Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 1237
Tịch Bảo Nhi
11/07/2020
Nhưng không ngờ ở đây là một vùng núi nên lúc này ngoại trừ trạm thu lệ phí có ít đèn đường, đoạn đường phía sau đều tối om, xe của Hạ Lăng Sơ đi tới một đoạn núi bằng phẳng rộng rãi, anh lại trực tiếp chạy nhanh tới rồi quay đầu xe và đối mặt với ba chiếc xe việt dã từ phía trước mặt lao đến.
Đột nhiên có mấy chiếc xe lao tới phía sau chiếc xe việt dã. Hạ Lăng Sơ biết đây là vệ sĩ của Cung Vũ Ninh, chiếc xe của đám vệ sĩ lập tức bảo vệ ở bên cạnh thân xe của anh, bọn họ cũng quay đầu xe cùng đối diện với ba chiếc xe việt dã.
Đèn xe hai bên chiếu về phía nhau, ở giữa chỉ cách khoảng trăm mét nhưng dường như đã biến thành một chiến trường vậy.
Tên đầu trọc cười lạnh và dẫn theo thủ hạ bước xuống xe, từ trong ba chiếc xe việt dã có tổng cộng mười ba người đàn ông bước xuống, bọn họ còn rút vũ khí trên người ra. Có kẻ cầm côn sắt, cũng có kẻ cầm trường đao, những thứ này đều là thứ mà đám tiểu đệ băng nhóm bọn họ nhất định sẽ mang theo bên người.
Mà lúc này, tên đầu trọc nhìn chằm chằm vào chiếc xe Bingley màu đen,
Chỗ vị trí lái xe có một bóng người cao lớn bước xuống.
Anh bước ra, gương mặt cũng dần dần lộ rõ dưới ánh đèn pha đối diện.
Tên đầu trọc chợt biến sắc, hắn vốn tưởng lái xe là một vệ sĩ nào đó, nhưng nào ngờ người lái xe lại là bản thân Hạ Lăng Sơ.
Hắn lập tức nhớ ra lúc trước hình như có hai chiếc xe, xem ra, chiếc xe mà bạn gái anh ta ngồi đã rẽ vào lối rẽ trước rồi.
Trong mắt tên đầu trọc đầy vẻ độc ác, hắn căn bản không đồng ý với chuyện bắt cóc uy hiếp gì đó, nếu như giết chết Hạ Lăng Sơ trước mặt này thì tất cả gia sản của Hạ gia không phải đều là của Hạ Hải Dật sao? Đến lúc đó, bọn họ cũng sẽ kiếm được lợi ích.
"Lão đại, tại sao lại là người này? Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Ở ngoài vùng hoang dã thế này thì có chết mấy người cũng có sao?" Tên đầu trọc cười lạnh nói.
"Có nên gọi điện hỏi ý kiến của ông chủ Hạ hay không?"
"Hỏi ý kiến làm quái gì, bây giờ tất cả chúng mày cứ nghe tao, ai có thể giết chết tên họ Hạ này thì tao sẽ trọng thưởng mà ông chủ Hạ cũng sẽ trọng thưởng." Tên đầu trọc khuyến khích đám thủ hạ xuống tay với Hạ Lăng Sơ.
Năm vệ sĩ của Cung Vũ Ninh đứng bên cạnh Hạ Lăng Sơ cũng xuống xe, bọn họ đứng ở bên cạnh Hạ Lăng Sơ và bảo vệ anh.
"Chủ tịch Hạ, xem ra chúng ta sẽ có một trận ác chiến, ngài phải cẩn thận chút."
Hạ Lăng Sơ cũng căn dặn năm người bên cạnh: “Các anh cũng phải cẩn thận đừng để bị thương."
Tên đầu trọc thậm chí còn tiết kiệm cả lời dạo đầu mà hét lớn một tiếng: “Lên cho tao."
Ngay lập tức, ở dưới ánh đèn pha của hai bên, hai đám người bắt đầu xông vào chiến đấu.
Bên phía tên đầu trọc dựa vào người đông thế mạnh, hơn nữa trong tay bọn chúng đều có vũ khí mà sáu người đối diện chỉ dùng tay không, hắn tin tưởng thủ hạ của mình nhất định có thể đánh ngã những người này, thành công chém chết Hạ Lăng Sơ.
Đến lúc đó, cùng lắm thì hắn bảo thủ hạ đi ra nước ngoài trốn mấy năm, dù sao băng nhóm bọn họ làm việc thì chỉ cần thay hình đổi dạng là lại có thể tiếp tục sống thoải mái.
Khi đó, với số tiền hằng năm Hạ Hải Dật gửi cho hắn, muốn nuôi đám thủ hạ này cũng dư sức. Tên đầu trọc bảo đám thủ hạ đi liều mạng còn mình lại đứng ở một bên xem trò hay, lúc này có một tên thủ hạ đắc lực đứng bên cạnh hắn lấy từ trong cốp sau ra một khẩu súng và len lén đưa tới trong tay hắn: “Lão đại, anh quên còn có cái này."
Đầu trọc cầm lấy rồi lập tức cười lạnh và nói: “Tao đúng là quên thật, nhưng cái này thật sự là đồ tốt."
Hạ Lăng Sơ và năm vệ sĩ bị đám bắt cóc cầm trường đao và côn sắt bao vây, tuy nhiên bọn họ đều có thân thủ không tầm thường nên muốn đối phó cũng không khó giải quyết.
Hạ Lăng Sơ ra tay rất mạnh, chỉ vài chiêu đã có kẻ bị gãy tay gãy chân, đau đớn tới mức nằm trên mặt đất mà la hét.
Vệ sĩ bên cạnh anh đều đã được huấn luyện. Mà đám bắt cóc dù có vũ khí nhưng không có thủ đoạn gì phần lớn là đánh loạn và chém loạn nên các vệ sĩ tránh được dễ dàng đồng thời tịch thu vũ khí của bọn họ, chẳng qua là đánh chặt tay chân, khiến bọn họ mất đi sức chiến đấu mà thôi.
Tên đầu trọc nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì lập tức nói với người đàn ông bên cạnh: “Mày đi đối phó với Hạ Lăng Sơ, mày đã từng được gọi là Quyền Vương nên đừng có làm tao mất mặt đấy."
"Vâng." Người đàn ông đứng bên cạnh tên đầu trọc có dáng người dữ tợn, trên mặt đầy hung ác, hai năm trước anh ta từng một lần nhận được vinh dự Quyền Vương, sau đó bởi vì chủ nợ truy sát nến mới phải vào trong băng nhóm này và nhanh chóng được chú ý tới, tất cả hoàn toàn dựa vào hai nắm đấm của anh ta.
Tên đầu trọc giắt khẩu súng ở phía sau lưng, hắn muốn xem thử Hạ Lăng Sơ có thể đối phó được với tên thủ hạ này của mình hay không.
Hạ Lăng Sơ bẻ cánh tay của một tên bắt cóc rồi giẫm mạnh lên chân của hắn ta.
Hắn ta lập tức kêu lên như lợn bị chọc tiết và quỳ trên mặt đất không thể đứng dậy nổi nữa.
Đám bắt cóc bên cạnh Hạ Lăng Sơ rất sợ hãi, bọn chúng cầm vũ khí nhưng không dám tới gần anh.
Hạ Lăng Sơ cởi bộ comple trên người ra rồi xắn tay áo và lộ ra cánh tay rắn chắc và cơ thể mạnh mẽ làm đám bắt cóc xung quanh hoảng sợ nhìn anh.
Mà giờ phút này, Hạ Lăng Sơ đối diện với một người đàn ông với gương mặt dữ tợn, anh ta cũng cởi áo khoác để lộ ra cơ thân rắn chắc với những cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, quả thực khiến cho người ta phải e ngại.
Hạ Lăng Sơ nhíu mày, người vệ sĩ bên cạnh nhìn thấy vậy lại đi ra nói: “Hạ tiên sinh, để tôi tới đánh với hắn."
Hạ Lăng Sơ nghiến răng và nói với người vệ sĩ: “Anh đi giải quyết người bên cạnh, người này thì để tôi đối phó là được rồi."
Tên quyền vương đối diện cười lạnh nói: “Mày biết tao là ai không mà dám cậy mạnh trước mặt tao?"
Trong mắt của Hạ Lăng Sơ lóe lên sát khí, anh xiết chặt nắm đấm nói: “Cứ việc xông tới đi."
"Đại ca, anh lấy ra bản lĩnh Quyền Vương trừng trị hắn một trận để báo thù cho đám anh em chúng ta đi."
"Yên tâm, tao sẽ đích thân trừng trị hắn." Quyền vương cười lạnh và nói giống như Hạ Lăng Sơ căn bản không chịu nổi một đòn của mình vậy.
Ở trong mắt của anh ta, Hạ Lăng Sơ là Nhị thiếu gia của Hạ gia, làm như một thiếu gia mà đánh bại mấy tên thủ hạ cũng không tính là gì cả, nhưng tuyệt đối không thể so sánh được với mình.
Mấy người vệ sĩ bên cạnh thấy vậy thì muốn đi qua giúp anh, nhưng những tên bắt tóc ra tay rất độc ác khiến cho bọn họ khó có thể rảnh tay để qua giúp được.
Quyền vương lập tức làm một động tác mở màn, ngay sau đó giống như một trận gió đi tới bên cạnh Hạ Lăng Sơ, Hạ Lăng Sơ đỡ hai quyền của anh ta khiến anh ta phải lùi về phía sau hai bước.
Quyền Vương kia thấy kinh ngạc, anh ta dùng hết sức lực đánh ra hai quyền này nhưng không ngờ không có đánh ngã được người này, chỉ có điều bị lùi về phía sau hai bước lại làm ý chí chiến đấu của anh ta càng tăng lên. Xem ra, anh ta tuyệt đối không thể lơ là thiếu cảnh giác được, phải đánh ngã đại thiếu gia Hạ gia rồi để cho thủ hạ của mình dùng loạn đao giết chết và hoàn thành nhiệm vụ lần này mới được.
Các vệ sĩ đối phó với nhiều đao và côn đánh loạn xuống như vậy cũng có hai người đã bị thương, sức chiến đấu của bọn họ giảm xuống nhưng không có nguy hiểm tới tính mạng.
Hạ Lăng Sơ xiết chặt nắm đấm, trên trán anh cũng đã nổi lên gân xanh, anh nhìn ra được tên đầu trọc đối diện kia muốn lấy mạng anh, cho nên anh tuyệt đối không thể ngã xuống trong trận chiến đấu này, đồng thời anh cũng không cho phép mình ngã xuống.
Đột nhiên có mấy chiếc xe lao tới phía sau chiếc xe việt dã. Hạ Lăng Sơ biết đây là vệ sĩ của Cung Vũ Ninh, chiếc xe của đám vệ sĩ lập tức bảo vệ ở bên cạnh thân xe của anh, bọn họ cũng quay đầu xe cùng đối diện với ba chiếc xe việt dã.
Đèn xe hai bên chiếu về phía nhau, ở giữa chỉ cách khoảng trăm mét nhưng dường như đã biến thành một chiến trường vậy.
Tên đầu trọc cười lạnh và dẫn theo thủ hạ bước xuống xe, từ trong ba chiếc xe việt dã có tổng cộng mười ba người đàn ông bước xuống, bọn họ còn rút vũ khí trên người ra. Có kẻ cầm côn sắt, cũng có kẻ cầm trường đao, những thứ này đều là thứ mà đám tiểu đệ băng nhóm bọn họ nhất định sẽ mang theo bên người.
Mà lúc này, tên đầu trọc nhìn chằm chằm vào chiếc xe Bingley màu đen,
Chỗ vị trí lái xe có một bóng người cao lớn bước xuống.
Anh bước ra, gương mặt cũng dần dần lộ rõ dưới ánh đèn pha đối diện.
Tên đầu trọc chợt biến sắc, hắn vốn tưởng lái xe là một vệ sĩ nào đó, nhưng nào ngờ người lái xe lại là bản thân Hạ Lăng Sơ.
Hắn lập tức nhớ ra lúc trước hình như có hai chiếc xe, xem ra, chiếc xe mà bạn gái anh ta ngồi đã rẽ vào lối rẽ trước rồi.
Trong mắt tên đầu trọc đầy vẻ độc ác, hắn căn bản không đồng ý với chuyện bắt cóc uy hiếp gì đó, nếu như giết chết Hạ Lăng Sơ trước mặt này thì tất cả gia sản của Hạ gia không phải đều là của Hạ Hải Dật sao? Đến lúc đó, bọn họ cũng sẽ kiếm được lợi ích.
"Lão đại, tại sao lại là người này? Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
"Ở ngoài vùng hoang dã thế này thì có chết mấy người cũng có sao?" Tên đầu trọc cười lạnh nói.
"Có nên gọi điện hỏi ý kiến của ông chủ Hạ hay không?"
"Hỏi ý kiến làm quái gì, bây giờ tất cả chúng mày cứ nghe tao, ai có thể giết chết tên họ Hạ này thì tao sẽ trọng thưởng mà ông chủ Hạ cũng sẽ trọng thưởng." Tên đầu trọc khuyến khích đám thủ hạ xuống tay với Hạ Lăng Sơ.
Năm vệ sĩ của Cung Vũ Ninh đứng bên cạnh Hạ Lăng Sơ cũng xuống xe, bọn họ đứng ở bên cạnh Hạ Lăng Sơ và bảo vệ anh.
"Chủ tịch Hạ, xem ra chúng ta sẽ có một trận ác chiến, ngài phải cẩn thận chút."
Hạ Lăng Sơ cũng căn dặn năm người bên cạnh: “Các anh cũng phải cẩn thận đừng để bị thương."
Tên đầu trọc thậm chí còn tiết kiệm cả lời dạo đầu mà hét lớn một tiếng: “Lên cho tao."
Ngay lập tức, ở dưới ánh đèn pha của hai bên, hai đám người bắt đầu xông vào chiến đấu.
Bên phía tên đầu trọc dựa vào người đông thế mạnh, hơn nữa trong tay bọn chúng đều có vũ khí mà sáu người đối diện chỉ dùng tay không, hắn tin tưởng thủ hạ của mình nhất định có thể đánh ngã những người này, thành công chém chết Hạ Lăng Sơ.
Đến lúc đó, cùng lắm thì hắn bảo thủ hạ đi ra nước ngoài trốn mấy năm, dù sao băng nhóm bọn họ làm việc thì chỉ cần thay hình đổi dạng là lại có thể tiếp tục sống thoải mái.
Khi đó, với số tiền hằng năm Hạ Hải Dật gửi cho hắn, muốn nuôi đám thủ hạ này cũng dư sức. Tên đầu trọc bảo đám thủ hạ đi liều mạng còn mình lại đứng ở một bên xem trò hay, lúc này có một tên thủ hạ đắc lực đứng bên cạnh hắn lấy từ trong cốp sau ra một khẩu súng và len lén đưa tới trong tay hắn: “Lão đại, anh quên còn có cái này."
Đầu trọc cầm lấy rồi lập tức cười lạnh và nói: “Tao đúng là quên thật, nhưng cái này thật sự là đồ tốt."
Hạ Lăng Sơ và năm vệ sĩ bị đám bắt cóc cầm trường đao và côn sắt bao vây, tuy nhiên bọn họ đều có thân thủ không tầm thường nên muốn đối phó cũng không khó giải quyết.
Hạ Lăng Sơ ra tay rất mạnh, chỉ vài chiêu đã có kẻ bị gãy tay gãy chân, đau đớn tới mức nằm trên mặt đất mà la hét.
Vệ sĩ bên cạnh anh đều đã được huấn luyện. Mà đám bắt cóc dù có vũ khí nhưng không có thủ đoạn gì phần lớn là đánh loạn và chém loạn nên các vệ sĩ tránh được dễ dàng đồng thời tịch thu vũ khí của bọn họ, chẳng qua là đánh chặt tay chân, khiến bọn họ mất đi sức chiến đấu mà thôi.
Tên đầu trọc nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì lập tức nói với người đàn ông bên cạnh: “Mày đi đối phó với Hạ Lăng Sơ, mày đã từng được gọi là Quyền Vương nên đừng có làm tao mất mặt đấy."
"Vâng." Người đàn ông đứng bên cạnh tên đầu trọc có dáng người dữ tợn, trên mặt đầy hung ác, hai năm trước anh ta từng một lần nhận được vinh dự Quyền Vương, sau đó bởi vì chủ nợ truy sát nến mới phải vào trong băng nhóm này và nhanh chóng được chú ý tới, tất cả hoàn toàn dựa vào hai nắm đấm của anh ta.
Tên đầu trọc giắt khẩu súng ở phía sau lưng, hắn muốn xem thử Hạ Lăng Sơ có thể đối phó được với tên thủ hạ này của mình hay không.
Hạ Lăng Sơ bẻ cánh tay của một tên bắt cóc rồi giẫm mạnh lên chân của hắn ta.
Hắn ta lập tức kêu lên như lợn bị chọc tiết và quỳ trên mặt đất không thể đứng dậy nổi nữa.
Đám bắt cóc bên cạnh Hạ Lăng Sơ rất sợ hãi, bọn chúng cầm vũ khí nhưng không dám tới gần anh.
Hạ Lăng Sơ cởi bộ comple trên người ra rồi xắn tay áo và lộ ra cánh tay rắn chắc và cơ thể mạnh mẽ làm đám bắt cóc xung quanh hoảng sợ nhìn anh.
Mà giờ phút này, Hạ Lăng Sơ đối diện với một người đàn ông với gương mặt dữ tợn, anh ta cũng cởi áo khoác để lộ ra cơ thân rắn chắc với những cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, quả thực khiến cho người ta phải e ngại.
Hạ Lăng Sơ nhíu mày, người vệ sĩ bên cạnh nhìn thấy vậy lại đi ra nói: “Hạ tiên sinh, để tôi tới đánh với hắn."
Hạ Lăng Sơ nghiến răng và nói với người vệ sĩ: “Anh đi giải quyết người bên cạnh, người này thì để tôi đối phó là được rồi."
Tên quyền vương đối diện cười lạnh nói: “Mày biết tao là ai không mà dám cậy mạnh trước mặt tao?"
Trong mắt của Hạ Lăng Sơ lóe lên sát khí, anh xiết chặt nắm đấm nói: “Cứ việc xông tới đi."
"Đại ca, anh lấy ra bản lĩnh Quyền Vương trừng trị hắn một trận để báo thù cho đám anh em chúng ta đi."
"Yên tâm, tao sẽ đích thân trừng trị hắn." Quyền vương cười lạnh và nói giống như Hạ Lăng Sơ căn bản không chịu nổi một đòn của mình vậy.
Ở trong mắt của anh ta, Hạ Lăng Sơ là Nhị thiếu gia của Hạ gia, làm như một thiếu gia mà đánh bại mấy tên thủ hạ cũng không tính là gì cả, nhưng tuyệt đối không thể so sánh được với mình.
Mấy người vệ sĩ bên cạnh thấy vậy thì muốn đi qua giúp anh, nhưng những tên bắt tóc ra tay rất độc ác khiến cho bọn họ khó có thể rảnh tay để qua giúp được.
Quyền vương lập tức làm một động tác mở màn, ngay sau đó giống như một trận gió đi tới bên cạnh Hạ Lăng Sơ, Hạ Lăng Sơ đỡ hai quyền của anh ta khiến anh ta phải lùi về phía sau hai bước.
Quyền Vương kia thấy kinh ngạc, anh ta dùng hết sức lực đánh ra hai quyền này nhưng không ngờ không có đánh ngã được người này, chỉ có điều bị lùi về phía sau hai bước lại làm ý chí chiến đấu của anh ta càng tăng lên. Xem ra, anh ta tuyệt đối không thể lơ là thiếu cảnh giác được, phải đánh ngã đại thiếu gia Hạ gia rồi để cho thủ hạ của mình dùng loạn đao giết chết và hoàn thành nhiệm vụ lần này mới được.
Các vệ sĩ đối phó với nhiều đao và côn đánh loạn xuống như vậy cũng có hai người đã bị thương, sức chiến đấu của bọn họ giảm xuống nhưng không có nguy hiểm tới tính mạng.
Hạ Lăng Sơ xiết chặt nắm đấm, trên trán anh cũng đã nổi lên gân xanh, anh nhìn ra được tên đầu trọc đối diện kia muốn lấy mạng anh, cho nên anh tuyệt đối không thể ngã xuống trong trận chiến đấu này, đồng thời anh cũng không cho phép mình ngã xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.