Tổng Tài Hắc Đạo Cưng Sủng Cô Vợ Bác Sĩ
Chương 13
Cực sủng bảo bối
12/09/2023
Hôm nay cô phải dậy sớm vì có ca phẫu thuật nên tình hiện tại là anh đang ngồi sụ mặt nhìn cô
" Bảo bối sao em không ngủ với anh thêm chút nữa đi. Đi muộn một tí cũng có chết ai đâu "
" Dạo này em dễ tính qua đúng không? Không được mè nheo nữa, xong việc em đến tập đoàn timg rồi anh muốn gì cũng được ". Thật là đối với anh cô khôn thể nào nói nặng nổi 2 câu mà. Thôi thì làm xong việc rồi bù đắp cho con cún ngốc đang ngồi một đống trên giường kia.
Anh nghe nói vậy thì cười không ngậm được mồm
" Em nha xong việc nhớ bù đắp cho trái tim bị tổn thương này của anh đó"
" Vâng thưa Vương tổng. bây giờ mời ngày đi vệ sinh các nhân ròi chở tiểu nữ đi ăn rồi đến bệnh viện được không"
" Hihi...Tuân lệnh phu nhân. xin phu nhân chờ ta một tí sẽ xong ngay đây"
Cô nhìn anh vui vẻ tung tăng thì hết nói nổi. Ai nhìn vào không nghĩ đây sẽ là Vương tổng hay là lão đại lạnh lùng, khuôn mặt lúc nào cũng âm trầm.
Xong xuôi anh đưa coo di ăn sáng xng rồi chở cô đến bệnh viện.
Cô tạm biệt anh xong thì đi đến phòng hội thảo với các bác sĩ khác để tí phẫu thuật. Mặc dù ai cũng tin tưởng vào tay nghề của cô nhưng cô vẫn muốn chắc chắn mọi thứ khi vào phẫu thuật.
Vương thị
Xe anh dừng đõ trước của tập đoàn, anh nhẹ nhàng bước xuống lạnh lùng bước qua đám nhân viên đang cúi đầu chào
" Chủ tịch....."
Vào thang máy anh ấn tầng cao nhất, trên đây chỉ có phòng của anh và phòng dành cho thư ký. Vào đến phòng anh cởi áo vest ra vắt sau ghế rồi xắn áo lên ngồi xuống nghe thư ký báo cáo công việc
" Chủ tịch hôm nay ngài có 1 cuộc họp lúc 7h30' sau đó 8h gặp đối tác của Hoàng thị đẻ ký hợp đồng đầu tự dự án 'xây dựng trung tâm thương mai '
" Tôi biết rồi, còn gì nữa không?"
" Chủ tịch tôi nghe quản gia Tần nói là ông bà chủ ngày mai về tới ạ"
" được rồi ,tôi biết rồi"
" À, Chủ tịch nội gián chúng ta cài bên MẶc Phong báo lại là hắn đang lên kế hoạch để cướp lỗ vũ khí mà chúng ta sản xuất xong sẽ giao cho bên quân đội Mĩ và cậu ta còn báo lại hắn ta còn kêu người theo dõi chị dâu nữa"
" Cứ để cho cậu ta cướp được sau đó chúng ta sẽ tập kích bất ngờ cho cậu ta biết khi cướp hàng của tôi phải biết hậu quả nó sẽ nặng như thế nào. Việc này không cần tôi ra mặt, hai anh em cậu sẽ giải quyết bọn đó. Còn việc cậu ta cho theo dõi tuyết nhi thì tăng thầm người bảo vệ trong âm thầm đừng đánh rắn đọng cổ. Mấy hôm nữa tôi sẽ bảo cô ấy tạm thời nghỉ việc tôi sẽ theo sát cô ấy. Tôi chống mắt lên nhìn cậu ta bị hận thù che mắt không nghe người khác nói sẽ nhận hậu quả như thế nào. dược rồi cậu ra ngoài trước đi"
" Vâng"
Trần Duẫn nhanh chóng lùi ra để lại không gian cho anh. Khi trong phòng còn ai thì ánh mắt anh càng toát ra sự lạnh lẽo, miệng thì cười nhẹ khi nghĩ đến điều gì đó.
Thời gian cứ thế trôi qua một cách nhẹ nhàng đến 10h. Cô xong việc vội bắt taxi đến vương thị tìm anh. Xuống xe cô trả tiền xong đi đến quầy tiếp
" Xin lỗi cho tôi gặp Vương tổng được không"
" Xin lỗi,cô bé em có hẹn trước không, nếu không có thì sẽ không được phép gặp chủ tịch đâu". Cô tiếp tân nhìn cô trẻ thì cứ nghĩ cô chắc tầm 18 tuổi
Một cô nhân khác ra vẻ kênh kiệu hất cằm trợn mắt nói
" Nhìn thế cũng biết là muốn quyến rũ chủ tịch rồi. Còn bé thế mà không chịu học hàng đi, lại có thời gian đi quyểnux người khác, đúng là mất mặt mà."
Cô nhân viên nghe cô ta nói thì khó chịu lên tiếng
" Cô một vừ hai phải thôi, hở tí là xúc phạm người khác. Nhìn em ấy còn bé như thế chắc là người quen chủ tịch. còn nói việc quyến rũ thì không ai trong công ty này không biết cô muốn quyến rũ trèo lên giường boss chứ"
" Hừ thì sao chứ cô quyền gì nói tôi. Chỉ có tôi mới phù hợp làm người phụ nữ của Vương tổng, chắc chắn tôi sẽ trở thành Vương Phu nhân"
Cô từ nãy nghe cô ta nói thì không khỏi cười lạnh. Nhìn cô hiền mà thích lên mặt bắt nạt sao vậy thì sai lầm rồi đó
" Cô chức mình sẽ trở thành Vương Phu nhân ? Nực cười, mặt thì trát đầy son phấn nhìn chết khiếp, đi làm mà ăn mặc hở hang khòn làm sao, không khác gì điếm vậy"
" Con khốn kia ai cho mày xúc phamj tao hả? tao đánh chết mày". Co ta giơ tây định tát cô thì bị cô bắt được bóp chặt tay cô khiến cho mặt cô ta tái mét.
Cô buông tay cô ta ra rút điẹn thoại gọi cho anh
" Cho anh 5 phút có mặt ở đại sảnh ". Không để anh trả lời cô tắt ngang máy.
Anh đang ngồi làm việc thấy cô điện liền nghe máy, nhưng chưa kipwj nói gì cô đã xổ cho anh một tràng. Nói thế thôi anh nghe xong cũng bật dậ chạy xuống. Trần Duẫn có công việc định báo cáo anh thấy anh chạy vội thì để tài liệu lại rồi chạy theo.
Xuống đén nơi chưa kịp hiểu chuyện gì đã nghe tiếng cô quát anh theo bản năng làm như cô nói
" Quỳ xuống"
" bà xã anh làm gì sai hay sao tự nhiên em quát anh ". Nhân viên nghe anh gọi cô là bà xã thì há hốc mồm. trời ơi họ vừ nghe cái gì vậy? Đã vậy chủ tịch còn nói với giọng điệu nũng nịu tủi thân
" Cô ta muốn làm phu nhân của anh kìa"
" Ai mà dám nói bậy như vậy ? Em chính là vương phu nhân mà. Bảo bối đừng giận anh nữa anh bị oan mà"
Cô ta nghe đến đây thì sợ hãi không thôi
" Chủ tịch anh tha cho tôi đi"
" Cút, người đâu lôi cô ta đi, Trần Duẫn cho cô ta vào danh sách đen ai dám nhận cô ta vào chính là đối đàu với vương thị".
" Bảo bối sao em không ngủ với anh thêm chút nữa đi. Đi muộn một tí cũng có chết ai đâu "
" Dạo này em dễ tính qua đúng không? Không được mè nheo nữa, xong việc em đến tập đoàn timg rồi anh muốn gì cũng được ". Thật là đối với anh cô khôn thể nào nói nặng nổi 2 câu mà. Thôi thì làm xong việc rồi bù đắp cho con cún ngốc đang ngồi một đống trên giường kia.
Anh nghe nói vậy thì cười không ngậm được mồm
" Em nha xong việc nhớ bù đắp cho trái tim bị tổn thương này của anh đó"
" Vâng thưa Vương tổng. bây giờ mời ngày đi vệ sinh các nhân ròi chở tiểu nữ đi ăn rồi đến bệnh viện được không"
" Hihi...Tuân lệnh phu nhân. xin phu nhân chờ ta một tí sẽ xong ngay đây"
Cô nhìn anh vui vẻ tung tăng thì hết nói nổi. Ai nhìn vào không nghĩ đây sẽ là Vương tổng hay là lão đại lạnh lùng, khuôn mặt lúc nào cũng âm trầm.
Xong xuôi anh đưa coo di ăn sáng xng rồi chở cô đến bệnh viện.
Cô tạm biệt anh xong thì đi đến phòng hội thảo với các bác sĩ khác để tí phẫu thuật. Mặc dù ai cũng tin tưởng vào tay nghề của cô nhưng cô vẫn muốn chắc chắn mọi thứ khi vào phẫu thuật.
Vương thị
Xe anh dừng đõ trước của tập đoàn, anh nhẹ nhàng bước xuống lạnh lùng bước qua đám nhân viên đang cúi đầu chào
" Chủ tịch....."
Vào thang máy anh ấn tầng cao nhất, trên đây chỉ có phòng của anh và phòng dành cho thư ký. Vào đến phòng anh cởi áo vest ra vắt sau ghế rồi xắn áo lên ngồi xuống nghe thư ký báo cáo công việc
" Chủ tịch hôm nay ngài có 1 cuộc họp lúc 7h30' sau đó 8h gặp đối tác của Hoàng thị đẻ ký hợp đồng đầu tự dự án 'xây dựng trung tâm thương mai '
" Tôi biết rồi, còn gì nữa không?"
" Chủ tịch tôi nghe quản gia Tần nói là ông bà chủ ngày mai về tới ạ"
" được rồi ,tôi biết rồi"
" À, Chủ tịch nội gián chúng ta cài bên MẶc Phong báo lại là hắn đang lên kế hoạch để cướp lỗ vũ khí mà chúng ta sản xuất xong sẽ giao cho bên quân đội Mĩ và cậu ta còn báo lại hắn ta còn kêu người theo dõi chị dâu nữa"
" Cứ để cho cậu ta cướp được sau đó chúng ta sẽ tập kích bất ngờ cho cậu ta biết khi cướp hàng của tôi phải biết hậu quả nó sẽ nặng như thế nào. Việc này không cần tôi ra mặt, hai anh em cậu sẽ giải quyết bọn đó. Còn việc cậu ta cho theo dõi tuyết nhi thì tăng thầm người bảo vệ trong âm thầm đừng đánh rắn đọng cổ. Mấy hôm nữa tôi sẽ bảo cô ấy tạm thời nghỉ việc tôi sẽ theo sát cô ấy. Tôi chống mắt lên nhìn cậu ta bị hận thù che mắt không nghe người khác nói sẽ nhận hậu quả như thế nào. dược rồi cậu ra ngoài trước đi"
" Vâng"
Trần Duẫn nhanh chóng lùi ra để lại không gian cho anh. Khi trong phòng còn ai thì ánh mắt anh càng toát ra sự lạnh lẽo, miệng thì cười nhẹ khi nghĩ đến điều gì đó.
Thời gian cứ thế trôi qua một cách nhẹ nhàng đến 10h. Cô xong việc vội bắt taxi đến vương thị tìm anh. Xuống xe cô trả tiền xong đi đến quầy tiếp
" Xin lỗi cho tôi gặp Vương tổng được không"
" Xin lỗi,cô bé em có hẹn trước không, nếu không có thì sẽ không được phép gặp chủ tịch đâu". Cô tiếp tân nhìn cô trẻ thì cứ nghĩ cô chắc tầm 18 tuổi
Một cô nhân khác ra vẻ kênh kiệu hất cằm trợn mắt nói
" Nhìn thế cũng biết là muốn quyến rũ chủ tịch rồi. Còn bé thế mà không chịu học hàng đi, lại có thời gian đi quyểnux người khác, đúng là mất mặt mà."
Cô nhân viên nghe cô ta nói thì khó chịu lên tiếng
" Cô một vừ hai phải thôi, hở tí là xúc phạm người khác. Nhìn em ấy còn bé như thế chắc là người quen chủ tịch. còn nói việc quyến rũ thì không ai trong công ty này không biết cô muốn quyến rũ trèo lên giường boss chứ"
" Hừ thì sao chứ cô quyền gì nói tôi. Chỉ có tôi mới phù hợp làm người phụ nữ của Vương tổng, chắc chắn tôi sẽ trở thành Vương Phu nhân"
Cô từ nãy nghe cô ta nói thì không khỏi cười lạnh. Nhìn cô hiền mà thích lên mặt bắt nạt sao vậy thì sai lầm rồi đó
" Cô chức mình sẽ trở thành Vương Phu nhân ? Nực cười, mặt thì trát đầy son phấn nhìn chết khiếp, đi làm mà ăn mặc hở hang khòn làm sao, không khác gì điếm vậy"
" Con khốn kia ai cho mày xúc phamj tao hả? tao đánh chết mày". Co ta giơ tây định tát cô thì bị cô bắt được bóp chặt tay cô khiến cho mặt cô ta tái mét.
Cô buông tay cô ta ra rút điẹn thoại gọi cho anh
" Cho anh 5 phút có mặt ở đại sảnh ". Không để anh trả lời cô tắt ngang máy.
Anh đang ngồi làm việc thấy cô điện liền nghe máy, nhưng chưa kipwj nói gì cô đã xổ cho anh một tràng. Nói thế thôi anh nghe xong cũng bật dậ chạy xuống. Trần Duẫn có công việc định báo cáo anh thấy anh chạy vội thì để tài liệu lại rồi chạy theo.
Xuống đén nơi chưa kịp hiểu chuyện gì đã nghe tiếng cô quát anh theo bản năng làm như cô nói
" Quỳ xuống"
" bà xã anh làm gì sai hay sao tự nhiên em quát anh ". Nhân viên nghe anh gọi cô là bà xã thì há hốc mồm. trời ơi họ vừ nghe cái gì vậy? Đã vậy chủ tịch còn nói với giọng điệu nũng nịu tủi thân
" Cô ta muốn làm phu nhân của anh kìa"
" Ai mà dám nói bậy như vậy ? Em chính là vương phu nhân mà. Bảo bối đừng giận anh nữa anh bị oan mà"
Cô ta nghe đến đây thì sợ hãi không thôi
" Chủ tịch anh tha cho tôi đi"
" Cút, người đâu lôi cô ta đi, Trần Duẫn cho cô ta vào danh sách đen ai dám nhận cô ta vào chính là đối đàu với vương thị".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.