Tổng Tài: Hoắc Tổng Anh Tàn Nhẫn Lắm
Chương 10: Bắt Về
Huỳnh Thiên Kỳy
20/02/2022
Về đến biệt thự quản gia đã ra mở cổng
" Đại thiếu gia "
" Ừ "
Hoắc Kiến Vũ đi vào nhà ngồi xuống sofa ở giữa nhà , gương mặt lạnh lùng nhìn Triệu Tuệ An đang lủi thủi đi vào
" Lại đây " anh ra lệnh
Cô ngồi xuống cúi mặt không dám nhìn anh
" Sao qua đây mà không nói với tôi , em tưởng em muốn trốn tôi mà được sao? "
" Không có trốn " cô giọng lí nhí nói
" Lên phòng thu dọn đồ đạc của thiếu phu nhân xuống ," Anh nhìn qua quản gia
Cô mở mắt hết cỡ ngước lên nhìn anh
" Không , không về . Ngày mai em phải đi học rồi "
" Tôi nói về là về không được cải " Anh nghiêm mặt nói
" Hoắc Kiến Vũ làm ơn hãy để em bình yên đi , em thật không chịu nỗi loại tổn thương nào nữa đâu "
" Triệu Tuệ An trên giấy tờ em là vợ của tôi , tôi ở đâu thì em phải ở đó "
Triệu Tuệ An cười khổ , 'trên giấy tờ ' chỉ là trên giấy tờ thôi chứ chứ không phải trong lòng của anh .
" Em không về , dù anh có giết chết em cũng vậy " Triệu Tuệ An lạnh lùng nói
Trong trái tim anh chỉ có Võ Anh Thư không có chỗ cho cô vậy thì cô đi về đó làm gì . Về để người ta thương hại mình , về để người ta sỉ nhục là kẻ thứ 3 không biết xấu hổ sao?
" Lặp lại một lần nữa " Hoắc Kiến Vũ nỗi giận , tay cuộn tròn đến nỗi gân xanh
Triệu Tuệ An nhìn thấy liền sợ hãi lui về sau . Hoắc Kiến Vũ bước tới ghì mạnh đầu cô hôn như trừng phạt .
" Ưm ....ưm ...ưm " hai tay đánh vào lưng anh
"Sao ? về không " Anh tha cho đôi môi bị anh gậm sưng tấy của cô
" Không " cô vừa thở vừa nói
Hoắc Kiến Vũ không nói gì vác Triệu Tuệ An lên vai .
" Mau chuẩn bị xe ra sân bay "
"Hoắc Kiến Vũ bỏ xuống , bỏ em xuống , em không về "Cô đánh bụp bụp sau lưng anh
Cả hai ra sân bay bay về .Trên máy bay Hoắc Kiến Vũ ngồi làm việc trước loptop còn Triệu Tuệ An thì nằm trên giường . Vì máy bay nhà nên đầy đủ tiện nghi
" Đã ăn sáng chưa " Anh đi gần hỏi
"....."
" Triệu Tuệ An "
Triệu Tuệ An quay qua nhìn Hoắc Kiến Vũ với gương mặt chèn nhẹt nước mắt
" Về với tôi em quất ức lắm sao? " Anh nhíu mày nói
"Anh đã có bạn gái vậy đem em về làm gì ? em đã ký đơn ly hôn rồi , em trả anh cho chị ấy "
" Bạn gái ?"
Cô gật đầu
" Bạn gái tôi là ai? "
" Võ Anh Thư "
" Sao lại biết cô ta ?" anh nhíu đậm
" Hôm trước cô ta nói như vậy , cho em quay về Mỹ đi, em sẽ không phiền tới cuộc sống 2 người nữa "
" Im lặng đi , đừng làm tôi phải nóng giận"
Tối hôm đó 2 người mới đáp máy bay . Tài xế đến đón về biệt thự Vũ Viên . Ngồi trên xe Triệu Tuệ An nữa vui nữa buồn , không biết sắp tới chuyện gì sẽ đến với cô mình nữa
" Tôi sẽ nhập học cho em lại trường cũ "
" ......"
Hoắc Kiến Vũ nhíu chặt mày, cô gái này quả là không sợ chết . Từ trước giờ chưa ai dám thái độ với anh như vậy
Xe dừng trước cửa biệt thự , vệ sĩ tiến lại mở xe ra .Bác quản gia lập tức bước ra
" Thiếu gia , ...thiếu phu nhân " Quản gia hơi bất ngờ vì thấy Triệu Tuệ An
" Mang đồ thiếu nhân lên phòng đi "
Hoắc Kiến Vũ cầm cổ tay Triệu Tuệ An kéo sòng sọc lên phòng
" Vào đây làm gì , em về phòng của em " Cô thấy lạ khi Hoắc Kiến Vũ kéo mình vào phòng anh
" Từ nay em sẽ ở đây "
" Không phải hơn tháng trước anh bảo em cút mà " Triệu Tuệ An cả gan kể tội anh
" Triệu Tuệ An " Anh nghiến răng nói
"Em muốn đi tắm " Cô thấy không ổn liền vọt vào phòng tắm trốn
Triệu Tuệ An ngâm mình trong bồn tắm mà nhắm mắt suy nghĩ . Tại sao anh lại bắt cô về ? Tại sao lại để cô chung phòng ? Còn thay đổi cách xưng hô ? Còn dịu dàng nữa , nếu lúc trước chắc anh treo cổ cô lên rồi?
Cốc cốc cốc
" Em ngủ trong đó sau ?" Hoắc Kiến Vũ gõ cửa
" Em ra liền " cô quýnh quáng , quên đây là phòng tắm của anh ,
" Ây chết , mình không mang đồ theo , vali của mình giờ ở đâu ?" Triệu Tuệ An đứng như trời chồng , cô đành lấy khăn quắn quanh người rồi tính tiếp
* Cạch *
Triệu Tuệ An hé mở cửa rồi chui đầu ra thì bắt gặp gương mặt của Hoắc Kiến Vũ
" Sao không ra ? "
" À , em ...em ...vali đồ của em đâu? " cô đỏ mặt hỏi
" Ngoài đây "
" Anh ...anh có thể kéo lại đây được không? "
"Không rảnh"
"Tránh ra , tôi còn phải tắm " anh để tay lên cánh cửa
" Khoan " cô hét lên
"Gì nữa ?"
" Kiến Vũ làm ơn đi được không , anh có thể kéo giúp vào đây được không?em quên đem đồ theo " câu sau cô nói lí nhí
" Trong phòng này chỉ có em và tôi nên em cứ tự nhiên " Anh nói rồi kéo cô ra ngoài còn mình thì vào một cách tự nhiên .
Triệu Tuệ An chạy lẹ lại mở vali lấy chiếc đầm mặc vào .
reng reng reng
reng reng reng
" Alo mẹ "
" Tuệ An con bị Kiến Vũ bắt về sao? bây giờ con đang ở đâu ?"
" Con đang ở trong biệt thự Vũ Viên "
" Được mẹ qua với con "
Bà Hoắc cúp máy cùng ông Hoắc đi qua . Lúc này Hoắc Kiến Vũ từ trong nhà tắm đi ra trên người chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn che nơi đó .
" Ai gọi ? "
" Aaaaa" cô nhìn thấy anh như vậy liền la lên bịt mắt lại
" Đại thiếu gia "
" Ừ "
Hoắc Kiến Vũ đi vào nhà ngồi xuống sofa ở giữa nhà , gương mặt lạnh lùng nhìn Triệu Tuệ An đang lủi thủi đi vào
" Lại đây " anh ra lệnh
Cô ngồi xuống cúi mặt không dám nhìn anh
" Sao qua đây mà không nói với tôi , em tưởng em muốn trốn tôi mà được sao? "
" Không có trốn " cô giọng lí nhí nói
" Lên phòng thu dọn đồ đạc của thiếu phu nhân xuống ," Anh nhìn qua quản gia
Cô mở mắt hết cỡ ngước lên nhìn anh
" Không , không về . Ngày mai em phải đi học rồi "
" Tôi nói về là về không được cải " Anh nghiêm mặt nói
" Hoắc Kiến Vũ làm ơn hãy để em bình yên đi , em thật không chịu nỗi loại tổn thương nào nữa đâu "
" Triệu Tuệ An trên giấy tờ em là vợ của tôi , tôi ở đâu thì em phải ở đó "
Triệu Tuệ An cười khổ , 'trên giấy tờ ' chỉ là trên giấy tờ thôi chứ chứ không phải trong lòng của anh .
" Em không về , dù anh có giết chết em cũng vậy " Triệu Tuệ An lạnh lùng nói
Trong trái tim anh chỉ có Võ Anh Thư không có chỗ cho cô vậy thì cô đi về đó làm gì . Về để người ta thương hại mình , về để người ta sỉ nhục là kẻ thứ 3 không biết xấu hổ sao?
" Lặp lại một lần nữa " Hoắc Kiến Vũ nỗi giận , tay cuộn tròn đến nỗi gân xanh
Triệu Tuệ An nhìn thấy liền sợ hãi lui về sau . Hoắc Kiến Vũ bước tới ghì mạnh đầu cô hôn như trừng phạt .
" Ưm ....ưm ...ưm " hai tay đánh vào lưng anh
"Sao ? về không " Anh tha cho đôi môi bị anh gậm sưng tấy của cô
" Không " cô vừa thở vừa nói
Hoắc Kiến Vũ không nói gì vác Triệu Tuệ An lên vai .
" Mau chuẩn bị xe ra sân bay "
"Hoắc Kiến Vũ bỏ xuống , bỏ em xuống , em không về "Cô đánh bụp bụp sau lưng anh
Cả hai ra sân bay bay về .Trên máy bay Hoắc Kiến Vũ ngồi làm việc trước loptop còn Triệu Tuệ An thì nằm trên giường . Vì máy bay nhà nên đầy đủ tiện nghi
" Đã ăn sáng chưa " Anh đi gần hỏi
"....."
" Triệu Tuệ An "
Triệu Tuệ An quay qua nhìn Hoắc Kiến Vũ với gương mặt chèn nhẹt nước mắt
" Về với tôi em quất ức lắm sao? " Anh nhíu mày nói
"Anh đã có bạn gái vậy đem em về làm gì ? em đã ký đơn ly hôn rồi , em trả anh cho chị ấy "
" Bạn gái ?"
Cô gật đầu
" Bạn gái tôi là ai? "
" Võ Anh Thư "
" Sao lại biết cô ta ?" anh nhíu đậm
" Hôm trước cô ta nói như vậy , cho em quay về Mỹ đi, em sẽ không phiền tới cuộc sống 2 người nữa "
" Im lặng đi , đừng làm tôi phải nóng giận"
Tối hôm đó 2 người mới đáp máy bay . Tài xế đến đón về biệt thự Vũ Viên . Ngồi trên xe Triệu Tuệ An nữa vui nữa buồn , không biết sắp tới chuyện gì sẽ đến với cô mình nữa
" Tôi sẽ nhập học cho em lại trường cũ "
" ......"
Hoắc Kiến Vũ nhíu chặt mày, cô gái này quả là không sợ chết . Từ trước giờ chưa ai dám thái độ với anh như vậy
Xe dừng trước cửa biệt thự , vệ sĩ tiến lại mở xe ra .Bác quản gia lập tức bước ra
" Thiếu gia , ...thiếu phu nhân " Quản gia hơi bất ngờ vì thấy Triệu Tuệ An
" Mang đồ thiếu nhân lên phòng đi "
Hoắc Kiến Vũ cầm cổ tay Triệu Tuệ An kéo sòng sọc lên phòng
" Vào đây làm gì , em về phòng của em " Cô thấy lạ khi Hoắc Kiến Vũ kéo mình vào phòng anh
" Từ nay em sẽ ở đây "
" Không phải hơn tháng trước anh bảo em cút mà " Triệu Tuệ An cả gan kể tội anh
" Triệu Tuệ An " Anh nghiến răng nói
"Em muốn đi tắm " Cô thấy không ổn liền vọt vào phòng tắm trốn
Triệu Tuệ An ngâm mình trong bồn tắm mà nhắm mắt suy nghĩ . Tại sao anh lại bắt cô về ? Tại sao lại để cô chung phòng ? Còn thay đổi cách xưng hô ? Còn dịu dàng nữa , nếu lúc trước chắc anh treo cổ cô lên rồi?
Cốc cốc cốc
" Em ngủ trong đó sau ?" Hoắc Kiến Vũ gõ cửa
" Em ra liền " cô quýnh quáng , quên đây là phòng tắm của anh ,
" Ây chết , mình không mang đồ theo , vali của mình giờ ở đâu ?" Triệu Tuệ An đứng như trời chồng , cô đành lấy khăn quắn quanh người rồi tính tiếp
* Cạch *
Triệu Tuệ An hé mở cửa rồi chui đầu ra thì bắt gặp gương mặt của Hoắc Kiến Vũ
" Sao không ra ? "
" À , em ...em ...vali đồ của em đâu? " cô đỏ mặt hỏi
" Ngoài đây "
" Anh ...anh có thể kéo lại đây được không? "
"Không rảnh"
"Tránh ra , tôi còn phải tắm " anh để tay lên cánh cửa
" Khoan " cô hét lên
"Gì nữa ?"
" Kiến Vũ làm ơn đi được không , anh có thể kéo giúp vào đây được không?em quên đem đồ theo " câu sau cô nói lí nhí
" Trong phòng này chỉ có em và tôi nên em cứ tự nhiên " Anh nói rồi kéo cô ra ngoài còn mình thì vào một cách tự nhiên .
Triệu Tuệ An chạy lẹ lại mở vali lấy chiếc đầm mặc vào .
reng reng reng
reng reng reng
" Alo mẹ "
" Tuệ An con bị Kiến Vũ bắt về sao? bây giờ con đang ở đâu ?"
" Con đang ở trong biệt thự Vũ Viên "
" Được mẹ qua với con "
Bà Hoắc cúp máy cùng ông Hoắc đi qua . Lúc này Hoắc Kiến Vũ từ trong nhà tắm đi ra trên người chỉ quấn duy nhất một chiếc khăn che nơi đó .
" Ai gọi ? "
" Aaaaa" cô nhìn thấy anh như vậy liền la lên bịt mắt lại
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.