Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 609
Tịch Bảo Nhi
11/07/2020
“Đúng vậy! nếu như lúc đó không phải trên lễ hôn, bị người khác nói là Diệp tiểu thư giả, thiếu gia cũng chưa chắc sẽ ở cùng vị tiểu thư đó đâu.”
“Cho nên mới nói, bức tranh này thiếu gia vẫn chưa nỡ vứt đi.”
“Vẽ rất đẹp, vị Diệp tiểu thư trước đó thật sự có tài năng.”
“Được rồi, không nhắc lại nữa, thiếu gia đã mệnh lệnh chúng ta bất kỳ ai cũng không được phép nói lại sự việc lần đó, thiếu gia không muốn vị Diệp tiểu thư hiện tại biết, anh ta đã từng đi tìm Diệp tiểu thư giả đó quay về kết hôn,”
“Ừ, nhất định không được cho cô Diệp đó biết, nếu không, thiếu gia chắc chắn sẽ đuổi chúng ta đi khỏi đảo này đấy!”
Tiếp đó, hai người giúp việc từ bên cửa đi ra làm việc.
Tuy nhiên, bọn họ không biết rằng, trên lầu bên cạnh cầu thang, khuôn mặt của Diệp Tiểu Thi sớm đã trắng toát không có màu sắc rồi, mà người của cô ta còn run lên, nước mắt của cô ta từ trong khoang mắt tự rơi xuống.
Lam Ca hóa ra đã từng đưa một Diệp Tiểu Thi về đây? Mà còn, chút nữa đã cử hành hôn lễ?
Tâm can của Diệp Tiểu Thi như bị dao cứa vào, cô ta không ngờ đến, bản thân mình còn có thể nghe được sự việc hoang đường buồn cười như vậy.
Tại sao Lam Ca lại dùng một người giả làm Diệp Tiểu Thi để nói dối ông nội của anh ta, mà còn chút nữa là kết hôn?
Đó là vì trong tim của Lam Ca, anh ta cũng là do bị ép việc hôn nhân! Cô ta đáng ghét nhiều đến mức độ nào, mà anh ta mới có thể nói dối ông nội của mình như này?
Nếu như không phải là vì trước khi ông nội của anh ta qua đời, yêu cầu anh ta phải tìm được cô ta, có lẽ Lam Ca cũng sẽ không về nước tìm cô ta!
Diệp Tiểu Thi cảm giác lồng ngực của mình dường như bị đào lên một lỗ, gió lạnh thổi vào, làm cho cô ta toàn thân cảm thấy lạnh toát, từ nhỏ đến lớn, trong tim của cô ta chưa từng bị đau như vậy.
Cô ta nghe thấy tiếng bước chân của hai người giúp việc không còn nữa, cô ta từng bước bước xuống, cô ta nhìn bức tranh sơn thủy rất đẹp đó được treo bên cạnh cầu thang, đây chính là người con gái đó vẽ?
Thật sự rất đẹp, giống như đại kiệt tác của họa sỹ lớn vậy, có thể nhìn thấy công phu vẽ bức tranh giỏi như nào, mà trong lời người giúp việc, cũng chứng thực người đó đẹp và tài năng.
Lam Ca chút nữa đã cùng cô ta kết hôn rồi, như vậy có nghĩa là lúc đó Lam Ca thích cô ta nhiều như thế nào! Nhất định yêu cô ta sâu đậm!
Mà việc này đã bao lâu rồi? có lẽ là sự việc từ năm trước! trong tim của Lam Ca rõ ràng còn nhớ đến người con gái đó, quả nhiên, cuộc hôn nhân này đối với anh ta mà nói, là việc rất miễn cưỡng, anh ta chỉ là vì trả ơn mới đồng ý ở cùng cô ta, đúng không?
“Diệp tiểu thư, xin hỏi cô có uống gì không ạ?” một người giúp việc kinh ngạc tiến lên, nhìn thấy cô ta chằm chằm nhìn bức tranh này, người giúp việc đó có chút căng thẳng.
“Bức tranh này đẹp quá, ai vẽ vậy?” Diệp Tiểu Thi giả vở hiếu kỳ hỏi.
“Đây là người khác tặng thiếu gia đó, họa sỹ là ai, tôi cũng không rõ.” Người giúp việc lập tức nói dối.
Diệp Tiểu Thi thấy đắng trong tim, Lam Ca là chủ nhân trên hòn đảo này, anh ta muốn người giúp việc nói dối, người giúp việc có thể nheo mắt nói dối ngay, miệng của Diệp Tiểu Thi lộ ra một nụ cười mỉa mai.
“Diệp tiểu thư, cô có muốn uống gì không ạ?”
“Không cần đâu, tôi muốn ra ngoài đi bộ.” trong lòng của Diệp Tiểu Thi rất ngột ngạt, tuy hòn đảo này rất lớn, đột nhiên biến thành như một cái lồng vậy, đem cả trái tim của cô ta nhốt trong đó.
Cảm giác rất không thoải mãi.
“Diệp tiểu thư, đảo này rất lớn, có cần tôi đi cùng cô không?
“Không cần đâu, tôi chỉ đi gần đây thôi.” Diệp Tiểu Thi chỉ muốn yên tĩnh một mình, hôm nay biết nhiều sự việc quá, làm cho cô ta tiêu hóa không hết.
Người giúp việc chỉ đành gật gật đầu, không dám làm phiền cô ta.
Diệp Tiểu Thi đi men theo con đường nhỏ bên cạnh biệt thự có những hàng cây thẳng tắp, trong đầu cô ta, luôn vang vọng nội dung nói chuyện của hai người giúp việc đó.
Lam Ca đã từng đi tìm người Diệp Tiểu Thi giả đó để quay về, người đó đã đi đâu? Tại sao cuối cùng không có cùng cô ta kết hôn?
Diệp Tiểu Thi hiếu kỳ, tâm trạng cũng không thể bình tĩnh được rồi, khả năng không nên quá hy vọng gả cho Lam Ca người đàn ông ưu tú như này!
Cô ta nhìn ra, đến cả Many đó còn hợp với anh ta hơn cô ta, Diệp Tiểu Thi cảm thấy chán nản không vui đi thẳng về phía trước.
Lam Ca đã đến trong sảnh lớn nhà Many đợi cô ta, Many lập tức vui mừng từ trên lầu đi xuống, cô ta nghĩ rằng Lam Ca đến tìm cô ta.
“Thiếu gia.” Ánh mắt của cô ta tràn đầy kích động, chút nữa là lao vào vòng tay của Lam Ca, ôm và cho anh ta một nụ hôn.
“Many, anh đến tìm em, có việc muốn nhắc nhở em, anh hy vọng sau này ở trước mặt Tiểu Thi, em ăn nói thận trọng, không được lại làm cô ta giận.” Biểu cảm của Lam Ca, không giống kiểu thân mật bình thường như trước đây, mà hiện lên sự uy nghiêm.
Nụ cười trên mặt của Many lập tức dấu đi, cô ta khịt mũi nói, “Anh đến tìm em, chính là để cảnh cáo em?”
“Đúng, bởi vì Tiểu Thi đến đảo lần đầu, cô ta đối với ở đây tất cả đều xa lạ, anh không muốn em làm tổn thương cô ta.” Ánh mắt của Lam Ca nghiêm túc mà nghiêm trọng.
“Thiếu gia, em nghe cha em nói việc giữa anh và cô ta, kể cả là ông nội của anh muốn anh lấy cô ta, anh cũng không nhất thiết thật sự lấy cô ta, nếu như là trả ơn, anh có thể dùng cách khác để bù đắp cho cô ta, chứ không nhất định phải lấy cô ta làm vợ.” Many không tin Lam Ca thật lòng yêu Diệp Tiểu Thi.
Sắc mặt của Lam Ca trầm xuống, “Em nói cái gì?”
“Anh... anh không yêu cô ta đúng không!” Many lập tức có chút nghi ngờ hỏi.
“Anh yêu cô ta.” Giọng của Lam Ca trả lời rất xác định nói.
Many bị sốc nhìn anh ta, “Nhưng cô ta không xứng với anh.”
“Ai nói là cô ta không xứng với anh? Nếu nói đến tư cách, là anh không xứng với cô ta, anh đã từng làm nhiều việc làm tổn thương cô ta, bây giờ anh đang cố gắng bù đắp, cho nên, Many, anh rất hoan nghênh em quay về đảo, nhưng anh không cho phép em làm tổn thương Tiểu Thi, nếu không, anh chỉ còn có thể để em rời khỏi đây.” Câu nói này của Lam Ca, đối với Many mà nói, đã là sự cảnh cáo nghiêm trọng nhất rồi.
Nói xong, Lam Ca chuyển người bước nhanh rời đi.
Many hít thở một hơi nhẹ, Lam Ca từ trước đến này chưa từng nói nặng với cô ta như này, chỉ là cô ta nói sai một câu, Lam Ca đã quyết định đòi trục xuất cô ta ra khỏi đảo?
Ở lan can trước lầu hai, Luke đều nghe được hết bọn họ nói chuyện, ông ta một bên bước xuống lầu, một bên đau lòng nhìn con gái, “Many, con bây giờ đã biết rồi đó! Thiếu gia thích Diệp tiểu thư đó, không, là anh ta yêu cô ta rồi mới đúng, cho nên, con đừng làm điều ngu ngốc nữa.”
Many cắn môi, không nói gì, trong lòng cô ta tuyệt đối không tin đây là sự thật, cũng từ chối tin vào điều đó.
Lam Ca vội vàng quay về biệt thự, anh ta trên đường, từ cánh đồng trồng hoa ngắt mấy bông hồng thật đẹp đi về, anh ta muốn tặng cho Diệp Tiểu Thi, nịnh cô ta vui.
Khi về đến nhà, thì nghe được là Diệp Tiểu Thi đi tản bộ ở gần đây, người giúp việc lập tức giúp anh ta bó thành một bó hoa, Lam Ca cầm hoa đi tìm Diệp Tiểu Thi.
Ngưởi giúp việc chỉ còn đường mà Diệp Tiểu Thi tản bộ, Lam Ca lập tức đuổi theo qua đó.
Diệp Tiểu Thi vì tâm tư nặng nề, cho nên, cô ta tản bộ nhưng tinh thần không tập chung, đi rất chậm, Lam Ca men theo con đường rừng, rất nhanh đã nhìn thấy bóng hình của cô ta.
“Cho nên mới nói, bức tranh này thiếu gia vẫn chưa nỡ vứt đi.”
“Vẽ rất đẹp, vị Diệp tiểu thư trước đó thật sự có tài năng.”
“Được rồi, không nhắc lại nữa, thiếu gia đã mệnh lệnh chúng ta bất kỳ ai cũng không được phép nói lại sự việc lần đó, thiếu gia không muốn vị Diệp tiểu thư hiện tại biết, anh ta đã từng đi tìm Diệp tiểu thư giả đó quay về kết hôn,”
“Ừ, nhất định không được cho cô Diệp đó biết, nếu không, thiếu gia chắc chắn sẽ đuổi chúng ta đi khỏi đảo này đấy!”
Tiếp đó, hai người giúp việc từ bên cửa đi ra làm việc.
Tuy nhiên, bọn họ không biết rằng, trên lầu bên cạnh cầu thang, khuôn mặt của Diệp Tiểu Thi sớm đã trắng toát không có màu sắc rồi, mà người của cô ta còn run lên, nước mắt của cô ta từ trong khoang mắt tự rơi xuống.
Lam Ca hóa ra đã từng đưa một Diệp Tiểu Thi về đây? Mà còn, chút nữa đã cử hành hôn lễ?
Tâm can của Diệp Tiểu Thi như bị dao cứa vào, cô ta không ngờ đến, bản thân mình còn có thể nghe được sự việc hoang đường buồn cười như vậy.
Tại sao Lam Ca lại dùng một người giả làm Diệp Tiểu Thi để nói dối ông nội của anh ta, mà còn chút nữa là kết hôn?
Đó là vì trong tim của Lam Ca, anh ta cũng là do bị ép việc hôn nhân! Cô ta đáng ghét nhiều đến mức độ nào, mà anh ta mới có thể nói dối ông nội của mình như này?
Nếu như không phải là vì trước khi ông nội của anh ta qua đời, yêu cầu anh ta phải tìm được cô ta, có lẽ Lam Ca cũng sẽ không về nước tìm cô ta!
Diệp Tiểu Thi cảm giác lồng ngực của mình dường như bị đào lên một lỗ, gió lạnh thổi vào, làm cho cô ta toàn thân cảm thấy lạnh toát, từ nhỏ đến lớn, trong tim của cô ta chưa từng bị đau như vậy.
Cô ta nghe thấy tiếng bước chân của hai người giúp việc không còn nữa, cô ta từng bước bước xuống, cô ta nhìn bức tranh sơn thủy rất đẹp đó được treo bên cạnh cầu thang, đây chính là người con gái đó vẽ?
Thật sự rất đẹp, giống như đại kiệt tác của họa sỹ lớn vậy, có thể nhìn thấy công phu vẽ bức tranh giỏi như nào, mà trong lời người giúp việc, cũng chứng thực người đó đẹp và tài năng.
Lam Ca chút nữa đã cùng cô ta kết hôn rồi, như vậy có nghĩa là lúc đó Lam Ca thích cô ta nhiều như thế nào! Nhất định yêu cô ta sâu đậm!
Mà việc này đã bao lâu rồi? có lẽ là sự việc từ năm trước! trong tim của Lam Ca rõ ràng còn nhớ đến người con gái đó, quả nhiên, cuộc hôn nhân này đối với anh ta mà nói, là việc rất miễn cưỡng, anh ta chỉ là vì trả ơn mới đồng ý ở cùng cô ta, đúng không?
“Diệp tiểu thư, xin hỏi cô có uống gì không ạ?” một người giúp việc kinh ngạc tiến lên, nhìn thấy cô ta chằm chằm nhìn bức tranh này, người giúp việc đó có chút căng thẳng.
“Bức tranh này đẹp quá, ai vẽ vậy?” Diệp Tiểu Thi giả vở hiếu kỳ hỏi.
“Đây là người khác tặng thiếu gia đó, họa sỹ là ai, tôi cũng không rõ.” Người giúp việc lập tức nói dối.
Diệp Tiểu Thi thấy đắng trong tim, Lam Ca là chủ nhân trên hòn đảo này, anh ta muốn người giúp việc nói dối, người giúp việc có thể nheo mắt nói dối ngay, miệng của Diệp Tiểu Thi lộ ra một nụ cười mỉa mai.
“Diệp tiểu thư, cô có muốn uống gì không ạ?”
“Không cần đâu, tôi muốn ra ngoài đi bộ.” trong lòng của Diệp Tiểu Thi rất ngột ngạt, tuy hòn đảo này rất lớn, đột nhiên biến thành như một cái lồng vậy, đem cả trái tim của cô ta nhốt trong đó.
Cảm giác rất không thoải mãi.
“Diệp tiểu thư, đảo này rất lớn, có cần tôi đi cùng cô không?
“Không cần đâu, tôi chỉ đi gần đây thôi.” Diệp Tiểu Thi chỉ muốn yên tĩnh một mình, hôm nay biết nhiều sự việc quá, làm cho cô ta tiêu hóa không hết.
Người giúp việc chỉ đành gật gật đầu, không dám làm phiền cô ta.
Diệp Tiểu Thi đi men theo con đường nhỏ bên cạnh biệt thự có những hàng cây thẳng tắp, trong đầu cô ta, luôn vang vọng nội dung nói chuyện của hai người giúp việc đó.
Lam Ca đã từng đi tìm người Diệp Tiểu Thi giả đó để quay về, người đó đã đi đâu? Tại sao cuối cùng không có cùng cô ta kết hôn?
Diệp Tiểu Thi hiếu kỳ, tâm trạng cũng không thể bình tĩnh được rồi, khả năng không nên quá hy vọng gả cho Lam Ca người đàn ông ưu tú như này!
Cô ta nhìn ra, đến cả Many đó còn hợp với anh ta hơn cô ta, Diệp Tiểu Thi cảm thấy chán nản không vui đi thẳng về phía trước.
Lam Ca đã đến trong sảnh lớn nhà Many đợi cô ta, Many lập tức vui mừng từ trên lầu đi xuống, cô ta nghĩ rằng Lam Ca đến tìm cô ta.
“Thiếu gia.” Ánh mắt của cô ta tràn đầy kích động, chút nữa là lao vào vòng tay của Lam Ca, ôm và cho anh ta một nụ hôn.
“Many, anh đến tìm em, có việc muốn nhắc nhở em, anh hy vọng sau này ở trước mặt Tiểu Thi, em ăn nói thận trọng, không được lại làm cô ta giận.” Biểu cảm của Lam Ca, không giống kiểu thân mật bình thường như trước đây, mà hiện lên sự uy nghiêm.
Nụ cười trên mặt của Many lập tức dấu đi, cô ta khịt mũi nói, “Anh đến tìm em, chính là để cảnh cáo em?”
“Đúng, bởi vì Tiểu Thi đến đảo lần đầu, cô ta đối với ở đây tất cả đều xa lạ, anh không muốn em làm tổn thương cô ta.” Ánh mắt của Lam Ca nghiêm túc mà nghiêm trọng.
“Thiếu gia, em nghe cha em nói việc giữa anh và cô ta, kể cả là ông nội của anh muốn anh lấy cô ta, anh cũng không nhất thiết thật sự lấy cô ta, nếu như là trả ơn, anh có thể dùng cách khác để bù đắp cho cô ta, chứ không nhất định phải lấy cô ta làm vợ.” Many không tin Lam Ca thật lòng yêu Diệp Tiểu Thi.
Sắc mặt của Lam Ca trầm xuống, “Em nói cái gì?”
“Anh... anh không yêu cô ta đúng không!” Many lập tức có chút nghi ngờ hỏi.
“Anh yêu cô ta.” Giọng của Lam Ca trả lời rất xác định nói.
Many bị sốc nhìn anh ta, “Nhưng cô ta không xứng với anh.”
“Ai nói là cô ta không xứng với anh? Nếu nói đến tư cách, là anh không xứng với cô ta, anh đã từng làm nhiều việc làm tổn thương cô ta, bây giờ anh đang cố gắng bù đắp, cho nên, Many, anh rất hoan nghênh em quay về đảo, nhưng anh không cho phép em làm tổn thương Tiểu Thi, nếu không, anh chỉ còn có thể để em rời khỏi đây.” Câu nói này của Lam Ca, đối với Many mà nói, đã là sự cảnh cáo nghiêm trọng nhất rồi.
Nói xong, Lam Ca chuyển người bước nhanh rời đi.
Many hít thở một hơi nhẹ, Lam Ca từ trước đến này chưa từng nói nặng với cô ta như này, chỉ là cô ta nói sai một câu, Lam Ca đã quyết định đòi trục xuất cô ta ra khỏi đảo?
Ở lan can trước lầu hai, Luke đều nghe được hết bọn họ nói chuyện, ông ta một bên bước xuống lầu, một bên đau lòng nhìn con gái, “Many, con bây giờ đã biết rồi đó! Thiếu gia thích Diệp tiểu thư đó, không, là anh ta yêu cô ta rồi mới đúng, cho nên, con đừng làm điều ngu ngốc nữa.”
Many cắn môi, không nói gì, trong lòng cô ta tuyệt đối không tin đây là sự thật, cũng từ chối tin vào điều đó.
Lam Ca vội vàng quay về biệt thự, anh ta trên đường, từ cánh đồng trồng hoa ngắt mấy bông hồng thật đẹp đi về, anh ta muốn tặng cho Diệp Tiểu Thi, nịnh cô ta vui.
Khi về đến nhà, thì nghe được là Diệp Tiểu Thi đi tản bộ ở gần đây, người giúp việc lập tức giúp anh ta bó thành một bó hoa, Lam Ca cầm hoa đi tìm Diệp Tiểu Thi.
Ngưởi giúp việc chỉ còn đường mà Diệp Tiểu Thi tản bộ, Lam Ca lập tức đuổi theo qua đó.
Diệp Tiểu Thi vì tâm tư nặng nề, cho nên, cô ta tản bộ nhưng tinh thần không tập chung, đi rất chậm, Lam Ca men theo con đường rừng, rất nhanh đã nhìn thấy bóng hình của cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.