Tổng Tài Không Nhận Ra Vợ Mình
Chương 558
Nguyệt Kha
27/09/2023
Lê Minh Nguyệt thích khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành của Lê Nhược
Vũ, thích tính cách dịu dàng phóng khoáng của cô, còn thích cả trái tim
thiện lương khoan dung của cô ấy nữa..
Tuy rằng những chuyện này không liên quan gì tới bản thân Lê Minh Nguyệt, nhưng cô thích Lê Nhược Vũ như thế, nên theo bản năng sẽ quan tâm đến Lê Nhược Vũ hơn.
Lê Minh Nguyệt thầm nghĩ, có lẽ cô và Lê Nhược Vũ thật sự có chút họ hàng thân thích cũng nên.
Hà Duy Hùng tiếp tục nói: “Là mang thai sinh đôi đấy”
“Má nó, Lâm Minh mạnh mẽ ghê hai Lần đầu mang thai đã là sinh đôi, Nhược Vũ chịu nổi sao!” Lê Minh Nguyệt kích động tựa như chính cô đang mang thai vậy: “Tôi muốn đến thăm Nhược Vũ, muốn xem xem cái bụng sinh đôi so với cái bụng sinh một khác gì nhau.”
“Bầu đôi bầu đơn có giống nhau hay không thì tôi không biết. Thế nhưng tình hình của Nhược Vũ gần đây không được tốt cho lắm. Cô ấy có hiện tượng sinh non, sợ rằng không giữ được đứa bé”
“Nhược Vũ bị làm sao thế?”
Hà Duy Hùng vội vã lùi lại cách xa Lê Minh Nguyệt vài mét, bình tĩnh nói: “Cô về phòng thu dọn ít quần áo và đồ dùng cá nhân đi, tôi sẽ nói hết mọi chuyện cho cô biết.”
Lê Minh Nguyệt đứng ngay ở cửa không chịu di chuyển bước chân. Cô vươn tay ôm ngực bày ra dáng vẻ đau tim lắm nói: “Anh cứ nói cho tôi nghe trước đi, bây giờ trái tim tôi đã không nghe tôi sai khiến nữa rồi.”
Hà Duy Hùng cũng biết đầu óc Lê Minh Nguyệt hơi ngốc nghếch, sợ cô không biết nói chuyện, nói sai cái gì thì không hay.
Thế nên anh ta mang mọi chuyện giữa Lê Nhược Vũ và Lâm Minh nói cho Lê Minh Nguyệt biết, đồng thời cũng căn dặn cô mấy ngày tới phải giữ mồm giữ miệng trước mặt Lê Nhược Vũ, không được nói lung tung.
Phải biết lẩn tránh tất cả các đề tài không nên nói, chỉ nói mấy chuyện mang tính thư thái, chớ nên khiến cho Lê Nhược Vũ suy nghĩ quá nhiều.
“Tâm tình tốt, cơ thể mới tốt” Hà Duy Hùng phát biểu tổng kết: “Sự tồn tại của cô, chính là để khiến tâm tình Nhược Vũ tốt”
Lê Minh Nguyệt dùng sức gật đầu: “Anh nói có lý, tôi đi thu dọn đồ đạc”
Cô nhanh như chớp chạy về phòng, nhanh chóng thu dọn quần áo.
Giữa Lê Minh Nguyệt và Hà Duy Hùng, rõ ràng không hợp lại nhưng có thể luôn cột vào nhau, bởi vì Lê Nhược Vũ.
Họ không giống về kế hoạch cuộc sống, cũng không giống về nhu cầu sinh hoạt và tiêu dùng, mức độ tư tưởng và thế giới quan càng không giống.
Nhưng bọn họ vẫn có thể ầm ï cho đến bây giờ, tất cả đều dựa vào ba chữ Lê Nhược Vũ.
Mặc kệ bên ngoài tranh cãi thế nào, đối với sự việc có bao nhiêu bất đồng.
Nhắc đến Lê Nhược Vũ, hai người lập tức thống nhất chiến tuyến, giống như lúc này.
Lê Minh Nguyệt không mang thù, Hà Duy Hùng cũng không so đo cuộc cãi vã trước đó của bọn họ khó nghe thế nào, thu dọn đồ đạc xong chạy nhanh nhất đến bệnh viện.
Xem từ góc độ này, hai người có một loại tương xứng kỳ lạ.
Lê Minh Nguyệt vừa thấy vẻ yếu ớt của Lê Nhược Vũ. Lập tức quyến định ở lại bệnh viện bảo vệ không chịu đi.
Lê Nhược Vũ thấy Lê Minh Nguyệt, vẻ mặt cũng mềm mại hơn nhiều.
Tuy rằng những chuyện này không liên quan gì tới bản thân Lê Minh Nguyệt, nhưng cô thích Lê Nhược Vũ như thế, nên theo bản năng sẽ quan tâm đến Lê Nhược Vũ hơn.
Lê Minh Nguyệt thầm nghĩ, có lẽ cô và Lê Nhược Vũ thật sự có chút họ hàng thân thích cũng nên.
Hà Duy Hùng tiếp tục nói: “Là mang thai sinh đôi đấy”
“Má nó, Lâm Minh mạnh mẽ ghê hai Lần đầu mang thai đã là sinh đôi, Nhược Vũ chịu nổi sao!” Lê Minh Nguyệt kích động tựa như chính cô đang mang thai vậy: “Tôi muốn đến thăm Nhược Vũ, muốn xem xem cái bụng sinh đôi so với cái bụng sinh một khác gì nhau.”
“Bầu đôi bầu đơn có giống nhau hay không thì tôi không biết. Thế nhưng tình hình của Nhược Vũ gần đây không được tốt cho lắm. Cô ấy có hiện tượng sinh non, sợ rằng không giữ được đứa bé”
“Nhược Vũ bị làm sao thế?”
Hà Duy Hùng vội vã lùi lại cách xa Lê Minh Nguyệt vài mét, bình tĩnh nói: “Cô về phòng thu dọn ít quần áo và đồ dùng cá nhân đi, tôi sẽ nói hết mọi chuyện cho cô biết.”
Lê Minh Nguyệt đứng ngay ở cửa không chịu di chuyển bước chân. Cô vươn tay ôm ngực bày ra dáng vẻ đau tim lắm nói: “Anh cứ nói cho tôi nghe trước đi, bây giờ trái tim tôi đã không nghe tôi sai khiến nữa rồi.”
Hà Duy Hùng cũng biết đầu óc Lê Minh Nguyệt hơi ngốc nghếch, sợ cô không biết nói chuyện, nói sai cái gì thì không hay.
Thế nên anh ta mang mọi chuyện giữa Lê Nhược Vũ và Lâm Minh nói cho Lê Minh Nguyệt biết, đồng thời cũng căn dặn cô mấy ngày tới phải giữ mồm giữ miệng trước mặt Lê Nhược Vũ, không được nói lung tung.
Phải biết lẩn tránh tất cả các đề tài không nên nói, chỉ nói mấy chuyện mang tính thư thái, chớ nên khiến cho Lê Nhược Vũ suy nghĩ quá nhiều.
“Tâm tình tốt, cơ thể mới tốt” Hà Duy Hùng phát biểu tổng kết: “Sự tồn tại của cô, chính là để khiến tâm tình Nhược Vũ tốt”
Lê Minh Nguyệt dùng sức gật đầu: “Anh nói có lý, tôi đi thu dọn đồ đạc”
Cô nhanh như chớp chạy về phòng, nhanh chóng thu dọn quần áo.
Giữa Lê Minh Nguyệt và Hà Duy Hùng, rõ ràng không hợp lại nhưng có thể luôn cột vào nhau, bởi vì Lê Nhược Vũ.
Họ không giống về kế hoạch cuộc sống, cũng không giống về nhu cầu sinh hoạt và tiêu dùng, mức độ tư tưởng và thế giới quan càng không giống.
Nhưng bọn họ vẫn có thể ầm ï cho đến bây giờ, tất cả đều dựa vào ba chữ Lê Nhược Vũ.
Mặc kệ bên ngoài tranh cãi thế nào, đối với sự việc có bao nhiêu bất đồng.
Nhắc đến Lê Nhược Vũ, hai người lập tức thống nhất chiến tuyến, giống như lúc này.
Lê Minh Nguyệt không mang thù, Hà Duy Hùng cũng không so đo cuộc cãi vã trước đó của bọn họ khó nghe thế nào, thu dọn đồ đạc xong chạy nhanh nhất đến bệnh viện.
Xem từ góc độ này, hai người có một loại tương xứng kỳ lạ.
Lê Minh Nguyệt vừa thấy vẻ yếu ớt của Lê Nhược Vũ. Lập tức quyến định ở lại bệnh viện bảo vệ không chịu đi.
Lê Nhược Vũ thấy Lê Minh Nguyệt, vẻ mặt cũng mềm mại hơn nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.