Chương 132: THẺ GHI LẠI KÍ ỨC
Tiểu Thuyết Hoa Hồng
03/07/2017
Người đàn ông đeo mặt nạ nhìn anh ta với ánh mắt dữ dằn, quay người
đạp vào chân anh ta một cái: “ Gấu đen, không ngờ hôm nay mày lại rơi
vào tay của tao?”
Bùi Hạo Hiên ngật ngưỡng ngã xuống đất, trong đầu tỉnh táo hơn rất nhiều, anh ta ra sức lắc lắc đầu, muốn nhìn rõ ràng những người trước mắt.
Tên đàn ông đeo mặt nạ dẫn đầu lạnh lùng nhìn anh ta, khóe miệng nhếch lên nụ cười nham hiểm, ông ta đưa tay làm một tư thế ra hiệu về phía đằng sau, sau đó một đám người mặc đồ đen lập tức vây quanh lấy Bùi Hạo Hiên mà đấm đá.
Anh ta đau đớn nằm giãy giụa trên đất, đầu vì say nên cũng không biết phản kháng.
Mấy phút sau, toàn thân Bùi Hạo Hiên đầy máu bị hai tên áo đen kéo dậy, đúng lúc này, cánh cửa phòng bao đột nhiên bị người khác đẩy vào, Diệp Lăng Vi tay cầm đĩa hoa quả chầm chậm đi vào, khi nhìn thấy cảnh tượng này, cô ta bị dọa cho hét lên một tiếng thất thanh, đĩa hoa quả trong tay tự nhiên rơi xuống đất, đững sững ở đó một lúc, quay người nhanh chóng chạy ra phía ngoài cửa..........
Chết tiệt! Xảy ra án mạng rồi!!
Tên đàn ông đeo mặt nạ cau mày nhìn người phụ nữ này, lạnh lùng dặn dò với thuộc hạ đằng sau: “ Mau bắt con đàn bà đó lại cho tao.” Lời vừa dứt, hai tên cao to lực lưỡng lập tức đuổi theo.
Bùi Hạo Hiên đã có chút thần thái không tỉnh táo, sắc mặt nhợt nhạt, khóe miệng có dòng máu chảy ra, anh ta bất lực gục đầu xuống.........
Mấy phút sau, Diệp Lăng Vi bị hai tên lực lưỡng kéo vào, toàn thân cô ta run như cầy sấy nhìn tên đàn ông đeo mặt nạ đen trước mặt cầu xin: “ Các người thả tôi ra đi, tôi không nhìn thấy gì cả, tôi thật sự không nhìn thấy gì!”
Tên đàn ông đeo mặt nạ tiến lên trước mấy bước, đưa tay nhấc khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lên: “ Cô nhìn thấy cái không nên nhìn......làm thế nào đây? Xinh đẹp thế này.......giết chết thì thật là đáng tiếc........”
Vừa nghe thấy câu này, Diệp Lăng Vi càng thêm sợ hãi, toàn thân run rẩy bò đến ôm chân tên đàn ông đó, “ Tôi cầu xin ông, đừng giết tôi, tôi thật sự không nhìn thấy gì, tôi tuyệt đối sẽ không nói với bên ngoài, các người tha cho tôi mạng sống này đi.”
Nghe lời cô ta nói, tên đàn ông đeo mặt nạ cười một cách gian xảo, tay phải giơ lên làm ám hiệu với đằng sau: “ Trói cô ta lại cho tao!”
Diệp Lăng Vi không dám ho he, chân tay bị trói chặt lại, cô ta hoảng loạn nhìn đám đàn ông trước mắt, trong khoảnh khắc ánh mắt nhìn thấy Bùi Hạo Hiên toàn thân đầy máu nằm trên đất.
Nhìn anh ta hơi cau mày, người đàn ông này không phải.........
“ Dẫn đi!” Đang nghĩ thế thì tên đàn ông đep mặt nạ đi ra đến cửa, một đám người theo sau đẩy Bùi Hạo Hiên và Diệp Lăng Vi đi ra.
Bóng dáng cao dài của hắn ta đứng dựa ở cửa căn phòng bao, nhìn thấy đám người nhảy nhót điên cuồng trên sân khấu, ánh mắt lướt trên người một người phụ nữ..........
...........
Tiếng nhạc chát chúa bên tai, Bạch Phi Phi uốn éo cái eo như con rắn nước đang nhảy nhót điên cuồng với một người đàn ông lạ.
Người đàn ông trước mắt có một đôi mắt sáng đẹp, chiếc áo sơmi màu trắng sạch sẽ, phẳng phiu, khuôn mặt đẹp trai toát lên dưới ánh đèn mập mờ nhưng lại đầy gian khí giống như một tên phù thủy.
“ Em gái, uống một ly nhé........” Tên đàn ông ôm lấy cơ thể cô ta mà nói bên tai cô ta, thuận tay từ trên quầy lấy một ly rượu, chất lỏng màu đỏ sóng sánh mơ hồ trong ly rượu.
Bạch Phi Phi ngẩng đầu, cánh tay mảnh mai vòng lên ôm lấy cổ tên đàn ông, khuôn mặt thanh tú cong đôi môi đỏ lên nói: “ Chàng trai........anh không muốn chơi cái khác sao? Kích thích hơn cả uống rượu..........”
“ Kích thích hơn..........”
Long Đàm nhìn cô ta mỉm cười, liếc mắt nhìn cô ta đầy tình ý, sau đó tay phải chầm chậm trượt đến trước ngực cô ta, nhìn cô ta mặc áo trễ cổ hở ra bầu ngực căng tròn, sau đó hắn nâng ly rượu lên, đổ từng giọt từng giọt vào phía khe giữa ngực cô ta.
“ Anh là đồ xấu............” Trên người Bạch Phi Phi trong khoảnh khắc như rạo rực lên, hành động của anh ta khiến lửa dục vọng trong cô ta càng lúc càng kêu gào điên cuồng, cô ta nhìn hắn nháy mắt cười, rụt cánh tay lại để mặt hắn ta dựa sát vào đầu mình, nghển cổ lên lẩm bẩm nói bên tai hắn.
Long Đàm nheo mắt lại, ôm chặt lấy eo cô ta: “ Có muốn chơi trò kích thích hơn không?”
“ Cái này ấy à...........” Tay của Bạch Phi Phi trượt từ trên cổ xuống ngực hắn ta, trên bờ ngực rắn chắc đó đưa ngón tay xoay chuyển mấy vòng.
Long Đàm cúi đầu cười càng gian manh hơn, bàn tay trượt xuống dưới, nhẹ nhàng vén chiếc váy ngắn của cô ta lên, ngón tay mơn trớn đùi cô ta: “ Người đẹp...........em có biết em đang chơi với lửa không?”
Bạch Phi Phi đẩy hắn ra, tay trái đưa lên giữ lấy chiếc cà vạt trên cổ hắn, quay người nháy nháy mắt với hắn, “ Chúng ta tìm một nơi nhé.........trút lửa nhé............”
Nghe thấy lời này, tên đàn ông đó cười nham hiểm nhìn cô ta, không nói câu gì, quay người kéo tay cô ta lập tức đi về phía nhà vệ sinh.
“ Rầm.......” Cánh cửa nhà vệ sinh nữ vội vàng bị đóng lại.
Ngay sau đó cơ thể cường tráng của Long Đàm đè lên trên, hắn mạnh bạo đẩy Bạch Phi Phi áp sát lên tường, cúi đầu hôn lên đôi môi nóng bỏng rạo rực của cô ta.
Cơ thể Bạch Phi Phi hừng hực lên đến cực điểm, cô ta mơ màng đưa tay cởi cúc áo sơmi của anh ta. Hai tay vuốt ve cơ bắp trên ngực cường tráng của hắn.
Vẻ dâm đãng của cô ta đã cám dỗ thành công tên đàn ông trước mặt.
Long Đàm đưa tay nhấc cô ta lên, nhanh tay vén váy cô ta lên, hai tay đỡ lấy mông cô ta, sau đó ra sức mà cọ xát lên xuống phần hông của cô ta.
“ Uh..........nhanh lên...........muốn em đi..........” cánh tay của cô ta vùi đầu hắn ta vào trước ngực, ánh mắt mơ hồ rên rỉ.
Nhìn người phụ nữ trước mắt đã bị mê muội đầu óc, Long Đàm cười ranh mãnh, tay phải trượt xuống, trong khoảnh khắc trên tay cầm một tấm thẻ xanh giống như thẻ điện thoại.
Nhìn kỹ dường như có một hàng chữ số lấp lánh trên mặt tấm thẻ đó, một đầu bên kia của tấm thẻ đó sắc như lưỡi dao.
Ngay sau đó, hắn áp sát đầu sắc bén đó vào phía hông phải của Bạch Phi Phi , dùng lực tàn nhẫn đẩy vào trong thịt của cô ta.
“ A..........” Đột nhiên chuyển đến cảm giác đau đớn trên người khiến Bạch Phi Phi hét lên một tiếng, sau đó ngất đi trong lòng hắn ta.
Con ngươi Long Đàm tối sầm lại, hất cô ta nằm trên đất, cúi người xuống dùng ngón cái đối khắc với vị trí của tấm thẻ đó mấy cái, phần thịt đó sẽ rất nhanh hồi phục lại nguyên trạng như ban đầu, gần như không có chút dấu vết nào để lại.
Nhìn người phụ nữ trên đất, hắn chầm chậm đứng dậy, dựa lưng trên tường châm một điếu thuốc.
Đúng lúc này trong nhà vệ sinh đột nhiên có một tên đàn ông đeo kính đẩy cửa đi vào, Long Đàm lạnh lùng liếc nhìn hắn ta: “ Thế nào rồi?”
“ Ông chủ , đã chuẩn bị xong cả rồi.” Hắn vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một thứ giống như chiếc máy tính, nhanh chóng nhập một dãy số vào bên trong: “ chiếc thẻ ghi lại kí ức này giống như một chiếc bút ghi âm cực lớn, số liệu bên trong có thể ghi lại tất cả ngôn ngữ, hơn nữa nó còn có thể thành một vũ khí định vị, đợi cô ta quay về chúng ta sẽ biết Sói ác sống ở đâu.”
Tên đeo kính đen vừa nói vừa nhét chiếc máy vào tay của Long Đàm.
Bùi Hạo Hiên ngật ngưỡng ngã xuống đất, trong đầu tỉnh táo hơn rất nhiều, anh ta ra sức lắc lắc đầu, muốn nhìn rõ ràng những người trước mắt.
Tên đàn ông đeo mặt nạ dẫn đầu lạnh lùng nhìn anh ta, khóe miệng nhếch lên nụ cười nham hiểm, ông ta đưa tay làm một tư thế ra hiệu về phía đằng sau, sau đó một đám người mặc đồ đen lập tức vây quanh lấy Bùi Hạo Hiên mà đấm đá.
Anh ta đau đớn nằm giãy giụa trên đất, đầu vì say nên cũng không biết phản kháng.
Mấy phút sau, toàn thân Bùi Hạo Hiên đầy máu bị hai tên áo đen kéo dậy, đúng lúc này, cánh cửa phòng bao đột nhiên bị người khác đẩy vào, Diệp Lăng Vi tay cầm đĩa hoa quả chầm chậm đi vào, khi nhìn thấy cảnh tượng này, cô ta bị dọa cho hét lên một tiếng thất thanh, đĩa hoa quả trong tay tự nhiên rơi xuống đất, đững sững ở đó một lúc, quay người nhanh chóng chạy ra phía ngoài cửa..........
Chết tiệt! Xảy ra án mạng rồi!!
Tên đàn ông đeo mặt nạ cau mày nhìn người phụ nữ này, lạnh lùng dặn dò với thuộc hạ đằng sau: “ Mau bắt con đàn bà đó lại cho tao.” Lời vừa dứt, hai tên cao to lực lưỡng lập tức đuổi theo.
Bùi Hạo Hiên đã có chút thần thái không tỉnh táo, sắc mặt nhợt nhạt, khóe miệng có dòng máu chảy ra, anh ta bất lực gục đầu xuống.........
Mấy phút sau, Diệp Lăng Vi bị hai tên lực lưỡng kéo vào, toàn thân cô ta run như cầy sấy nhìn tên đàn ông đeo mặt nạ đen trước mặt cầu xin: “ Các người thả tôi ra đi, tôi không nhìn thấy gì cả, tôi thật sự không nhìn thấy gì!”
Tên đàn ông đeo mặt nạ tiến lên trước mấy bước, đưa tay nhấc khuôn mặt xinh đẹp của cô ta lên: “ Cô nhìn thấy cái không nên nhìn......làm thế nào đây? Xinh đẹp thế này.......giết chết thì thật là đáng tiếc........”
Vừa nghe thấy câu này, Diệp Lăng Vi càng thêm sợ hãi, toàn thân run rẩy bò đến ôm chân tên đàn ông đó, “ Tôi cầu xin ông, đừng giết tôi, tôi thật sự không nhìn thấy gì, tôi tuyệt đối sẽ không nói với bên ngoài, các người tha cho tôi mạng sống này đi.”
Nghe lời cô ta nói, tên đàn ông đeo mặt nạ cười một cách gian xảo, tay phải giơ lên làm ám hiệu với đằng sau: “ Trói cô ta lại cho tao!”
Diệp Lăng Vi không dám ho he, chân tay bị trói chặt lại, cô ta hoảng loạn nhìn đám đàn ông trước mắt, trong khoảnh khắc ánh mắt nhìn thấy Bùi Hạo Hiên toàn thân đầy máu nằm trên đất.
Nhìn anh ta hơi cau mày, người đàn ông này không phải.........
“ Dẫn đi!” Đang nghĩ thế thì tên đàn ông đep mặt nạ đi ra đến cửa, một đám người theo sau đẩy Bùi Hạo Hiên và Diệp Lăng Vi đi ra.
Bóng dáng cao dài của hắn ta đứng dựa ở cửa căn phòng bao, nhìn thấy đám người nhảy nhót điên cuồng trên sân khấu, ánh mắt lướt trên người một người phụ nữ..........
...........
Tiếng nhạc chát chúa bên tai, Bạch Phi Phi uốn éo cái eo như con rắn nước đang nhảy nhót điên cuồng với một người đàn ông lạ.
Người đàn ông trước mắt có một đôi mắt sáng đẹp, chiếc áo sơmi màu trắng sạch sẽ, phẳng phiu, khuôn mặt đẹp trai toát lên dưới ánh đèn mập mờ nhưng lại đầy gian khí giống như một tên phù thủy.
“ Em gái, uống một ly nhé........” Tên đàn ông ôm lấy cơ thể cô ta mà nói bên tai cô ta, thuận tay từ trên quầy lấy một ly rượu, chất lỏng màu đỏ sóng sánh mơ hồ trong ly rượu.
Bạch Phi Phi ngẩng đầu, cánh tay mảnh mai vòng lên ôm lấy cổ tên đàn ông, khuôn mặt thanh tú cong đôi môi đỏ lên nói: “ Chàng trai........anh không muốn chơi cái khác sao? Kích thích hơn cả uống rượu..........”
“ Kích thích hơn..........”
Long Đàm nhìn cô ta mỉm cười, liếc mắt nhìn cô ta đầy tình ý, sau đó tay phải chầm chậm trượt đến trước ngực cô ta, nhìn cô ta mặc áo trễ cổ hở ra bầu ngực căng tròn, sau đó hắn nâng ly rượu lên, đổ từng giọt từng giọt vào phía khe giữa ngực cô ta.
“ Anh là đồ xấu............” Trên người Bạch Phi Phi trong khoảnh khắc như rạo rực lên, hành động của anh ta khiến lửa dục vọng trong cô ta càng lúc càng kêu gào điên cuồng, cô ta nhìn hắn nháy mắt cười, rụt cánh tay lại để mặt hắn ta dựa sát vào đầu mình, nghển cổ lên lẩm bẩm nói bên tai hắn.
Long Đàm nheo mắt lại, ôm chặt lấy eo cô ta: “ Có muốn chơi trò kích thích hơn không?”
“ Cái này ấy à...........” Tay của Bạch Phi Phi trượt từ trên cổ xuống ngực hắn ta, trên bờ ngực rắn chắc đó đưa ngón tay xoay chuyển mấy vòng.
Long Đàm cúi đầu cười càng gian manh hơn, bàn tay trượt xuống dưới, nhẹ nhàng vén chiếc váy ngắn của cô ta lên, ngón tay mơn trớn đùi cô ta: “ Người đẹp...........em có biết em đang chơi với lửa không?”
Bạch Phi Phi đẩy hắn ra, tay trái đưa lên giữ lấy chiếc cà vạt trên cổ hắn, quay người nháy nháy mắt với hắn, “ Chúng ta tìm một nơi nhé.........trút lửa nhé............”
Nghe thấy lời này, tên đàn ông đó cười nham hiểm nhìn cô ta, không nói câu gì, quay người kéo tay cô ta lập tức đi về phía nhà vệ sinh.
“ Rầm.......” Cánh cửa nhà vệ sinh nữ vội vàng bị đóng lại.
Ngay sau đó cơ thể cường tráng của Long Đàm đè lên trên, hắn mạnh bạo đẩy Bạch Phi Phi áp sát lên tường, cúi đầu hôn lên đôi môi nóng bỏng rạo rực của cô ta.
Cơ thể Bạch Phi Phi hừng hực lên đến cực điểm, cô ta mơ màng đưa tay cởi cúc áo sơmi của anh ta. Hai tay vuốt ve cơ bắp trên ngực cường tráng của hắn.
Vẻ dâm đãng của cô ta đã cám dỗ thành công tên đàn ông trước mặt.
Long Đàm đưa tay nhấc cô ta lên, nhanh tay vén váy cô ta lên, hai tay đỡ lấy mông cô ta, sau đó ra sức mà cọ xát lên xuống phần hông của cô ta.
“ Uh..........nhanh lên...........muốn em đi..........” cánh tay của cô ta vùi đầu hắn ta vào trước ngực, ánh mắt mơ hồ rên rỉ.
Nhìn người phụ nữ trước mắt đã bị mê muội đầu óc, Long Đàm cười ranh mãnh, tay phải trượt xuống, trong khoảnh khắc trên tay cầm một tấm thẻ xanh giống như thẻ điện thoại.
Nhìn kỹ dường như có một hàng chữ số lấp lánh trên mặt tấm thẻ đó, một đầu bên kia của tấm thẻ đó sắc như lưỡi dao.
Ngay sau đó, hắn áp sát đầu sắc bén đó vào phía hông phải của Bạch Phi Phi , dùng lực tàn nhẫn đẩy vào trong thịt của cô ta.
“ A..........” Đột nhiên chuyển đến cảm giác đau đớn trên người khiến Bạch Phi Phi hét lên một tiếng, sau đó ngất đi trong lòng hắn ta.
Con ngươi Long Đàm tối sầm lại, hất cô ta nằm trên đất, cúi người xuống dùng ngón cái đối khắc với vị trí của tấm thẻ đó mấy cái, phần thịt đó sẽ rất nhanh hồi phục lại nguyên trạng như ban đầu, gần như không có chút dấu vết nào để lại.
Nhìn người phụ nữ trên đất, hắn chầm chậm đứng dậy, dựa lưng trên tường châm một điếu thuốc.
Đúng lúc này trong nhà vệ sinh đột nhiên có một tên đàn ông đeo kính đẩy cửa đi vào, Long Đàm lạnh lùng liếc nhìn hắn ta: “ Thế nào rồi?”
“ Ông chủ , đã chuẩn bị xong cả rồi.” Hắn vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một thứ giống như chiếc máy tính, nhanh chóng nhập một dãy số vào bên trong: “ chiếc thẻ ghi lại kí ức này giống như một chiếc bút ghi âm cực lớn, số liệu bên trong có thể ghi lại tất cả ngôn ngữ, hơn nữa nó còn có thể thành một vũ khí định vị, đợi cô ta quay về chúng ta sẽ biết Sói ác sống ở đâu.”
Tên đeo kính đen vừa nói vừa nhét chiếc máy vào tay của Long Đàm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.