Tổng Tài Hắc Đạo Yêu Cô Vợ Sát Thủ
Chương 11
Kiều Cherry
12/01/2021
Kim Tuấn nghĩ thầm" Lão đại cũng biết cười sao. Phen này mình có chị dâu rồi."
Lúc này Cố Mạnh Hùng tay cầm ly rượu đi lại phía Âu Lạc Thần đang đứng nói" Lạc Thần cậu thích cô tiểu thư họ Doãn đó sao."
"Đúng"câu trả lời thẳng thắng làm cho Mạnh Hùng và Kim Tuấn đơ người nhưng nhanh chóng lấy lại bình tỉnh.
"Haha...cậu động tình rồi.Nếu không có Doãn tiểu thư tình mình còn nghĩ cậu bị ......" lời của Mạnh Hùng chưa được nói ra đã bị ánh mắt lạnh như băng của Âu Lạc Thần nhìn mà mùa hè còn tưởng là mùa đông.
Có một cô gái bàn bên để ý anh từ khi anh bước vào.Cô cầm ly rượu vang bước đến chổ Âu Lạc Thần và Mạnh Hùng đang đứng nói
"Chào Âu Tổng và Cố Tổng." Tiếng của nàng ta ỏng ẹo ngọt như mía lùi vang lên làm cho Lạc Thần khó chịu.
" Thì ra là Minh Anh tiểu thư tới đây có chuyện gì? Mạnh Hùng lạnh lùng lên tiếng
" Người ta tới đây tìm Âu Tổng" vừa nói vừa bước tới chổ Lạc Thần khoát tay anh.
" Buông" giọng nói lạnh lùng kèm theo sự khinh bỉ dành cho ả.
"Người ta là muốn làm cho Âu Tổng vui vẻ thôi mà" cô sợ khí chất của anh nhưng vẫn cố bình tĩnh vừa nói vừa đưa tay lên ngực của Lạc Thần vuốt ve.
Cánh tay của Lạc Thần vun ra làm ả loạn choạng té nhào ra đất .
"Á..á..á" Tiếng la chói tai của Minh Anh gây sự chú ý của mọi người .
" Hazzz ..Thật là một người ngu ngốc " Mạnh Hùng lên tiếng.
Âu Lạc Thần cởi áo vest ra vút thẳng xuống đất nói "Thật bẩn thỉu." vẻ mặt lạnh lùng làm cho mọi người trong buổi tiệc đóng băng.
" Anh...anh nói cái gì hả?" ả đứng dậy nói
"Kim Tuấn." Lạc Thần tức giận gọi.
"Dạ thưa chủ tịch"
"Kêu người làm cho ả ta vui vẻ đi."
"Dạ" Kim Tuấn cung kính nói
Minh Anh nghe anh nói vậy thì biết ý nghĩa vui vẻ của anh là gì." Xin Âu Tổng tha cho tôi lần này tôi nhất định sẽ không làm như vậy nữa đâu." cô chạy lại ôm chân của Lạc Thần nói
Kim Tuấn đi lại kéo cô đi nói " Đắc tội rồi." anh lạnh lùng kéo cô ta đi ra khỏi bữa tiệc.
Mọi người bắt đầu bàn tán " Cô gái này không biết Âu tổng không gần nữ sắc sao."
"Cô gái này cũng chẳng ra gì."
Mọi người đang bàn tán thì trong nhà bước ra hai cô gái xinh đẹp mỹ miều là cho phái đàn ông phải say đắm .
Âu Lạc Thần khi thấy những người con trai đang nhìn Doãn Kiều Kiều bằng ánh mắt dục vọng thì cơn giận lại càng lớn thêm nói " Sao họ dám nhìn cô ấy như vậy chứ.Đáng chết."
" Hazzz anh bạn của tui rung động thật rồi." Mạnh Hùng vừa nói ánh mắt thì nhìn Noãn Noãn.
Hai cô gái đang đi tới bàn ăn thì bỗng nhiên Doãn Ngân Bích xuất hiền nói ." Ô thì ra mày ở đây . Tao đợi mày lâu rồi."
" Người ta thường nói....gì ta ...à .Chó ngoan không cảng đường chủ." Kiều Kiều nói giọng đừa cợt nói
" Mày ..mày" Ngân Bích tức giận không biết nên nói cái gì.
"Không cậu sai rồi ." Noãn Noãn lên tiếng
"Mình sai sao ." nét mặt thờ ơ hỏi trong rất đáng yêu.
" Tụi mình là con gái có quyền có thế không được nói từ "chó" và thây thành từ "Cẩu" đi."
"Được Cẩu thì cẩu vậy." Hai người đều cười tươi là cho hai anh nam bên đây đơ người nhìn không rời mắt.
"Tụi mày hãy đợi đó cho tao." Ngân Bích nói tức giận rồi bỏ đi nói thầm " Tao không tin đêm nay mày còn sống để trở về Doãn gia."
Noãn Noãn và Kiều Kiều bước tới bàn ăn cầm ly rượu vang xoay xoay rồi uống. Lúc này bỏng nhiên có khoảng ba mươi người áo đen cầm súng bao quanh bàn của Kiều Kiều và Noãn Noãn đang đứng. Nhưng người khác ở đó sợ chạy tán loạn.
Ở bên Âu Lạc Thần và Cố Mạnh Hùng thấy vậy sợ hãi và lo lắng cho hai cô gái .Nhưng anh không chạy đến mà đứng lại. Mạnh Hùng thấy biểu hiện của anh lạ liền hỏi"cậu sao vậy."
"Mình không sao .Cậu đừng qua đó." Âu Lạc Thần lấy lại bình tĩnh nói
"Vì sao"
"Mình muốn sát minh một chuyện."
"Chuyện gì."
" Kiều Kiều có phải là Fanny không."
" Cậu nghi ngờ."
"Đúng "Âu Lạc Thần lên tiếng.
Bên hai cô gái mọi người chạy hết nên không còn tiếng la hét mà trở nên im lặng.
"Tụi mày muốn gì?" Noãn Noãn trở nên lạnh lùng nói
"Tìm người." Tên cầm đầu nói
"Ai" lúc này Kiều Kiều lạnh như băng lên tiếng làm cho đám người kia sợ hãi nhưng vẫn lấy lại bình tĩnh nói.
"Doãn Kiều Kiều là ai " tên cầm đầu nói lớn
"Là tao" Kiều Kiều cầm ly rượu vang lên uống lạnh lùng lên tiếng .Khí thế này làm cho đám kia sợ hãi. Còn bên hai anh này khi thấy hai cô gái bình tỉnh lạnh lùng thì nhếch mép cười.
"Là mày."
"Chính sát .Ai sai tụi mày đến đây."
HẾT CHAP 11
MỜI CÁC BẠN THEO DÕI MÌNH NHÉ ! NHỚ LÀ COMMET VÀ LIKE NẾU THÍCH NHÉ.
Lúc này Cố Mạnh Hùng tay cầm ly rượu đi lại phía Âu Lạc Thần đang đứng nói" Lạc Thần cậu thích cô tiểu thư họ Doãn đó sao."
"Đúng"câu trả lời thẳng thắng làm cho Mạnh Hùng và Kim Tuấn đơ người nhưng nhanh chóng lấy lại bình tỉnh.
"Haha...cậu động tình rồi.Nếu không có Doãn tiểu thư tình mình còn nghĩ cậu bị ......" lời của Mạnh Hùng chưa được nói ra đã bị ánh mắt lạnh như băng của Âu Lạc Thần nhìn mà mùa hè còn tưởng là mùa đông.
Có một cô gái bàn bên để ý anh từ khi anh bước vào.Cô cầm ly rượu vang bước đến chổ Âu Lạc Thần và Mạnh Hùng đang đứng nói
"Chào Âu Tổng và Cố Tổng." Tiếng của nàng ta ỏng ẹo ngọt như mía lùi vang lên làm cho Lạc Thần khó chịu.
" Thì ra là Minh Anh tiểu thư tới đây có chuyện gì? Mạnh Hùng lạnh lùng lên tiếng
" Người ta tới đây tìm Âu Tổng" vừa nói vừa bước tới chổ Lạc Thần khoát tay anh.
" Buông" giọng nói lạnh lùng kèm theo sự khinh bỉ dành cho ả.
"Người ta là muốn làm cho Âu Tổng vui vẻ thôi mà" cô sợ khí chất của anh nhưng vẫn cố bình tĩnh vừa nói vừa đưa tay lên ngực của Lạc Thần vuốt ve.
Cánh tay của Lạc Thần vun ra làm ả loạn choạng té nhào ra đất .
"Á..á..á" Tiếng la chói tai của Minh Anh gây sự chú ý của mọi người .
" Hazzz ..Thật là một người ngu ngốc " Mạnh Hùng lên tiếng.
Âu Lạc Thần cởi áo vest ra vút thẳng xuống đất nói "Thật bẩn thỉu." vẻ mặt lạnh lùng làm cho mọi người trong buổi tiệc đóng băng.
" Anh...anh nói cái gì hả?" ả đứng dậy nói
"Kim Tuấn." Lạc Thần tức giận gọi.
"Dạ thưa chủ tịch"
"Kêu người làm cho ả ta vui vẻ đi."
"Dạ" Kim Tuấn cung kính nói
Minh Anh nghe anh nói vậy thì biết ý nghĩa vui vẻ của anh là gì." Xin Âu Tổng tha cho tôi lần này tôi nhất định sẽ không làm như vậy nữa đâu." cô chạy lại ôm chân của Lạc Thần nói
Kim Tuấn đi lại kéo cô đi nói " Đắc tội rồi." anh lạnh lùng kéo cô ta đi ra khỏi bữa tiệc.
Mọi người bắt đầu bàn tán " Cô gái này không biết Âu tổng không gần nữ sắc sao."
"Cô gái này cũng chẳng ra gì."
Mọi người đang bàn tán thì trong nhà bước ra hai cô gái xinh đẹp mỹ miều là cho phái đàn ông phải say đắm .
Âu Lạc Thần khi thấy những người con trai đang nhìn Doãn Kiều Kiều bằng ánh mắt dục vọng thì cơn giận lại càng lớn thêm nói " Sao họ dám nhìn cô ấy như vậy chứ.Đáng chết."
" Hazzz anh bạn của tui rung động thật rồi." Mạnh Hùng vừa nói ánh mắt thì nhìn Noãn Noãn.
Hai cô gái đang đi tới bàn ăn thì bỗng nhiên Doãn Ngân Bích xuất hiền nói ." Ô thì ra mày ở đây . Tao đợi mày lâu rồi."
" Người ta thường nói....gì ta ...à .Chó ngoan không cảng đường chủ." Kiều Kiều nói giọng đừa cợt nói
" Mày ..mày" Ngân Bích tức giận không biết nên nói cái gì.
"Không cậu sai rồi ." Noãn Noãn lên tiếng
"Mình sai sao ." nét mặt thờ ơ hỏi trong rất đáng yêu.
" Tụi mình là con gái có quyền có thế không được nói từ "chó" và thây thành từ "Cẩu" đi."
"Được Cẩu thì cẩu vậy." Hai người đều cười tươi là cho hai anh nam bên đây đơ người nhìn không rời mắt.
"Tụi mày hãy đợi đó cho tao." Ngân Bích nói tức giận rồi bỏ đi nói thầm " Tao không tin đêm nay mày còn sống để trở về Doãn gia."
Noãn Noãn và Kiều Kiều bước tới bàn ăn cầm ly rượu vang xoay xoay rồi uống. Lúc này bỏng nhiên có khoảng ba mươi người áo đen cầm súng bao quanh bàn của Kiều Kiều và Noãn Noãn đang đứng. Nhưng người khác ở đó sợ chạy tán loạn.
Ở bên Âu Lạc Thần và Cố Mạnh Hùng thấy vậy sợ hãi và lo lắng cho hai cô gái .Nhưng anh không chạy đến mà đứng lại. Mạnh Hùng thấy biểu hiện của anh lạ liền hỏi"cậu sao vậy."
"Mình không sao .Cậu đừng qua đó." Âu Lạc Thần lấy lại bình tĩnh nói
"Vì sao"
"Mình muốn sát minh một chuyện."
"Chuyện gì."
" Kiều Kiều có phải là Fanny không."
" Cậu nghi ngờ."
"Đúng "Âu Lạc Thần lên tiếng.
Bên hai cô gái mọi người chạy hết nên không còn tiếng la hét mà trở nên im lặng.
"Tụi mày muốn gì?" Noãn Noãn trở nên lạnh lùng nói
"Tìm người." Tên cầm đầu nói
"Ai" lúc này Kiều Kiều lạnh như băng lên tiếng làm cho đám người kia sợ hãi nhưng vẫn lấy lại bình tĩnh nói.
"Doãn Kiều Kiều là ai " tên cầm đầu nói lớn
"Là tao" Kiều Kiều cầm ly rượu vang lên uống lạnh lùng lên tiếng .Khí thế này làm cho đám kia sợ hãi. Còn bên hai anh này khi thấy hai cô gái bình tỉnh lạnh lùng thì nhếch mép cười.
"Là mày."
"Chính sát .Ai sai tụi mày đến đây."
HẾT CHAP 11
MỜI CÁC BẠN THEO DÕI MÌNH NHÉ ! NHỚ LÀ COMMET VÀ LIKE NẾU THÍCH NHÉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.