Tổng Tài Hắc Bang Và Phu Nhân Trên Danh Nghĩa
Chương 13: Ánh sáng của sự thật - Quá khứ của anh
jkdl_19
16/05/2022
Tối hôm đó anh chạy xe về Jeon thự, hôm nào cũng vậy sau khi từ chỗ cô
về anh đều lên thư phòng làm việc tới khuya mới đi ngủ và hôm nay cũng
không ngoại lệ. Đang vùi đầu vào đống công việc thì tiếng chuông điện
thoại vang lên. Anh ngưng lại công việc đang làm và bắt máy. Tiếng người đàn ông từ bên kia vang lên:
- "Chào Jeon thiếu, khuya như vậy rồi còn làm phiền ngài."
- "Không sao, kết quả sao rồi?"
- "Đã có rồi, bây giờ tôi lập tức gửi qua email cho ngài."
- "Cảm ơn ông Jonie, bây giờ tôi sẽ chuyển tiền qua cho ông."
- "Cảm ơn Jeon thiếu, mong sau này lại được hợp tác với ngài."
- "Được."
- "Vậy tôi chào ngài."
Rồi anh cúp máy và kiểm tra email. Email vừa được gửi tới anh click chuột vào. Một văn bản hiện lên, Jungkook đảo mắt một hồi rồi nhìn vào dòng chữ bí danh " Nolan", anh chợt nhíu mày.
"Nolan" cái tên như đã từng nghe qua nhưng hình như anh chưa từng gặp. Nhưng rốt cuộc Yoonna có quan hệ gì với người đàn ông này. Có điều anh khẳng định người đàn ông này không hề tầm thường.
Nhưng điều này đồng nghĩa với việc tập tài liệu hôm trước mà Hoseok đưa cho anh là giả sao? Vậy là bấy lâu nay anh trách lầm cô rồi sao? Còn người mà anh tin tưởng nhất, coi như anh em, bạn bè lại đứng sau lưng anh mà giở trò.
Anh tức giận gọi cho Kisil - cánh tay đắc lực của anh đồng thời cũng là một người mà anh rất tin tưởng đã giao cho anh ta quyền điều hành JY ở thế giới ngầm trên vùng trời đất Mỹ.
Jungkook nhờ Kisil điều tra Hoseok, nếu quả thực anh ta làm điều gì sai trái sau lưng anh thì cho dù có là bạn hay anh em thì cũng cần trừng phạt theo quy định của bang. Tàn nhẫn chính là con đường sống duy nhất ở hắc đạo điều này đã trở thành chân lý của một mafia.
Thật sự lúc này anh cảm thấy như cả thế giới đang quay lưng lại với mình: người anh em vào sinh ra tử với mình lại đâm sau lưng mình một nhát thật đau, còn người con gái mà anh luôn trách móc, sỉ nhục thậm trí khiến cô có ý nghĩ muốn tự tử lại chẳng làm gì sai với mình.
Lúc này anh thật sự suy sụp cần người bầu bạn nhưng xung quanh anh bây giờ lại chẳng có một ai. Rồi tiếng chuông điện thoại vang lên, hai chữ Park Jimin hiển thị trên màn hình. Anh mệt mỏi bắt máy:
- "Jungkook, chuyện đó là thật sao?&
Jimin được Kisil báo tin vì biết lúc này Jungkook rất suy sụp sẽ cần người ở cạnh chia sẻ vì vậy anh mới biết.
- "..."
Đáp lại anh chỉ là không gian yên tĩnh đến đáng sợ. Jimin lúc này rất sợ Jungkook đã làm điều dại dột vì quá khứ trước đây đã khiến Jungkook trở nên lãnh khốc đáng sợ như ngày hôm nay.
10 năm trước...
Lúc đó anh mới chỉ có 17 tuổi, ở cái tuổi ấy đáng ra như mọi đứa bạn cùng tuổi khác sẽ được tự do làm điều mình muốn. Thế nhưng Jungkook lại bị ba mẹ bắt học kinh doanh để sau này tiếp quản Jeon thị.
Ngoài việc học ở trường anh luôn phải học thêm đủ thứ sách vở trên đời, không được chơi như những người cùng trang lứa khác. Điều đó khiến anh càng xa lánh thế giới bên ngoài hơn và cũng chỉ có vỏn vẹn vài người bạn đó là Jimin, Taehyung và sau này có thêm Hoseok và Kisil.
Vậy mà cũng cái năm 17 tuổi ấy, một Tập đoàn cạnh tranh với Jeon thị đã lên kế hoạch mua chuộc thư ký cận kề ba anh, người mà ba anh tin tưởng nhất nhằm mục đích kéo ba anh xuống. Cuối cùng họ lại bị ba anh vạch trần và khiến cho bọn họ tan cửa nát nhà, mất sạch trong một đêm. Vì không trả thù được ông Jeon, bọn họ liền quay sang nhằm vào hai đứa con một trai một gái của ông.
Hôm đó trên đường đi học về anh và Jungri - em gái anh bị đám người đó truy sát. Họ bắn vào lốp xe khiến tài xế bị mất tay lái bất ngờ khiến chiếc xe bị đâm mạnh vào gốc cây gần đó. Và ngày xấu số đó đứa em gái mà anh thương nhất đã qua đời.
Ngay sau đó anh bị sốc và bị trầm cảm nặng có lúc còn có ý định tự tử. Đám người đó cũng bị Jeon gia tống vào tù, một số tên lớn đã kịp chạy trốn ra nước ngoài nhưng vẫn bị truy nã bởi cảnh sát quốc tế.
Gần 1 tháng Jungkook không hề nói chuyện với bất kì một ai. Rồi đến một hôm, đó là ngày kỉ niệm 90 năm thành lập Jeon thị, ba mẹ anh đều phải tới đó dự lễ nhưng vì anh không đi nên họ cũng không thể làm gì hơn.
Hôm đó anh đã trốn ra ngoài và tới thăm mộ con bé. Một mình trong đêm tối, đó là lần đầu tiên Jeon Jungkook rơi nước mắt.
Và đó cũng là ngày nguồn sáng duy nhất để làm động lực sống cho anh xuất hiện. Một cô gái khoảng 13-14 tuổi xuất hiện, đôi bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai anh khiến anh bất giác quay lại. Trong ánh trăng mờ ảo, anh không nhìn rõ người con gái ấy. Chỉ biết rằng cô đã nói với anh:
- "Tôi không biết chuyện tồi tệ gì đã sảy ra với anh, nhưng có lẽ tôi và anh đều hiểu được cảm giác mất mát này".
Ngày hôm đó là ngày mà vú nuôi của hai chị em cô qua đời. Cũng chỉ vì tính ham chơi đến mức không để ý xung quanh của cô khiến chỉ trong chốc lát cô đã mất đi người mẹ thứ hai này. Bà ấy là vì cứu cô khỏi bị xe đụng nên đã rời đi mãi mãi.
Tối hôm đó cô đã trốn ba mẹ tới thăm vú một lần nữa vì sau đó ba nói sẽ đưa chị em cô ra nước ngoài để quên đi chuyện này.
Anh chưa kịp định hình lại chuyện gì đang sảy ra thì giọng nói ấy lại cất lên:
- "Cho dù có chuyện gì sảy ra đi chăng nữa thì ta vẫn phải tiếp tục sống vì bây giờ ta còn phải sống cho cả người ấy nữa, phải sống thật tốt để người ấy trên thiên đàng vui vẻ vì ta."
- "Hử??"
- "Ba tôi nói vậy đó!.. Đây tôi cho anh cái này."
Rồi cô bé ấy đưa cho anh chiếc lắc tay bằng bạch kim, trên đó còn có một bông hoa anh thảo màu đỏ rực được làm bằng pha lê rất đẹp mắt.
- "Vui vẻ lên đi vì nếu ta vui vẻ thì người đó mới vui vẻ, họ yêu thương ta, vì vậy họ không muốn ta buồn đâu."
Lúc đó anh vẫn còn ngẩn ngơ vì lời nói của cô gái đó, khi kịp hoàn hồn thì cô bé đã bước đi được một đoạn, anh chỉ kịp nói theo:
- "Này cô bé, em tên gì vậy ?"
- "Anh không cần biết đâu vì sau này chưa chắc chúng ta đã gặp lại."
Nhưng đột nhiên cô ngừng lại một lúc rồi mới bước tiếp và còn nói với lại cho anh ba chữ như một bí danh: "Kim tiểu thư."
Rồi cô chạy lại chỗ chị đang đợi và trở về nhà.
Sau buổi tối hôm đó, anh đã vui vẻ hơn, cô gái đó đã mang đến cho anh động lực sống tiếp và còn phải sống cả phần đời của Jungri. Từ đó anh điên cuồng vào học tập, không những vậy anh còn cùng ba tham gia tiếp quản Jeon thị, dần dần đưa nó vươn xa hơn.
Giờ đây ba đã giao lại toàn quyền tiếp quản Jeon thị cho anh và anh còn cố gắng đưa nó vươn xa hơn nữa vì đây là ước mơ của em gái anh, Jungri muốn Jeon thị là Tập đoàn đứng đầu đất nước. Và bây giờ nó không chỉ đứng đầu Hàn Quốc mà còn đứng đầu toàn thế giới.
Từ ngày hôm đó anh cùng với Jimin dần dần thành lập nên JK ở hắc đạo để tìm ra những tên còn lại đã cướp mất em gái anh, phải khiến cho chúng sống không bằng chết.
Vì vậy anh rất sợ phải mất đi người mình trân trọng và sợ làm tổn thương người mà anh yêu. Anh rất ghét những người sau lưng anh giở trò đặc biệt đó lại là những người mà anh tin tưởng coi như anh em. Anh không muốn phạm sai lầm giống ba mà phải mất đi một người thân nào nữa.
Vì thế hiện tại Jimin sợ anh sẽ làm gì dại rột hoặc nổi tính tàn nhẫn giống như trước khi Yoonna xuất hiện thì e là mọi chuyện khó lường được...
- "Chào Jeon thiếu, khuya như vậy rồi còn làm phiền ngài."
- "Không sao, kết quả sao rồi?"
- "Đã có rồi, bây giờ tôi lập tức gửi qua email cho ngài."
- "Cảm ơn ông Jonie, bây giờ tôi sẽ chuyển tiền qua cho ông."
- "Cảm ơn Jeon thiếu, mong sau này lại được hợp tác với ngài."
- "Được."
- "Vậy tôi chào ngài."
Rồi anh cúp máy và kiểm tra email. Email vừa được gửi tới anh click chuột vào. Một văn bản hiện lên, Jungkook đảo mắt một hồi rồi nhìn vào dòng chữ bí danh " Nolan", anh chợt nhíu mày.
"Nolan" cái tên như đã từng nghe qua nhưng hình như anh chưa từng gặp. Nhưng rốt cuộc Yoonna có quan hệ gì với người đàn ông này. Có điều anh khẳng định người đàn ông này không hề tầm thường.
Nhưng điều này đồng nghĩa với việc tập tài liệu hôm trước mà Hoseok đưa cho anh là giả sao? Vậy là bấy lâu nay anh trách lầm cô rồi sao? Còn người mà anh tin tưởng nhất, coi như anh em, bạn bè lại đứng sau lưng anh mà giở trò.
Anh tức giận gọi cho Kisil - cánh tay đắc lực của anh đồng thời cũng là một người mà anh rất tin tưởng đã giao cho anh ta quyền điều hành JY ở thế giới ngầm trên vùng trời đất Mỹ.
Jungkook nhờ Kisil điều tra Hoseok, nếu quả thực anh ta làm điều gì sai trái sau lưng anh thì cho dù có là bạn hay anh em thì cũng cần trừng phạt theo quy định của bang. Tàn nhẫn chính là con đường sống duy nhất ở hắc đạo điều này đã trở thành chân lý của một mafia.
Thật sự lúc này anh cảm thấy như cả thế giới đang quay lưng lại với mình: người anh em vào sinh ra tử với mình lại đâm sau lưng mình một nhát thật đau, còn người con gái mà anh luôn trách móc, sỉ nhục thậm trí khiến cô có ý nghĩ muốn tự tử lại chẳng làm gì sai với mình.
Lúc này anh thật sự suy sụp cần người bầu bạn nhưng xung quanh anh bây giờ lại chẳng có một ai. Rồi tiếng chuông điện thoại vang lên, hai chữ Park Jimin hiển thị trên màn hình. Anh mệt mỏi bắt máy:
- "Jungkook, chuyện đó là thật sao?&
Jimin được Kisil báo tin vì biết lúc này Jungkook rất suy sụp sẽ cần người ở cạnh chia sẻ vì vậy anh mới biết.
- "..."
Đáp lại anh chỉ là không gian yên tĩnh đến đáng sợ. Jimin lúc này rất sợ Jungkook đã làm điều dại dột vì quá khứ trước đây đã khiến Jungkook trở nên lãnh khốc đáng sợ như ngày hôm nay.
10 năm trước...
Lúc đó anh mới chỉ có 17 tuổi, ở cái tuổi ấy đáng ra như mọi đứa bạn cùng tuổi khác sẽ được tự do làm điều mình muốn. Thế nhưng Jungkook lại bị ba mẹ bắt học kinh doanh để sau này tiếp quản Jeon thị.
Ngoài việc học ở trường anh luôn phải học thêm đủ thứ sách vở trên đời, không được chơi như những người cùng trang lứa khác. Điều đó khiến anh càng xa lánh thế giới bên ngoài hơn và cũng chỉ có vỏn vẹn vài người bạn đó là Jimin, Taehyung và sau này có thêm Hoseok và Kisil.
Vậy mà cũng cái năm 17 tuổi ấy, một Tập đoàn cạnh tranh với Jeon thị đã lên kế hoạch mua chuộc thư ký cận kề ba anh, người mà ba anh tin tưởng nhất nhằm mục đích kéo ba anh xuống. Cuối cùng họ lại bị ba anh vạch trần và khiến cho bọn họ tan cửa nát nhà, mất sạch trong một đêm. Vì không trả thù được ông Jeon, bọn họ liền quay sang nhằm vào hai đứa con một trai một gái của ông.
Hôm đó trên đường đi học về anh và Jungri - em gái anh bị đám người đó truy sát. Họ bắn vào lốp xe khiến tài xế bị mất tay lái bất ngờ khiến chiếc xe bị đâm mạnh vào gốc cây gần đó. Và ngày xấu số đó đứa em gái mà anh thương nhất đã qua đời.
Ngay sau đó anh bị sốc và bị trầm cảm nặng có lúc còn có ý định tự tử. Đám người đó cũng bị Jeon gia tống vào tù, một số tên lớn đã kịp chạy trốn ra nước ngoài nhưng vẫn bị truy nã bởi cảnh sát quốc tế.
Gần 1 tháng Jungkook không hề nói chuyện với bất kì một ai. Rồi đến một hôm, đó là ngày kỉ niệm 90 năm thành lập Jeon thị, ba mẹ anh đều phải tới đó dự lễ nhưng vì anh không đi nên họ cũng không thể làm gì hơn.
Hôm đó anh đã trốn ra ngoài và tới thăm mộ con bé. Một mình trong đêm tối, đó là lần đầu tiên Jeon Jungkook rơi nước mắt.
Và đó cũng là ngày nguồn sáng duy nhất để làm động lực sống cho anh xuất hiện. Một cô gái khoảng 13-14 tuổi xuất hiện, đôi bàn tay nhỏ nhắn đặt lên vai anh khiến anh bất giác quay lại. Trong ánh trăng mờ ảo, anh không nhìn rõ người con gái ấy. Chỉ biết rằng cô đã nói với anh:
- "Tôi không biết chuyện tồi tệ gì đã sảy ra với anh, nhưng có lẽ tôi và anh đều hiểu được cảm giác mất mát này".
Ngày hôm đó là ngày mà vú nuôi của hai chị em cô qua đời. Cũng chỉ vì tính ham chơi đến mức không để ý xung quanh của cô khiến chỉ trong chốc lát cô đã mất đi người mẹ thứ hai này. Bà ấy là vì cứu cô khỏi bị xe đụng nên đã rời đi mãi mãi.
Tối hôm đó cô đã trốn ba mẹ tới thăm vú một lần nữa vì sau đó ba nói sẽ đưa chị em cô ra nước ngoài để quên đi chuyện này.
Anh chưa kịp định hình lại chuyện gì đang sảy ra thì giọng nói ấy lại cất lên:
- "Cho dù có chuyện gì sảy ra đi chăng nữa thì ta vẫn phải tiếp tục sống vì bây giờ ta còn phải sống cho cả người ấy nữa, phải sống thật tốt để người ấy trên thiên đàng vui vẻ vì ta."
- "Hử??"
- "Ba tôi nói vậy đó!.. Đây tôi cho anh cái này."
Rồi cô bé ấy đưa cho anh chiếc lắc tay bằng bạch kim, trên đó còn có một bông hoa anh thảo màu đỏ rực được làm bằng pha lê rất đẹp mắt.
- "Vui vẻ lên đi vì nếu ta vui vẻ thì người đó mới vui vẻ, họ yêu thương ta, vì vậy họ không muốn ta buồn đâu."
Lúc đó anh vẫn còn ngẩn ngơ vì lời nói của cô gái đó, khi kịp hoàn hồn thì cô bé đã bước đi được một đoạn, anh chỉ kịp nói theo:
- "Này cô bé, em tên gì vậy ?"
- "Anh không cần biết đâu vì sau này chưa chắc chúng ta đã gặp lại."
Nhưng đột nhiên cô ngừng lại một lúc rồi mới bước tiếp và còn nói với lại cho anh ba chữ như một bí danh: "Kim tiểu thư."
Rồi cô chạy lại chỗ chị đang đợi và trở về nhà.
Sau buổi tối hôm đó, anh đã vui vẻ hơn, cô gái đó đã mang đến cho anh động lực sống tiếp và còn phải sống cả phần đời của Jungri. Từ đó anh điên cuồng vào học tập, không những vậy anh còn cùng ba tham gia tiếp quản Jeon thị, dần dần đưa nó vươn xa hơn.
Giờ đây ba đã giao lại toàn quyền tiếp quản Jeon thị cho anh và anh còn cố gắng đưa nó vươn xa hơn nữa vì đây là ước mơ của em gái anh, Jungri muốn Jeon thị là Tập đoàn đứng đầu đất nước. Và bây giờ nó không chỉ đứng đầu Hàn Quốc mà còn đứng đầu toàn thế giới.
Từ ngày hôm đó anh cùng với Jimin dần dần thành lập nên JK ở hắc đạo để tìm ra những tên còn lại đã cướp mất em gái anh, phải khiến cho chúng sống không bằng chết.
Vì vậy anh rất sợ phải mất đi người mình trân trọng và sợ làm tổn thương người mà anh yêu. Anh rất ghét những người sau lưng anh giở trò đặc biệt đó lại là những người mà anh tin tưởng coi như anh em. Anh không muốn phạm sai lầm giống ba mà phải mất đi một người thân nào nữa.
Vì thế hiện tại Jimin sợ anh sẽ làm gì dại rột hoặc nổi tính tàn nhẫn giống như trước khi Yoonna xuất hiện thì e là mọi chuyện khó lường được...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.