Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Chương 132

Nguyệt Kha

30/04/2023

“Người phụ nữ khác xung quanh tôi?”

Lâm Minh giận dữ nở nụ cười: “Cô chưa từng quan tâm tới chuyện bên cạnh tôi có bao nhiêu người vây quanh, trong lòng cô lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ly hôn, thế nhưng chuyện có đàn ông ve vãn xung quanh cô, tôi lại vô cùng để ý!”

Nói xong, anh hung tợn hôn lên môi cô, mạnh bạo hút đi tất cả không khí bên trong khoang miệng cô.

Mãi cho đến khi cô mềm nhữn không còn sức lực, khuôn mặt đỏ bừng khó khăn hít thở, rốt cuộc lúc này anh mới chịu buông tha cho cô.

Anh lạnh lùng nhìn cô một cái, sửa sang lại áo sơ mi xộc xệch, sau đó liền nhanh chóng bước ra khỏi cửa đi đến công ty.

Tiếng đóng cửa thật mạnh lạnh lùng vang lên, trong lòng cô không nhịn được nổi lên từng trận run rầy.

Anh nói… Anh rất đề ý…

Hai tay Lê Nhược Vũ ôm ngực, vừa cảm thấy đau khổ lại ngọt ngào.

Lần cãi nhau này, Lâm Minh tức giận rất lâu, vài ngày liên tiếp đều không quay về nhà họ Lâm.

Suy nghĩ của Lê Nhược Vũ mấy ngày qua cứ rối rắm không thôi, cuối cùng vẫn quyết định chủ động hạ mình, đi đến tập đoàn Lâm thị tìm anh, trong lòng cô rất muốn cùng anh nói rõ chuyện này, quan hệ giữa cô và Hạ Đông Quân thật sự chỉ còn là chuyện của quá khứ.

Lê Nhược Vũ cố gắng kéo lê đôi chân còn chưa hồi phục hoàn toàn của mình đến tập đoàn Lâm thị, cô nghĩ chính mình vẫn còn đang đau bệnh, chỉ cần làm nũng một chút, tỏ ra đáng yêu một chút, thế nào anh cũng sẽ mềm lòng mà bỏ qua chuyện lần này.



Từ khi Lâm Minh đưa cô đến công ty, về sau cứ mỗi lần nhìn thấy cô, toàn bộ nhân viên đều sẽ cung kính gọi cô một tiếng “vợ chủ tịch Lâm”, Lê Nhược Vũ tùy ý ra vào trụ sở của Lâm thị cũng không ai dám ngăn cản, nhân viên tất nhiên không dám cùng cô dùng chung một thang máy, lúc nào cũng đều mời cô sử dụng thang máy dành riêng cho chủ tịch.

Cô theo thói quen thong thả bước về phía thang máy chuyên dụng, bấm nút một cái liền đi vào.

Tới tầng mười tám, vừa mới đi đến gần văn phòng, cô liền nhìn thấy Hà Duy Hùng bị đẩy ra ngoài, anh ta hồn hền lấy tay gõ gõ cửa, thế nhưng người ngồi phía bên trong không hề có một chút phản ứng.

Thấy Lê Nhược Vũ đến, các nhân viên đang làm việc ở xung quanh khẽ “Ồ” lên một tiếng rồi tiếp tục cúi đầu, thật giống như nhìn thấy một quả bom hẹn giờ.

Không khí có chút kỳ quái.

Hà Duy Hùng quay đầu lại nhìn thấy Lê Nhược Vũ, sắc mặt khẽ thay đổi, sau đó vui cười đi đến trước mặt cô chào hỏi: “Chà, xin chào vợ chủ tịch Lâm, có vẻ mỗi lần chúng ta gặp nhau đều là ở tập đoàn Lâm thị nhỉ.”

Lê Nhược Vũ lịch sự nhìn anh ta cười cười, lách qua bên cạnh anh chuẩn bị đi vào văn phòng của Lâm Minh.

Hà Duy Hùng nóng nảy, một phen giữ chặt tay cô: “Ai da, em đến đây vào giờ này có phải muốn đích thân mang trà chiều tới cho chủ tịch Lâm hay không? Không biết tôi có vinh hạnh được hưởng ké một chút không nhỉ?”

Cô hơi nhăn mày lại, cảm giác được biểu hiện của Hà Duy Hùng rất kỳ quái: “Xin lỗi, tôi chỉ mang theo một phần thôi.”

“Như vậy à.”

Hà Duy Hùng thuận tay đoạt lấy đồ cô đang cầm, giao qua cho trợ lý đang đứng bên cạnh: “Cái này cứ để bọn họ đưa cho Lâm Minh đi, em mời tôi uống một chén trà chiều có được không, xem như là trả ơn lần trước tôi giúp em.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook