Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1088
Tịch Bảo Nhi
11/07/2020
“Lâu rồi không gặp, “Isi cười đáp lời.
Được rồi, chúng ta đi thôi.
“Đi đâu?”
“Chơi trò trốn tìm, có đi không?”
“Đương nhiên là có.” Isi nháy mắt, “Mình chơi trò này rất giỏi đấy.”
“Em cũng chơi rất giỏi.” Auston đứng cạnh lên tiếng.
“Đi thôi, chiều nay chúng ta cùng chơi thoải mái.”
Sáu người ngồi vào một chiếc xe thể thao, cùng xuất phát tới nơi vui chơi. Trên xe rất náo nhiệt, đều là những thanh niên cùng tầm tuổi, nói chuyện tương đồng, sở thích lại giống nhau. Trên xe lớn tuổi nhất mới 23 tuổi, còn nhỏ nhất 17 tuổi. Chúng có những niềm vui thuần chất của lúc trẻ. Chúng cùng cười, cùng chơi. Chiều ngày hôm đó, chúng chơi vô cùng thỏa thích.
Lễ thành hôn đã chuẩn bị xong. 1 ngày trước lễ thành hôn, Hạ An Ninh và Cung Vũ Trạch tập dượt một lượt ở sân khấu.
Gia đình nhà Âu Dương đã tới từ 3 ngày trước, được Quý Thiên Tứ bố trí ở một khách sạn gần đó. Âu Dương lão gia cũng tới. Chỉ có điều, ông không hề biết Quý Thiên Tứ và Âu Dương Mộng Duyệt đã sống cùng nhau. Ông cứ nghĩ rằng Âu Dương Mộng Duyệt về nước để ở cùng với Hạ An Ninh.
Quý Thiên Tứ cũng đã ngầm sắp xếp mọi thứ. Anh cùng với Âu Dương Mộng Duyệt đi gặp Âu Dương Bộ Vinh, nhưng mọi chuyện đều giấu Âu Dương lão gia.
Âu Dương Bộ Vinh đồng ý để họ tiếp tục giấu chuyện này. Dù thế nào cũng không được làm ảnh hưởng tới tâm trạng mọi người khi tham gia lễ cưới. Lần này tậm trạng của Âu Dương lão gia rất vui. Con cháu nhà họ Âu Dương và nhà họ Cung kết hôn cùng nhau, đây là một điều rất vinh hạnh. Hôn lễ đã sắp diễn ra đúng như dự định.
Ánh sáng bình mình chiếu sáng rực rỡ tại địa điểm tổ chức hôn lễ. Khung cảnh nơi đây giống như một chốn thiên đường rực rỡ, yên tĩnh, đẹp đẽ, cũng toát ra một không khí ấm cúng, hạnh phúc.
Cung Vũ Trạch và Hạ An Ninh vẫn đang ở trong biệt thự. Ở nhà họ Cung, còn một số quan khách đã tới trước. Âu Dương Mộng Duyệt tới đó lúc khoảng 8h, các nghi thức của hôn lễ cũng chuẩn bị được tiến hành,
Tâm trạng của Hạ An Ninh lúc này vừa vui vừa cảm động. Cô ngồi trước bàn trang điểm, khuôn mặt cô rạng rỡ, mái tóc khẽ buông xuống trông rất dịu dàng, xinh đẹp.
Đội phù dâu và phù rể đã định ban đầu bây giờ được bổ sung thêm hai người, đó là Nghiên Tịch và Cổ Duyệt. Ở phía bên chú rể có Quý Thiên Tứ, Diệp Sâm, Isi và một vị phó tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Cung Thị. Chiếc váy cưới màu trắng lộng lẫy, phía trên áo có đính kèm những viên đá lấp lánh, đẹp vô cùng.
Hạ An Ninh hóa trang ở trong phòng trên tầng hai. Còn những chàng trai thì trang điểm đơn giản ở tầng 1. Lúc này trên ghế sô-pha, 5 chàng trai đang đứng đó chờ đợi.
Tình bạn giữa những nam thanh niên và nữ thanh niên rất thuần túy. Chẳng mấy chốc họ hòa vào nhau, Isi đã lớn tuổi, lần đầu tiên làm phù rể nên có phần lo lắng, nhưng cũng cảm thấy rất vinh hạnh.
Không biết trước đây bốn cô gái này như thế nào, nhưng hôm này họ như những thiên thần, đi bên cạnh cô dâu. Âu Dương Mộng Duyệt nhìn chị gái mình trong ngày cưới, cô cảm thấy ngưỡng mộ, đồng thời cũng thấy hơi lo cho tương lai của mình.
9h30, Hạ An Ninh đã trang điểm xong, cô đẹp như một nàng tiên. Hôm nay, chủ đề của đám cưới là hoa, cô trang điểm trong rất điển nhã, rạng rỡ, không có nhiều sự diên dúa, một chiếc trâm cài kim cương trên mái tóc, khiến cô đẹp như nàng công chúa ngủ trong rừng, chờ đợi chàng hoàng tử đến đón cô về tòa lâu đài của tình yêu.
Còn chàng hoàng tử của cô đang chờ ở tầng dưới. Cung Vũ Ninh đứng trước lan can tầng hai thông báo, “Anh, cô dâu của anh xuống đây rồi.”
Ánh mặt trời chiếu rọi qua khung cửa sổ, Hạ An Ninh nhẹ nhàng nâng váy cưới bước ra. Đôi giày cao gót cả cô bước trên bậc thềm cầu thang trắng như ngà. Cô nhẹ nhàng bước từng bước. ở phía sau, đuôi váy dài khoảng hai mét buông dưới sàn, 4 phù dâu lần lượt bước xuống cùng.
Khung cảnh ấy như một bức tranh.
Ở phía dưới tầng, Cung Vũ Trạch trong bộ âu phục lịch thiệp bước tới một cách dịu dàng. Đôi mắt của anh nhìn ngắm cô dâu của anh đang bước xuống. Trong đôi mắt của anh là hình bóng của Hạ An Ninh. Khoảnh khắc ấy là khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời anh.
Hạ An Ninh bước xuống một cách cẩn thận. Thế nhưng khi cô đưa tay cho chàng trai kia, cô cảm thấy mình có thêm dũng khí, có một cảm giác an toàn mãnh liệt.
Ánh mắt cô nhìn anh, mỗi bước chân đều tự nhiên, khôn còn chút lo lắng sợ hãi. Vì cô biết có anh ở bên, cô sẽ không thể ngã. Cho dù cô ngã thì anh cũng sẽ là người ôm đỡ cô.
Anh mắt Quý Thiên Tứ đầy niềm vui. Anh thực sự hy vọng Qúy lão gia còn sống để chứng kiến cháu gái của ông kết hôn.
Anh ngước mắt lên, nhìn thấy Âu Dương Mộng Duyệt đang bước xuống. Cô mặc bộ lễ phục màu tím nhạt, phong thái an nhiên, khiến trái tim anh rung động. Khi Cung Vũ Trạch và Hạ An Ninh bước xuống, anh đưa tay nắm lấy tay cô.
Còn 1 tiếng nữa hôn lễ chính thức diễn ra. Họ ngồi bên trong nói chuyện. Lúc sau vợ chồng Cung Dạ Tiêu, Dạ Lương Thành, Lam Ca đều tới.
3 cặp vợ chồng như được thời gian ưu ái. Họ không hề có dấu hiệu già đi mà vẫn giống như xưa. Dạ Lương Thành đang nắm trong tay quyền hành quân sự quốc gia, uy nghiêm hơn năm xưa rất nhiều. Lúc này trước mặt mọi người, anh vẫn dịu dàng và đầy tình cảm dành cho mọi người.
Khi họ tới, những thanh niên ngồi trên sô-pha đều đứng dậy. Trình Li Nguyệt bước tới bên cạnh Hạ An Ninh, cô cầm chiếc vòng tay nhẹ nhàng đeo cho Hạ An Ninh, “An Ninh, chào mừng con trở thành người nhà của chúng ta.”
“Cảm ơn...” Cô định gọi hai chữ “bác gái” thế nhưng đã kịp thay đổi, “Cảm ơn mẹ!”
Trình Li Nguyệt nhìn cô dịu dàng, đưa tay chỉnh trang lại mái tóc cho con dâu của cô. Ở bên cạnh một vị phu nhân xinh đẹp bước tới. Trình Li Nguyệt giới thiệu, “Đây là cô của con!”
Cung Muội Muội cười một tiếng, “Cô dâu thật xinh quá!”
“Cô!” Hạ An Ninh cũng cảm thấy rất vinh hạnh được gặp mọi người trong gia đình Cung Vũ Trạch.
Được rồi, chúng ta đi thôi.
“Đi đâu?”
“Chơi trò trốn tìm, có đi không?”
“Đương nhiên là có.” Isi nháy mắt, “Mình chơi trò này rất giỏi đấy.”
“Em cũng chơi rất giỏi.” Auston đứng cạnh lên tiếng.
“Đi thôi, chiều nay chúng ta cùng chơi thoải mái.”
Sáu người ngồi vào một chiếc xe thể thao, cùng xuất phát tới nơi vui chơi. Trên xe rất náo nhiệt, đều là những thanh niên cùng tầm tuổi, nói chuyện tương đồng, sở thích lại giống nhau. Trên xe lớn tuổi nhất mới 23 tuổi, còn nhỏ nhất 17 tuổi. Chúng có những niềm vui thuần chất của lúc trẻ. Chúng cùng cười, cùng chơi. Chiều ngày hôm đó, chúng chơi vô cùng thỏa thích.
Lễ thành hôn đã chuẩn bị xong. 1 ngày trước lễ thành hôn, Hạ An Ninh và Cung Vũ Trạch tập dượt một lượt ở sân khấu.
Gia đình nhà Âu Dương đã tới từ 3 ngày trước, được Quý Thiên Tứ bố trí ở một khách sạn gần đó. Âu Dương lão gia cũng tới. Chỉ có điều, ông không hề biết Quý Thiên Tứ và Âu Dương Mộng Duyệt đã sống cùng nhau. Ông cứ nghĩ rằng Âu Dương Mộng Duyệt về nước để ở cùng với Hạ An Ninh.
Quý Thiên Tứ cũng đã ngầm sắp xếp mọi thứ. Anh cùng với Âu Dương Mộng Duyệt đi gặp Âu Dương Bộ Vinh, nhưng mọi chuyện đều giấu Âu Dương lão gia.
Âu Dương Bộ Vinh đồng ý để họ tiếp tục giấu chuyện này. Dù thế nào cũng không được làm ảnh hưởng tới tâm trạng mọi người khi tham gia lễ cưới. Lần này tậm trạng của Âu Dương lão gia rất vui. Con cháu nhà họ Âu Dương và nhà họ Cung kết hôn cùng nhau, đây là một điều rất vinh hạnh. Hôn lễ đã sắp diễn ra đúng như dự định.
Ánh sáng bình mình chiếu sáng rực rỡ tại địa điểm tổ chức hôn lễ. Khung cảnh nơi đây giống như một chốn thiên đường rực rỡ, yên tĩnh, đẹp đẽ, cũng toát ra một không khí ấm cúng, hạnh phúc.
Cung Vũ Trạch và Hạ An Ninh vẫn đang ở trong biệt thự. Ở nhà họ Cung, còn một số quan khách đã tới trước. Âu Dương Mộng Duyệt tới đó lúc khoảng 8h, các nghi thức của hôn lễ cũng chuẩn bị được tiến hành,
Tâm trạng của Hạ An Ninh lúc này vừa vui vừa cảm động. Cô ngồi trước bàn trang điểm, khuôn mặt cô rạng rỡ, mái tóc khẽ buông xuống trông rất dịu dàng, xinh đẹp.
Đội phù dâu và phù rể đã định ban đầu bây giờ được bổ sung thêm hai người, đó là Nghiên Tịch và Cổ Duyệt. Ở phía bên chú rể có Quý Thiên Tứ, Diệp Sâm, Isi và một vị phó tổng giám đốc trẻ tuổi của tập đoàn Cung Thị. Chiếc váy cưới màu trắng lộng lẫy, phía trên áo có đính kèm những viên đá lấp lánh, đẹp vô cùng.
Hạ An Ninh hóa trang ở trong phòng trên tầng hai. Còn những chàng trai thì trang điểm đơn giản ở tầng 1. Lúc này trên ghế sô-pha, 5 chàng trai đang đứng đó chờ đợi.
Tình bạn giữa những nam thanh niên và nữ thanh niên rất thuần túy. Chẳng mấy chốc họ hòa vào nhau, Isi đã lớn tuổi, lần đầu tiên làm phù rể nên có phần lo lắng, nhưng cũng cảm thấy rất vinh hạnh.
Không biết trước đây bốn cô gái này như thế nào, nhưng hôm này họ như những thiên thần, đi bên cạnh cô dâu. Âu Dương Mộng Duyệt nhìn chị gái mình trong ngày cưới, cô cảm thấy ngưỡng mộ, đồng thời cũng thấy hơi lo cho tương lai của mình.
9h30, Hạ An Ninh đã trang điểm xong, cô đẹp như một nàng tiên. Hôm nay, chủ đề của đám cưới là hoa, cô trang điểm trong rất điển nhã, rạng rỡ, không có nhiều sự diên dúa, một chiếc trâm cài kim cương trên mái tóc, khiến cô đẹp như nàng công chúa ngủ trong rừng, chờ đợi chàng hoàng tử đến đón cô về tòa lâu đài của tình yêu.
Còn chàng hoàng tử của cô đang chờ ở tầng dưới. Cung Vũ Ninh đứng trước lan can tầng hai thông báo, “Anh, cô dâu của anh xuống đây rồi.”
Ánh mặt trời chiếu rọi qua khung cửa sổ, Hạ An Ninh nhẹ nhàng nâng váy cưới bước ra. Đôi giày cao gót cả cô bước trên bậc thềm cầu thang trắng như ngà. Cô nhẹ nhàng bước từng bước. ở phía sau, đuôi váy dài khoảng hai mét buông dưới sàn, 4 phù dâu lần lượt bước xuống cùng.
Khung cảnh ấy như một bức tranh.
Ở phía dưới tầng, Cung Vũ Trạch trong bộ âu phục lịch thiệp bước tới một cách dịu dàng. Đôi mắt của anh nhìn ngắm cô dâu của anh đang bước xuống. Trong đôi mắt của anh là hình bóng của Hạ An Ninh. Khoảnh khắc ấy là khoảnh khắc đẹp nhất trong cuộc đời anh.
Hạ An Ninh bước xuống một cách cẩn thận. Thế nhưng khi cô đưa tay cho chàng trai kia, cô cảm thấy mình có thêm dũng khí, có một cảm giác an toàn mãnh liệt.
Ánh mắt cô nhìn anh, mỗi bước chân đều tự nhiên, khôn còn chút lo lắng sợ hãi. Vì cô biết có anh ở bên, cô sẽ không thể ngã. Cho dù cô ngã thì anh cũng sẽ là người ôm đỡ cô.
Anh mắt Quý Thiên Tứ đầy niềm vui. Anh thực sự hy vọng Qúy lão gia còn sống để chứng kiến cháu gái của ông kết hôn.
Anh ngước mắt lên, nhìn thấy Âu Dương Mộng Duyệt đang bước xuống. Cô mặc bộ lễ phục màu tím nhạt, phong thái an nhiên, khiến trái tim anh rung động. Khi Cung Vũ Trạch và Hạ An Ninh bước xuống, anh đưa tay nắm lấy tay cô.
Còn 1 tiếng nữa hôn lễ chính thức diễn ra. Họ ngồi bên trong nói chuyện. Lúc sau vợ chồng Cung Dạ Tiêu, Dạ Lương Thành, Lam Ca đều tới.
3 cặp vợ chồng như được thời gian ưu ái. Họ không hề có dấu hiệu già đi mà vẫn giống như xưa. Dạ Lương Thành đang nắm trong tay quyền hành quân sự quốc gia, uy nghiêm hơn năm xưa rất nhiều. Lúc này trước mặt mọi người, anh vẫn dịu dàng và đầy tình cảm dành cho mọi người.
Khi họ tới, những thanh niên ngồi trên sô-pha đều đứng dậy. Trình Li Nguyệt bước tới bên cạnh Hạ An Ninh, cô cầm chiếc vòng tay nhẹ nhàng đeo cho Hạ An Ninh, “An Ninh, chào mừng con trở thành người nhà của chúng ta.”
“Cảm ơn...” Cô định gọi hai chữ “bác gái” thế nhưng đã kịp thay đổi, “Cảm ơn mẹ!”
Trình Li Nguyệt nhìn cô dịu dàng, đưa tay chỉnh trang lại mái tóc cho con dâu của cô. Ở bên cạnh một vị phu nhân xinh đẹp bước tới. Trình Li Nguyệt giới thiệu, “Đây là cô của con!”
Cung Muội Muội cười một tiếng, “Cô dâu thật xinh quá!”
“Cô!” Hạ An Ninh cũng cảm thấy rất vinh hạnh được gặp mọi người trong gia đình Cung Vũ Trạch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.