Chương 6
Chen Ruăn
22/04/2020
Lúc này, không khí ngượng ngùng đã lan tỏa cả phòng, Thanh Di đành phải lên tiếng :
- Lục tổng, Vương tổng nói chuyện đi ạ, tôi xin phép ra ngoài làm việc._ mặt Thanh Di đỏ lửng.
- Pha giúp tôi ly cafe nha, cô thư kí._ Khải Trạch gan dạ nói.
- Vâng.
Vương Khải Trạch cảm nhận được sát thương đến từ vị trí của Lục Đông Quân, hắn nuốt nước bọt :
- Cậu tới đây làm gì ?_ tên nào đó lên tiếng
- Tôi có chuyện mới đến tìm cậu.
- Tốt nhất là chuyện quan trọng, không là cậu chết chắc.
Vương Khải Trạch lưỡng lự rồi cuối cùng cũng nói :
- Tiểu Tuyết về rồi ! Tôi vừa gặp em ấy ở quán cafe gần cồn ty.
- Trần San Tuyết ? Thì sao ? Cậu nói chuyện này với tôi làm gì ?_ Lục Đông Quân lạnh lùng nói nhưng trong lòng hơi hoảng loạn.
- Cậu và em ấy... không thể hàn gắn sao ?
- Không. Bây giờ tôi đã có người yêu, tôi yêu cô ấy và cô ấy cũng yêu tôi. Tôi và San Tuyết đã là quá khứ._ Anh lạnh lùng nói.
Bên ngoài, Thanh Di đang cặm cụi làm việc thì Vương Khải Trạch bước ra, niềm nở nói với cô :
- Sau này tôi giao tên tiểu tử này cho cô đó
Khi định bước đi thì hắn nhớ ra :
- À, cô bạn của cô. Có thể cho tôi xin số điện thoại được không ?
- Bạn tôi ? Là Hi Văn sao ? Sao anh biết bạn tôi ?
- Chuyện là tôi...có gặp bạn cô một lần, nhưng bạn cô để quên chiếc ví ở nhà tôi nên tôi muốn trả._ Khải Trạch cười gượng.
Sau một hồi bị Thanh Di hỏi, cuối cùng hắn cũng có số của Hi Văn. Hi Văn đang làm việc thì có số lạ gọi đến... Cô nhẹ nhàng bắt máy. Giọng nói của đầu dây bên kia khiến cô sững sờ ' Sao hắn biết số của cô ?'. Không để hắn nói thêm Hi Văn liền dập máy. Khải Trạch cố tính gọi lại lần nữa. Hi Văn lấy lại bình tĩnh nghe máy :
- Ai đó ?_ trong lòng cô rất rõ là ai gọi tới...
- Là tôi. Người đã tạt nước lạnh vào cô đấy !
- Anh tìm tôi có chuyện gì ?
- Gặp nhau một lát đi. Tôi có chuyện muốn nói với cô.
- Tôi không rãnh.
Sau đó Hi Văn cúp máy ngang khiến tên nào đó hụt hẫng. Nhưng hắn vẫn còn kế hoạch B, Khải Trạch đến nhà của Hi Văn vào giờ tan tầm thì vô tình gặp Thanh Di, hắn không nghĩ ngợi nhiều liền chạy đến :
- Thư kí Thanh...
Nghe ai gọi mình cô quay lại thì thấy Vương Khải Trạch :
- Vương tổng ! Tại sao anh lại ở đây ?
- Gọi tôi là Khải Trạch là được rồi. Nhà cô ở đây sao ?
- Dạ vâng, tôi sống cùng Hi Văn. Anh đến tìm Hi Văn sao ?
- Đúng rồi, tôi tới tìm cô ấy. Cô ấy có ở nhà không ?_ Khải Trạch đưa mắt tìm kiếm..
- A ! Hi Văn về rồi kìa._ nói xong Thanh Di vẫy vẫy Hi Văn lại.
- Anh nói chuyện với Hi Văn nha, tôi đi vào trước._ Thanh Di nói tiếp
Khi nhận ra tên đang đứng đây, Hi Văn che mặt nhưng đã bị hắn bắt lại. Cô không khoan nhượng mà vật anh ra sau :
- Anh làm gì ở đây ? Tôi đã không muốn gặp anh rồi mà.
- Tôi.. Tôi tới để nói chuyện với cô._ hắn đau đớn nói.
- Tôi không có chuyện gì để nói với anh hết. Anh về đi._ Hi Văn buông tay rồi bước vào nhà.
- Lục tổng, Vương tổng nói chuyện đi ạ, tôi xin phép ra ngoài làm việc._ mặt Thanh Di đỏ lửng.
- Pha giúp tôi ly cafe nha, cô thư kí._ Khải Trạch gan dạ nói.
- Vâng.
Vương Khải Trạch cảm nhận được sát thương đến từ vị trí của Lục Đông Quân, hắn nuốt nước bọt :
- Cậu tới đây làm gì ?_ tên nào đó lên tiếng
- Tôi có chuyện mới đến tìm cậu.
- Tốt nhất là chuyện quan trọng, không là cậu chết chắc.
Vương Khải Trạch lưỡng lự rồi cuối cùng cũng nói :
- Tiểu Tuyết về rồi ! Tôi vừa gặp em ấy ở quán cafe gần cồn ty.
- Trần San Tuyết ? Thì sao ? Cậu nói chuyện này với tôi làm gì ?_ Lục Đông Quân lạnh lùng nói nhưng trong lòng hơi hoảng loạn.
- Cậu và em ấy... không thể hàn gắn sao ?
- Không. Bây giờ tôi đã có người yêu, tôi yêu cô ấy và cô ấy cũng yêu tôi. Tôi và San Tuyết đã là quá khứ._ Anh lạnh lùng nói.
Bên ngoài, Thanh Di đang cặm cụi làm việc thì Vương Khải Trạch bước ra, niềm nở nói với cô :
- Sau này tôi giao tên tiểu tử này cho cô đó
Khi định bước đi thì hắn nhớ ra :
- À, cô bạn của cô. Có thể cho tôi xin số điện thoại được không ?
- Bạn tôi ? Là Hi Văn sao ? Sao anh biết bạn tôi ?
- Chuyện là tôi...có gặp bạn cô một lần, nhưng bạn cô để quên chiếc ví ở nhà tôi nên tôi muốn trả._ Khải Trạch cười gượng.
Sau một hồi bị Thanh Di hỏi, cuối cùng hắn cũng có số của Hi Văn. Hi Văn đang làm việc thì có số lạ gọi đến... Cô nhẹ nhàng bắt máy. Giọng nói của đầu dây bên kia khiến cô sững sờ ' Sao hắn biết số của cô ?'. Không để hắn nói thêm Hi Văn liền dập máy. Khải Trạch cố tính gọi lại lần nữa. Hi Văn lấy lại bình tĩnh nghe máy :
- Ai đó ?_ trong lòng cô rất rõ là ai gọi tới...
- Là tôi. Người đã tạt nước lạnh vào cô đấy !
- Anh tìm tôi có chuyện gì ?
- Gặp nhau một lát đi. Tôi có chuyện muốn nói với cô.
- Tôi không rãnh.
Sau đó Hi Văn cúp máy ngang khiến tên nào đó hụt hẫng. Nhưng hắn vẫn còn kế hoạch B, Khải Trạch đến nhà của Hi Văn vào giờ tan tầm thì vô tình gặp Thanh Di, hắn không nghĩ ngợi nhiều liền chạy đến :
- Thư kí Thanh...
Nghe ai gọi mình cô quay lại thì thấy Vương Khải Trạch :
- Vương tổng ! Tại sao anh lại ở đây ?
- Gọi tôi là Khải Trạch là được rồi. Nhà cô ở đây sao ?
- Dạ vâng, tôi sống cùng Hi Văn. Anh đến tìm Hi Văn sao ?
- Đúng rồi, tôi tới tìm cô ấy. Cô ấy có ở nhà không ?_ Khải Trạch đưa mắt tìm kiếm..
- A ! Hi Văn về rồi kìa._ nói xong Thanh Di vẫy vẫy Hi Văn lại.
- Anh nói chuyện với Hi Văn nha, tôi đi vào trước._ Thanh Di nói tiếp
Khi nhận ra tên đang đứng đây, Hi Văn che mặt nhưng đã bị hắn bắt lại. Cô không khoan nhượng mà vật anh ra sau :
- Anh làm gì ở đây ? Tôi đã không muốn gặp anh rồi mà.
- Tôi.. Tôi tới để nói chuyện với cô._ hắn đau đớn nói.
- Tôi không có chuyện gì để nói với anh hết. Anh về đi._ Hi Văn buông tay rồi bước vào nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.