Chương 25: Chuyển nhà
Ms.Andrea
25/07/2022
Sau khi chụp hình xong thì Vy Vy lặng lẽ ra về để cho hai người có không gian riêng tư. Mặc dù Vy Vy có ác cảm với Hoắc Long nhưng vì trợ lí của Hoắc Long lại lọt vào mắt xanh của cô
Nên lấy hình để dụ dỗ Hoắc Long mai mối trợ lí của anh ta cho mình, Vy Vy nghĩ bụng * hehe mình quả là thông minh hơn người mà *
Hai người trong nhà vẫn ngủ say không biết trời đất gì nữa. Khoảng 2 tiếng sau Dao Dao mơ màng tỉnh dậy, thấy Hoắc Long vẫn ôm mình say giấc.
Cô nhẹ nhàng gỡ tay anh ra khỏi eo mình, đặt chân xuống rồi bước lên lầu. Lúc đi xuống cô cầm một cái chăn, nhẹ nhàng đắp lên người anh.
Sau đó thì cô lại lên lầu cầm từng thùng cát tông bé ra cửa, để xe vận chuyển đến lấy đi. Khi cô bê đồ ra cửa lỡ làm rớt đồ, khiến anh chợt tỉnh giấc
Mở mắt ra thì đang thấy đống đồ ở cửa, còn cô thì đang trên phòng tiếp tục bê đồ xuống nhà. Anh thấy cô đang đi xuống cầu thang, với thùng cát tông khá lớn trên tay.
Anh chạy lại đỡ hộ cô, rồi lên tiếng:
- Sao em không gọi tôi dậy?
Cô thấy vậy liền đáp:
- Tại tôi thấy anh ngủ say quá, nên không gọi
Anh cười rồi nói:
- Em đang quan tâm tôi ư?
Cô nhếch mép rồi nói:
- Đồ Tự Luyến!. Ngôn Tình Hài
Nói xong cô liền bước lên lầu bê những thùng đồ còn lại, sau khi Hoắc Long đặt thùng đồ xuống thì liền chạy nhanh lên lầu với cô. Xem cô có cần giúp gì không
Hai người cứ thế giúp nhau bê từng thùng đồ một ra cửa, đến khi xong thì xe vận chuyển vừa đến. Các nhân viên bê thùng đồ lên xe.
Còn cô và Hoắc Long lúc này thở không ra hơi ngồi xuống ghế uống nước, anh tò mò hỏi:
- Em định chuyển nhà à?
Dao Dao thở dài rồi nói:
- Ừ
Anh biết thế hí hửng nói:
- Ở đâu thế?
Cô đâu có ngu mà đi nói cho anh biết nên cô lắc đầu đáp:
- Ở đâu còn lâu mới nói!
Anh bất lực thở dài rồi nghĩ bụng * Em không nói thì tôi sẽ tự có cách biết *. Một lúc sau nhân viên bắt đầu vận chuyển đồ về chung cư, cô lên tiếng:
- Cảm ơn anh hôm nay đã phụ tôi, anh có thể về được rồi!
Hoắc Long thấy cô đang có ý định đuổi mình liền nhanh nhảu nói:
- Cảm ơn thì phải có thành ý chút chứ!
Cô nhăn mặt đáp:
- Thế anh muốn gì?
Anh thản nhiên bước đến chỗ cô, kéo cô vào lòng rồi ghé sát tai cô nói:
- Tôi muốn em.....
Nghe xong cô liền lùi xa ra rồi đáp:
- Hứ! anh nằm mơ đi nhá
Cô chạy một mạch lên lầu, kéo nốt cái vali xuống nhà. Thấy anh vẫn ở đấy không về liền lên tiếng:
- Sao anh còn chưa về?
- Tôi đi đấy
Hoắc Long nhìn cô rồi nói:
- Tôi chở em!
Cô cười đểu rồi đáp:
- Không cần phiền tới chủ tịch Hoắc đây
- Tôi có xe, tự đi được
Dao Dao kéo vali lướt sang người anh, thì bị anh kéo vali lại rồi kéo đi. Cô chưa kịp phản ứng thì anh đã ra đến ngoài sân
Cô lớn tiếng nói:
- Nè! Anh làm gì vậy trả vali cho tôi
Anh vẫn không dừng lại, đi một mạch ra xe mở cốp rồi nhét vali vào cực kì thành thục. Vì trong vali có rất nhiều đồ quan trọng, cho nên cô đành phải lên xe anh.
* Một lúc sau *
Tại chung cư Gold Park một chiếc xe sang trọng dừng trước cửa toà chung cư, Hoắc Long bước xuống mở cửa xe cho Dao Dao.
Cô bước xuống rồi lấy vali ra khỏi cốp xe, thấy anh vẫn còn đứng đó chưa chịu đi thì lên tiếng:
- Anh về được rồi đấy!
Anh thấy vậy liền nói:
- Tôi giúp em dọn đồ lên phòng!
Cô không đồng ý rồi đáp:
- Tôi tự dọn được, anh về đi
Anh không nói gì thêm liền lên xe rồi đạp ga đi mất. Cô thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm nghĩ thầm * cuối cùng anh ta cũng chịu đi rồi *
Cô kéo vali vào chung cư, đến quầy tiếp tân để làm thủ tục nhận nhà. Xong thủ tục cô nhận chìa khoá nhà, đi vào thang máy nhấn tầng 23.
* ting *
Cửa thang máy mở ra, cô kéo vali đi ra rồi tìm phòng 1810. Tới nơi cô mở cửa rồi bước vào, căn phòng của cô có một cái ban công nhìn ra ngoài là thấy cả một thành phố.
Còn có tận 2 phòng ngủ, 1 phòng vệ sinh, phòng khách thì khá rộng. Còn có cả phòng bếp, phòng ngủ của cô có một cửa kính lớn về đêm có thể ngắm nhìn thành phố
Cô thầm nghĩ * bố mẹ quả là có mắt nhìn, chọn phòng đẹp và thoáng thế này... ít nhất ba mẹ còn có lương tâm hihi*
Cô bắt đầu dọn dẹp lại phòng ốc từ trưa đến tối mới dọn xong, dọn xong phòng cô liền đi tắm rồi gọi cho Vy Vy chở mình đi ăn tối.
Cô xuống sảnh chạy ra ngoài cửa chờ Vy Vy, một lúc sau Vy Vy lái chiếc xe mui trần đi tới.
- Nè lên xe nhanh nào cô bé!
Dao Dao thấy Vy Vy liền chạy lại ngồi lên xe, xe bắt đầu lăn bánh. Dao Dao lúc này lên tiếng than thở
- Hôm qua bảo là qua giúp người ta dọn đồ mà chả thấy mặt mũi đâu cả
Vy Vy cười tủm tỉm rồi đáp:
- Không phải là mình không tới... mà là tới rồi nhưng sợ rằng việc không đến phiên mình làm
Dao Dao khó hiểu hỏi:
- Sao lại không đến phiên?
Vy Vy đáp:
- Mới sáng sớm tớ đến mà thấy cậu với cái anh chàng chủ tịch kia đang ôm ấp nhau ngủ trên sofa!
- Nên biết rằng mình đến cũng không có ích gì nên ra về luôn
- Thấy mình tâm lí ghê chưa
Dao Dao đỏ mặt nói:
- Tâm lí cái đầu cậu á!
- Aaaaaaaa mình muốn đội quần
- Cậu thấy những gì thì làm ơn xoá nó khỏi kí ức giùm đi!!!
Vy Vy thấy cô bạn của mình như vậy thì liền trêu ghẹo thêm
- Thấy cậu ngủ cũng khá ngon đấy chứ! còn ôm eo anh ta nữa cơ
Nghe xong thì cô liền úp mặt vào túi xách không nói nên lời, mặt và tai của cô đỏ ửng. Không dám nhìn bạn thân nữa
Nên lấy hình để dụ dỗ Hoắc Long mai mối trợ lí của anh ta cho mình, Vy Vy nghĩ bụng * hehe mình quả là thông minh hơn người mà *
Hai người trong nhà vẫn ngủ say không biết trời đất gì nữa. Khoảng 2 tiếng sau Dao Dao mơ màng tỉnh dậy, thấy Hoắc Long vẫn ôm mình say giấc.
Cô nhẹ nhàng gỡ tay anh ra khỏi eo mình, đặt chân xuống rồi bước lên lầu. Lúc đi xuống cô cầm một cái chăn, nhẹ nhàng đắp lên người anh.
Sau đó thì cô lại lên lầu cầm từng thùng cát tông bé ra cửa, để xe vận chuyển đến lấy đi. Khi cô bê đồ ra cửa lỡ làm rớt đồ, khiến anh chợt tỉnh giấc
Mở mắt ra thì đang thấy đống đồ ở cửa, còn cô thì đang trên phòng tiếp tục bê đồ xuống nhà. Anh thấy cô đang đi xuống cầu thang, với thùng cát tông khá lớn trên tay.
Anh chạy lại đỡ hộ cô, rồi lên tiếng:
- Sao em không gọi tôi dậy?
Cô thấy vậy liền đáp:
- Tại tôi thấy anh ngủ say quá, nên không gọi
Anh cười rồi nói:
- Em đang quan tâm tôi ư?
Cô nhếch mép rồi nói:
- Đồ Tự Luyến!. Ngôn Tình Hài
Nói xong cô liền bước lên lầu bê những thùng đồ còn lại, sau khi Hoắc Long đặt thùng đồ xuống thì liền chạy nhanh lên lầu với cô. Xem cô có cần giúp gì không
Hai người cứ thế giúp nhau bê từng thùng đồ một ra cửa, đến khi xong thì xe vận chuyển vừa đến. Các nhân viên bê thùng đồ lên xe.
Còn cô và Hoắc Long lúc này thở không ra hơi ngồi xuống ghế uống nước, anh tò mò hỏi:
- Em định chuyển nhà à?
Dao Dao thở dài rồi nói:
- Ừ
Anh biết thế hí hửng nói:
- Ở đâu thế?
Cô đâu có ngu mà đi nói cho anh biết nên cô lắc đầu đáp:
- Ở đâu còn lâu mới nói!
Anh bất lực thở dài rồi nghĩ bụng * Em không nói thì tôi sẽ tự có cách biết *. Một lúc sau nhân viên bắt đầu vận chuyển đồ về chung cư, cô lên tiếng:
- Cảm ơn anh hôm nay đã phụ tôi, anh có thể về được rồi!
Hoắc Long thấy cô đang có ý định đuổi mình liền nhanh nhảu nói:
- Cảm ơn thì phải có thành ý chút chứ!
Cô nhăn mặt đáp:
- Thế anh muốn gì?
Anh thản nhiên bước đến chỗ cô, kéo cô vào lòng rồi ghé sát tai cô nói:
- Tôi muốn em.....
Nghe xong cô liền lùi xa ra rồi đáp:
- Hứ! anh nằm mơ đi nhá
Cô chạy một mạch lên lầu, kéo nốt cái vali xuống nhà. Thấy anh vẫn ở đấy không về liền lên tiếng:
- Sao anh còn chưa về?
- Tôi đi đấy
Hoắc Long nhìn cô rồi nói:
- Tôi chở em!
Cô cười đểu rồi đáp:
- Không cần phiền tới chủ tịch Hoắc đây
- Tôi có xe, tự đi được
Dao Dao kéo vali lướt sang người anh, thì bị anh kéo vali lại rồi kéo đi. Cô chưa kịp phản ứng thì anh đã ra đến ngoài sân
Cô lớn tiếng nói:
- Nè! Anh làm gì vậy trả vali cho tôi
Anh vẫn không dừng lại, đi một mạch ra xe mở cốp rồi nhét vali vào cực kì thành thục. Vì trong vali có rất nhiều đồ quan trọng, cho nên cô đành phải lên xe anh.
* Một lúc sau *
Tại chung cư Gold Park một chiếc xe sang trọng dừng trước cửa toà chung cư, Hoắc Long bước xuống mở cửa xe cho Dao Dao.
Cô bước xuống rồi lấy vali ra khỏi cốp xe, thấy anh vẫn còn đứng đó chưa chịu đi thì lên tiếng:
- Anh về được rồi đấy!
Anh thấy vậy liền nói:
- Tôi giúp em dọn đồ lên phòng!
Cô không đồng ý rồi đáp:
- Tôi tự dọn được, anh về đi
Anh không nói gì thêm liền lên xe rồi đạp ga đi mất. Cô thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm nghĩ thầm * cuối cùng anh ta cũng chịu đi rồi *
Cô kéo vali vào chung cư, đến quầy tiếp tân để làm thủ tục nhận nhà. Xong thủ tục cô nhận chìa khoá nhà, đi vào thang máy nhấn tầng 23.
* ting *
Cửa thang máy mở ra, cô kéo vali đi ra rồi tìm phòng 1810. Tới nơi cô mở cửa rồi bước vào, căn phòng của cô có một cái ban công nhìn ra ngoài là thấy cả một thành phố.
Còn có tận 2 phòng ngủ, 1 phòng vệ sinh, phòng khách thì khá rộng. Còn có cả phòng bếp, phòng ngủ của cô có một cửa kính lớn về đêm có thể ngắm nhìn thành phố
Cô thầm nghĩ * bố mẹ quả là có mắt nhìn, chọn phòng đẹp và thoáng thế này... ít nhất ba mẹ còn có lương tâm hihi*
Cô bắt đầu dọn dẹp lại phòng ốc từ trưa đến tối mới dọn xong, dọn xong phòng cô liền đi tắm rồi gọi cho Vy Vy chở mình đi ăn tối.
Cô xuống sảnh chạy ra ngoài cửa chờ Vy Vy, một lúc sau Vy Vy lái chiếc xe mui trần đi tới.
- Nè lên xe nhanh nào cô bé!
Dao Dao thấy Vy Vy liền chạy lại ngồi lên xe, xe bắt đầu lăn bánh. Dao Dao lúc này lên tiếng than thở
- Hôm qua bảo là qua giúp người ta dọn đồ mà chả thấy mặt mũi đâu cả
Vy Vy cười tủm tỉm rồi đáp:
- Không phải là mình không tới... mà là tới rồi nhưng sợ rằng việc không đến phiên mình làm
Dao Dao khó hiểu hỏi:
- Sao lại không đến phiên?
Vy Vy đáp:
- Mới sáng sớm tớ đến mà thấy cậu với cái anh chàng chủ tịch kia đang ôm ấp nhau ngủ trên sofa!
- Nên biết rằng mình đến cũng không có ích gì nên ra về luôn
- Thấy mình tâm lí ghê chưa
Dao Dao đỏ mặt nói:
- Tâm lí cái đầu cậu á!
- Aaaaaaaa mình muốn đội quần
- Cậu thấy những gì thì làm ơn xoá nó khỏi kí ức giùm đi!!!
Vy Vy thấy cô bạn của mình như vậy thì liền trêu ghẹo thêm
- Thấy cậu ngủ cũng khá ngon đấy chứ! còn ôm eo anh ta nữa cơ
Nghe xong thì cô liền úp mặt vào túi xách không nói nên lời, mặt và tai của cô đỏ ửng. Không dám nhìn bạn thân nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.