất nhìn Nam Trì mặc quần áo giản dị, bộ quần áo hôm nay anh ấy mặc, tôi biết là cô đưa. Anh ấy bảo không thích mặc thế này nhưng vì tôi nên mới mặc. Nam Trì vì tôi mà mặc nó, cũng cảm ơn cô đã tặng quà cho chồng tôi. Nếu cô muốn tặng anh ấy quà mỗi ngày cứ đưa tôi, tôi rất vui nhận giúp anh ấy. Cảm ơn cô tặng chồng tôi bộ đồ mặc lên đẹp trai ngút ngàn như thế."

Tô Thiến Thiến cười cười, nói: "Không cần khách xáo."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Ông xã ơi, anh như vậy rất đẹp trai nha! Làm người ta phải hâm mộ đó, anh có tiền lại đẹp trai, em yêu anh đến chết mất." Nói xong còn làm trò trước mặt Tô Thiến Thiến ngồi lên đùi anh, sau đó còn hôn lên môi anh.

Thượng Quan Nam Trì ôm Ôn Tiểu Nhã, cũng phối hợp. Tô Thiến Thiến tức giận đến mặt đều tái rồi, nhưng là vẫn là nói: "Tình cảm của hai người thật tốt."

Ôn Tiểu Nhã ngừng lại nói: "Tất nhiên là tốt rồi, nếu cảm tình không tốt, tôi mang thai con anh ấy làm gì? Lại nói nếu Nam Trì anh ấy không yêu tôi, anh ấy cũng sẽ không làm tôi mang thai con của anh. Đặc biệt là từ khi biết tôi mang thai, Nam Trì càng yêu tôi."

Lúc này người phục vụ thượng đồ ăn, Ôn Tiểu Nhã làm nũng với Thượng Quan Nam Trì nói: "Nam Trì, em muốn anh đút em ăn cơ."

Thượng Quan Nam Trì dịu dàng nói "Được, em ngồi đàng hoàng đi, anh đút em ăn."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Không chịu, em muốn anh ôm em cơ."

Thượng Quan Nam Trì nói: "Nghe lời anh nè!"

Ôn Tiểu Nhã nói: "Không."

Thượng Quan Nam Trì cười nói: "Thật hết cách với em." Sau đó duỗi tay lấy chiếc đũa gắp đồ ăn đút Ôn Tiểu Nhã ăn.

Tô Thiến Thiến ăn cơm giống như ăn cục đá, khó khăn nuốt xuống. Đành phải cười nói: "Tôi nhớ tới còn có chút việc, mọi người từ từ ăn, tôi đi về trước."

Ôn Tiểu Nhã nói: "Cô Tô, hoan nghênh lần sau có cơ hội còn cùng nhau ăn cơm."

Tô Thiến Thiến gật gật đầu, liền đi rồi.

-----*tym*----

Editor: Alissa

Cập nhật 7.9.2021 tại dembuon chấm vn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Đừng Có Khi Dễ Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook