Chương 231: Không có sức chống cự với em
Nam Lý
19/11/2022
Cô không chút do dự mở ra, sau hai giây lưu video vào bộ nhớ, hình ảnh xuất hiện, cô ấy liền đứng dậy rót một ly nước.
Tối nay uống rượu hơi nhiều.
Không còn cách nào, ai bảo rượu Bạc Hàn Xuyên mang tới lại ngon đến vậy?
Hơn nữa ngay từ trên đường đi cô đã cảm giác được, tác dụng rượu này chậm nhưng lại rất lớn!
Vừa uống nước cô vừa đi đến trước laptop, giọng nói trầm thấp đè nén của một người phụ nữ vang lên, xen lẫn với vài tiếng thở dốc của đàn ông.
Hứa Thanh Vy nghi ngờ nhíu mày, bởi vì vấn đề góc độ, ánh sáng màn hình laptop phản chiếu, cô ấy cúi người ngồi xuống ghế.
Nhưng ngay lúc ánh mắt cô chạm vào hình ảnh phản chiếu trên màn hình laptop, ngụm nước vừa mới uống liền phụt ra.
Trên màn hình máy tính là một người đàn ông và một người phụ nữ khỏa thân. hiển nhiên bọn họ đang làm chuyện không thể miêu tả được.
“Phụt...”
Ngụm nước phun lên màn hình laptop, trong nháy mắt làm mờ đi hình ảnh trên đó.
Laptop của cô!
Trong đó có rất nhiều tài liệu quan trọng.
Hứa Thanh Vy vội rút khăn giấy ra lau laptop, phát hiện vẫn dùng được, cô mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới lau miệng mình, người phụ nữ trong video đột nhiên hét “A a a” lên!
Nước miếng trong miệng theo đó mà chảy xuống khóe môi.
Cô vô tình cũng thấy được thứ xấu xí “ba tấc không nát...”, xấu đến nỗi không dám nhìn thẳng của người đàn ông trong video kia!
Buồn nôn đến mức ngay cả nước vừa uống xong cũng không nuốt nổi.
Thứ xấu xí vỏn vẹn “ba tấc” kia lại làm người phụ nữ la hét lên hăng say như vậy!
Lại đưa tay rút thêm vài tờ khăn giấy, dùng sức lau khóe môi!
“Cốp” một tiếng đặt ly nước trong tay bị đặt lên bàn.
Trong lòng bùng cháy lửa giận!
Cầm điện thoại lên gõ chữ bùm bụp gửi cho Thẩm Ngân Tinh ......
'Bạc Hàn Xuyên, anh ta là tên biến thái sao!!!?'
Gửi xong cô liền ném điện thoại sang một bên.
Thẩm Ngân Tinh đã đứng trong thang máy Đế Hào Hoa Đình liếc nhìn tin nhắn trên điện thoại, nhíu mày.
Ba dấu chấm than?
Chuyện gì có thể khiến Thanh Vy tức giận như vậy?
Cô nghiêng đầu nhìn Bạc Hàn Xuyên đứng bên cạnh, hỏi: “Anh làm gì Thanh Vy rồi? Tại sao đã về nhà rồi, còn có thể tức giận như thế?”
Đôi mắt Bạc Hàn Xuyên nhìn lướt qua điện thoại Thẩm Ngân Tinh, hơi cong môi: "Em có thể hỏi cô ấy có cảm tưởng gì.”
“...”
Cảm tưởng?
Thẩm Ngân Tinh nghe thấy hai chữ quen thuộc này, thông minh như cô, gần như phản ứng lại ngay lập tức.
“Chẳng lẽ anh...”
“Cái gì?”
Nhìn vẻ mặt thản nhiên của Bạc Hàn Xuyên, khiến Thẩm Ngân Tinh hơi do dự.
Chẳng lẽ là cô hiểu lầm rồi?
Đối mặt với tin nhắn của Hứa Thanh Vy lần nữa, Thẩm Ngân Tinh suy nghĩ một chút, vẫn là trả lời một câu …
'Chắc không phải đâu.'
Hứa Thanh Vy: 'Tạm biệt.'
Thẩm Ngân Tinh nghi ngờ liếc nhìn Bạc Hàn Xuyên lần nữa, cuối cùng không nói gì.
Anh… anh chắc không phải người như vậy đâu...
Không bao lâu sau cửa thang máy mở ra, Bạc Hàn Xuyên đưa Thẩm Ngân Tinh đến cửa nhà, cũng không có ý định vào.
Thẩm Ngân Tinh hơi bất ngờ, buột miệng hỏi một câu: "Anh không vào nhà ngồi chút sao?”
Bạc Hàn Xuyên nắm lấy tay cô, thấp giọng nói:
“Dĩ nhiên rất muốn, nhưng không thể. Tối nay uống rượu, đừng để anh dễ dàng đến gần em, sức chống cự của anh đối với em không quá cao.”
Mặt Thẩm Ngân Tinh hơi đỏ lên.
“Vậy mình anh đi được không?”
“Ừm. Vào nhà đi.”
“Vậy anh nhanh về rửa mặt nghỉ ngơi đi.”
“Được.”
Vào nhà đóng cửa lại, Thẩm Ngân Tinh như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm.
Những lời Thanh Vy nói tối nay, đến bây giờ cô vẫn không thể quên.
Bởi vì những điều đó đối với cô mà nói, quá quý giá...
Nhìn thư mời điện tử Đại học T gửi từ mấy ngày trước trong điện thoại, vẻ mặt Thẩm Ngân Tinh nặng nề...
Thực ra không có thư mời, chỉ cần là học sinh của học viện T, muốn tham gia, nhà trường đương nhiên sẽ không ngăn cản.
Cũng chỉ có những người sau khi rời khỏi trường phát triển tương đối khá trong xã hội, mới được nhà trường đối xử đặc biệt.
Gửi thư mời, là mang theo sự khẩn cầu của nhà trường, hy vọng bằng mọi cách sẽ có mặt, vì thể diện của nhà trường, khoe khoang nở mày nở mặt.
Chỉ là, cô là học sinh bị nhà trường đuổi học giữa chừng, sao lại nhận được thư mời?
Cô không thể không nghi ngờ, thư mời này, là cái hố ai đó đào cho cô...
Sau khi một lúc suy nghĩ, đột nhiên cô cười khẩy một tiếng, sau đó ném điện thoại sang một bên, đứng dậy đi vào phòng tắm...
Tối nay uống rượu hơi nhiều.
Không còn cách nào, ai bảo rượu Bạc Hàn Xuyên mang tới lại ngon đến vậy?
Hơn nữa ngay từ trên đường đi cô đã cảm giác được, tác dụng rượu này chậm nhưng lại rất lớn!
Vừa uống nước cô vừa đi đến trước laptop, giọng nói trầm thấp đè nén của một người phụ nữ vang lên, xen lẫn với vài tiếng thở dốc của đàn ông.
Hứa Thanh Vy nghi ngờ nhíu mày, bởi vì vấn đề góc độ, ánh sáng màn hình laptop phản chiếu, cô ấy cúi người ngồi xuống ghế.
Nhưng ngay lúc ánh mắt cô chạm vào hình ảnh phản chiếu trên màn hình laptop, ngụm nước vừa mới uống liền phụt ra.
Trên màn hình máy tính là một người đàn ông và một người phụ nữ khỏa thân. hiển nhiên bọn họ đang làm chuyện không thể miêu tả được.
“Phụt...”
Ngụm nước phun lên màn hình laptop, trong nháy mắt làm mờ đi hình ảnh trên đó.
Laptop của cô!
Trong đó có rất nhiều tài liệu quan trọng.
Hứa Thanh Vy vội rút khăn giấy ra lau laptop, phát hiện vẫn dùng được, cô mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới lau miệng mình, người phụ nữ trong video đột nhiên hét “A a a” lên!
Nước miếng trong miệng theo đó mà chảy xuống khóe môi.
Cô vô tình cũng thấy được thứ xấu xí “ba tấc không nát...”, xấu đến nỗi không dám nhìn thẳng của người đàn ông trong video kia!
Buồn nôn đến mức ngay cả nước vừa uống xong cũng không nuốt nổi.
Thứ xấu xí vỏn vẹn “ba tấc” kia lại làm người phụ nữ la hét lên hăng say như vậy!
Lại đưa tay rút thêm vài tờ khăn giấy, dùng sức lau khóe môi!
“Cốp” một tiếng đặt ly nước trong tay bị đặt lên bàn.
Trong lòng bùng cháy lửa giận!
Cầm điện thoại lên gõ chữ bùm bụp gửi cho Thẩm Ngân Tinh ......
'Bạc Hàn Xuyên, anh ta là tên biến thái sao!!!?'
Gửi xong cô liền ném điện thoại sang một bên.
Thẩm Ngân Tinh đã đứng trong thang máy Đế Hào Hoa Đình liếc nhìn tin nhắn trên điện thoại, nhíu mày.
Ba dấu chấm than?
Chuyện gì có thể khiến Thanh Vy tức giận như vậy?
Cô nghiêng đầu nhìn Bạc Hàn Xuyên đứng bên cạnh, hỏi: “Anh làm gì Thanh Vy rồi? Tại sao đã về nhà rồi, còn có thể tức giận như thế?”
Đôi mắt Bạc Hàn Xuyên nhìn lướt qua điện thoại Thẩm Ngân Tinh, hơi cong môi: "Em có thể hỏi cô ấy có cảm tưởng gì.”
“...”
Cảm tưởng?
Thẩm Ngân Tinh nghe thấy hai chữ quen thuộc này, thông minh như cô, gần như phản ứng lại ngay lập tức.
“Chẳng lẽ anh...”
“Cái gì?”
Nhìn vẻ mặt thản nhiên của Bạc Hàn Xuyên, khiến Thẩm Ngân Tinh hơi do dự.
Chẳng lẽ là cô hiểu lầm rồi?
Đối mặt với tin nhắn của Hứa Thanh Vy lần nữa, Thẩm Ngân Tinh suy nghĩ một chút, vẫn là trả lời một câu …
'Chắc không phải đâu.'
Hứa Thanh Vy: 'Tạm biệt.'
Thẩm Ngân Tinh nghi ngờ liếc nhìn Bạc Hàn Xuyên lần nữa, cuối cùng không nói gì.
Anh… anh chắc không phải người như vậy đâu...
Không bao lâu sau cửa thang máy mở ra, Bạc Hàn Xuyên đưa Thẩm Ngân Tinh đến cửa nhà, cũng không có ý định vào.
Thẩm Ngân Tinh hơi bất ngờ, buột miệng hỏi một câu: "Anh không vào nhà ngồi chút sao?”
Bạc Hàn Xuyên nắm lấy tay cô, thấp giọng nói:
“Dĩ nhiên rất muốn, nhưng không thể. Tối nay uống rượu, đừng để anh dễ dàng đến gần em, sức chống cự của anh đối với em không quá cao.”
Mặt Thẩm Ngân Tinh hơi đỏ lên.
“Vậy mình anh đi được không?”
“Ừm. Vào nhà đi.”
“Vậy anh nhanh về rửa mặt nghỉ ngơi đi.”
“Được.”
Vào nhà đóng cửa lại, Thẩm Ngân Tinh như trút được gánh nặng thở phào nhẹ nhõm.
Những lời Thanh Vy nói tối nay, đến bây giờ cô vẫn không thể quên.
Bởi vì những điều đó đối với cô mà nói, quá quý giá...
Nhìn thư mời điện tử Đại học T gửi từ mấy ngày trước trong điện thoại, vẻ mặt Thẩm Ngân Tinh nặng nề...
Thực ra không có thư mời, chỉ cần là học sinh của học viện T, muốn tham gia, nhà trường đương nhiên sẽ không ngăn cản.
Cũng chỉ có những người sau khi rời khỏi trường phát triển tương đối khá trong xã hội, mới được nhà trường đối xử đặc biệt.
Gửi thư mời, là mang theo sự khẩn cầu của nhà trường, hy vọng bằng mọi cách sẽ có mặt, vì thể diện của nhà trường, khoe khoang nở mày nở mặt.
Chỉ là, cô là học sinh bị nhà trường đuổi học giữa chừng, sao lại nhận được thư mời?
Cô không thể không nghi ngờ, thư mời này, là cái hố ai đó đào cho cô...
Sau khi một lúc suy nghĩ, đột nhiên cô cười khẩy một tiếng, sau đó ném điện thoại sang một bên, đứng dậy đi vào phòng tắm...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.