Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 678
Tịch Bảo Nhi
11/07/2020
Người đều có thất tình lục dục, cũng có vẻ mềm yếu không thể để lộ ra bên ngoài.
Trong công việc, anh sở hữu vẻ mặt trí tuệ tinh anh. Trên mối quan hệ xã giao, anh khiêm tốn lịch sự. Nhưng về mặt tình cảm thì anh lại như một bãi cát cô cằn, cho dù có gieo hạt giống cũng không thể đơm hoa kết quả.
Và cứ vào những lúc thế này, trong đầu anh lại nhớ đến người con gái ấy, cho dù ngồi trong xe, nhìn từ xa, cũng có thể gột rửa sự trống rỗng trong tâm hồn của anh, có thể giúp anh phấn chấn trở lại, xua tan mọi mệt mỏi.
Nhưng anh phải trải qua một màn đêm dài đăng đẳng, vào sáng sớm ngày mai, anh mới có cơ hội nhìn cô từ xa ở nơi cô hay đi ngang qua.
Anh gọi điện thoại cho Trì Dương, kêu anh ta sắp xếp xong chuyện gặp Hỏa Hỏa vào sáng mai, có như vậy trong lòng mới tìm thấy được sự bình yên, mới có lý do chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì sáng sớm mai, anh đã có có thể nhìn thấy cô rồi.
Sáng sớm.
Ánh nắng mặt trời bò vào từ ban công, đánh thức chú mèo đang nằm ngủ trên chăn, chú mèo cất lên tiếng kêu meo meo non nớt, sau đó đi đến bên cô nàng đang ngủ say, giơ móng vuốt nhỏ nhắn của mình ra, khều khều vài đường trên đồ ngủ của cô.
"Đừng giỡn nữa mà... Tiểu Quất Tử, vẫn còn sớm... cho mẹ ngủ một chút nữa được không?" Hỏa Hỏa chưa mở mắt ra nhưng khóe môi đã nở một nụ cười ngọt ngào.
"Meo..." Tiểu Quất Tử không chịu bỏ cuộc, nó liền chạy lên ngực cô, giẫm giẫm lên đó, Hỏa Hỏa lập tức bế nó lên, hôn một cái chóc lên đầu nó: "Rõ ràng con là con gái mà! Vì sao lại đạp lên chỗ này của mẹ? Hử?"
Tiểu Quất Tử mở to đôi mắt vừa vô tội vừa đáng thương vừa long lanh, trong cực kỳ đáng yêu, Hỏa Hỏa ôm nó vào lòng, xoa nắn một hồi mới thả nó ra: "Rồi, đi ra đợi chút đi, mẹ sẽ cho con ăn bữa sáng nhé!"
Hỏa Hỏa cầm lấy thun buộc tóc lên, ánh nắng khiến cả căn chung cư trở nên sáng sủa ấm áp. Sau khi chuẩn bị thức ăn cho Tiểu Quất Tử xong, cô cũng bưng một ly nước nóng đứng ở ban công, cô ở tầng 20, từ chỗ này cô có thể nhìn ngắm được toàn cảnh sáng sớm.
Tầm mắt của cô lại bất giác nhìn về hướng nhiều tòa nhà cao tầng mọc san sát nhau ở đằng kia, đó là nơi tọa lạc phủ Tổng Thống của Tịch Phong Hàn, bao lâu rồi? Nghĩ lại đã có vài tháng chưa gặp rồi, có thể cả đời này cô sẽ không còn cơ hội gặp lại anh nữa.
Hỏa Hỏa để Tiểu Quất Tử ở lại trong nhà, hôm nay cô chuẩn bị từ chức, xách túi ra khỏi cửa, lúc này đang là 7:30 phút sáng, vừa hay cô có thể thong thả đi bộ đến thư viện, ban đầu cô phỏng vấn công việc này là vì muốn tìm huy hiệu gia tộc, bây giờ cô đã tìm được rồi, không cần phải tốn thời gian ở đây nữa.
Trong một vài chiếc xe ở gần đó, có một nhóm vệ sĩ ấn núp rất chuyên nghiệp, một chiếc thương vụ dừng trên đường, trong xe, Tịch Phong Hàn nhìn chằm chằm cửa tiểu khu, đợi cô gái mà anh muốn nhìn thấy xuất hiện.
Cuối cùng vào 7:30 phút, Hỏa Hỏa xuất hiện dưới ánh nắng mặt trời sớm mai, hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác mỏng màu kaki, quần tây ống bó, phối kèm với một đôi bốt cổ cao, vóc người mảnh khảnh cao 1m66, vô cùng thu hút bắt mắt trong đám đông, khiến cho những người qua đường đều hướng ánh mắt về cô.
Cô giống như một bức tranh phong cảnh rực rỡ trên đường.
Mọi ánh mắt cả cả thế giới đều tập trung lên người cô.
Bao gồm cả người đàn ông trong xe, con tim của Tịch Hàn Phong rung động mãnh liệt, anh nhìn chăm chú cô gái đang đi đến, nhìn dung mạo đẹp như tranh vẽ, vóc người mảnh mai của cô, trong đầu anh dâng lên đủ loại suy nghĩ thôi thúc.
Và vào lúc này, có một chiếc siêu xe chạy đến, kính xe được hạ xuống, khuôn mặt tuấn tú của Lăng Hi lộ ra, anh ta xoay đầu xe dưng lại bên cạnh người Hỏa Hỏa.
Hỏa Hỏa nhìn Lăng Hi bỗng nhiên xuất hiện, cô thấy hơi bất ngờ.
Lăng Hi bước xuống từ ghế lái, cách ăn mặt vừa khí chất vừa không mất đi vẻ thời thượng, khi anh ta đứng cùng với Hỏa Hỏa, quả thật là tổ hợp của tuấn nam mỹ nữ.
"Lên xe! Đi đâu đó, anh đưa em đi!" Lăng Hi đi đến trước mặt cô, mở cánh cửa ghế phó lái ra giúp cô.
Hỏa Hỏa mỉm cười: "Sao anh lại đột nhiên chạy đến đây?"
"Không thích anh đến sao?" Lăng Hi hỏi lại với vẻ vô tội.
Hỏa Hỏa mỉm cười lắc đầu, cơ thể mảnh khảnh ngồi vào vị trí phó lái một cách rất tự nhiên, Lăng Hi đi vòng qua vị trí ghế lái, vẻ mặt của anh ta đã vui sướng đến mức không thể che giấu nổi, không lâu sau, chiếc siêu xe lao vút đi trên đường.
Trì Dương e dè nhìn Tổng Thống, không ngờ lại gặp phải cảnh Hỏa Hỏa được một phú nhị đại đón đi.
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng như tiền của Tịch Phong Hàn, Trì Dương ho khẽ: "Tịch Thiếu, cần điều tra người này không?"
Hỏi xong câu này, Trì Dương có cảm giác như đã hỏi thừa, tất nhiên là cần phải điều tra rồi!
Cho dù Hỏa Hỏa không phải là bạn gái của Tịch Thiếu, nhưng sự quan tâm của Tịch Thiếu danh cho cô ấy không hề ít hơn bất kỳ ai!
"Tôi phải biết được toàn bộ thông tin chi tiết nhất của anh ta trước trưa nay." Tịch Phong Hàn lạnh lùng lên tiếng.
"Vâng!" Trì Dương không hề dám chậm trễ.
Lăng Hi đưa Hỏa Hỏa đến thư viện, Hỏa Hỏa vào trong xin từ chức với ông chủ, ông chủ cũng là người tốt, tuy rằng cô chưa làm đủ một tháng nhưng vẫn tính lương cho cô, Hỏa Hỏa cầm vài trăm tệ đi ra.
"Em lãnh lương rồi, trưa nay sẽ mời anh một bữa."
"Được đó! Chiều nay anh sẽ đi mua đồ với em, mua đồ mặc vào ngày mai."
Hỏa Hỏa nghĩ đến ngày mai sẽ đến nhà họ Sở, ăn mặc sang trọng một chút cũng là việc rất cần thiết, đặc biệt là cô hy vọng ấn tượng đầu tiên mà cô để lại cho người nhà họ Sở đó là hình tượng một của cô gái đàng hoàng, tuy rằng cô trông rất đàng hoàng, nhưng chỉ có cô mới biết được, linh hồn của cô lại được ác quỷ nuôi lớn.
Cô đang cố gắng xóa bỏ nền giáo dục kia, trở về với tâm thái của một người bình thường.
Phủ Tổng Thống, Trì Dương không cần tốn chút công sức nào cũng đã điều tra được tất cả thông tin về Lăng Hi, thật sự nhìn không ra, cậu trai nhà giàu kia lại là đứa con độc nhất của Gia tộc Lăng Thị, ông cụ Lăng từng là một người có máu mặt trong chính giới, sau này con cái chuyển hướng sang kinh doanh, từ đó ông cũng thoái lui khỏi giới chính trị.
Trì Dương đặt tư liệu lên bàn Tịch Phong Hàn, sắc mặt Tịch Phong Hàn không hề dễ chịu, Trì Dương đứng bên cạnh anh, cảm thấy bầu không khí trong văn phòng dường như đang bị đóng băng lại từng chút một.
So với ông chủ tiệm mèo kia, thì anh ta quả thật đủ để Hỏa Hỏa để ý đến!
Nguyên nhân khiến sắc mặt Tịch Phong Hàn trở nên xấu xí là vì, người đàn ông này chính là người quấn lấy Hỏa Hỏa ở bệnh viện vào lần trước, họ vẫn luôn qua lại vói nhau sao?
Lúc nãy Hỏa Hỏa ngồi vào xe của Lăng Hi, biểu cảm trông khá là vui, và Lăng Hi cũng không che giấu sự yêu thích đối với cô ấy, điều đó nói nên anh ta đang theo đuổi cô rất sít sao.
Tịch Phong Hàn nheo mắt lại, anh còn nhớ lần trước em họ Chiến Tây Dương gọi điện thoại đến hỏi anh, xem ra Lăng Hi và em họ này vẫn còn có giao tình gì đó.
Trong công việc, anh sở hữu vẻ mặt trí tuệ tinh anh. Trên mối quan hệ xã giao, anh khiêm tốn lịch sự. Nhưng về mặt tình cảm thì anh lại như một bãi cát cô cằn, cho dù có gieo hạt giống cũng không thể đơm hoa kết quả.
Và cứ vào những lúc thế này, trong đầu anh lại nhớ đến người con gái ấy, cho dù ngồi trong xe, nhìn từ xa, cũng có thể gột rửa sự trống rỗng trong tâm hồn của anh, có thể giúp anh phấn chấn trở lại, xua tan mọi mệt mỏi.
Nhưng anh phải trải qua một màn đêm dài đăng đẳng, vào sáng sớm ngày mai, anh mới có cơ hội nhìn cô từ xa ở nơi cô hay đi ngang qua.
Anh gọi điện thoại cho Trì Dương, kêu anh ta sắp xếp xong chuyện gặp Hỏa Hỏa vào sáng mai, có như vậy trong lòng mới tìm thấy được sự bình yên, mới có lý do chìm vào giấc ngủ.
Bởi vì sáng sớm mai, anh đã có có thể nhìn thấy cô rồi.
Sáng sớm.
Ánh nắng mặt trời bò vào từ ban công, đánh thức chú mèo đang nằm ngủ trên chăn, chú mèo cất lên tiếng kêu meo meo non nớt, sau đó đi đến bên cô nàng đang ngủ say, giơ móng vuốt nhỏ nhắn của mình ra, khều khều vài đường trên đồ ngủ của cô.
"Đừng giỡn nữa mà... Tiểu Quất Tử, vẫn còn sớm... cho mẹ ngủ một chút nữa được không?" Hỏa Hỏa chưa mở mắt ra nhưng khóe môi đã nở một nụ cười ngọt ngào.
"Meo..." Tiểu Quất Tử không chịu bỏ cuộc, nó liền chạy lên ngực cô, giẫm giẫm lên đó, Hỏa Hỏa lập tức bế nó lên, hôn một cái chóc lên đầu nó: "Rõ ràng con là con gái mà! Vì sao lại đạp lên chỗ này của mẹ? Hử?"
Tiểu Quất Tử mở to đôi mắt vừa vô tội vừa đáng thương vừa long lanh, trong cực kỳ đáng yêu, Hỏa Hỏa ôm nó vào lòng, xoa nắn một hồi mới thả nó ra: "Rồi, đi ra đợi chút đi, mẹ sẽ cho con ăn bữa sáng nhé!"
Hỏa Hỏa cầm lấy thun buộc tóc lên, ánh nắng khiến cả căn chung cư trở nên sáng sủa ấm áp. Sau khi chuẩn bị thức ăn cho Tiểu Quất Tử xong, cô cũng bưng một ly nước nóng đứng ở ban công, cô ở tầng 20, từ chỗ này cô có thể nhìn ngắm được toàn cảnh sáng sớm.
Tầm mắt của cô lại bất giác nhìn về hướng nhiều tòa nhà cao tầng mọc san sát nhau ở đằng kia, đó là nơi tọa lạc phủ Tổng Thống của Tịch Phong Hàn, bao lâu rồi? Nghĩ lại đã có vài tháng chưa gặp rồi, có thể cả đời này cô sẽ không còn cơ hội gặp lại anh nữa.
Hỏa Hỏa để Tiểu Quất Tử ở lại trong nhà, hôm nay cô chuẩn bị từ chức, xách túi ra khỏi cửa, lúc này đang là 7:30 phút sáng, vừa hay cô có thể thong thả đi bộ đến thư viện, ban đầu cô phỏng vấn công việc này là vì muốn tìm huy hiệu gia tộc, bây giờ cô đã tìm được rồi, không cần phải tốn thời gian ở đây nữa.
Trong một vài chiếc xe ở gần đó, có một nhóm vệ sĩ ấn núp rất chuyên nghiệp, một chiếc thương vụ dừng trên đường, trong xe, Tịch Phong Hàn nhìn chằm chằm cửa tiểu khu, đợi cô gái mà anh muốn nhìn thấy xuất hiện.
Cuối cùng vào 7:30 phút, Hỏa Hỏa xuất hiện dưới ánh nắng mặt trời sớm mai, hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác mỏng màu kaki, quần tây ống bó, phối kèm với một đôi bốt cổ cao, vóc người mảnh khảnh cao 1m66, vô cùng thu hút bắt mắt trong đám đông, khiến cho những người qua đường đều hướng ánh mắt về cô.
Cô giống như một bức tranh phong cảnh rực rỡ trên đường.
Mọi ánh mắt cả cả thế giới đều tập trung lên người cô.
Bao gồm cả người đàn ông trong xe, con tim của Tịch Hàn Phong rung động mãnh liệt, anh nhìn chăm chú cô gái đang đi đến, nhìn dung mạo đẹp như tranh vẽ, vóc người mảnh mai của cô, trong đầu anh dâng lên đủ loại suy nghĩ thôi thúc.
Và vào lúc này, có một chiếc siêu xe chạy đến, kính xe được hạ xuống, khuôn mặt tuấn tú của Lăng Hi lộ ra, anh ta xoay đầu xe dưng lại bên cạnh người Hỏa Hỏa.
Hỏa Hỏa nhìn Lăng Hi bỗng nhiên xuất hiện, cô thấy hơi bất ngờ.
Lăng Hi bước xuống từ ghế lái, cách ăn mặt vừa khí chất vừa không mất đi vẻ thời thượng, khi anh ta đứng cùng với Hỏa Hỏa, quả thật là tổ hợp của tuấn nam mỹ nữ.
"Lên xe! Đi đâu đó, anh đưa em đi!" Lăng Hi đi đến trước mặt cô, mở cánh cửa ghế phó lái ra giúp cô.
Hỏa Hỏa mỉm cười: "Sao anh lại đột nhiên chạy đến đây?"
"Không thích anh đến sao?" Lăng Hi hỏi lại với vẻ vô tội.
Hỏa Hỏa mỉm cười lắc đầu, cơ thể mảnh khảnh ngồi vào vị trí phó lái một cách rất tự nhiên, Lăng Hi đi vòng qua vị trí ghế lái, vẻ mặt của anh ta đã vui sướng đến mức không thể che giấu nổi, không lâu sau, chiếc siêu xe lao vút đi trên đường.
Trì Dương e dè nhìn Tổng Thống, không ngờ lại gặp phải cảnh Hỏa Hỏa được một phú nhị đại đón đi.
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng như tiền của Tịch Phong Hàn, Trì Dương ho khẽ: "Tịch Thiếu, cần điều tra người này không?"
Hỏi xong câu này, Trì Dương có cảm giác như đã hỏi thừa, tất nhiên là cần phải điều tra rồi!
Cho dù Hỏa Hỏa không phải là bạn gái của Tịch Thiếu, nhưng sự quan tâm của Tịch Thiếu danh cho cô ấy không hề ít hơn bất kỳ ai!
"Tôi phải biết được toàn bộ thông tin chi tiết nhất của anh ta trước trưa nay." Tịch Phong Hàn lạnh lùng lên tiếng.
"Vâng!" Trì Dương không hề dám chậm trễ.
Lăng Hi đưa Hỏa Hỏa đến thư viện, Hỏa Hỏa vào trong xin từ chức với ông chủ, ông chủ cũng là người tốt, tuy rằng cô chưa làm đủ một tháng nhưng vẫn tính lương cho cô, Hỏa Hỏa cầm vài trăm tệ đi ra.
"Em lãnh lương rồi, trưa nay sẽ mời anh một bữa."
"Được đó! Chiều nay anh sẽ đi mua đồ với em, mua đồ mặc vào ngày mai."
Hỏa Hỏa nghĩ đến ngày mai sẽ đến nhà họ Sở, ăn mặc sang trọng một chút cũng là việc rất cần thiết, đặc biệt là cô hy vọng ấn tượng đầu tiên mà cô để lại cho người nhà họ Sở đó là hình tượng một của cô gái đàng hoàng, tuy rằng cô trông rất đàng hoàng, nhưng chỉ có cô mới biết được, linh hồn của cô lại được ác quỷ nuôi lớn.
Cô đang cố gắng xóa bỏ nền giáo dục kia, trở về với tâm thái của một người bình thường.
Phủ Tổng Thống, Trì Dương không cần tốn chút công sức nào cũng đã điều tra được tất cả thông tin về Lăng Hi, thật sự nhìn không ra, cậu trai nhà giàu kia lại là đứa con độc nhất của Gia tộc Lăng Thị, ông cụ Lăng từng là một người có máu mặt trong chính giới, sau này con cái chuyển hướng sang kinh doanh, từ đó ông cũng thoái lui khỏi giới chính trị.
Trì Dương đặt tư liệu lên bàn Tịch Phong Hàn, sắc mặt Tịch Phong Hàn không hề dễ chịu, Trì Dương đứng bên cạnh anh, cảm thấy bầu không khí trong văn phòng dường như đang bị đóng băng lại từng chút một.
So với ông chủ tiệm mèo kia, thì anh ta quả thật đủ để Hỏa Hỏa để ý đến!
Nguyên nhân khiến sắc mặt Tịch Phong Hàn trở nên xấu xí là vì, người đàn ông này chính là người quấn lấy Hỏa Hỏa ở bệnh viện vào lần trước, họ vẫn luôn qua lại vói nhau sao?
Lúc nãy Hỏa Hỏa ngồi vào xe của Lăng Hi, biểu cảm trông khá là vui, và Lăng Hi cũng không che giấu sự yêu thích đối với cô ấy, điều đó nói nên anh ta đang theo đuổi cô rất sít sao.
Tịch Phong Hàn nheo mắt lại, anh còn nhớ lần trước em họ Chiến Tây Dương gọi điện thoại đến hỏi anh, xem ra Lăng Hi và em họ này vẫn còn có giao tình gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.