Tổng Tài Là Em Trai Thất Lạc Của Tôi
Chương 13: BỎ THUỐC
Giản Hạ Thủy
03/05/2023
Sau khi từ siêu thị về, Lăng Y Bội nấu một it đồ ăn khuya và gọi Lâm Quân Hạo cùng ăn ..
"Tôi có nấu một ít đồ ăn, anh ăn cùng tôi được không?"
"Được. Cô không ngủ được à?"
"Chênh lệch múi giờ nên tôi chưa quen lắm ."
"Ngày mai tôi đi họp với đối tác, một mình cô ổn chứ?"
"Không sao. Anh cứ đi đi, tôi tự lo được."
Cả hai cùng nhau ăn khuya vui vẻ và đi ngủ. Tại nhà họ Lâm, lúc này Mẹ của Lâm Quân Hạo_bà Nguyễn Thanh Ngọc đang chuẩn bị đồ đạc ra ngoài ..
"Bà đi đâu đấy?"
"Ông quên rồi à? Hôm nay là ngày giỗ của Quân Hằng đấy.!"
'Đợi tôi đi chung."
Hai ông bà cùng đi đến nghĩa trang, trong đây có rất nhiều mộ. Đến trước khu mộ có hình ảnh của một bé trai y hệt Quân Hạo lúc nhỏ_em trai sinh đôi tên là Lâm Quân Hằng..
"Hằng nhi, Ba Mẹ tới thăm con đây. Xin lỗi con, anh trai con đang đi công tác rồi nên chưa ghé kịp. Khi nào nó về Mẹ sẽ nhắn nó đến thăm con nhé!"
"Hằng nhi, Ba vẫn nợ con một lời xin lỗi. Nếu lúc đó ba kiên quyết hơn thì có lẽ mọi chuyện đã khác, con vẫn trách Ba đúng không?"
Cả hai lại không biết rằng Lăng Thiết từ ngày biết thân phận của Lăng Viễn Hàn nên đã luôn tìm cách theo dõi Ông chủ, nên giờ đây mới phát hiện rằng con trai Lăng Viễn Hàn đã mất. Đợi Ông bà chủ rời đi, ông mới tiến tới bia mộ mà hối lỗi ..
"Viễn Hàn, Ba xin lỗi con. Thật sự xin lỗi con!"
Lăng Thiết trở về nhà cùng thông tin của Lăng Viễn Hàn đã mất nói lại cho Lý Ngọc. Ở New Zealand lúc này, Lăng Y Bội một mình ở trong phòng không đi đâu hoặc cũng không biết đi đâu. Lâm Quân Hạo và Liễu Hân Như phải uống rượu cùng đối tác cả buổi, dù say nhưng vẫn phải tỏ ra bình tĩnh. Kết thúc buổi đàm phán đến tối, Thư ký Ôn muốn đưa Lâm Quân Hạo về phòng nhưng Liễu Hân Như lại giành trước .
"Phòng tôi và Anh ấy gần nhau, để tôi đưa về cho. Cậu về phòng trước đi!"
"Nhưng mà.."
"Cậu không tin tôi đến vậy à?"
"À không. Vậy tôi đi trước!"
Thư ký Ôn không thể cãi lại Liễu Hân Như nên đành lặng im. Quả nhiên Liễu Hân Như đưa Lâm Quân Hạo về phòng của mình, trong buổi đàm phán đó cô đã lén bỏ thuốc vào ly của Anh .
"Quân Hạo à Quân Hạo, nếu em đã không có được Anh thì em sẽ không để ai có được Anh đâu."
Lâm Quân Hạo vẫn còn một chút tỉnh táo nhìn mờ mờ người đối diện nhưng chắc chắn không phải là Lăng Y Bội, trong lúc Liễu Hân Như đang cởi từng nút áo của Anh thì Anh đã cố gắng gạt tay ra đứng dậy rời đi. Thư Ký Ôn vốn đã nấp sẵn bên ngoài thì Lâm Quân Hạo mở cửa ra và đỡ lấy ..
"Cô Liễu à, cô cũng nhầm rồi. Phòng này không phải của Chủ Tịch đâu, nên tôi xin phép đưa Anh ấy về trước!"
"Cậu.."
Thư Ký Ôn nhanh chóng đưa Lâm Quân Hạo về phòng. Nghe tiếng chuông cửa nên Lăng Y Bội vội ra mở thì Anh đã ôm chầm lấy cô khiến cô giật mình.
"Cô Lăng, Chủ Tịch uống hơi nhiều nên nhờ cô chăm sóc Anh ấy nhé!"
"Vâng. Cảm ơn Anh, thư ký Ôn."
"Không có gì. Tôi về phòng trước đây!"
Lăng Y Bội cố gắng dìu Lâm Quân Hạo lên giường, sau đó lấy khăn lau người cho Anh thì nhìn thấy vết son đỏ trên cổ áo, cũng đoán được là ai. Lâm Quân Hạo cố gắng mở mắt nhìn lại lần nữa thì lần này đã đúng là Lăng Y Bội nên Anh đã kéo cô ôm vào lòng khẽ nói ..
"Xin lỗi."
"Tại sao lại nói xin lỗi?"
"Chút nữa là đã làm chuyện có lỗi với cô rồi."
"Tôi cũng đoán được nguyên nhân."
Lâm Quân Hạo ôm hai má cô và đặt lên đó một nụ hôn sâu, ban đầu Lăng Y Bội khá là ngạc nhiên nhưng vẫn đồng ý đáp lại. Lâm Quân Hạo lấy lại thế ưu tiên đặt Lăng Y Bội ở dưới Anh ..
"Cho Anh có được không?"
Lăng Y Bội khẽ gật đầu, và Lâm Quân Hạo tiếp tục hôn cô. Cả hai trải qua một đêm mặn nồng với nhau cho đến gần sáng, Lâm Quân Hạo nhìn người con gái đang còn ngủ mà mỉm cười vuốt mái tóc cô. Trên ga giường còn đọng lại vệt máu, minh chứng cho thấy đây là lần đầu của Lăng Y Bội ..
"Hmm."
"Xin lỗi, làm em thức giấc à?"
"Không có."
"Đêm qua là lần đầu của em?"
"Oh."
Lâm Quân Hạo đặt lên trán cô một nụ hôn nhẹ đầy thâm tình, tạo cho Lăng Y Bội niềm tin. Nhưng nghĩ đến nụ hôn trên cổ áo của Anh cô liền nói ..
"Có phải đêm qua cô Liễu đã muốn .."
"Đừng suy nghĩ. Anh sẽ nói chuyện lại với cô ấy, cuộc đàm phán đã xong rồi. Hôm nay, em có muốn đi chơi một ngày trước khi về nước không?"
"Muốn chứ. ^^"
Dường như chờ đợi đã lâu nên Lăng Y Bội và Lâm Quân Hạo cùng nhau đi chơi vui vẻ khiến người dân nơi đây ngỏ ý trông họ thật đẹp đôi. Liễu Hân Như muốn đến tìm Lâm Quân Hạo giải thích việc tối qua thì được Thư Ký Ôn báo hai người họ đã ra ngoài cùng nhau.
" Cô Liễu, Chủ Tịch nhờ tôi nói lại với cô đừng làm chuyện quá đáng với Chủ Tịch và cô Lăng, nếu Lão phu nhân biết được sẽ rất buồn. "
"Được. Tôi hiểu rồi!"
Liễu Hân Như biết rõ lời nói như vậy là có ý gì nên đã nhờ Thư Ký Ôn đặt vé về nước trước.
"Tôi có nấu một ít đồ ăn, anh ăn cùng tôi được không?"
"Được. Cô không ngủ được à?"
"Chênh lệch múi giờ nên tôi chưa quen lắm ."
"Ngày mai tôi đi họp với đối tác, một mình cô ổn chứ?"
"Không sao. Anh cứ đi đi, tôi tự lo được."
Cả hai cùng nhau ăn khuya vui vẻ và đi ngủ. Tại nhà họ Lâm, lúc này Mẹ của Lâm Quân Hạo_bà Nguyễn Thanh Ngọc đang chuẩn bị đồ đạc ra ngoài ..
"Bà đi đâu đấy?"
"Ông quên rồi à? Hôm nay là ngày giỗ của Quân Hằng đấy.!"
'Đợi tôi đi chung."
Hai ông bà cùng đi đến nghĩa trang, trong đây có rất nhiều mộ. Đến trước khu mộ có hình ảnh của một bé trai y hệt Quân Hạo lúc nhỏ_em trai sinh đôi tên là Lâm Quân Hằng..
"Hằng nhi, Ba Mẹ tới thăm con đây. Xin lỗi con, anh trai con đang đi công tác rồi nên chưa ghé kịp. Khi nào nó về Mẹ sẽ nhắn nó đến thăm con nhé!"
"Hằng nhi, Ba vẫn nợ con một lời xin lỗi. Nếu lúc đó ba kiên quyết hơn thì có lẽ mọi chuyện đã khác, con vẫn trách Ba đúng không?"
Cả hai lại không biết rằng Lăng Thiết từ ngày biết thân phận của Lăng Viễn Hàn nên đã luôn tìm cách theo dõi Ông chủ, nên giờ đây mới phát hiện rằng con trai Lăng Viễn Hàn đã mất. Đợi Ông bà chủ rời đi, ông mới tiến tới bia mộ mà hối lỗi ..
"Viễn Hàn, Ba xin lỗi con. Thật sự xin lỗi con!"
Lăng Thiết trở về nhà cùng thông tin của Lăng Viễn Hàn đã mất nói lại cho Lý Ngọc. Ở New Zealand lúc này, Lăng Y Bội một mình ở trong phòng không đi đâu hoặc cũng không biết đi đâu. Lâm Quân Hạo và Liễu Hân Như phải uống rượu cùng đối tác cả buổi, dù say nhưng vẫn phải tỏ ra bình tĩnh. Kết thúc buổi đàm phán đến tối, Thư ký Ôn muốn đưa Lâm Quân Hạo về phòng nhưng Liễu Hân Như lại giành trước .
"Phòng tôi và Anh ấy gần nhau, để tôi đưa về cho. Cậu về phòng trước đi!"
"Nhưng mà.."
"Cậu không tin tôi đến vậy à?"
"À không. Vậy tôi đi trước!"
Thư ký Ôn không thể cãi lại Liễu Hân Như nên đành lặng im. Quả nhiên Liễu Hân Như đưa Lâm Quân Hạo về phòng của mình, trong buổi đàm phán đó cô đã lén bỏ thuốc vào ly của Anh .
"Quân Hạo à Quân Hạo, nếu em đã không có được Anh thì em sẽ không để ai có được Anh đâu."
Lâm Quân Hạo vẫn còn một chút tỉnh táo nhìn mờ mờ người đối diện nhưng chắc chắn không phải là Lăng Y Bội, trong lúc Liễu Hân Như đang cởi từng nút áo của Anh thì Anh đã cố gắng gạt tay ra đứng dậy rời đi. Thư Ký Ôn vốn đã nấp sẵn bên ngoài thì Lâm Quân Hạo mở cửa ra và đỡ lấy ..
"Cô Liễu à, cô cũng nhầm rồi. Phòng này không phải của Chủ Tịch đâu, nên tôi xin phép đưa Anh ấy về trước!"
"Cậu.."
Thư Ký Ôn nhanh chóng đưa Lâm Quân Hạo về phòng. Nghe tiếng chuông cửa nên Lăng Y Bội vội ra mở thì Anh đã ôm chầm lấy cô khiến cô giật mình.
"Cô Lăng, Chủ Tịch uống hơi nhiều nên nhờ cô chăm sóc Anh ấy nhé!"
"Vâng. Cảm ơn Anh, thư ký Ôn."
"Không có gì. Tôi về phòng trước đây!"
Lăng Y Bội cố gắng dìu Lâm Quân Hạo lên giường, sau đó lấy khăn lau người cho Anh thì nhìn thấy vết son đỏ trên cổ áo, cũng đoán được là ai. Lâm Quân Hạo cố gắng mở mắt nhìn lại lần nữa thì lần này đã đúng là Lăng Y Bội nên Anh đã kéo cô ôm vào lòng khẽ nói ..
"Xin lỗi."
"Tại sao lại nói xin lỗi?"
"Chút nữa là đã làm chuyện có lỗi với cô rồi."
"Tôi cũng đoán được nguyên nhân."
Lâm Quân Hạo ôm hai má cô và đặt lên đó một nụ hôn sâu, ban đầu Lăng Y Bội khá là ngạc nhiên nhưng vẫn đồng ý đáp lại. Lâm Quân Hạo lấy lại thế ưu tiên đặt Lăng Y Bội ở dưới Anh ..
"Cho Anh có được không?"
Lăng Y Bội khẽ gật đầu, và Lâm Quân Hạo tiếp tục hôn cô. Cả hai trải qua một đêm mặn nồng với nhau cho đến gần sáng, Lâm Quân Hạo nhìn người con gái đang còn ngủ mà mỉm cười vuốt mái tóc cô. Trên ga giường còn đọng lại vệt máu, minh chứng cho thấy đây là lần đầu của Lăng Y Bội ..
"Hmm."
"Xin lỗi, làm em thức giấc à?"
"Không có."
"Đêm qua là lần đầu của em?"
"Oh."
Lâm Quân Hạo đặt lên trán cô một nụ hôn nhẹ đầy thâm tình, tạo cho Lăng Y Bội niềm tin. Nhưng nghĩ đến nụ hôn trên cổ áo của Anh cô liền nói ..
"Có phải đêm qua cô Liễu đã muốn .."
"Đừng suy nghĩ. Anh sẽ nói chuyện lại với cô ấy, cuộc đàm phán đã xong rồi. Hôm nay, em có muốn đi chơi một ngày trước khi về nước không?"
"Muốn chứ. ^^"
Dường như chờ đợi đã lâu nên Lăng Y Bội và Lâm Quân Hạo cùng nhau đi chơi vui vẻ khiến người dân nơi đây ngỏ ý trông họ thật đẹp đôi. Liễu Hân Như muốn đến tìm Lâm Quân Hạo giải thích việc tối qua thì được Thư Ký Ôn báo hai người họ đã ra ngoài cùng nhau.
" Cô Liễu, Chủ Tịch nhờ tôi nói lại với cô đừng làm chuyện quá đáng với Chủ Tịch và cô Lăng, nếu Lão phu nhân biết được sẽ rất buồn. "
"Được. Tôi hiểu rồi!"
Liễu Hân Như biết rõ lời nói như vậy là có ý gì nên đã nhờ Thư Ký Ôn đặt vé về nước trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.