Tổng Tài Hắc Đạo Cưng Sủng Cô Vợ Bác Sĩ
Chương 15: Lập hôn ước
Cực sủng bảo bối
12/09/2023
Hôm sau hai người dạy nhanh chóng đi làm để hoàn thành công việc sớm tối còn đi gặp cha mẹ anh nữa. Cả hai miệt mài làm đến 5 giờ chiều như hôm qua anh nói anh đến đón cô về nhà tắm rửa sửa soạn
" Anh tí nữa trên đường về thì rẽ vào trung tâm thương mại để em mua ít quà tặng cha mẹ anh"
" Cái đó em không cần lo anh sợ em mệt nên đã chuẩn bị rồi, với cả nếu em không có quà họ cũng không giận đâu bảo bối"
" Vâng"
Hai người về chuẩn bị các thứ õng cũng 6 giờ 30 phút, liền nhanh chống lên xe đến Vương Trạch. Nơi này là chính của Vương gia, cha mẹ anh từ khi giao lại công ty cho anh liền ở đay dưỡng già thỉnh thoảng cũng đi du lịch. đang sra mỗi liền đi du lịch là họ đi tầm 2 tháng nhưng lần này nghe tin anh có banh gái liền về sớm thúc giục anh mang cô về. Nhiều lúc anh cũng dở khóc dở cười với họ. anh cong trẻ mà cứ nghĩ anh ế sẽ không ai thèm nhìn lúc nào cũng nhắc anh cưới vợ, những lúc đó anh chỉ biết lảng đi.
Khi trước cổng bảo vệ nhìn xe liền biết anh nhanh chóng mở cổng đẻ anh chạy vào. Đỗ xe trước cửa chính anh xuống xe đi sang mở cửa dìu cô. cha mẹ anh nghe thấy tiếng xe nhanh chóng đi ra đợi hai người.
Anh nắm tay cô đi đến chỗ ông bà Vương đồng thanh chào
" ba mẹ"
" hai bác"
" haha tốt... tốt. Kiệt cuối cùng cũng mang vợ về rồi". bà vương nhìn hai người mà không nhịn được cười.
" mau vào trong ngồi thôi". Ông Vương bảo mọi người vào trong nói chuỵen chứ đứng đây đến bao giờ mới xong.
Vào trong cô ngồi cạnh anh còn ông bà ngồi đối diện hai người.
bà vương : " Bảo bối con tên gì"
" Con tên Hàn Mạc Tuyết, mọi người có thể gọi là tiểu Tuyết "
Ông vương nghe cô giới thiệu tên là họ Hàn thì lên tiếng
" Con có phải là con của Hàn Trầm không"
" Vâng, bác biết ba con sao ạ"
Ông không nhịn được cười to khiến mọi người không hiểu
" lúc nhìn con ta cảm thấy rất quen. Quả nhiên ta nghĩ không sao con là con của tên đó. Bọn ta là bạn thân của nhau"
Bà vương :" Đúng vậy, khi còn trẻ hai người họ là bạn thân của nhau. Cũng nhờ có mẹ con mà ta mới tìm được người đàn ông của mình"
Anh với cô nhìn nhau không ngờ phụ huynh hai bên lại là người quen
" Nhờ mẹ con ạ?" Cô tò mò hỏi
" Ừ. Ta với mẹ con là bạn thân từ khi cong bé, sau này mẹ con quen và yêu Hắc Trầm. Trong một lần đi chơi, ba mẹ con rủ ta đi cùng nhưng ta ngại làm kì đà nên không muốn đi. Nhưng họ nói ngoài ta ra còn có người khác đi cùng. Người đó chính là ba của Kiệt - Vương Tuấn Khải. Sau thời gian làm quen đó bọn ta yêu nhau rồi quyết định cưới"
" Oa con không ngờ mọi người lại quen nhau còn có chuyện tình thật đẹp"
" Haha....". cả bốn người nói chuyện vui vẻ trông rất ấm áp, hạnh phúc.
Mẹ anh nhìn hai người vui vẻ thì cảm thấy đúng là nhân duyên trời định.
" Thực ra là khi Kiệt còn bé ta với mẹ con có nói đùa là nếu như đứa con đầu tiên của hai người là một trai và một gái thì muốn làm thông gia nhưng không ngờ cả hái inh đều là con trai nên bọn ta đành bỏ ý định đấy đi. Không ngờ mẹ con lại mang thai lần nữa và sinh ra tiểu công chúa là con. Nhưng lúc đó bọn ta còn có công việc riêng nên không gặp nhau được, chuyện hôn ước đó cũng dần vào quyên lãng. Cuối cùng ta không ngờ rằng hai đứa lại yêu nhau, đúng là có duyên mà".
Anh từ nãy nghe mẹ nói cũng không ngờ được
" Mẹ vậy nói trắng ra Tuyết nhi chính là hôn thê của con "
" không hẳn vì lời hứa đó được lập khi con sinh cùng với Tiểu khiêm, đến khi tiểu tuyết được sinh ra ta cũng chưa có cơ hội ngỏ ý với họ. Nếu con muốn ta cũng có thể dựa vào lời hứa đó coi như tuyết nhi là vị hôn thế của con. Nhung con nên nhớ một khi cả hai thống nhất hôn ước để hai đứa lấy nhau thi fkhoong được hối hận và làm trái luong tâm"
" Con đòng ý. Cả đời này đã định con với tuyết nhi sẽ là của nhau"
Ông vương nghe con trai nói quyết đinh đầy một cách kiên định thì không khỏi tự hào
"Được, để ta hẹn họ cuối tuần này hai gia đình gặp mặt nói chuyện rồi sẽ thông báo với mọi người"
" Con cảm ơn ba mẹ". Nói xong quay sang ôm cô vào trong lòng thoả mãn vuốt ve. Cô thấy anh vui vẻ như vậy cũng thấy vui lay, nếu anh muốn làm như vậy thì cô chiều theo ý anh vậy.
Mẹ anh nói " Mọi người nghe đây từ hôm nay tiểu tuyết sẽ là thiếu phu nhân của Vương gia, nghe rõ chưa"
Người hầu đồng thanh nói lớn " Vâng"
Quả gia lúc này đứng ra nói
" Lão gia, phu nhân, thiếu gia, thiếu phu nhân cơm đã dọn xong mời mọi người vào ăn ạ".
Bỗng lúc này, ông bà nháy mắt với quản gai như tính toán cái gì đó
Vào bàn mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, thì lúc này ông vương nói
" Nào chúng ta cúng cạnh ly chúc mừng Kiệt có vợ nào"
Anh đang gắp thức ăn cho cô thì nghe ông nói liền quay sang nhìn ba mẹ như muốn nhìn thấu họ đang nghĩ gì. Ba mẹ dù sao cũng từng làm mưa làm gió trên thương trường nên lúc này anh cảm thấy họ toát ra sự tính toán gi đó. Cô ngồi bên cạnh thấy anh như vậy khều nhẹ, anh thấy thế thì cũng chiều theo họ cầm ly rượu lên cùng cạn ly.
Lúc ba mẹ anh nhìn anh một hơi tu hết thì liéc nhìn nhau cười thầm, kế hoạch cua rhoj thành công rôig. Quản gia và người hầu nhìn hai người bẫy anh và cô thì không cảm thán đúng là gừng càng già càng cay.
Ăn uống xong xuôi mọi người ra phòng khách xem tivi nhưng mới ngồi một tí anh cảm thấy người khó chịu, trán đổ đầy mồ hôi. Anh nghĩ ngay đến ly rượu vừa nãy liền biết mình bị làm sao, vội quay sang nói với cô
" Bảo bối em ngồi đay với ba mẹ nha, anh lên phòng một tí "
" Vâng, anh cứ đi đi "
Đợi cô nói xong anh lập tức đứng dậy đi lên phòng lao nhnah vào nhà tắm xả nước lạnh lên người. Ông bà vương nhìn anh như vậy liền biết thuốc có tác dụng.
Ngồi một lúc lâu bà vương giả vờ nói
" Tiểu tuyết con thử lên phòng xem thằng Kiệt sao nó mãi chưa xuống vậy, vừa nãy ta thấy hình như nó hơi khó chịu gì đấy"
Cô nghe bà nói vậy cũng thấy lo lắng liền đi theo bác quản gia lên phòng tìm anh. Nhưng cô không biét một khi cô bước vào căn phòng sẽ có một bất ngờ dành cho cô.
" Anh tí nữa trên đường về thì rẽ vào trung tâm thương mại để em mua ít quà tặng cha mẹ anh"
" Cái đó em không cần lo anh sợ em mệt nên đã chuẩn bị rồi, với cả nếu em không có quà họ cũng không giận đâu bảo bối"
" Vâng"
Hai người về chuẩn bị các thứ õng cũng 6 giờ 30 phút, liền nhanh chống lên xe đến Vương Trạch. Nơi này là chính của Vương gia, cha mẹ anh từ khi giao lại công ty cho anh liền ở đay dưỡng già thỉnh thoảng cũng đi du lịch. đang sra mỗi liền đi du lịch là họ đi tầm 2 tháng nhưng lần này nghe tin anh có banh gái liền về sớm thúc giục anh mang cô về. Nhiều lúc anh cũng dở khóc dở cười với họ. anh cong trẻ mà cứ nghĩ anh ế sẽ không ai thèm nhìn lúc nào cũng nhắc anh cưới vợ, những lúc đó anh chỉ biết lảng đi.
Khi trước cổng bảo vệ nhìn xe liền biết anh nhanh chóng mở cổng đẻ anh chạy vào. Đỗ xe trước cửa chính anh xuống xe đi sang mở cửa dìu cô. cha mẹ anh nghe thấy tiếng xe nhanh chóng đi ra đợi hai người.
Anh nắm tay cô đi đến chỗ ông bà Vương đồng thanh chào
" ba mẹ"
" hai bác"
" haha tốt... tốt. Kiệt cuối cùng cũng mang vợ về rồi". bà vương nhìn hai người mà không nhịn được cười.
" mau vào trong ngồi thôi". Ông Vương bảo mọi người vào trong nói chuỵen chứ đứng đây đến bao giờ mới xong.
Vào trong cô ngồi cạnh anh còn ông bà ngồi đối diện hai người.
bà vương : " Bảo bối con tên gì"
" Con tên Hàn Mạc Tuyết, mọi người có thể gọi là tiểu Tuyết "
Ông vương nghe cô giới thiệu tên là họ Hàn thì lên tiếng
" Con có phải là con của Hàn Trầm không"
" Vâng, bác biết ba con sao ạ"
Ông không nhịn được cười to khiến mọi người không hiểu
" lúc nhìn con ta cảm thấy rất quen. Quả nhiên ta nghĩ không sao con là con của tên đó. Bọn ta là bạn thân của nhau"
Bà vương :" Đúng vậy, khi còn trẻ hai người họ là bạn thân của nhau. Cũng nhờ có mẹ con mà ta mới tìm được người đàn ông của mình"
Anh với cô nhìn nhau không ngờ phụ huynh hai bên lại là người quen
" Nhờ mẹ con ạ?" Cô tò mò hỏi
" Ừ. Ta với mẹ con là bạn thân từ khi cong bé, sau này mẹ con quen và yêu Hắc Trầm. Trong một lần đi chơi, ba mẹ con rủ ta đi cùng nhưng ta ngại làm kì đà nên không muốn đi. Nhưng họ nói ngoài ta ra còn có người khác đi cùng. Người đó chính là ba của Kiệt - Vương Tuấn Khải. Sau thời gian làm quen đó bọn ta yêu nhau rồi quyết định cưới"
" Oa con không ngờ mọi người lại quen nhau còn có chuyện tình thật đẹp"
" Haha....". cả bốn người nói chuyện vui vẻ trông rất ấm áp, hạnh phúc.
Mẹ anh nhìn hai người vui vẻ thì cảm thấy đúng là nhân duyên trời định.
" Thực ra là khi Kiệt còn bé ta với mẹ con có nói đùa là nếu như đứa con đầu tiên của hai người là một trai và một gái thì muốn làm thông gia nhưng không ngờ cả hái inh đều là con trai nên bọn ta đành bỏ ý định đấy đi. Không ngờ mẹ con lại mang thai lần nữa và sinh ra tiểu công chúa là con. Nhưng lúc đó bọn ta còn có công việc riêng nên không gặp nhau được, chuyện hôn ước đó cũng dần vào quyên lãng. Cuối cùng ta không ngờ rằng hai đứa lại yêu nhau, đúng là có duyên mà".
Anh từ nãy nghe mẹ nói cũng không ngờ được
" Mẹ vậy nói trắng ra Tuyết nhi chính là hôn thê của con "
" không hẳn vì lời hứa đó được lập khi con sinh cùng với Tiểu khiêm, đến khi tiểu tuyết được sinh ra ta cũng chưa có cơ hội ngỏ ý với họ. Nếu con muốn ta cũng có thể dựa vào lời hứa đó coi như tuyết nhi là vị hôn thế của con. Nhung con nên nhớ một khi cả hai thống nhất hôn ước để hai đứa lấy nhau thi fkhoong được hối hận và làm trái luong tâm"
" Con đòng ý. Cả đời này đã định con với tuyết nhi sẽ là của nhau"
Ông vương nghe con trai nói quyết đinh đầy một cách kiên định thì không khỏi tự hào
"Được, để ta hẹn họ cuối tuần này hai gia đình gặp mặt nói chuyện rồi sẽ thông báo với mọi người"
" Con cảm ơn ba mẹ". Nói xong quay sang ôm cô vào trong lòng thoả mãn vuốt ve. Cô thấy anh vui vẻ như vậy cũng thấy vui lay, nếu anh muốn làm như vậy thì cô chiều theo ý anh vậy.
Mẹ anh nói " Mọi người nghe đây từ hôm nay tiểu tuyết sẽ là thiếu phu nhân của Vương gia, nghe rõ chưa"
Người hầu đồng thanh nói lớn " Vâng"
Quả gia lúc này đứng ra nói
" Lão gia, phu nhân, thiếu gia, thiếu phu nhân cơm đã dọn xong mời mọi người vào ăn ạ".
Bỗng lúc này, ông bà nháy mắt với quản gai như tính toán cái gì đó
Vào bàn mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, thì lúc này ông vương nói
" Nào chúng ta cúng cạnh ly chúc mừng Kiệt có vợ nào"
Anh đang gắp thức ăn cho cô thì nghe ông nói liền quay sang nhìn ba mẹ như muốn nhìn thấu họ đang nghĩ gì. Ba mẹ dù sao cũng từng làm mưa làm gió trên thương trường nên lúc này anh cảm thấy họ toát ra sự tính toán gi đó. Cô ngồi bên cạnh thấy anh như vậy khều nhẹ, anh thấy thế thì cũng chiều theo họ cầm ly rượu lên cùng cạn ly.
Lúc ba mẹ anh nhìn anh một hơi tu hết thì liéc nhìn nhau cười thầm, kế hoạch cua rhoj thành công rôig. Quản gia và người hầu nhìn hai người bẫy anh và cô thì không cảm thán đúng là gừng càng già càng cay.
Ăn uống xong xuôi mọi người ra phòng khách xem tivi nhưng mới ngồi một tí anh cảm thấy người khó chịu, trán đổ đầy mồ hôi. Anh nghĩ ngay đến ly rượu vừa nãy liền biết mình bị làm sao, vội quay sang nói với cô
" Bảo bối em ngồi đay với ba mẹ nha, anh lên phòng một tí "
" Vâng, anh cứ đi đi "
Đợi cô nói xong anh lập tức đứng dậy đi lên phòng lao nhnah vào nhà tắm xả nước lạnh lên người. Ông bà vương nhìn anh như vậy liền biết thuốc có tác dụng.
Ngồi một lúc lâu bà vương giả vờ nói
" Tiểu tuyết con thử lên phòng xem thằng Kiệt sao nó mãi chưa xuống vậy, vừa nãy ta thấy hình như nó hơi khó chịu gì đấy"
Cô nghe bà nói vậy cũng thấy lo lắng liền đi theo bác quản gia lên phòng tìm anh. Nhưng cô không biét một khi cô bước vào căn phòng sẽ có một bất ngờ dành cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.